intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

‘ TÌNH DẠI – ĐÁNH MẤT MỘT ĐỜI

Chia sẻ: Vylanh Ngọc Vy | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:22

32
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Cô nằm vắt tay lên trán nhìn trần nhà phòng giam lạnh lẽo sáng mờ dưới ánh trăng nhạt hắt vào từ khung cửa sắt trên cao. Lòng cô lặng trĩu những nỗi đau không thể nói. Đôi mắt nhòe ướt khi nhớ về người mẹ già đang ở nhà cô quạnh một mình với mái nhà xiêu vẹo heo hút gió. Đời cô cũng đã tàn rồi điều

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: ‘ TÌNH DẠI – ĐÁNH MẤT MỘT ĐỜI

  1. ‘ TÌNH DẠI – ĐÁNH MẤT MỘT ĐỜI.
  2. Cô nằm vắt tay lên trán nhìn trần nhà phòng giam lạnh lẽo sáng mờ dưới ánh trăng nhạt hắt vào từ khung cửa sắt trên cao. Lòng cô lặng trĩu những nỗi đau không thể nói. Đôi mắt nhòe ướt khi nhớ về người mẹ già đang ở nhà cô quạnh một mình với mái nhà xiêu vẹo heo hút gió. Đời cô cũng đã tàn rồi điều khiến cô cố gắng sống tốt hơn và mau ra khỏi đây là người mẹ già đã bạc trắng đầu vì cô. Những giọt nước mắt hối hận lại lăn dài ướt đẫm chiếc gối nằm. Mọi người đã ngủ rồi hoặc giả có người thì cũng đang lặng lẽ rơi những giọt nước mắt ân hận như cô. Đến bây giờ cũng cũng đã hết cái cảm giác ngỡ ngàng sau khi nhận bản án 18 năm tù giam từ vị chủ tọa ngày hôm ấy. Hôm ấy, trời chẳng mưa nhưng cơn bão đã ùa về trong lòng, ướt ngập con tim bé nhỏ đầy vết thương của cô. Cô không nói rằng mình là kẻ vô tội nhưng nếu được làm lại một lần nữa cô chắc chắn sẽ sống tốt hơn. Chỉ tiếc rằng điều kì diệu không xảy ra thứ dành cho cô chỉ là “cải tạo tốt sớm trở lại với cộng đồng, xã hội thành một công dân tốt”. “làm lại cuộc đời” dù lúc ấy cũng đã quá một đời người dài. Nhưng cô vẫn thấy mình may mắn đủ để “làm lại” chứ không phải là “hối hận trước thần chết”.
  3. Cô là một cô gái tỉnh lẻ học vừa hết phổ thông thì lên Hà Nội học việc như bao cô gái nghèo muốn đổi đời ở nơi xô bồ đầy ánh đèn sáng làm lóa mắt người ấy. Cô tạm biệt người mẹ già để trở thành cô thợ làm đầu giỏi giang, xinh đẹp với nụ cười duyên làm bao anh chàng trồng cây si ngoài ngõ. Cuộc sống ở đây cũng không dễ dàng như cô nghĩ. Vật chất, sa hoa, hào nhoáng khiến người ta dễ ngã lòng nhanh hơn người ta nghĩ rất nhiều. Đặc biệt với một cô gái chán cảnh nghèo đói, quanh năm vật mặt ra với đời chả đủ ăn huống hồ là sống sung sướng. Cô ngã lúc nào không hay, thậm chí không nhớ rõ ai đã xô cô ngã xuống chỉ biết rằng bản thân đã chẳng thể nhấc chân ra nữa rồi. Và khi ấy cô quen anh – kẻ cô căm hận nhất cũng là người cô yêu thương nhất.
  4. Anh đến, hào hoa, lịch thiệp, phong nhã với những lời đường mật ngọt ngào nhất. Người ta nói phụ nữ yêu bằng đôi tai và anh là thằng đàn ông khéo léo trong việc khiến phụ nữ yêu thương bằng những lời có cánh rót vào con tim mềm yêu. Có lẽ vì vậy mà cô bị anh đánh gục trong lần đầu gặp mặt. Rồi cô bị cuốn hút vào vòng xoáy tình yêu do anh mang đến lúc nào không hay. Cô yêu anh, yêu tất cả và cũng dâng hiến tất cả. Cô thường ôm anh, nũng nịu trong lòng mà nói: - Anh sẽ yêu em trọn đời chứ? - Dĩ nhiên, một người như em sao anh có thể bỏ được. Chúng ta sẽ sống bên nhau mãi mãi.
  5. Những khi như vậy, anh lại cúi xuống hôn cô rõ lâu như để kiểm chứng lời mình nói là thật lòng đến thế nào. Và rồi khi hai tâm hồn hòa quyện vào nhau, cô nhắm mắt tận hưởng những tình yêu mà anh đem đến. Nó gần lắm và cô có thể nắm lấy được. Anh thường đưa cô đi chơi, mua cho cô những món đồ đắt tiền, chiều chuộng cô như vuốt ve một con mèo bé bỏng thích được nâng niu, chăm sóc. Cô hãnh diện với bạn bè của mình về anh. Người cô yêu tuyệt với thế nào và anh ta thật sự quá tuyệt vời. Tuyệt vời và hoàn hảo đến mức cô không hề nhận ra chút lỗi nào từ anh ta. Cô đắm chìm trong mối tình chân thật và lại hiến dâng tất cả cho anh.
  6. Cô cũng không rõ anh làm gì. Chỉ biết đôi khi anh hay đi công tác và cô lại ngồi ở căn phòng nhỏ mong ngóng anh về như người vợ hiền ngoan ngoãn. Cô vẫn tiếp tục công việc cắt tóc của mình và chối từ những chàng trai buông lời tán tỉnh. Với cô, anh là tất cả. Cô cứ hay vu vơ nghĩ về anh những lúc đang làm đầu cho khách hay khi lang thang một mình trên con đường đầy gió. Cô nhớ anh da diết rồi lại gọi điện nhắn tin cho anh. Lúc ấy, anh lại ngọt ngào nói: - Đợi anh nhé. Công việc bận rộn quá, anh sẽ gắng về sớm với em. Cô thấy con tim mình lại xao xuyến đến nghẹt thở, lại đợi mong anh về. Anh luôn ngọt ngào với cô. Nhưng cô không hề nhận ra điều anh ta dành cho cô giống với
  7. một người tình hơn là một người yêu thương. Anh ta ngọt ngào quá. Anh ta hoàn hảo quá. Anh ta chau chuốt quá. Cái gì quá lên thì bản chất đã là không tốt rồi. Trên đời này làm gì có người hoàn hảo. Và cũng không có ai bị lừa mà không hề biết là mình bị lừa dù khi ấy mọi thứ đã quá muộn màng rồi. Hôm ấy là một ngày cuối tháng năm, cái nắng oi bức khiến người ta dễ bức bối. Anh tìm đến cô và sau những giờ đi chơi nơi quán café ở trong một ngõ nhỏ, hai người lại cùng tìm đến giây phút bên nhau ở một nhà nghỉ gần đó. Cô cũng quá quen với điều ấy rồi, vì với họ tình yêu đi cùng tình dục. Chuyện dâng hiến cho anh là điều chẳng việc gì phải bàn cãi cả. Đó là tất cả những gì cô có thể làm để thể hiện tình yêu mãnh liệt của cô. Anh yêu cô, yêu cả con đàn bà quằn quại trên giường vì anh.
  8. Anh đi vào phòng tắm gột rửa hết cái bụi bặm của đường xá ngày hè oi ả đầy tiếng ve kêu. Cô thì nằm trên chiếc giường ga trắng phẳng phiu xem ti vi và xua hơi nóng nhờ điều hòa. Cô khúc khích cười khi đang mường tượng đến cảnh sẽ cho anh bất ngờ khi chiếc ga trải giường đã nhàu nhĩ vì cái hôn nóng bỏng thì tiếng chuống điện thoại của anh réo vang. Cô chưa bao giờ kiểm tra điện thoại của anh, cũng chưa bao giờ đọc trộm điện thoại như những đứa bạn khác của cô khi yêu ai đó. Cô nghĩ như vậy là xúc phạm anh, như vậy là không tin tưởng. Cô tin anh, tin thằng đàn ông đĩnh đạc luôn biết cách chiều chuộng, mơn trớn mình. Nhưng có gì thôi thúc khiến cô cầm chiếc điện thoại lên. Tiếng chuông điện thoại dừng hẳn thì một âm báo tin nhắn cũng đến ngay sau đó. Cùng một người có tên là “Cún cưng”. Cô run tay mở tin nhắn. “Anh về sớm thì mua sữa cho cu Bin nhé. Tối nay có khách nên đừng về trễ đấy.”
  9. Nếu có tội danh lừa đảo thì anh là kẻ lừa đảo giỏi nhất mà cô được gặp trong đời. Trái tim như rụng xuống nghe rõ tiếng vỡ tan từng mảnh cắm sâu vào con tim hoang dại đang run rẩy. Cô run lên, chiếc điện thoại trong tay văng vào góc phòng. Cô nấc lên nghẹn ngào. Anh yêu thương cô là thế hóa ra tất cả chỉ là dối trá. Cô yêu thương anh là vậy hóa ra tất cả với anh chỉ là đồ mù quáng, ngu ngốc. Cô hét lên, át cả tiếng nước xối xả trong phòng tắm. Anh lao ra khỏi căn phòng với chiếc khăn quấn tạm ngang hông, hỏi lớn: - Có chuyện gì vậy?
  10. - Anh là đồ khốn nạn. Anh lừa tôi. – Cô giận dữ chỉ thẳng vào mặt anh. – Đồ sở khanh. - Có chuyện gì mà em nói anh như vậy chứ? – Anh ta nhìn cô giọng hơi giận hỏi lại. - Tôi hỏi anh “Cún cưng” là con nào? “Cu Bin “ là con anh à? Mẹ kiếp. Hóa ra anh có vợ con rồi, vậy mà anh nói là yêu tôi đấy. Thằng khốn nạn. – Cô lao đến chỗ anh, đánh tới tấp vào tấm ngực trần còn ướt nước.
  11. - Cô im đi. Gì mà phải toáng lên vậy? – Anh ta gắt lên, sau đó lại dịu giọng xuống. – Thì anh yêu em thật lòng mà. Cô ta làm vợ nhưng không xứng đáng làm vợ. Anh yêu em chứ cô ta chỉ là cỏ rác thôi. - Thôi đi. Thằng nào chẳng nói vậy? Anh nghĩ tôi là con ngu à? Anh tưởng lừa tôi được như vậy là mình giỏi giang sao? – Cô gào lên, nước mắt đã làm lấm lem khuôn mặt.
  12. - Anh yêu em thật lòng mà. Đừng có điên lên như vậy. – Anh ta vẫn cố gắng trấn tĩnh cô. - Cút đi. Tôi không muốn thấy mặt anh nữa. Từ giờ đừng bao giờ tìm tôi nữa, không tôi sẽ giết anh đấy. Đồ dối trá, khốn nạn, bội bạc.
  13. Cô đóng mạnh cánh cửa, lao ra con đường đầy nắng, bụi và những con người vội vã. Không quan tâm có ai nhìn thấy khuôn mặt nhòe nhoẹt nước, héo rũ như một bông hoa bị dày xéo quá lâu, rũ bỏ lớp phấn hồng dày lên theo năm tháng. Đàn bà ngu ngốc thường dễ bị đàn ông theo đuổi. Cô cười không nổi, khóc cũng chẳng xong. Đi lảo đảỏ một hồi dưới cái nắng gay gắt, cô thả mình xuống bên vệ đường mặc bụi bặm bám vào khuôn mặt đã khô nước. Tan vỡ thật rồi. Cô nghe thấy hồn mình đau đớn, gào thét. Chia tay, thất tình, phản bội, ê chề, nhục nhã, có mấy tiếng thôi mà cô trải qua tất cả những cảm xúc đó nhanh đến không ngờ. Tình yêu đẹp ở đâu? Hạnh phúc ở đâu? Những ước hẹn cho tương lai nó chết ở chốn nào? Cô ngây dại nhìn vào khoảng không vô định phía trước. Kết thúc thôi. Cô quyết định trở về quê để quên anh, quên cuộc tình mù quáng với kẻ đã có vợ con. Cô cắt đứt mọi liên lạc với anh, bắt đầu một cuộc sống mới không có một người đàn ông nào chạm đến được. Cô không tin vào tình yêu hay giả cô không tin rằng mình có thể yêu ai khác như đã yêu anh. Cô không thể phủ nhận rằng mình còn yêu anh rất nhiều. Nhiều đến mức khi anh tìm thấy cô thì con đàn bà trong cô
  14. lại ngã vào vòng tay anh một lần nữa. Vẫn cứ phải công nhận rằng anh là thằng đàn ông giỏi lấy lòng đàn bà bằng những lời đường mật nhất. Khi cô trở lại Hà Nội để lấy đồ đạc còn sót lại thì anh đã đứng ở trước cửa phòng, ánh mắt yêu thương, nhung nhớ nhìn cô say đắm. Anh bước đến ôm lấy cô thật chặt, mặc cái vùng vẫy thoát ra. Anh thì thầm thật khẽ. - Em có biết anh đã đợi em lâu đến thế nào không? Đừng rời xa anh một lần nữa. Anh có thể là một thằng đàn ông tôi nhưng anh là một người yêu em chân thành nhất.
  15. - Anh đừng dối trá nữa. – Cô lạnh nhạt nói. - Hãy lặng im nghe đi. Trái tim anh đấy. Hãy nhắm mắt để thấy tình yêu của anh dành cho em nó thế nào. Em đi rồi anh mới nhận ra mình cần em thế nào. Anh quyết định rồi. Anh sẽ bỏ vợ, và em sẽ là người vợ anh yêu thương nhất. - Anh nói gì? Còn con anh thì sao?
  16. - Anh tin em sẽ yêu thương con anh như con em. Em là một người đàn bà tuyệt vời mà anh may mắn có được trong đời. Hãy tin anh. – Anh vẫn nhẹ nhàng nói, vòng tay vẫn không hề nơi ra. Nếu nói cô là mù quáng thì cô là kẻ mù quáng đến không thể chữa trị được. Hay giả có chữa được thì lúc ấy nước mắt cũng không rơi vì người cô yêu nữa.
  17. Nếu nói cô lại sa ngã thì cô biết người đẩy cô xuống vực thẳm lúc này là ai. Có hai người, đó là anh và bản thân cô. Đến lúc cô thật sự nhận ra, thứ anh ta cần ở cô chỉ là thể xác, chỉ là con đàn bà biết phục vụ anh ta trên chiếc giường nhàu nhĩ ga phủ trắng, chỉ là kẻ mua vui lúc anh ta cần giải tỏa phần “con” thì chiếc còng tay lạnh lẽo cũng đã được tra vào cổ tay rồi. Hôm đó, cũng như bao lần cô và anh lại tìm đến một nhà nghỉ nhỏ để thể hiện thứ tình yêu sai trái khi anh ta vẫn là một người đã có gia đình. Sau cuộc mây mưa chóng vánh cô thì thầm vào tai anh rằng mình có thai. Cô muốn biết thái độ của anh thế nào khi biết được tin vui ấy dù thực sự cô vẫn luôn cẩn thận không để mình mang thai trước đám cưới. Anh sững lại cười nhạt. Đôi mắt đảo một vòng rồi lại
  18. bình thường như mọi khi. Anh ta ôm lấy cô hạnh phúc nói, em thật tuyệt vời. Rồi giục cô tắm rửa anh sẽ đưa cô đi ăn. Với một thằng đàn ông giỏi trong việc dối trá thì đóng kịch dường như là một bản năng. Anh ta không hề chớp mắt khi nói những lời yêu thương, ngọt ngào trao những điều hứa hẹn trên trời dưới biển. Tất cả chỉ là trót lưỡi đầu môi mà thôi. Cô bật nước, hé cảnh cửa nhìn ra bên ngoài, nhìn con người đã từng phản bội cô một lần. Có ai thực sự tin tưởng kẻ đã từng dối trá với mình? Cô muốn tin anh nhưng sự nghi ngờ là không thể tránh khỏi. Cô lao ra khỏi phòng tắm khi kẻ mới đây còn nói lời yêu cô đáng gói ghém đồ đạc để chạy làng không quên lấy máy cô xóa số của anh ta với một nụ cười mỉa mai đầy khinh bỉ. Cô gào lên: - Hóa ra anh vẫn chẳng thay đổi. Khốn nạn thì vẫn là khốn nạn.
  19. - Cô mong đợi gì chứ? Có con à? Cô điên không đấy. – Anh ta cười nhạt nói. – Tôi chán cô rồi. Cô quá ngây thơ đấy. - Anh nghĩ bỏ đi là được sao? Anh bước đi tôi giết anh ngay. – Đôi mắt cô đỏ vằn lên tia giận dữ.
  20. - Con đĩ thối tha này. Mày tưởng dọa được ông à? – Anh ta lao đến tát cô một cái khiến cô ngã vật xuống sàn nhà, va vào chiếc bàn gỗ, làm rơi con dao khi nãy cô vừa mượn của chủ nhà để gọt táo . Anh ta trở mặt nhanh hơn cô tưởng. – Mẹ kiếp, con đĩ như mày mà cũng đòi giết ông à? Ông đạp cái là chết cả mẹ lẫn con cho rảnh nợ. Đã ngửa ra xin tiền lại còn làm giá. Anh ta sau một hồi chửi rửa, lăng mạ cô thì hả hê lắm, chẳng để ý rằng cô đã nắm chắc con dao trong tay, đôi mắt đỏ máu nhìn hắn đầy lửa giận dữ. Cô không biết mình đã đâm hắn thế nào. Đến lúc tình táo lại thì quanh cô chỉ có máu và mãu. Xác hắn nằm giữa vũng máu đỏ loang cả cả sàn nhà trắng tinh, loang cả vào những đêm dài đầy ác mộng khi chờ ngày xét xử rồi định án. Cô nghe nói mình đã đâm hắn 21 nhát dao khiến hắn chết ngay tại chỗ. Cô cứ lặng người đi khi nghe tòa hỏi. Trống rỗng, hụt hẫng. Cô chỉ còn nghe thấy tiếng khóc của người mẹ già nơi góc phòng xử án. Ngày cô bị đưa đi, nắng cũng ngập tràn con đường đầy khói bụi.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2