intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

13 lý do tại sao: phần 2 - nxb hội nhà văn

Chia sẻ: Nguyễn Thị Hiền Phúc | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:174

49
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

phần 1 , câu chuyện bắt đầu từ "các bạn có muốn mình có khả năng đọc được suy nghĩ của người khác không? dĩ nhiên là bạn muốn rồi. mọi người đều nói có với câu hỏi này cho tới khi họ nghĩ cho thấu đáo..." mời các bạn cùng tham khảo chi tiết nội dung tài liệu.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: 13 lý do tại sao: phần 2 - nxb hội nhà văn

13 Lý do vì sao<br /> <br /> <br /> <br /> Tác giả: Jay Asher<br /> <br /> <br /> <br /> Dịch giả: Diệu Hằng<br /> <br /> <br /> <br /> Kích thước: 15x20cm<br /> <br /> <br /> <br /> Số trang: 366<br /> <br /> <br /> <br /> Giá bìa: 77.000đ<br /> <br /> <br /> <br /> Nhà xuất bản: NXB Lao Động<br /> <br /> <br /> <br /> Ngày xuất bản: 09/2011<br /> <br /> <br /> <br /> Type: Mèo Samy<br /> <br /> <br /> <br /> Ebook: Mèo Samy<br /> <br /> <br /> <br /> Nguồn Ebook: STENT Forum<br /> Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> Giới Thiệu<br /> <br /> <br /> <br /> Từ trường trở về nhà, Clay Jesen phát hiện một bưu kiện kỳ lạ đề tên<br /> mình nằm trước hiên nhà. Bên trong cậu phát hiện những cuộn băng cassette<br /> ghi âm giọng nói của Hannah Baker - bạn học cùng lớp và là cô gái Clay<br /> thầm mến. Hannah đã tự sát hai tuần trước đó.<br /> <br /> <br /> <br /> Hannah giải thích rằng có mười ba lý do khiến cô ấy quyết định chấm<br /> dứt cuộc sống của mình. Clay là một trong những lý do đó. Nếu cậu ấy nghe<br /> <br /> những cuốn băng, cậu ấy sẽ hiểu vì sao.<br /> <br /> <br /> <br /> Clay đã trải qua cả một đêm đi khắp thị trấn theo chỉ dẫn của Hannah.<br /> Cậu trở thành người đầu tiên chứng kiến nỗi đau của Hannah và khám phá<br /> được một sự thật về bản thân mình - một sự thật mà cậu không bao giờ muốn<br /> đối diện…<br /> <br /> <br /> Mục Lục<br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> <br /> Mở Đầu<br /> Băng 1: Mặt A<br /> Băng 1: Mặt B<br /> Băng 2: Mặt A<br /> Băng 2: Mặt B<br /> Băng 3: Mặt A<br /> Băng 3: Mặt B<br /> Băng 4: Mặt A<br /> Băng 4: Mặt B<br /> Băng 5: Mặt A<br /> Băng 5: Mặt B<br /> Băng 6: Mặt A<br /> Băng 6: Mặt B<br /> Băng 7: Mặt A<br /> Băng 7: Mặt B<br /> Ngày Hôm Sau Sau Khi Gửi Đi Những Cuộn Băng<br /> <br /> Mở Đầu<br /> <br /> <br /> <br /> Thưa quý khách?", cô nhân viên bưu điện nhắc lại. "Quý khách muốn<br /> chuyển bưu phẩm này trong thời gian bao lâu ạ?"<br /> <br /> <br /> <br /> Tôi day mạnh hai ngón tay lên lông mày trái. Nhịp tim trở nên nhanh<br /> hơn.<br /> <br /> <br /> <br /> Tôi nói: "Điều đó không quan trọng".<br /> <br /> <br /> <br /> Cô nhân viên cầm gói hàng. Chiếc hộp đựng giày đó đã được đặt ở hiên<br /> nhà tôi cách đây chưa đầy hai mươi tư tiếng; giờ nó đã được gói lại trong<br /> một chiếc túi giấy màu nâu có dây buộc kín y như khi tôi nhận được nó.<br /> Nhưng giờ địa chỉ ghi trên đó là một cái tên mới. Cái tên tiếp theo trong<br /> danh sách của Hannah Baker.<br /> <br /> <br /> <br /> "Một tá của Baker", tôi lầm bầm. Rồi tôi cảm thấy rùng mình khi nghĩ<br /> đến nó.<br /> <br /> <br /> <br /> "Xin lỗi?"<br /> <br /> <br /> <br /> Tôi lắc đầu hỏi: "Bao nhiêu tiền vậy cô?"<br /> <br /> <br /> <br /> Cô nhân viên bưu điện đặt chiếc hộp lên một chiếc đệm cao su rồi bấm<br /> một loạt số trên bàn phím.<br /> <br /> <br /> <br /> Tôi đặt cốc cà phê lấy từ trạm xăng lên quầy thu ngân và liếc nhìn qua<br /> màn hình máy tính. Tôi lôi từ ví ra ít tiền giấy và móc thêm mấy đồng xu<br /> trong túi rồi đặt số tiền của mình lên quầy thanh toán.<br /> <br /> <br /> <br /> "Tôi nghĩ là cốc cà phê này vẫn chưa phát huy tác dụng đâu", cô ta nói.<br /> <br /> <br /> <br /> "Quý khách đang để thừa một đô la đấy."<br /> <br /> <br /> <br /> <br /> Tôi vơ lại số tiền thừa, rồi dụi mạnh hai mắt để đẩy lui cơn buồn ngủ.<br /> Cốc cà phê nhạt dần khiến tôi thấy khó nuốt hơn khi nhấp từng hớp một.<br /> Nhưng tôi cần phải tỉnh táo bằng bất cứ giá nào.<br /> <br /> <br /> <br /> Hoặc có thể không tỉnh được nhưng có lẽ đó là cách tốt nhất để trải qua<br /> cái ngày nửa ngủ nửa tỉnh thế này. Có lẽ đó là cách duy nhất để trải qua ngày<br /> hôm nay.<br /> <br /> <br /> <br /> "Bưu phẩm của quý khách sẽ tới địa chỉ này vào ngày mai", cô nhân<br /> viên nói. "Hoặc có thể là ngày kia." Rồi cô thả chiếc hộp vào cái xe đẩy phía<br /> sau lưng mình.<br /> <br /> <br /> <br /> Đáng lẽ tôi nên đợi cho tới khi tan học. Đáng lẽ tôi nên cho Jenny một<br /> ngày bình yên cuối cùng.<br /> <br /> <br /> <br /> Dù cô ta không đáng nhận được điều đó.<br /> <br /> <br /> <br /> Ngày mai hoặc ngày kia, khi cô ta trở về nhà, cô ta sẽ thấy một bưu kiện<br /> ở trước cửa. Nếu bố mẹ cô ta hay ai khác nhận nó trước, có lẽ cô ta sẽ thấy<br /> nó ở trên giường mình. Và cô ta sẽ hồi hộp, háo hức giống như tôi trước đó.<br /> Một gói hàng không có địa chỉ người gửi? Lẽ nào họ quên hay đó là do chủ<br /> ý? Biết đâu đó là từ một người hâm mộ bí mật thì sao?<br /> <br /> <br /> <br /> "Quý khách có muốn lấy biên lai không ạ?" Cô nhân viên hỏi. Tôi lắc<br /> đầu.<br /> <br /> <br /> <br /> Chiếc máy in nhỏ lách cách in ra một tấm biên lai. Tôi nhìn cô ấy xé nó<br /> dọc theo miếng nhựa có răng cưa. Rồi thả vào sọt rác.<br /> <br /> <br /> <br /> Chỉ có duy nhất một cái bưu điện trong thị trấn này. Tôi tự hỏi liệu có<br /> phải chính cô nhân viên này cũng từng giúp những người khác trong danh<br /> sách những người đã nhận được bưu kiện này trước tôi không. Liệu họ có<br /> giữ lại những tấm biên lai ấy như là một kỷ vật buồn không? Nhét chúng<br /> trong ngăn kéo để đồ lót? Hay ghim chúng lên chiếc bảng nhớ?<br /> <br /> <br /> <br /> Tôi suýt nữa đã định xin lại tấm biên lai. Tôi suýt đã nói: "Xin lỗi, tôi<br /> <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2