intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Anh sẽ chờ

Chia sẻ: Nguyen Van Khoai | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:6

62
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Huy sinh ra và lớn lên ở eo đất miền Trung, quanh năm sống chung với lũ. Là con cả trong nhà, nên Huy luôn phấn đấu, nỗ lực học tập với mong ước sẽ đưa cả nhà thoát khỏi cảnh nghèo. Học hết cấp 3, Huy cùng mẹ khăn gói lên Sài Gòn học Đại Học.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Anh sẽ chờ

  1. Anh sẽ chờ Huy sinh ra và lớn lên ở eo đất miền Trung, quanh năm sống chung với lũ. Là con cả trong nhà, nên Huy luôn phấn đấu, nỗ lực học tập với mong ước sẽ đưa cả nhà thoát khỏi cảnh nghèo. Học hết cấp 3, Huy cùng mẹ khăn gói lên Sài Gòn học Đại Học. Mẹ Huy chỉ ở vài ngày, giúp cậu tìm nhà trọ,… rồi cũng trở về quê, vì không thể bỏ lũ em nheo nhóc dưới đó. Trước khi đi, mẹ Huy giọt ngắn giọt dài: ‘’ Con ở đây ráng học, mẹ về rồi mẹ sẽ lên. Tính con khù khờ, có gì không rành thì hỏi bạn hỏi bè nghen con ‘’. ‘’ Mẹ yên tâm, con sẽ ráng học, cho con và cho gia đình mình nữa ‘’ – Huy đứng lặng nhìn đoàn tàu khuất xa, lòng buồn vô hạn. Là sinh viên năm đầu bước chân vào giảng đường, với nhiều người có thể là hơi bỡ ngỡ, vì nó giống như một xã hội thu nhỏ với đủ mọi thành phần: tốt có, xấu có, già trẻ lớn bé,… Nhưng với Huy, cậu cảm thấy khá thú vị và mới lạ. ‘’ Mình may mắn nên mới có thể vào được Đại Học. Nhớ ngày nào còn ngồi trên ghế phổ thông, nhìn chúng bạn thi nhau đăng ký trường này trường kia, còn mình thì vẫn lưỡng lự vì sức học không giỏi. Mà nói gì đi nữa, một phần cũng nhờ mẹ tiếp thêm ý chí, chứ nếu không mình đã học trung cấp rồi ‘’ – Huy ngậm ngùi nhớ lại khoảng thời gian ấy. Mười hai năm khổ cực đèn sách, ngần ấy năm mẹ tiếp thêm cho Huy sức mạnh. Để giờ đây cậu mới có đủ ý chí, để có thể rẽ sang một bước ngoặc lớn trong đời. ‘’ Mẹ ơi, hãy chờ con quay trở lại ‘’. Ngày qua ngày, trên chiếc xe đạp cũ mẹ gửi cho, Huy nhấn từng nhịp chân đến trường, làm cậu có cảm giác như luôn có mẹ kề bên, luôn động viên và dõi theo cậu từng bước. Đúng là một khi đã quyết tâm thì việc gì cũng có thể làm được. Dù không phải là điểm chín, điểm mười, nhưng Huy cũng đã rất cố gắng phấn đấu, hơn hẳn những năm cấp 3 mà cậu đã từng cho là thất bại ê chề ! Huy may mắn thừa hưởng cái gen hòa đồng từ cha, và cũng được cha dạy từ thuở còn thơ: ‘’ Đừng vì những khuyết điểm của bản thân mà tự nhốt mình vào cái vỏ bọc tự ti. Nếu con nhìn cuộc đời theo một hướng
  2. khác, con sẽ thấy nó rất đẹp ‘’. Chính vì hiểu được chân lí ấy, Huy đã chiếm được tình cảm của đông đảo bạn bè trong lớp. Vào một buổi chiều đẹp trời, Huy gặp Ngân – cô bạn lớp bên, trong thư viện. Có lẽ đây là lần đầu tiên Huy gặp một người con gái đáng yêu đến như thế. Một vẻ đẹp thật mộc mạc, không son phấn, suối tóc đen dài đến tận chấm lưng. Huy cảm nhận được vẻ đẹp thuần túy ấy trong con người của Ngân. Ngồi cạnh Ngân mà như thể đang có dòng điện chạy dọc sống lưng, nhưng Huy vẫn cố tỏ ra bình thường như mọi người xung quanh. Lâu lâu lại liếc nhìn trộm, khiến Ngân phì cười. Chưa bao giờ lời nói lại nặng nề với Huy đến như vậy. Như thể có một quả ta nghìn cân treo ngay đầu lưỡi. Lấy hết 100% ‘’ công lực ‘’, Huy nói lớn: ‘’ Chào bạn ! ‘’. Bầu không khí yên lặng bỗng nhiên bị xé tan, khiến nhiều người phải lắc đầu nhìn Huy. ‘’ Có chi không bạn ? ‘’ – Về phần Ngân, cô cũng phải cố nhịn cười vì anh chàng thỏ đế này. ‘’ À, mình…. Mình đang tìm một số tài liệu về ngành y, bạn có biết nó nằm ở đâu không ? ‘’ ‘’ Thì đây nè, bạn đang học ở Đại Học Y Dược mà. Yên tâm, trong thư viện không hề có sách trái ngành đâu. A Haha ! ‘’ Huy trố mắt: ‘’ Trời ! Mình cũng chẳng biết mình đang nói gì nữa. Quê chết đi được ! ‘’ Và những ngày sau đó, Huy cố gắng tiếp cận Ngân nhiều hơn. Lúc thì vô tình đụng nhau vì mải mê tìm sách, lúc thì trao đổi bài,…. Dần dần, Ngân cũng nhận ra Huy là một người khá vui tính và rất ham học hỏi. Những buổi tan trường bị mắt mưa, những buổi hẹn hò nơi quán kem quán cóc,…. Tình cảm của họ sớm nảy nở, chỉ vì những điều tưởng chừng như rất giản đơn ấy. ‘’ Món quà này, mình đã để dành tiền ăn sáng cả tuần mới có thể mua được đấy. Ngân… làm bạn gái mình nha ! ‘’. Huy đâu biết rằng, Ngân đã mong chờ câu nói ấy rất lâu, rất lâu rồi. Khỏi phải nói Huy vui sướng đến mức nào…. Cuối tháng này là sinh nhật Ngân. Đám bạn ai cũng có đôi có cặp, ngày trước Ngân cứ bị tụi nó chê là ‘’ ế ‘’, giờ thì đừng hòng nhé. Ngân bấm máy gọi cho Huy: ‘’ Alo anh hả, anh đến nhanh đi, em và tụi bạn đang chờ đấy ‘’. ‘’ Ừ anh đến ngay, anh sẽ chọn bộ quần áo đẹp nhất mà anh có. Chờ anh nhé ! ‘’ Huy vận bộ quần tây đen và áo sơ mi xanh, cũng chính tay mẹ Huy chọn mua cho, để khi nào có dịp trọng đại thì có cái
  3. mà mặc cho lịch sự. Khách tham dự toàn những cô ấm cậu ấm, trang sức hàng hiệu đeo khắp người, khác hẳn với phong cách của Huy. Vừa đến nơi, đám bạn của Ngân ào ra: ‘’ A ! Chú rể tới rồi ‘’ khiến Ngân ngượng chín cả mặt…. Sau khi tiệc tàn, bỗng có ý kiến: ‘’ Tại sao chúng ta không qua nhà bạn trai Ngân chơi cho biết nhỉ ? ‘’ Ngân cũng nói: ‘’ Phải đó, em cũng chưa biết nhà anh mà ‘’. Huy lưỡng lự: ‘’ Tất nhiên rồi, mình cũng nghĩ vậy. Nhưng có điều là nhà mình hơi nhỏ ‘’. Sau khi vòng vèo hết các con hẻm nhỏ, cả bọn dừng chân trước một nhà trọ cũ kỹ. Ngân và đám bạn trố mắt nhìn, còn Huy vẫn thong thả tra chìa khóa mở cửa: ‘’ Ngân, vào đi em. Sao các bạn không vào đi ? ‘’. ‘’ Ngân, sao mày khoe bồ mày giàu lắm mà !!! Đại gia mà đi sống trong khu ổ chuột sao ??? ‘’ Chính Ngân cũng không tin nổi vào mắt mình. Đám bạn của cô cũng đã rồ ga vọt đi. Huy như hiểu ra vấn đề, cậu cúi gầm mặt xuống: ‘’ Cho anh xin lỗi, anh không biết là…. ‘’ Chưa kịp nói hết câu, Ngân đã tát Huy một cú như trời giáng: ‘’ Anh không giữ sĩ diện cho anh, cũng phải giữ cho tôi chứ. Từ nay, chúng ta chấm hết !!! ‘’ Cả đêm đó, Huy cứ thao thức…. Vài ngày sau, Ngân đã tay trong tay với một người khác, giàu có và là con trai giám đốc một công ty địa ốc. Huy biết, nhưng chẳng nói gì. Đôi khi lúc tan trường, thấy hai người họ tình tứ với nhau, Huy lướt qua thật nhanh như một cái bóng, để lại sau lưng nỗi đau, mà có lẽ suốt cuộc đời này, Huy chẳng thể nào quên được….. Đường phố ban đêm thật ảm đạm. Huy không về, cậu tựa mình trên chiếc ghế đá ngoài công viên. Đâu đó vang lên tiếng hát như não lòng: ‘’ Tại sao…. Tại sao cô ấy phải ra đi ? Cô ấy không nói…. Liệu tôi có làm gì không phải, tôi ước ao được trở về ngày hôm qua ấy…. ‘’. Huy ước mình có thể khóc thật to, khóc cho đến khi nước mắt chảy ngược vào
  4. tim, cuốn trôi đi những ký ức không mấy tốt đẹp ấy. Huy ghé vào một tiệm net gần đó. Nick của Ngân vẫn tối….: ‘’ Ngân à, chúng mình mới chỉ quen nhau được nửa năm. Khoảng thời gian ấy không dài, nhưng cũng đủ để anh và em có với nhau những kỷ niệm đẹp. Anh tôn trọng quyết định của em, em có biết vì sao anh không ghen khi em có người khác ? Em có hiểu vì sao anh vẫn nói ra lời xin lỗi khi bị đám bạn em chửi xéo ? Sau cái đêm ấy, anh đã suy nghĩ rất nhiều. Níu giữ người mình yêu, trong khi mình lại không đủ khả năng để làm cho họ hạnh phúc, có ích kỷ quá không ? Vậy nên, em hãy cứ đi tiếp đi. Khi nào mệt mỏi, hãy quay về với anh. Anh sẽ chờ…. ‘’ Hai năm thấm thoát trôi qua, giờ đây Huy đã là sinh viên năm 3. Vừa học vừa làm, Huy cố gắng dành dụm ít tiền gửi về quê cho mẹ sau đợt lũ thảm khốc vừa qua. Nỗi lo cơm áo gạo tiền, nỗi lo về gia đình nhỏ bé của mình ở quê: có mẹ già, có em nhỏ đang mong Huy thành danh trở về luôn canh cánh trong lòng. ‘’ Bưng ra bàn số 5, nhanh lên nào ‘’ – Tiếng ông chủ thúc giục, Huy nhanh nhẹn bưng đĩa này, rồi lại mâm kia. Ở bên kia đường, bên chiếc bàn số 5 ấy, là Ngân và người bạn trai. Huy không nhận ra, có lẽ thời gian đã xóa nhòa hình ảnh người xưa…. Trời về khuya càng thêm lạnh, Huy ra về sau cùng. Đang chuẩn bị kéo cánh cửa sắt, thì đằng xa có tiếng hét, rồi tiếng đánh nhau. Thì ra Ngân bị một đám du côn chặn đường, tên bạn trai mới của cô đã bỏ chạy thoát thân. Huy xông ra đỡ cho Ngân và bị chúng đánh tơi tả. Ngân ngồi bên giường bệnh. Đôi mắt vô hồn, đôi mắt giận dữ ngày xưa, đôi mắt của người con gái đã bỏ rơi bạn trai mình, chỉ vì chữ ‘’ sĩ ‘’ của bản thân. Nay chỉ còn lại hai hàng nước mắt…. Sáng hôm sau, Huy tỉnh dậy thì đã thấy Ngân nằm gục bên giường. Huy với tay lấy tấm chăn đắp cho Ngân rồi nhẹ nhàng rời khỏi giường. Có lẽ, do bị chấn động mạnh, nên chuyện hôm qua Huy chẳng nhớ rõ lắm.
  5. Về phần Ngân, sau khi ngáp một cái rõ dài chào buổi sáng, mắt vẫn còn hoen lệ ( chắc hẳn cô đã khóc cả đêm ). Không thấy Huy đâu, Ngân hốt hoảng tông cửa chạy ra, thì anh cũng đang đi vào, trên tay cầm bịch đồ ăn. Ngân vội leo lên giường, đắp chăn vờ ngủ như chẳng có gì xảy ra. Huy biết tỏng, anh cười hỏi: ‘’ Chà ! Chưa chi đã chiếm mất chỗ của người ta rồi ‘’. ‘’ Tại em tưởng anh ra ngoài nên…. ‘’ – Ngân cười xòa. ‘’ Thôi em ăn đi, cả đêm qua chắc mệt lắm ‘’. ‘’ Ơ ! Vậy còn anh ? ‘’. ‘’ Anh ăn rồi, em ăn đi mà ! ‘’. Trông Huy với Ngân bây giờ, người ngoài nhìn vào, ít ai biết ngày hôm qua… chỉ mới ngày hôm qua thôi…. Họ đã chẳng còn là của nhau nữa. ‘’ Huy này, sao hôm qua anh lại đỡ cho em ? Nhỡ có gì, em ân hận chết ‘’. ‘’ Có gì đâu, chẳng qua là vì, một cô gái yếu ớt làm sao chống lại đám du côn hung hãn. Bạn trai của nàng lại bỏ chạy thoát thân…. Mà Ngân này, nếu anh có làm gì để em hiểu lầm. Nếu anh có làm gì sai, để em phải mất mặt. Và nếu anh đã làm em phải khóc, phải buồn…. Thì cũng mong em bỏ qua…. Anh hứa, sẽ không nhìn trộm em khi em cười nữa. Anh hứa, sẽ không an ủi em khi em khóc nữa. Và anh hứa, sẽ mãi mãi biến mất khỏi cuộc đời em, để quay lại những ngày ta chưa từng quen biết…. Vui lên mà sống em nhé, người như em…. Nhất định sẽ hạnh phúc ‘’. Nói đến đây, Huy bật cười. Anh cười rất to, nhưng vẫn không ngăn được những giọt lệ trên khóe mắt…. Ngân vẫn ngồi đó nhìn Huy. Đôi mắt cô nặng trĩu. Phải, Ngân sắp khóc, cô muốn ôm chặt Huy mà khóc. Khóc thật to để cả thế giới biết rằng: cô rất yêu Huy, nhưng vì sợ bạn bè cười chê, mặc cảm vì cái nghèo của Huy, mà đã vô tình đánh mất đi một nửa thực sự của đời mình. Ngân nhẹ nhàng ôm lấy hai má Huy, nhìn sâu vào mắt anh: ‘’ Hạnh phúc của đời em, chính là đây…. ‘’ Những năm Đại Học rồi cũng qua mau. Kỳ thi tốt nghiệp ấy, cả Huy và
  6. Ngân đều đậu. Cuối cùng thì, trải qua bao sóng gió, cầu nối hạnh phúc đã dẫn dắt hai con tim chân thật tìm đến với nhau. Giờ đây, chẳng còn gì có thể chia cách họ được nữa….
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2