intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

10 đại mưu lược gia trung quốc: phần 2 - nxb thanh niên

Chia sẻ: Nguyễn Thị Hiền Phúc | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:233

55
lượt xem
11
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

phần 2 gồm các nội dung: một mình vào nước tần, đánh ngụy và làm thừa tướng nước ngụy, thôn tính ba thục, chiếm đoạt hán trung,... mời các bạn cùng tham khảo chi tiết nội dung tài liệu.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: 10 đại mưu lược gia trung quốc: phần 2 - nxb thanh niên

V. Trương Nghi - Nhà Tung Hoành Đưa Nước Tần Trở<br /> Thành Cường Quốc<br /> <br /> Giữa thời Chiến Quốc, sau nhiều năm đánh chiếm lẫn nhau, các nước chư hầu đã hình<br /> thành một số nước khá lớn, chủ yếu là Tề, Sở, Yên, Hàn, Triệu, Ngụy và Tần. Thời đó<br /> người ta gọi là Chiến Quốc thất hùng. Giữa thất hùng này lúc nào cũng nhìn nhau lom<br /> lom, vì số người muốn thống nhất nước Trung Quốc không phải ít. Nhưng, đứng về mặt<br /> thực lực mà nói, những nước đủ điều kiện để thống nhất toàn quốc, chỉ có ba nước là Tần,<br /> Sở và Tề. <br /> Lịch sử đấu tranh giữa ba nước này tức là lịch sử thống nhất cuối thời Chiến Quốc. Nếu so<br /> sánh lực lượng của ba nước, thì giữa họ có chỗ mạnh chỗ yếu khác nhau. Trong khi đó, ở<br /> các nước lại xuất hiện một số đông những nhà du thuyết. Có người đề xướng “hợp tung”,<br /> có người đề xướng “liên hoành”, hoặc “tung hoành bài hợp”, ai cũng cho thuyết của mình<br /> là hay, được người lúc bấy giờ gọi là “Tung hoành gia”.<br /> Số “Tung hoành gia” nói trên, nếu hiểu theo ý nghĩa hiện giờ thì họ chính là những nhà<br /> ngoại giao. Một khi họ được các nhà chư hầu sử dụng, thì sẽ trở thành khanh tướng áo<br /> trắng, chấp chưởng quốc chính, tác dụng của họ không thể xem thường.<br /> “Hợp tung” có nghĩa là mấy nước liên hợp lại để cùng đánh một nước. Còn “liên hoành”<br /> là phá rã sự liên hiệp của đối phương, để đánh bại từng nước một. Trong khi các nước chư<br /> hầu tranh giành thế lực tại Trung Nguyên, thì hai sách lược này tất nhiên phải được áp<br /> dụng. Cho nên “Tung hoành gia” hầu hết được trọng dụng, đó cũng là cái thế tất nhiên của<br /> thời bấy giờ. Trương Nghi là một trong những “Tung hoành gia” có tiếng. Ông là người<br /> cùng một thời với Công Tôn Diễn (cũng có tên là Tê Thủ), đều là những nhân vật nổi bật.<br /> Người Sở là Cảnh Xuân từng nói:<br /> - Công Tôn Diễn, Trương Nghi là những đại trượng phu chân chính. Hai người họ khi nổi<br /> giận thì tất cả chư hầu đều sợ hãi. Nhưng, khi hai người họ bình tĩnh, thì thiên hạ cũng sẽ<br /> được hưởng thái bình, vô sự!<br /> Trương Nghi là người nước Ngụy, thuộc hàng thứ dân của nước này. Ở nước Ngụy ông<br /> không được trọng dụng. Tương truyền ông thường theo học với Quỷ Cốc Tử, chuyên<br /> nghiên cứu về thuật “Tung hoành”. Sau khi học thành tài, Trương Nghi trước tiên đến<br /> nước Sở để du thuyết. Có lần Trương Nghi dự một buổi tiệc do Thừa tướng nước Sở<br /> khoản đãi. Trong buổi tiệc, vị Thừa tướng này đánh mất một miếng ngọc bích. Bọn thủ hạ<br /> của vị Thừa tướng hoài nghi Trương Nghi lấy cắp nên bắt giữ ông. Chúng không cần biết<br /> ất giáp chi cả, thẳng tay đánh đập Trương Nghi để tra hỏi, đổ máu ướt cả áo. Nhưng<br /> Trương Nghi nhất quyết phủ nhận. Vị Thừa tướng thấy không có bằng cớ gì, buộc phải thả<br /> Trương Nghi.<br /> <br /> Trương Nghi trở về đến nhà, bà vợ bèn chê cười:<br /> - Ông bảo ông đi du thuyết để làm quan, thế tại sao lại bị người ta xem là trộm và đã đánh<br /> đập không nương tay vậy ?<br /> Trương Nghi buồn bã không muốn trả lời, chỉ há miệng ra hỏi vợ:<br /> - Bà xem thử chiếc lưỡi cửa tôi còn không ?<br /> <br /> Bà vợ đáp :<br /> - Khắp mình ông đều bị thương, nhưng chỉ có chiếc lưỡi là không hề hấn gì cả.<br /> Trương Nghi an tâm, nói :<br /> - Chỉ cần chiếc lưỡi còn là đủ rồi. Làm nghề của tôi, hoàn toàn phải nhờ vào chiếc lưỡi.<br /> Nếu chiếc lưỡi còn, thì thử hỏi có lo chi không tìm được vinh hoa phú quý ?<br /> “Hễ núi còn thì không sợ thiếu củi đốt”, đó chính là niềm tin của Trương Nghi. Với ba tấc<br /> lưỡi của mình, ông nhất định sẽ có một ngày trở thành Đại tướng, hoặc Tướng quốc. Cái<br /> nhục ở nước Sở, ông nhất định phải tìm cơ hội để trả thù. Ông suy nghĩ thấy muốn đối phó<br /> với nước Sở, tốt nhất là phải dựa vào nước Tần. Do vậy, Trương Nghi lại lên đường sang<br /> nước Tần. Sự nghiệp của ông sau này, từ đầu chí cuối lúc nào cũng gắn bó với nước Tần<br /> cả. <br /> <br /> <br /> 1. Một Mình Vào Nước Tần<br /> <br /> Năm 329 trước công nguyên, Trương Nghi vượt qua sông Hoàng Hà, đơn thân độc mã từ<br /> nước Ngụy đi vào nước Tần. Lúc bấy giờ, Tần Hiếu Công, một nhà vua tích cực cải cách<br /> đã chết, vào năm 337 trước công nguyên người con là Tần Huệ Văn Quân lên nối ngôi.<br /> Giữa Tần Huệ Văn Quân và Trương Ưởng có mối thâm thù, nên vừa lên ngôi thì nhà vua<br /> giết ngay Trương Ưởng, một nhân vật đang chủ trương cải cách pháp luật cho nhà Tần.<br /> Lúc bấy giờ, thế nước của nhà Tần vẫn đang tiếp tục vươn lên. Tần Huệ Văn Quân có rất<br /> nhiều tham vọng, nên đã tích cực tiến hành những cuộc chiến tranh thôn tính, mưu đô<br /> thống nhất Trung Quốc.<br /> Trương Nghi dùng thuyết “liên hoành” để du thuyết Tần Huệ Văn Quân, thực hành chính<br /> sách nước xa thì giao hảo, nước gần thì tấn công. Rốt cục đã đánh bại sáu nước. Phương<br /> lược cụ thể là trước tiên đánh nước Ngụy, để tranh thủ quyền khống chế vùng trung du<br /> Hoàng Hà, rồi tiếp tục thôn tính Ba Thục ở phía Tây, chiếm Thượng Quận ở phía Bắc,<br /> chiếm Hán Trung ở phía Nam, xây dựng một vùng căn cứ địa rộng lớn, trên cơ sở đó tiếp<br /> tục tiến về phía Đông, thôn tính tất cả sáu nước để thống nhất Hoa Hạ.<br /> Kế hoạch trên, hoàn toàn phù hợp với ý nghĩ của Tần Huệ Văn Quân, nên được Tần Huệ<br /> Văn Quân tán thành. Đồng thời, nhà vua còn phong cho Trương Nghi làm Khách Khanh.<br /> Qua năm sau (328 trước công nguyên), lại cử Trương Nghi làm Thừa tướng. Dưới sự cổ<br /> xúy của Trương Nghi, Tần Huệ Văn Quân nối gót theo sau hai nước Ngụy và Tề, chính<br /> thức xưng vương vào năm 325 trước công nguyên, tức Tần Huệ Văn Vương. Trong lịch sử<br /> nước Tần, Trương Nghi là vị thừa tướng thứ nhất, còn Tần Huệ Văn Vương là vị Vương<br /> thứ nhất.<br /> Kế đó, nước Tần bèn dựa theo kế hoạch của Trương Nghi, mở cuộc chiến tranh giành đất<br /> dữ dội với nước Ngụy. Nước Ngụy trong thời kỳ đầu của Chiến Quốc, đã tiến hành cải<br /> cách trước tiên. Ngụy Văn Hầu trọng dụng Lý Khôi, thực hành pháp trị, và đã lần lượt sử<br /> dụng những nhân tài như Đoàn Can Mộc, Quan Khởi, Tây Môn Báo, Lạc Dương v.v…<br /> nhanh chóng đưa đất nước trở thành phú cường. Ngụy Vệ Vương thiên đô về Đại Lương,<br /> trọng thị việc xây dựng thủy lợi, phát triển kinh tế, nên thế nước ngày một thịnh.<br /> Năm 344 trước công nguyên, Ngụy Huệ Vương mở cuộc đại hội liên minh tại Phùng<br /> Trạch, có mười hai nước chư hầu tham gia, và Ngụy Huệ Vương trở thành bá chủ. Trương<br /> Nghi thực hành chính sách nước xa thì kết giao, nước gần tấn công, trong khi ranh giới<br /> của Tần và Ngụy dính liền nhau, nên trong cuộc chiến tranh đầu Tần đã giành được thắng<br /> lợi, cướp một vùng đất của nước Ngụy. Chính vì vậy giữa Tần và Ngụy cứ xảy ra chiến<br /> tranh liên miên, không bao giờ dứt.<br /> <br /> <br /> 2. Đánh Ngụy Và Làm Thừa Tướng Nước Ngụy<br /> <br /> Ngay từ năm 333 trước công nguyên, khi Tần sử dụng Công Tôn Diễn thì nước Ngụy đã<br /> bắt buộc phải hiến vùng Âm Tấn (nay là huyện Hoa âm, thuộc tỉnh Thiểm Tây) cho nước<br /> Tần. Tần đổi tên đất này là Ninh Tần. Kể từ đó, Tần xây dựng nơi này thành một đầu cầu<br /> để tiến về phía Đông.<br /> Năm 330 trước công nguyên, Công Tôn Diễn dẫn binh đánh bại quân Ngụy tại Điêu Âm<br /> (nay là vùng đất nằm về phía nam huyện Cam Tuyền, tỉnh Thiểm Tây), bắt sống được<br /> tướng Ngụy là Long Dã, và chiếm được đất Hà Tây của Ngụy.<br /> Năm 329 trước công nguyên, quân Tần lại đánh chiếm Phần Âm, Bì Thị, thuộc vùng Hà<br /> Đông, và chiếm Tiêu, Khúc Ốc, thuộc vùng Hà Nam của Ngụy. Trương Nghi sau khi làm<br /> Thừa tướng cho nước Tần, bèn bài xích Công Tôn Diễn, nên ông này phải ra đi. Công Tôn<br /> Diễn không có cách nào khác hơn, đành phải trở về nước Ngụy làm tướng.<br /> Đối với Ngụy, Trương Nghi đã áp dụng phương châm ban ân lẫn uy hiếp, quân sự lẫn<br /> ngoại giao. Một mặt Trương Nghi muốn liên tục cướp đoạt đất đai của Ngụy, nhưng mặt<br /> khác, lại hy vọng Ngụy cầm đầu nhiều chư hầu khác khuất phục nước Tần.<br /> Năm 328 trước công nguyên, Trương Nghi và công tử Hoa xua quân tiến chiếm vùng Bồ<br /> Dương (nay là Thấp Huyện, thuộc tỉnh Sơn Tây) của nước Ngụy, nhưng sau đó lại giả ân<br /> giả nghĩa, trả lại Bồ Dương cho Ngụy. Ngụy Huệ Vương không biết đó là mưu kế, trái lại<br /> tỏ ra hết lòng cảm kích đem mười lăm huyện ở Thượng Quận (bao gồm cả Thiếu Lương,<br /> tức Hàn Thành thuộc tỉnh Thiểm Tây ngày nay) hiến dâng cho nước Tần. Thế là, Tần<br /> không tốn một tí sức lực nào, đã lấy được vùng đất chiến lược Thượng Quận mà họ hằng<br /> mơ ước.<br /> Đến năm 327 trước công nguyên, nước Tần lại trao trả cho Ngụy các vùng đất Tiêu và<br /> Khúc ốc, là những vùng đất không quan trọng lắm về mặt chiến lược. Ngụy Huệ Vương<br /> lại tỏ ra cảm kích. Nhưng nào ngờ đến năm 324 trước công nguyên, thì Trương Nghi lại<br /> xua quân tấn công Ngụy, chiếm Thiểm Thành, và lập đồn trại để giữ.<br /> Đến đây, Tần đã chiếm được những vùng đất như Hà Tây, Thượng Quận, đồng thời cũng<br /> chiếm được một số đất đai ở vùng Hà Đông và Hà Nam. Tại bờ Tây sông Hoàng Hà, quân<br /> Tần đã lập nhiều căn cứ địa, tiến có thể công, thoái có thể thủ, đoạt được những thắng lợi<br /> chưa từng có.<br /> Sau đó, để đối phó với các nước “Hợp tung” chống Tần ở phía Đông, Trương Nghi từng<br /> <br /> đại biểu cho nước Tần, mở một cuộc hội họp với các đại thần của nước Tề, Sở, tại Nghiết<br /> Tang. Đến năm 322 trước công nguyên, nước Ngụy đã khuất phục nước Tần và mời<br /> Trương Nghi sang làm Tướng quốc cho Ngụy, đuổi nhà chánh trị trứ danh là Huệ Thi ra<br /> đi. Trương Nghi đòi nước Ngụy Quốc phải công khai rời bỏ “hợp tung”, đơn độc “liên<br /> hoành” với nước Tần. Ngụy Huệ Vương không nghe. Do vậy, Tần lại ra quản đánh chiếm<br /> hai thành mà trước kia đã trả lại cho Ngụy là thành Khúc Ốc tại Hà Đông (nay là địa<br /> phương nằm về phía Đông Văn Hỷ, tỉnh Sơn Tây), và thành Bình Châu (nay là địa phương<br /> nằm về phía Tây huyện Giới Hưu, tỉnh Sơn Tây).<br /> Năm 319 trước công nguyên, năm nước Tề, Sở, Yên, Triệu, Hàn, liên hợp chi viện cho<br /> Ngụy đánh bại quân Tần. Ngụy Huệ Vương được năm nước trên ủng hộ. Trương Nghi bị<br /> đuổi trở về nước Tần, và Công Tôn Diễn lại được Ngụy sử dụng làm Thừa tướng.<br /> Công Tôn Diễn chủ trương hợp tung để đánh Tần. Vào năm 318 trước công nguyên, năm<br /> nước Sở, Triệu, Yên, Hàn và Ngụy liên hợp nhau đánh Tần. Sở Hoài Vương được đề cử<br /> làm “Tung Trưởng”. Nhưng, do giữa các nước liên hợp đều có những mưu tính riêng,<br /> không thể đồng tâm hiệp lực, nên quân đội của năm nước đều bị quân Tần đánh bại tại<br /> hàm Cốc Quan, phải rút trở về.<br /> Tuy sự liên hợp của năm nước bị thất bại, nhưng nước Tần vẫn chịu một áp lực rất lớn.<br /> Năm 317 trước công nguyên, dưới sự xúi bẩy của Công Tôn Diễn, một quốc gia thuộc dân<br /> tộc thiểu số là nước Nghĩa Cù, đã thừa cơ đứng lên tấn công và đánh bại quân Tần tại Lý<br /> Bạch. Mưu đồ phát triển sang phía đông của Tần gặp trở lực. Từ đó trở đi, Tần đã quay<br /> mũi giáo tấn công về Ba Thục, ở phía Tây Nam.<br /> <br /> <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2