YOMEDIA
Anh dành tặng cả trái tim anh cho em
Chia sẻ: Quach Vui Ve
| Ngày:
| Loại File: PDF
| Số trang:3
76
lượt xem
4
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
- Anh thích em! Anh giơ bó hoa trước mặt nó, đôi mắt nhìn nó đợi chờ. Nó khẽ cười: - Em xin lỗi! Em đã có người yêu rồi. Hơn nữa, cuộc sống của em cũng không còn dài nữa. - Ý em là sao? - Em sắp chết rồi. - Tại sao chứ? Em bị bệnh nan y?
AMBIENT/
Chủ đề:
Nội dung Text: Anh dành tặng cả trái tim anh cho em
- Anh dành tặng cả trái tim anh cho em
- Anh thích em!
Anh giơ bó hoa trước mặt nó, đôi mắt nhìn nó đợi chờ. Nó khẽ cười:
- Em xin lỗi! Em đã có người yêu rồi. Hơn nữa, cuộc sống của em cũng không còn dài
nữa.
- Ý em là sao?
- Em sắp chết rồi.
- Tại sao chứ? Em bị bệnh nan y?
- Không có, em hoàn toàn khỏe mạnh.
- Vậy thì là tại sao? Nó không nói gì, chỉ mỉm cười, cúi đầu chào anh rồi quay lưng
bước đi. Anh thở dài, nhìn theo. Bó hoa hồng trên tay đã ném vào thùng rác gần đó.
Anh ngồi trên ghế đã, dương mặt trầm tư mang nặng nỗi buồn. Nó đã có người yêu từ
bao giờ? Tại sao anh lại không biết gì cả? Có lẽ là do người yêu nó học khác trường
chăng, mà anh thi chỉ có thể gặp nó ở trường. vả lại, anh mới chỉ quen được với nó từ
cách đây ba tuần. Ba tuân - không phải là khoảng thời gian anh yêu nó. Anh đã yêu nó
từ hai năm trước, từ khi nhìn thấy nụ cười của nó với những đứa trẻ mồ côi ở cô nhi
viện. Khoảnh khắc ấy đã khiến cho trái tim vô tình của anh rung động mãnh liệt. Anh
không biết tên nó. Anh gọi nó là THIÊN THẦN. Về sau, khi vô tình gặp nó ở trường,
anh mới biết nó học cùng trường anh, sau anh một khóa, tên là Uyên Nhi - một cái tên
thật dịu dàng. Tuy nhiên, anh lại chẳng biết gì về gia cảnh của nó.
Nó rất đẹp, một vẻ đẹp thiên thần nên có không ít người theo đuổi. Anh chỉ là một
trong số đó. Anh không có can đảm bày tỏ, thậm chí còn không có cả can đảm để làm
quan. Vì vậy chỉ có thể đứng từ xa nhìn nó, giữ mối tình thầm lặng trong lòng. Chỉ
đến ba tuần trước, nó tham gia vào Câu lạc bộ Văn học của trường do anh làm chủ
tịch, anh mới có cơ hội quen biết nó. Hai người cũng rất hợp, chỉ nói chuyện vài câu
mà đã trở nên thân thiết. Thế nên hôm nay, anh mới quyết định tỏ tình với nó. Không
ngờ lại nhận được câu trả lời anh không dám nghĩ tới. Anh đưa đôi mắt nhìn về hướng
mặt trời đang dần buông xuống, trong lòng chất chứa những thắc mắc. Rốt cuộc, hàm
ý trong câu nói của nó là gì?
***
CỘC CỘC CỘC
- Vào đi.
Anh đẩy cửa bước vào. Vị nữ bác sĩ già đang ngồi trên bàn làm việc ngẩng đầu nhìn
anh, khẽ mỉm cười:
- Văn à, có chuyện gì không cháu?
Anh đặt lên bàn một chiếc hộp nhỏ.
- Mẹ cháu gửi bác ít đồ. Cháu tiện đường đem qua.
Vị bác sĩ đỡ lấy chiếc hộp, mở ra xem rồi gật đầu:
- Cảm ơn cháu.
- - Dạ không có gì. Cháu về đây.
- Ừ, vậy chào cháu.
Anh đút hai tay vào túi quần, bước đi trên hành lang bệnh viện. Bất chợt, anh khựng
lại. Liệu có phải anh bị hoa mắt không nhỉ? Hình như anh vừa nhìn tháy ní. Anh lập
tức quay đầy lại. Căn phòng bệnh ấy không đóng cửa. Nhìn vào, dúng là nó. Nó đang
nắm tay một người con trai nằm hôn mê trên giường bệnh, miệng mấp máy nói điều gì
đó anh không nghe ro, chỉ thấy gương mặt nó nhòa lệ. Anh đảo mắt nhìn sang chàng
trai đang nằm bất động. Gương mặt cậu ta trắng bệch, không chút sức sống, đôi môi
nhợt nhạt, đôi mắt nhắm nghiền. Có khi nào, người đó là bạn trai của nó? Anh quay
mặt di, đưa tay lên ngực nghe tiếng trái tim mình tan vỡ. Không muốn nghĩ nhiều nữa,
anh bước đi thật nhanh, để lại sau lưng cảnh tượng khiến anh đau lòng.
***
Sáng hôm sau, vừa bước vào trường, anh chạm mặt ngay nó. Nó mỉm cười gật đầu
chào anh, đôi mắt còn sưng lên vì khóc quá nhiều. Anh cũng gật đầu chào lại, không
hỏi gì đến chuyện hôm qua. Nó ôm chiếc cặp đi lướt qua anh. Một tờ giấy rơi lại phía
sau. Anh nhặt lên, định đưa cho nó nhưng bóng nó đã khuất sau hành lang rồi. Anh tò
mò mở tờ giấy ra. Bên trong là những hàn chữ nắn nót của nó:
"My love, Khi anh đọc những dòng thư này, có lẽ em đã không còn trên thế gian này
nữa. Anh biết vì sao không? Vì khi ấy, em đang ở thế giới bên kia, mỉm cười nhìn
anh, chỉ để trái tim mình ở lại bên anh. Căn bệnh của anh ngày càng nặng rồi. Nếu
không có trái tim thay thế, anh sẽ chết. Em thà để mình ra đi chứ không thể để anh rời
xa thế gian này được. Không có anh, cuộc sống của em không còn ý nghĩa. Anh đừng
cảm thấy có lỗi. Tất cả là do em tự nguyện. Em vốn là cô nhi, được gia đình anh chăm
sóc đến tận bây giờ đã là một may mắn lớn lắm rồi. Em nợ gia đình anh sự chăm sóc
suốt bao nhiêu năm qua, nợ anh cả một tình yêu to lớn. Em chẳng có gì đền đáp, chỉ
có thể lấy sinh mạng mình ra đổi lấy sinh mạng của anh. Anh có ghét em không? Khi
mà em đã bỏ anh ở lại thế gian này một mình? Em đi, phải ra đi mãi mãi, không thể
trở lại, nhưng em sẽ để lại trái tim mình bên anh. Sau này, mỗi khi nhớ em, anh hãy
đặt tay lên ngực mình. Trái tim em ở nơi đó... My love. Anh hãy tìm cho mình một
người tốt hơn em, yêu anh hơn em và chăm sóc anh tốt hơn em. Quên em đi nhé. Hãy
bắt đầu một cuộc sống mời không có em. Vĩnh biệt anh, tình yêu của em."
Anh cầm chặt tờ giấy trong tay, lờ mờ hiểu được sự việc. Người nó yêu bị bệnh tim.
Nếu không được thay tim kịp thời, anh ta sẽ chết. Nó muốn tự tử để lại trái tim mình
cho anh ta, để lại tình yêu cho anh ta. Anh cảm thấy vô cùng đau đớn, vội vã chạy đi
tìm nó.
- Uyên Nhi.
Nó giật mình, quay đầu lại, mỉm cười nhìn anh:
- Có chuyện gì vậy ạ?
- Cái này là thế nào?
Anh chìa trước mặt nó lá thư màu hồng. Nó vội vàng đưa tay giật lấy. Vừa mở ra, mặt
nó tái mét:
- - Anh...anh đã đọc nó?
- Ừ. Anh đã đọc rồi. Tại sao em làm như vậy? Em muốn tự tử?
- Xin anh đừng nói cho ai biết. Hãy để sau khi em chết đi đã. Em không muốn mọi
người đau lòng.
- Uyên Nhi, sao em lại khờ thế?
- Em không khờ. Là vì em yêu anh ấy.
Nó mỉm cười cay đắng, những giọt nước mắt đua nhau rơi xuống. Anh đau khổ đưa
tay lau nước mắt cho nó, trong lòng thầm đưa ra một quyết định.
=================
"Uyên Nhi, Bây giờ em có thể sống tiếp tục và hạnh phúc ben người mình yêu rồi
chứ? Em đừng lo cho anh. Anh cũng sẽ hạnh phúc nơi thế giới bên kia. Bởi vì...hạnh
phúc của anh chính là em, là được nhìn thấy nụ cười của em, là được thấy em sống
tốt. Anh yêu em nhưng không mong em đáp lại anh. Chỉ mong em sẽ mãi mãi được
cười vui, không bao giờ đau khổ. Em hãy nhớ, trái tim anh đang ở nơi người em yêu.
Nhớ đến anh thì hãy bảo anh ta chăm sóc nó tốt nhé. Anh để lại trái tim mình nơi
dương gian để được yêu em. Em đừng cảm thấy có lỗi. Cũng như em từng nói. Tất cả
là anh tự nguyện. Không phải anh ngốc, mà là do anh yêu em."
Uyên Nhi vò nát bức thư trong tay, gương mặt đẫm lệ. Anh đã đi rồi. Anh hi sinh
mạng sống của mình để giữ lại mạng sống cho nó và cho người nó yêu. Tình cảm của
anh quá cao thượng. Nó không biết lấy gì đền đáp. Mà đền đáp thế nào khi anh đã
không còn nữa? Nó ngẩng mặt lên trời, nhìn những vì sao sáng lấp lánh.
- Xin lỗi anh. Em mãi nợ anh một tình yêu.
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
ERROR:connection to 10.20.1.100:9315 failed (errno=111, msg=Connection refused)
ERROR:connection to 10.20.1.100:9315 failed (errno=111, msg=Connection refused)
Đang xử lý...