YOMEDIA
Anh - Em - Và biển
Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem
| Ngày:
| Loại File: PDF
| Số trang:11
52
lượt xem
3
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Em với anh đã bên nhau từ bé , chúng ta cùng lớn, cùng vui , cùng chia sẻ kỷ niệm thân thương . Nhà anh và nhà em cạnh bên nhau, từ khi biết đi vững vàng ,ngày ngày , em vẫn thường theo chân anh ra mỏm đá để ngắm biển .
Mỏm đá đó đã khắc sau tuổi thơ của em , của anh và của biển .
.....
AMBIENT/
Chủ đề:
Nội dung Text: Anh - Em - Và biển
- Anh - Em - Và biển
- Em với anh đã bên nhau từ bé , chúng ta cùng lớn, cùng vui , cùng chia sẻ kỷ
niệm thân thương . Nhà anh và nhà em cạnh bên nhau, từ khi biết đi vững
vàng ,ngày ngày , em vẫn thường theo chân anh ra mỏm đá để ngắm biển .
Mỏm đá đó đã khắc sau tuổi thơ của em , của anh và của biển .
.....
Mỗi khi chiều tàn , anh dắt em đến nơi này ngắm hoàng hôn , hoàng hôn màu
đỏ , trải dài tận chân trời . Gió vẫn thổi mang theo vị mặn của biển ve vuốt tóc
em . Những cánh hải âu sải cánh tìm về gia đình sau một ngày làm việc vất vả
. Khung cảnh thật đẹp , thật vui vì trong bức tranh đó , có em , có anh và có
biển .
- Sau này anh sẽ như cánh chim kia , bay thật xa đến những chân trời mà anh
chưa biết _ Anh thét lên khi quay lưng lại với vầng dương đang chìm dần .
Mơ ước cuả anh , khát khao của anh , không phaỉ lần đầu em được biết . Em
- cười vu vơ ủng hộ , nào biết rằng anh muốn rời xa em .
Tích tắc , tích tắc .
Thời gian trôi qua , anh giờ là chàng thiếu niên tràn trề sức sống , em trở
thành thành thiếu nữ e ấp như cánh hoa buổi bình minh . Nhưng em vẫn vậy ,
vẫn ngày ngày theo anh ra mỏm đá ngăm nhìn hoàng hôn . Hoàng hôn ngày
nào cũng có anh , có em và có biển .
- Anh nhất định phaỉ đi thật xa , phải biết tất cả về biển , về những nơi anh
chưa từng đến _ Vẫn mơ ước ấy , vẫn khát khao ấy tồn tại trong anh , chỉ có
điều ngọn lửa quyết tâm kia đã bừng cháy hơn lúc nào hết , che lấp cả bóng
hình em .
Em cười mà lòng trĩu nặng nỗi buồn , em sợ , sợ một ngày anh xa rời em .
Tích tắc , tích tắc
- Anh giờ đã là một chàng trai khỏe mạnh mang khao khát theo từng cơn sóng
vỗ . Em trở thành người ngóng đợi trên mỏm đá ngày xưa . Cánh buồm anh
giương lên , lòng em thao thức . Bóng thuyền anh khuất sau ánh bình mình
trong nỗi lo của em để rồi xuất hiện dưới hoàng hôn khiến lòng em như đại
dương lấp lánh nắng . Giờ đây , còn em , còn biển chờ anh về trên mỏm đá
này .
Tích tắc ,tích tắc
Anh ra đi trên một chuyến tàu và không bao giờ trở lại nữa . Người ta nói
thuyền anh gặp bão , cơn bão khủng khiếp từ nhiều năm nay . Anh chẳng trở
về theo cánh buồm mà em ngóng đợi. Cơn bão đã mang anh rời xa em, rời xa
mỏm đá thân thương để mằn mãi trong lòng biển lặng . Em không hề khóc ,
em chẳng thể khóc vì không thể tin anh không trở về . Em đợi , em tin . Mỏm
đá xưa chỉ còn lại mình em và biển , bóng anh mãi nhạt nhòa trong ánh hoàng
hôn .
- Tích tắc , tích tắc
Thời gian trôi qua , em rời xa mỏm đá , rời xa khung trời cuả hai ta . Gấp lại
những kỷ niệm ngọt ngào , em bước dần trên con đường đời bất tận , tìm lãng
quên trong bộn bề công việc .
Thấm thoắt đã 10 năm anh rời xa em . Bóng hình anh chìm dần trong quá
khứ , kỷ niệm về anh đã được cất sâu trong tim . Nhớ anh không còn khiến em
phải thao thức . Mong anh không còn làm em quá đau lòng . Anh đã không
còn hiển hiện trong giấc mơ của em thường xuyên nữa . Không quên , không
phải là quên , chỉ là anh đang nằm mãi trong góc sâu ký ức , mãi nằm lại nơi
biển khơi , trong bóng hải âu mỗi khi chiều về .
Tích tắc , tích tắc .
Tình cờ em nhìn thấy bóng dáng quen thuộc nơi sân ga đông đúc . Trái tim
em chợt chùng xuống , mọi người xung quanh em bỗng dưng biến mất , chỉ
- còn lại em , em và những thời khắc quá khứ như sóng vỗ trong lòng . Giống
anh quá , hệt như anh . Mắt em nhòa đi trong nắng . Kỷ niệm về anh ùa về .
Ngày xưa ,nơi mỏm đá , có anh , có em và có biển .
Em chen chúc trong dòng người xuôi ngược . Tìm đến anh khi hy vọng trong
trái tim nhỏ lại bừng sáng .
- Anh ....
- Bố ơi .
Cô bé ấy gọi anh là bố , cô bé trạc 3,4 tuổi mang trên gương mặt nụ cười rạng
rỡ cuả anh . Bước chân em chợt dừng lại , nước mắt em chực trào ra khỏi
hàng mi
- Cô gọi tôi ....
- Không tôi nhầm người , xin lỗi anh .
Em nhìn anh đứng đó , vẫn đôi mắt mang màu cuả biển sâu chỉ có điều giờ
đây nó không còn hình bóng em trong đó . Vẫn mái tóc nâu rối tung như ngày
nào , nhưng hôm nay , nó không mang hương của biển và cái hăng cuả nắng .
- Vẫn nụ cười như ngày nào , chỉ có điều có nay đã không còn dành cho em .
Em lặng lẽ quay bước bỏ đi , tránh nhìn vào anh lần nữa , nước em rơi ,lần
đầu tiên sau 10 năm anh xa em .
Là anh ...... nhưng không phải là anh
Em đang theo đuổi điều gì , anh hay là kỷ niệm trong em . Anh hay là nỗi cô
đơn chực chờ sau lớp vỏ bọc bình thản của em . Anh hai là sự ngu ngốc dại
khờ trong từng ấy năm tin anh còn sống cuả em .
Anh đã không còn , đã đến lúc em phải chấp nhận .
Và rồi lần đầu tiên em khóc nhiều như thế , khóc vì xa anh , khóc vì nhớ anh .
Tích tắc , tích tắc .
Tuổi xế chiều , em trở về nơi mang kỷ niệm cuả hai chúng ta . Con người thay
đổi nhiều lắm anh ạ nhưng khung cảnh vẫn như xưa , chỉ là không có anh bên
- em nơi mỏm đá . Gió vẫn thổi , hoàng hôn vẫn rực rỡ và em vẫn ngồi đó như
chúng ta đã từng như thế .
Gần nhà em có một người phụ nữ sống một mình , cô ấy rất tử tế , từ ngày em
về đây cô ấy vẫn thường hay sang trò chuyện cùng em , giúp đỡ em nhiều thứ .
Em rất quý cô ấy , cô ấy có một nụ cười rất đẹp , giống như em khi bên anh
thưở nào .
- Sao bác hay ra mỏm đá ngồi thế , gió biển không tốt cho sức khỏe của bác
đâu .
- Cháu đừng lo, ta là người ở đây , biển , nắng gió , chim trời là bạn cuả ta .
Hơn nữa đây là nơi ghi dấu kỷ niệm xưa của ta . Ta rất thích nơi này .
- Bác thật giống bố cháu
- Vậy sao .
- Ông cũng hay ra đây ngắm biển . Ông hay bảo , nó khiến ông hạnh phúc và
ấm áp cho dù vẫn còn thiếu thứ gì đó nơi này , thứ gì đó mà ông chẳng thể
nhớ ra .
Em run người làm rơi cả tách trà cô ấy vừa rót cho em . Liệu có phải là anh ,
- liệu có phải anh đã trở về .
Tích tắc , tích tắc
Em sang nhà cô ấy chơi trong một chiều cuối thu và em bắt gặp tấm hảnh của
anh cùng cô bé năm nào nơi sân ga . Mắt em lại nhòa đi nhưng chẳng còn đủ
nước mắt để rơi . Anh vẫn như thế , vẫn mang nụ cười đó , ánh mắt đó như
ngày em gặp anh nơi sân ga . Anh vẫn như thế , vẫn nhìn em như thưở nào .
- Bố là người cháu rất kình trọng cho dù ông không phải là thân sinh ra cháu ,
nhờ có ông mà mới có cháu hôm nay .
- Bố cháu ... vẫn khỏe chứ .
- Ông mất rồi bác ạ , các đây vài năm vì căn bệnh cũ .
- Tại sao vậy?
- Cháu nghe bố nói , bố được người ta cứu khi trôi dạt vào bờ trong một trận
bão to . Bố sống được là nhờ mọi người chăm sóc tận tình , tuy nhiên dù sống ,
bố lại chẳng nhớ gì về quá khứ . Thế là bố bắt đầu làm lại từ đầu , sống một
cuộc sống mới và nhận nuôi cháu . Cháu thường hỏi bố sao không tìm một tri
kỷ , bố chỉ cười nói cứ như đùa " Trong lòng bố hình như có ai đó rồi , chỉ có
- điều bố không nhớ nổi " .
Em lặng người khi nghe cô ấy kể chuyện cuả anh . Đó thật sự là anh , em đã
tìm ra anh và một lần nữa để anh vuột mất trong cuộc đời em .
Là do em , do anh , hay là do duyên phận của hai ta .
Tích tắc , tích tắc
Anh ạ , em lại ngồi đây , tại mỏm đá này nhưng hôm nay không chỉ mình em .
Có anh ,có em , có biển , có gió , có hoàng hôn ... như ngày xưa có phải không
anh . Nếu thời gian có thể trở lại , em nhất định sẽ đến bên anh để hỏi , đến
bên anh để đưa anh trở về bên em .
Nhưng thời gian không thể trở lại , em chỉ có thể ngồi tại nơi này , cùng bức
ảnh ngày xưa của anh .
- Lớn lên anh sẽ là cánh chim bay tới tận chân trời .
- - Vậy thì em sẽ bay cùng anh ..... mãi mãi .
Chiều hôm nay , hoàng hôn lại phủ bóng trên mỏm đá xưa , có anh , có em và
có biển ...
em mãi yêu...
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
ERROR:connection to 10.20.1.100:9315 failed (errno=111, msg=Connection refused)
ERROR:connection to 10.20.1.100:9315 failed (errno=111, msg=Connection refused)
Đang xử lý...