124<br />
<br />
CHUƠNG NĂM<br />
<br />
S<br />
<br />
áng ngày đầu năm dương lịch, chúng tôi<br />
thức đậy sớm, tinh thần khoan khoái, dễ<br />
chịu. Mỗi người trong chúng tôi đều có cảm giác một<br />
sự gì sẽ đến, làm cho chúng tôi nghĩ rằng những kinh<br />
nghiệm đã qua của mình chỉ là những bước đầu trên<br />
con đường sắp tới.<br />
Trong khi chúng tôi ngồi tụ họp chung quanh bàn<br />
ăn điểm tâm, chúng tôi thấy xuất hiện một người mà<br />
chúng tôi đã từng gặp một lần trong một làng nhỏ trên<br />
đường đi đến đây. Sau khi chào hỏi xã giao, người ấy<br />
nói:<br />
- Các bạn đã đến với chúng tôi trên một năm nay.<br />
Các bạn đã cùng đi ngao du và sống chung với chúng<br />
tôi. Vì biết rằng các bạn sẽ ở lại đến tháng tư hay tháng<br />
năm nên tôi đến để mời các bạn viếng thăm một ngôi<br />
đền đục trong núi đá ở bên ngoài làng này.<br />
Chúng tôi được cho biết rằng người ta đã phải dùng<br />
lối kiến trúc đặc biệt đó để bảo vệ cho ngôi đền khỏi bị<br />
quấy nhiễu bởi những toán cường đạo thường hay cướp<br />
<br />
Nguyễn Hữu Kiệt dịch<br />
<br />
125<br />
<br />
phá vùng này. Những bọn cướp này đôi khi xuống tận<br />
làng mạc, thôn ấp để ăn hàng. Người khách ấy nói:<br />
- Làng này cũng đã bị hủy diệt nhiều lần, nhưng<br />
dân làng đã tránh khỏi tai họa nhờ trú ẩn trong ngôi<br />
đền. Các vị chân sư đã bảo vệ ngôi đền này theo yêu<br />
cầu của dân làng và để gìn giữ nhiều tài liệu văn kiện<br />
mà các ngài xem là vô giá. Từ khi có sự bảo vệ của các<br />
ngài, những vụ cướp bóc đã chấm dứt, dân làng không<br />
còn bị tấn công bất ngờ và mọi người đều sống bình<br />
yên. Người ta nói rằng một số tài liệu nói trên đã có<br />
từ những thời đại văn minh đầu tiên của con người.<br />
Đó có lẽ là những tài liệu cổ của giống người Naacals,<br />
cũng gọi là các “huynh đệ thánh thiện”, đã xuất hiện<br />
từng đến Miến Điện để dạy dỗ dìu dắt những bộ lạc thổ<br />
dân Nagas ở đó. Những tài liệu đó dường như chứng<br />
minh rằng tổ tiên của giống người này là tác giả của bộ<br />
sách Surya Siddhanta và các Thánh kinh Phệ-đà thời<br />
thái cổ. Sách Surya Siddhanta là tác phẩm cổ xưa nhất<br />
mà người ta được biết về khoa thiên văn. Còn những<br />
Thánh kinh Phệ-đà thì không ai có thể xác quyết được<br />
là có từ bao giờ, chỉ biết là rất sớm. Không phải tất cả<br />
tài liệu văn kiện của ngôi đền này đều là những bản<br />
chánh, vì nhiều tài liệu trong số đó đã được sao chép lại<br />
từ một nguyên bản cùng lúc với những tài liệu cổ của<br />
xứ Babylone và được mang đến đây để được gìn giữ an<br />
toàn. Có rất ít khách đến viếng thăm ngôi đền này, hầu<br />
<br />
126<br />
<br />
Á châu huyền bí<br />
<br />
hết là những vị chân sư đã đạt được ít nhiều kết quả tu<br />
tập trên con đường giác ngộ tâm linh.<br />
Người khách ấy còn nói tiếp:<br />
- Ngày hôm nay đối với các bạn là ngày bắt đầu một<br />
năm mới. Theo quan điểm thông thường, năm cũ đã<br />
thuộc về dĩ vãng, không còn trở lại được nữa, trừ phi là<br />
ở trong tư tưởng, do những ký ức còn lưu lại về mọi sự<br />
sung sướng, đau buồn hay những công trình đã thực<br />
hiện. Một trang trong quyển lịch đời của chúng ta đã<br />
được xé bỏ. Trái lại, theo cách nhìn của chúng tôi thì<br />
khác hẳn. Chúng tôi xem năm vừa qua như một giai<br />
đoạn tiến bộ nối thêm vào những thành quả đã thực<br />
hiện được. Nó là cái gạch nối đưa chúng tôi đến những<br />
công việc chưa thực hiện và một sự phát triển tốt đẹp<br />
hơn, đến một thời kỳ giác ngộ và hứa hẹn lớn lao hơn,<br />
một thời kỳ mà mỗi kinh nghiệm kế tiếp sẽ làm cho<br />
chúng tôi trở nên sáng suốt hơn, tỉnh giác hơn và mở<br />
rộng lòng thương yêu hơn. Có thể các bạn sẽ nghĩ rằng:<br />
“Làm sao để được như vậy?” Nhưng câu trả lời của<br />
chúng tôi sẽ là: “Hãy tự mình tìm ra những kết luận<br />
của mình, hãy chọn lựa cách sống riêng của mình.”<br />
Vị trưởng nhóm của chúng tôi nói:<br />
- Chúng tôi rất mong sẽ được nhìn thấy và hiểu<br />
biết.<br />
<br />
Nguyễn Hữu Kiệt dịch<br />
<br />
127<br />
<br />
Người khách lại nói tiếp:<br />
- Kể từ bây giờ sẽ có những bài học đúng đắn cho<br />
những kẻ không nhìn thấy, không hiểu biết, không<br />
hiểu ý nghĩa và mục đích của một đời sống chân chính.<br />
Đó không phải là một cuộc đời khổ hạnh, khắc khổ,<br />
sống cô lập hay buồn thảm, mà là một cuộc đời hoạt<br />
động trong sự vui tươi, một cuộc đời mà mọi sự buồn<br />
rầu, đau khổ đều bị vĩnh viễn loại trừ.<br />
Kế đó, ông ta lại nói với một giọng ít nghiêm trang<br />
hơn:<br />
- Các bạn đã bày tỏ ý muốn được nhìn thấy và hiểu<br />
biết. Nhìn thấy các bạn tụ họp như thế này, tôi chợt<br />
nghĩ đến một câu nói trong Kinh Thánh: “Khi nào hai<br />
hay ba người trong các ngươi nhân danh Ta mà hội<br />
họp, thì Ta luôn có mặt một bên họ.”<br />
Một cuộc đời tu hành khổ hạnh, xa lánh thế tục để<br />
ẩn mình trong những tu viện hẻo lánh không phải là<br />
một điều thực sự cần thiết. Một cuộc đời như thế không<br />
hẳn đã có thể giúp cho hành giả đạt tới sự giác ngộ tâm<br />
linh thật sự và đạt đến trí tuệ sáng suốt chân chính.<br />
Tuy vậy những quan niệm đam mê vật chất và si<br />
mê từ lâu đời luôn ảnh hưởng đến đời sống của con<br />
người. Con người đã đi xa dần những chân lý của của<br />
sự sống, chính vì luôn muốn vun đắp cho cái bản ngã<br />
<br />
128<br />
<br />
Á châu huyền bí<br />
<br />
nhỏ hẹp của mình. Họ dần dần chìm đắm trong những<br />
quan niệm tà kiến sai lầm và cuối cùng không khỏi rơi<br />
vào một trong những ảnh hưởng của các tà giáo, bàng<br />
môn tả đạo.<br />
Cuộc nói chuyện chấm dứt và chúng tôi lên đường<br />
đến viếng thăm ngôi đền. Tại đây, chúng tôi gặp bốn<br />
vị trong số các bậc chân sư đã đến đây trước chúng<br />
tôi. Sau một lúc trò chuyện, tất cả chúng tôi đều ngồi<br />
xuống và người khách đã đưa chúng tôi đến đây lại nói<br />
tiếp:<br />
- Hầu hết những người Âu Mỹ đều tôn sùng đức<br />
Jesus như một thần tượng, và đó là điều hết sức sai<br />
lầm. Lẽ ra họ phải xem ngài như sự biểu hiện của một<br />
lý tưởng, thay vì tôn thờ ngài như một thần tượng. Đó<br />
là hai việc hoàn toàn khác nhau. Thay vì tạo ra những<br />
hình tượng bằng gỗ đá để tôn thờ, sùng bái, người ta<br />
nên xem cuộc đời ngài như một tấm gương sống động<br />
và cố gắng sống theo như ngài. Trong ý nghĩa đó thì<br />
họ sẽ thấy rằng ngay cả đến nay đức Jesus vẫn đang<br />
hiện hữu trong mỗi con người, và không hề chết đi<br />
trong cái thể xác đã từng bị đóng đinh trên cây Thập<br />
tự. Theo cách hiểu đó thì ngài vẫn luôn hiện hữu trong<br />
tâm tưởng của mỗi một con người, chừng nào mà họ<br />
vẫn còn thấy có gì đó để học hỏi và noi theo trong tấm<br />
gương sống động của đời ngài. Sự lầm lạc to lớn của đa<br />
<br />