intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Ánh trăng 16 P10

Chia sẻ: Chau Duong | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:0

78
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Đặt ly nước trước mặt Song Ngân, Bích Phượng ôn tồn: - Lâu nay Ngân có gặp lại Tứ không? - Dạ không... mà gặp để làm gì hả chị? - Ngân nói vậy là sao? - Ảnh có bạn gái rồi, rất xinh đẹp và dễ thương. - Ngân gặp rồi à? Song Ngân gật đầu: - Lần đó em lên chỗ làm tìm ảnh, chị biết ảnh có thái độ thế nào không? Bích Phượng lắc đầu: -Tứ thế nào hả Ngân? Song Ngân cười nhẹ: - Gặp em, anh rất dửng dưng, thờ ơ. Lúc đầu, em...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Ánh trăng 16 P10

  1. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 PHẦN X Đ ặt ly nước trước mặt Song Ngân, Bích Phượng ôn tồn: - Lâu nay Ngân có gặp lại Tứ không? - Dạ không... mà gặp để làm gì hả chị? - Ngân nói vậy là sao? - Ảnh có bạn gái rồi, rất xinh đẹp và dễ thương. - Ngân gặp rồi à? Song Ngân gật đầu: - Lần đó em lên chỗ làm tìm ảnh, chị biết ảnh có thái độ thế nào không? Bích Phượng lắc đầu: -Tứ thế nào hả Ngân? Song Ngân cười nhẹ: - Gặp em, anh rất dửng dưng, thờ ơ. Lúc đầu, em rất ngạc nhiên nhưng rồi khi gặp bạn gái của ảnh, em đã hiểu tại sao? Bích Phượng tỏ ý không tin, cô khẽ khàng: - Chị không nghĩ Tứ thay đổi nhanh đến vậy. - Chị không tin em à? -Không phảivậy, vì chín chị đã ở vào hoàn cảnh của Tứ nên chị rất hiểu. Song Ngân đưa mắt nhìn Bích Phượng: - Chị hiểu gì ở anh Tứ? - Những người yêu đơn phương thường yêu rất sâu đậm, hình bóng người họ yêu luôn hằn sâu trong tâm trí, không dễ dàng quên được. - Chị nghĩ vậy à? - Vì chính bản thân chị là một điển hình, huống chi Tứ rất yêu em, yêu mà không thổ lộ được thì sẽ ray rứt và đeo bám mãi không nguôi. www.vuilen.com 228
  2. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Song Ngân cay đắng: - Ở đời, vẫn có những ngoại lệ, biết đâu ảnh vào số đó. - Thế Ngân nghĩ về Tứ như thế nào? - Em chẳng có gì phải nghĩ ngợi cả, vì ảnh đã cho rằng em ngộ nhận, rằng ảnh không hề yêu em. - Và Ngân tin là thế? - Chứ chị bảo em phải làm gì, van xin, lạy lục ảnh à Bích Phượng phân vân một lúc rồi nhìn Song Ngân: - Có một việc này, Ngân chưa biết. - Việc gì hả chị? - Có một lần Tứ và Khương có đến đây. Song Ngân thảng thốt: - Anh Khương à? Lâu chưa chị? - Sau hôm sinh nhật của Tứ vài ngày. - Họ nói gì với nhau, chị có biết không? Bích Phượng lắc đầu: - Chị không rõ, nhưng lúc gần về, giữa hai người xảy ra xô xát. - Họ đánh nhau? - Chính xác là Khương ra tay trước, Tứ chỉ đỡ đòn thôi. - Sao mãi bây giờ chị mới nói cho em biết? - Vì Tứ căn dặn và bắt chị phải hứa không được tiết lộ cho Ngân. -… - Giờ chị nói ra để Ngân biết vì có thể đó là nguyên nhân Tứ xa Ngân. Song Ngân thẫn thờ, cô thừ người ra rồi buồn bã: - Chị nói lúc này thì muộn mất rồi. www.vuilen.com 229
  3. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Muộn là sao hả Ngân? - Cuối năm nay, em và Khương làm đám cưới. - Đám cưới? - Bích Phượng giật mình. - Dạ phải, cho nên dù em có hỏi thì có ích gì hả chị. - Ngân này! Có phải vì hận Tứ mà Ngân nhận lời của Khương không? - Nói thật với chị đi, nếu vì vậy thì Ngân đang có một quyết định sai lầm đấy. - Chị khuyên Ngân hãy bình tĩnh, hãy tìm hiểu sự việc cho rõ ràng. - Sự việc đã rành rành thế rồi, chị bảo em tìm hiểu gì nữa. - Hãy nghe chị, nếu Ngân còn yêu Tứ. Song Ngân bật khóc, nỗi đau xót bấy lâu nay giờ mới thổ lộ được, cô nghẹn ngào thú nhận: - Chị nói đúng, em vẫn yêu ảnh, em chưa quên được ảnh. Những lần đêm về là em lại khóc, những lúc đó là lúc em nhớ đến ảnh hơn bao giờ hết. - Chưa quên được Tứ mà em vội vã lấy Khương, rồi em sẽ đau khổ mãi. Song Ngân nghẹn ngào: - Nhưng làm sao em quên được ánh mắt dửng dưng và thờ ơ của ảnh khi gặp lại em được. - Biết đâu Tứ cũng rất khổ tâm, khi phải làm vậy. - Ảnh yêu em mà không dám nói, không dám bảo vệ tình yêu thì ảnh cũng yếu đuối quá, mà tại sao phải làm vậy. - Vì Tứ mang nặng mặc cảm giữa em và Tứ là hai giai cấp, hai hoàn cảnh trái ngược nhau. Song Ngân gật đầu: - Đúng, nếu đã biết như vậy thì em cũng không đến với ảnh làm gì nữa. Bích Phượng chợt hỏi: - Ngân có yêu Khương thật lòng không? www.vuilen.com 230
  4. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Song Ngân cắn môi, cô suy nghĩ thật lâu, nhìn Bích Phượng, cô khẽ thở dài và tâm sự. - Thật ra tình yêu em dành cho Khương không còn sâu đậm như trước nữa. - Từ lúc nào, hay khi em biết Tứ yêu em. Song Ngân gật đầu: - Chính xác là khi anh Tứ nghỉ làm, em mới thấy nhớ nhung về ảnh, và em yêu anh từ lúc nào thì không Tứ nữa. - Nếu vậy chị khuyên Ngân đừng vội vã kết hôn với Khương, làm vậy Ngân sẽ làm khổ mình, khổ cho Khương và cho cả Tứ. Lời nói của Bích Phượng cũng chính là suy nghĩ của Song Ngân, nhưng vì quá hận Lê Tứ thay đổi và lạnh nhạt với mình, nên Song Ngân bướng bỉnh: - Nhưng anh Khương yêu em thật lòng, em nghĩ là mình sẽ hạnh phúc với tình yêu mà Khương dành cho em. - Nghĩa là em đã quyết định? Song Ngân không đáp, cô đứng dậy chào Bích Phượng rồi lầm lũi ra đi, Bích Phượng đứng yên nhìn theo Song Ngân, trong lòng cô trào dậy một nỗi thương cảm. - Ngân về rồi hả chị? - Tiếng Lê Tứ vang lên sau lưng. Bích Phượng quay lại, gật đầu: - Phải, tại sao em làm vậy hả Tứ? - Ngân đã kể cho chị nghe? - Đúng, em còn yêu Ngân, thì vì sao lại làm cả hai đau khổ. Lê Tứ ngồi xuống ghế, giọng ai oán: - Sau này chị hiểu, em làm vậy là có lý do cả chị ạ. - Ngân lấy Khương, em nghĩ sao? - Em biết, và em cầu chúc cho Ngân được hạnh phúc trong tình yêu. - Em điên rồi Tứ ạ. - Bích Phượng gắt lên. Lê Tứ thảm não đến khổ sở: www.vuilen.com 231
  5. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Chị cho là em điên à? - Không điên mà em làm như vậy. Em có biết Ngân đau khổ đến dường nào, chị biết Ngân hận em đấy. Lê Tứ gật đầu: - Em cầu mong cho Ngân hận em. Bích Phượng trợn mắt, cặp chân mày như dựng ngược lên, sửng sốt: - Chị không hiểu nổi em. - Em cũng như chị, chị em mình cùng một hoàn cảnh, một tâm trạng mà. - Nhưng chị không có ý nghĩ điên rồ như em. - Chỉ có hận em, Ngân mới có thể quên được em. - Có ẩn khúc gì trong đó, em nói ra chị có cách nào giúp em không? Châm một điếu thuốc, Lê Tứ cay đắng: - Không ai có thể giúp em được. - Nhưng em không nói sao em biết chị không giúp được gì cho em. - Em muốn ngồi một mình, chị thông cảm cho em. - Được, em thích thì cứ ngồi đây chị ra ngoài. - Chị không giận em chứ? Bích Phượng lắc đầu: - Việc gì chị phải giận. Em đã không muốn nói, chị lấy tư cách gì mà bắt em được. Nghe giọng điệu giận lẫy của cô, Lê Tứ cười thật buồn. - Em chỉ còn có mình chị, chị giận thì em cô độc lắm. Lòng Bích Phượng xót xa, nỗi hờn giận tan biến, cô khẽ nói: - Chị hơi nóng nên nói thế thôi, chị luôn coi em như em chị, chị không giận em đâu. - Em cám ơn chị. www.vuilen.com 232
  6. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Lê Tứ nhìn lên trời, trăng thật đẹp, tròn vành vạch tỏa sáng cả sân vườn. Lê Tứ lẩm bẩm: “Đã lại mười sáu trăng trôn, nhanh thật”.    Ô ng Trọng nhìn con gái, giọng ấm áp: - Chiều nay, con đi đâu với Khương vậy? - Dạ, tụi con đi chọn áo cưới ba ạ. - Khương đến đón con hay sao? Song Ngân lắc đầu: - Tối mới đi ba ạ, con còn phải về nhà sửa soạn nữa. - Nếu vậy, con cầm hợp đồng này qua công ty “Gia Long” cho ba được không? Song Ngân vui vẻ gật đầu: - Dạ được. Con cũng xong việc rồi. - Đưa xong, con về nhà luôn, khỏi về công ty làm gì nữa. - Vâng ạ Thưa ba, con đi. Song Ngân chào ba và nhanh nhẹn xuống bãi lấy xe để đi công chuyện. Đang chạy xe, Song Ngân chợt thấy Lê Tứ đang chở Hoài Thu chạy phía trước, cả hai trò chuyện rất vui vẻ, một tay Hoài Thu để ngang hông Lê Tứ, người hơi chồm lên trước. Một cảm giác tức giận dâng lên trong lòng, Song Ngân mím chặt môi và gồ ga, chiếc SH lao nhanh qua họ. Song Ngân thấy được ánh mắt sửng sốt của Lê Tứ nhìn mình và cụp xuống rất nhanh như lẩn tránh cô. Song Ngân vẫn cho xe lao nhanh, hơi thở cô dồn dập, toàn thân như run lên vì tức giận, và hận. Đến công ty “Gia Long”, Song Ngân trao đổi công việc xong xuôi liền ra về. Cô nhận ra mình đang ở một nơi rất gần với công ty của Hữu Khương. www.vuilen.com 233
  7. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Nhìn đồng hồ mới hơn ba giờ, thấy còn quá sớm, Song Ngân quyết định đến chỗ Hữu Khương, cô muốn dành cho anh một sự ngạc nhiên. Người bảo vệ nhận ra Song Ngân nên xăng xái đón lấy xe của cô và dắt vào trong. Song Ngân tươi cười cám ơn rồi vào trong. Vừa đến cổng thì một cô gái từ trong đi nhanh ra, cô ta đụng vào Song Ngân cả hai cùng nhìn nhau, rồi cô ta bỏ đi không nói một lời, trên khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm khá đậm của cô ta còn lộ rõ những giọt nước mắt, hai mắt đỏ hoe như vừa khóc xong. Song Ngân nhìn theo cô gái, cái dáng đi nhún nhảy rất quen, cô đã gặp ở đâu rồi thì phải, mùi nước hoa nồng nặc từ cô gái tỏa ra khiến Song Ngân cảm thấy khó chịu, vì tính của Song Ngân vốn rất dị ứng với những loại mùi này. Bước vào vài bước, Song Ngân chợt nhớ ra, cô kêu lên: - Là Liên đây mà! Song Ngân vội quay lại nhưng không thấy cô ta đâu cả, một thắc mắc thoáng qua: "Tại sao Liên lại đến tận đây tìm Khương?" và cô cảm thấy khó chịu và bực bội. Cô thư ký vừa thấy Song Ngân đã vội vã: - Chào chị! Giám đốc có trong phòng đấy, để tôi gọi báo cho giám đốc. Song Ngân đưa tay cản lại: - Không cần đâu, để em vào là được rồi, em muốn anh bất ngờ một chút. Nói xong, Song Ngân đưa tay đẩy cánh cửa bước vào. Hữu Khương đang ngồi trước bàn làm việc, nét mặt hầm hầm đầy giận dữ. Vừa thấy Song Ngân, anh vội vàng thay đổi nét mặt và mừng rỡ lẫn ngạc nhiên: - Ngân! Em đến lúc nào sao không cho anh biết? - Em vừa đến, đi công chuyện cho ba tiện đường em ghé thăm anh. Hữu Khương kéo ghế cho cô, lăng xăng. - Em uống gì nào, để anh bảo thư ký làm cho em. Song Ngân lắc đầu: www.vuilen.com 234
  8. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Thôi khỏi anh ạ, em vừa uống nước bên côngty “Gia Long” - Rồi cô nhìn Hữu Khương - Anh Khương, khi nãy em có gặp Liên. Hữu Khương giật mình hỏi dồn: - Em gặp Liên à, ở đâu hả em? - Ngay tại đây, Liên đụng vào em ở cổng. Hữu Khương hấp tấp: - Thế Liên có nói gì với em không? - Đụng em xong cô ta bỏ đi ngay, không một lời xin lỗi. Nét mặt Hữu Khương như giãn ra. - Vậy à! - Cô ta đến tìm anh làm gì? Mà hình như Liên vừa khóc, vì em thấy mắt Liên đỏ hoe và lấm lem trên mặt. Hữu Khương ấp úng: - À, không có... gì đâu em. - Không có gì mà đến tìm anh? Em không tin, anh đang giấu em chuyện gì đó. Hữu Khương xoa hai tay vào nhau, lúng túng: - À… à… có chuyện riêng nên Liên tìm để hỏi anh. Song Ngân nhíu mày căn vặn: - Là chuyện gì, anh đừng vòng vo nữa, anh và Liên quan hệ thế nào? Hữu Khương cau mày: - Anh đã nói rồi Liên là bạn gái của Minh, là bạn làm ăn với anh. - Bạn gái của anh Minh, sao lại đến tìm anh? - Giữa hai đứa nó có chuyện lục đục nên hiểu lầm, vì vậy Liên mới tìm anh hỏi cho ra lẽ. - Anh kể cho em nghe được không? www.vuilen.com 235
  9. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Chuyện tiền bạc hùn hạp thế nào đó anh không rõ, chỉ nghe Liên nói là nó đưa cho Minh một số tiền gần trăm triệu. - Dính dáng gì anh mà hỏi, bộ anh Minh có chung với anh sao? Hữu Khương lắc đầu: - Không, nhưng Minh làm ăn thua lỗ mấy tháng nay, nó có nói nhưng Liên không tin nên đến đây hỏi anh. Song Ngân thắc mắc: - Sao Liên lại khóc? - Em nghĩ gần trăm triệu đâu phải là số tiền nhỏ, bao năm dành dụm vay mượn mới có được. Giờ mất hết, ai không đau khổ và xót của. - Thật tội nghiệp cho Liên quá, có lẽ vì vậy mà hình như khi nãy Liên không nhận ra em. Hữu Khương vòng tay qua người Song Ngân, anh kề sát tai cô thì thầm: - Em còn nghi oan cho anh nữa không? - Yêu anh, em mới ghen chứ bộ. - Nếu đã biết lỗi thì phải phạt. Song Ngân ngước lên: - Anh định phạt em thế nào? Hữu Khương nhíu mày ra chiều suy nghĩ rồi cao giọng: - Phạt em bằng cách hôn anh một ngàn cái thật kêu. - Eo ơi! Thế thì em chết mất. Hơn đủ ngàn cái thì miệng em sẽ thành mõm cá mất. – Song Ngân cười ngặt nghẽo. Hữu Khương cũng cười theo, đã lâu lắm anh mới bắt gặp lại vẻ hồn nhiên thơ ngây của Song Ngân... Song Ngân thôi cười, ngước lên: - Tối mấy giờ mình đi hả anh. - Hay bây giờ nha em. Anh cũng đang rảnh. www.vuilen.com 236
  10. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Song Ngân lắc đầu, phụng phịu: - Không được. - Tại sao? - Anh định để em xấu xí thế này sao. Phải cho em trang điểm một chút chứ. Hữu Khương nhìn lên cô thật đắm đuối. - Lúc nào trong mắt anh, em cũng đẹp như một thiên thần. - Anh chỉ giỏi nịnh. - Anh không nịnh! - Hữu Khương đưa tay cao lên trịnh trọng - Anh xin thề. Song Ngăn đứng dậy: - Vậy để em về sửa soạn, anh đến đón em là vừa. - Đồng ý, một giờ nữa anh sẽ trình diện em. Hữu Khương vui vẻ tiễn Song Ngân ra tận cổng, rồi huýt sáo đi vào trong, lòng tràn ngập hạnh phúc. Hữu Khương cảm thấy tự đắc và cuối cùng Song Ngân thuộc về anh. Nhưng Hữu Khương không ngờ rằng, Song Ngân đã bị Diễm Liên chận đón ngoài cổng và nói hết mọi chuyện cho cô nghe.    S ong Ngân khóc nức nở trong phòng. Câu chuyện của Liên làm cô bàng hoàng, cô không ngờ rằng Hữu Khương lại trác táng đến thế. Có tiếng gõ cửa, rồi chị Lụa bước vào. - Ngân, có cậu Khương đến. Đưa tay gạt nước mắt, Song Ngân cố bình thản: - Chị xuống bảo ảnh chờ em một lát. Song Ngân ngồi dậy, cô chải sơ mái tóc rồi bước xuống nhà. www.vuilen.com 237
  11. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Hữu Khương ngạc nhiên: - Em chưa sửa soạn gì à? Sao em bơ phờ vậy, lại khóc nữa rồi. Song Ngân đưa tay gạt Hữu Khương, cô lùi lại ra sau như né tránh, giọng lạnh băng: - Đừng đụng vào người tôi! Hữu Khương sửng sốt. - Em vừa nói gì? - Tôi nói anh đừng đụng vào tôi, tôi ghê tởm anh. - Song Ngân quắc mắt thật dữ. Bà Trọng đang ngồi gần đấy, nghe như vậy, ngạc nhiên: - Ngân, con ăn nói gì lạ vậy? Song Ngân quay ra sau gọi to: - Chị Lụa, lên em nhờ! - Gì đó Ngân. - Chị lên phòng mời ba em xuống cho em. Chị Lụa bỏ đi lên lầu. Bà Trọng quắc mắc: - Con kêu ba con làm gì? - Để ba xuống, rồi mẹ sẽ rõ. Ông Trọng bước xuống, ôn tồn: - Chuyện gì bà cho con Lụa kêu tôi vậy? - Không phải mẹ mà là con ạ. Ngồi vào ghế, ông Trọng điềm đạm: - Nào, có gì con nói đi. Song Ngân nhìn ba mẹ, cô buông từng tiếng thật rành rọt: - Ba mẹ, con muốn từ hôn. www.vuilen.com 238
  12. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Hả! - Cả ba người đồng thanh kêu lên. Bà Trọng gay gắt: - Tại sao con đòi từ hôn? - Con có lý do. - Mẹ không chấp nhận bất cứ lý do nào cả. Ông Trọng nhìn vợ: - Bà cứ nóng nảy, để tôi hỏi cho rõ ràng. - Đấy, ông cứ hỏi. - Bà Trọng hậm hực. Không để ý thái độ của vợ, ông Trọng nhìn con, ôn tồn: - Con có biết con vừa nói gì không? - Dạ, biết ạ. - Hôn nhân là chuyện hệ trọng cả đời, con đã lớn rồi, đâu phải là con nít mà nay thế này, mai thế nọ được. - Nhưng con không thể lấy một người chồng như anh ta được. Bà Trọng nóng nảy định nói, nhưng ông Trọng đã lừ mắt ra dấu, ông cau mày: - Con nói vậy là sao? Chính con là người quyết định lấy Khương kia mà. Hữu Khương cũng lên tiếng: - Anh đã làm gì mà em mạt sát anh nặng lời đến vậy? - Anh làm gì thì tự anh biết, đừng để tôi phải nói ra. - Anh xét mình không làm gì có lỗi. Song Ngân nhìn anh: - Nếu anh còn muốn sĩ diện và chút tự trọng thì nên chấp nhận, đừng để tôi phải đưa chứng cứ ra, không hay chút nào. Hữu Khương cười nhạt: - Em đang hù dọa anh đấy à? www.vuilen.com 239
  13. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Tôi không hù mà là sự thật... Bà Trọng không còn nhịn nổi: - Mẹ không chấp nhận lời nói vòng vo này được. - Mẹ con nói phải, con phải giải thích cặn kẽ mới được. Song Ngân cười nhạt: - Anh và Liên có mối quan hệ thế nào? - Anh đã nói với em rồi, đó là... - Anh nói láo! Liên chính là nhân viên mát-xa ở tiệm "Ánh Hồng". Hữu Khương cứng họng, anh nhìn Song Ngân ú ớ. Bà Trọng vội vàng lên tiếng như bênh vực cho Hữu Khương: - Nhân viên mátxa thì có gì đâu con. Khương làm việc mệt mỏi vào đó để xoa bóp thư giãn thì là chuyện bình thường. Song Ngân không quan tâm đến những lời của mẹ, cô thong thả: - Chiều nay, anh nói gì về Liên với tôi, anh nhớ không? Tôi không ngờ anh giả dối đến vậy. Đặt chiếc điện thoại lên bàn, Song Ngân mở máy: - Ba mẹ hãy nghe rồi sẽ biết tại sao con từ hôn. Từ trong chiếc điện thoại, giọng Diễm Liên vang lên rõ mồn một, nghe nức nở... - Anh Khương! Em yêu anh thật mà, sao anh không tin em? - Cô im đi! Giữa tôi và cô không hề có tình yêu, cô biết không? - Tại sao lại không có, anh nói đi. - Diễm Liên gào lên. Tiếng Hữu Khương cười khẩy, giọng đầy miệt thị. - Một giám đốc như tôi mà có thể lấy hạng gái như cô làm vợ à? - Hạng gái như em làm sao? www.vuilen.com 240
  14. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Hừ, cái kiểu "đưa người cửa trước, rước người cửa sau" của cô, tôi còn lạ lùng gì. Diễm Liên nức nở: - Anh nỡ nói em vậy sao? Em yêu anh thật lòng mà. Hữư Khương cười nhạt, anh hừ một tiếng và gằn giọng: - Cô yêu tôi hay yêu những tờ giấy bạc của tôi? Cho dù có thật đi nữa thì cô nên coi lại mình có xứng đáng với tôi không mà mơ mộng huyền ảo vậy. - À… thì ra anh cho tôi là hạng gái làm tiền nhơ nhuốc chứ gì? - Cô đã nhận ra rồi đấy. Giọng Diễm Liên đầy căm phẫn: - Vậy tại sao anh vẫn đến với tôi, vẫn ham muốn ở tôi? - Tôi và cô chỉ là quan hệ sòng phẳng, ăn bánh trả tiền. - Còn những lời nói yêu đương anh vẫn nói với tôi thì sao? Chỉ là giả dối hay sao? Giọng Hữu Khương cười vang trong điện thoại: - Đừng giả vờ ngây thơ nữa! Cô cũng thừa hiểu đó là những lời chót lưỡi đầu môi mà... Song Ngân tắt điện thoại, lạnh lùng: - Anh còn giải thích gì không? Hữu Khương xám xịt cả mặt, anh không kịp nói gì thì ông Trọng đã giận dữ chỉ tay vào mặt anh quát lớn: - Cút ngay, ra khỏi nhà tao ngay! Bà Trọng bàng hoàng nhìn Hữu Khương, mặt vẫn ngơ ngác như chưa tỉnh cơn mê. Ông Trọng đứng dậy gầm lên: - Đừng để tao nổi giận! Hữu Khương mặt không còn giọt máu, lấm lét nhìn ông rồi cúi đầu lầm lũi đi ra. www.vuilen.com 241
  15. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Song Ngân khụy xuống ghế cô đã cố tỏ ra lạnh lùng khi có mặt Hữu Khương, sự cố gắng đó làm cho cô như mất đi cảm giác đau đớn. Giờ đây cô rũ người xuống như một tàu lá. Bà Trọng ôm con nghẹn ngào: - Mẹ không ngờ Khương lại đốn mạt đến vậy, mẹ đã nhìn lầm người. - Không, mẹ không có lỗi, tất cả là do con. - Hãy tha lỗi cho mẹ, vì mẹ mà con phải đau khổ. Giá như mẹ đừng hồ đồ cấm cản nó... - Mẹ nói gì lạ vậy? Mẹ cấm cản ai hả mẹ? Bà Trọng bối rối rồi lắc đầu: - Không... không mẹ lẩn thẩn mất rồi. Ông Trọng ngồi ôm con: - Hãy cứng rắn lên con, cũng may là con phát hiện sớm. Nếu không... Song Ngân gục đầu lên vai ba, nức nở. - Con khổ quá ba ơi. - Ba hiểu, nhưng nỗi đau nào rồi cũng qua, con hãy mạnh mẽ lên. Cuộc sống của con còn dài, tương lai còn đó con ạ. Song Ngân tức tưởi: - Con không thiết gì nữa, vì sao những người con yêu thương nhất đều phản bội lại con hả ba. Ông Trọng âu yếm vỗ về: - Ba hiểu, ba rất hiểu con, nhưng con phải bình tĩnh đừng nghĩ quẩn nha con. Bà Trọng cũng lo sợ: - Ngân! Con nhớ là cha mẹ chỉ có mình con. Đừng làm gì dại dột nha con. Ông Trọng đỡ con gái đứng dậy, ông dìu cô vào phòng, nhẹ nhàng đỡ cô nằm xuống hôn lên trán con: www.vuilen.com 242
  16. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Bình tâm lại con, mọi chuyện rồi cũng qua, hãy coi đó như một cơn ác mộng. Song Ngân nhìn cha, cô bắt gặp khóe mắt ba mình ngấn lệ, cô đau đớn nghẹn ngào. - Ba khóc đấy à? Không phải ba vừa bảo con hãy cứng rắn lên mà. Ông Trọng mỉm cười: - Phải, phải hứa với ba nha con. Song Ngân gật đầu cho ba cô an tâm cô đau đớn lắm khi thấy ba mình nhỏ lệ. Ông Trọng ôn tồn: - Con nằm nghỉ cho khỏe, ba về phòng. Cánh cửa phòng vừa được ông Trọng khép lại thật nhẹ nhàng cũng là lúc Song Ngân bật khóc. Tiếng khóc như vỡ òa trong cô, nghẹn ngào tức tưởi và thảm thiết, thế là hết giờ đây cô mới thật sự biết được thế nào là đau khổ trong tình yêu, đau đớn khi bị phản bội. Song Ngân cứ khóc mãi, khóc mãi cho đến khi lả đi vì mệt.    Đ ã ba tháng trôi qua, Song Ngân bỗng trở nên trầm lặng, cô không nói cươi mà suốt ngày chỉ yên lặng và nhốt mình trong nhà. Ông Trọng rất lo lắng đã mời các bác sĩ giỏi đến khám cho cô, nhưng ai nấy đều bảo cô không sao, chỉ do sốc nặng về tinh thần, chỉ cần tịnh dưỡng, tránh gây xúc động mạnh thì bệnh sẽ từ từ hồi phục. Bà Trọng suốt ngày bên con, săn sóc cho cô từng chút một, chiều đến bà lại phòng đọc kinh niệm phật, hình như bà đang có một tâm sự gì đó. Sáng nay, Cẩm Thy đến nhà thăm bạn sau một chuyến công tác dài ngày. Vừa thấy bạn, cẩm Thy ngỡ ngàng, cô đau xót đến nghẹn ngào, ôm chầm lấy bạn mà nước mắt cứ tuôn trào: www.vuilen.com 243
  17. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Ngân, mi đến nông nỗi này sao Ngân? Song Ngân nhẹ nhàng trách bạn: - Ta đã chết đâu mà mi khóc dữ vậy, mà mi đi đâu bỏ ta một mình? - Ta đi công tác, vừa về là đến thăm mi đây. Mi thấy thế nào, có khỏe không? Song Ngân nhăn nhó: - Sao ai gặp ta cũng bảo như mi vậy, ta có đau ốm gì đâu. - Nhìn mi kìa, hốc hác, tiều tụy như vậy mà bảo không sao? - Tại ta buồn đấy mà. Cả ngày cứ ở trong nhà mãi chán lắm. - Sao mi không ra ngoài chơi, cứ nhốt mình mãi rồi than chán. Song Ngân cười buồn: - Đi đâu bây giờ, mà đi với ai, ta lúc này còn có ai bên cạnh đâu, ai cũng bỏ ta đi hết rồi, cả mi cũng vậy. - Giờ mi muốn đi đâu, ta đưa mi đi. Đi đâu cũng được. Cẩm Thy vội vàng gật đầu lia lịa: - Được, nhưng mi phải vui lên, đừng buồn nữa. - Mi chờ ta một chút. - Mi đi đâu? - Ta phải sửa soạn một chút, không lẽ ra phố thế này sao? Bà Trọng mừng rỡ khi nghe Song Ngân đòi đi chơi. Bà gật đầu rối rít: - Con đi đâu để mẹ đưa đi. - Con đi với Thy mẹ ạ, có nó là con vui rồi. Bà Trọng nhìn Cẩm Thy có vẻ ngượng ngùng lắm, nhưng xong Thy vẫn thản nhiên chào hỏi và đề nghị với bà. www.vuilen.com 244
  18. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Con muốn ở lại đây với Ngân một thời gian, bác không ngại chứ? - Con nói thật hả Thy? Được vậy chắc Ngân mừng lắm. Bác cảm ơn con. - Là bạn bè, con nghĩ có thể giúp Ngân vơi đi buồn bã, bác không phải cám ơn con làm gì. Song Ngân trở ra trong bộ trang phục thật đẹp. Cái áo pull màu hồng và cái quần Jeans màu bạc, gương mặt được tô chút phấn hồng, nhìn cô cũng tươi tắn hơn. Cả hai cô gái giong ruổi khắp đường phố Sài Gòn, Song Ngân không chủ đích đi đâu cả, còn Cẩm Thy thì luôn chiều theo ý bạn. Những lúc mỏi mệt hay khát nước, họ lại ghé vào quán nước bên đường, kêu cho mỗi người một ly nước và lặng lẽ nhấm nháp rồi lại tiếp tục rong ruổi. Cứ như vậy đến tối mịt, cả hai mới chịu về nhà. Ông bà Trọng rất vui khi thấy Song Ngân đã tươi cười lại, còn Cẩm Thy chỉ gật đầu đón nhận những lời cám ơn của ông bà. Song Ngân đưa bạn lên phòng, cô chợt hỏi: - Mi không đi làm sao mà định ở đây với ta. - Ta đã xin nghỉ một thời gian, khi nào mi khỏe lại thì sẽ đi làm tiếp: Song Ngân cảm động: - Mi tốt với ta quá! - Là bạn thân, ta không muốn nghe những lời khách sáo. - Mi không giận mẹ ta chứ Thy? Cẩm Thy nghiêm túc: - Sau chuyện của Khương, ta thấy mẹ mi thay đổi nhiều lắm, không còn như trước nữa. Song Ngân gật đầu đồng tình: - Ta cũng thấy vậy. Dạo này chiều nào mẹ ta cũng đọc kinh, mà hình như mẹ ta đọc kinh sám hối thì phải. - Có lẽ mẹ mi ân hận vì những chuyện đã làm. www.vuilen.com 245
  19. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Song Ngân ngạc nhiên: - Nghe mi nói, ta cảm giác mi biết mẹ ta đang làm gì sai phải không? - Vớ vẩn, làm sao ta biết được, mi chỉ đoán mò là giỏi. Song Ngân mở tủ thảy bộ quần áo cho bạn: - Mi vào tắm cho mát, mặc đồ này cho mát. - Mi vào tắm với tà cho vui. Song Ngân giãy nảy: - Không đâu, kỳ cục lắm! Cẩm Thy cười hì hì: - Có gì mà kỳ, không chịu thì thôi, mi tắm trước đi. Song Ngân vào tắm, nước mắt làm cho cô thật thoải mái dễ chịu, cô muốn tắm mãi nhưng sợ Cẩm Thy đợi lâu cằn nhằn nên bước ra. Thấy Cẩm Thy đứng bên cửa sổ, cô hỏi thật khẽ: - Mi ngắm gì đấy? - Trăng hôm nay đẹp quá mi nhỉ, tròn và sáng quá. Song Ngân bỗng cau có: - Ta không thấy đẹp chút nào. Cẩm Thy ngạc nhiên nhưng rồi cô vẫn im lặng. Ra khỏi nhà tắm, Cẩm Thy đã thấy Song Ngân ngủ từ bao giờ, nét mặt vẫn phảng phất một chút ưu phiền.    C ẩm Thy ở chơi cùng Song Ngân thấm thoát đã được hai tháng. Thấy bạn đã bình phục rất nhiều, nên Cẩm Thy quyết định đi làm lại. Suy nghĩ mãi Cẩm Thy quyết định rủ Song Ngân đi ăn kem ở một quán kem Ý mà hai người rất thích. www.vuilen.com 246
  20. Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Sau khi kêu hai ly kem, Cẩm Thy nói ý định của mình. Song Ngân thoáng buồn nhưng rồi cô lại thản nhiên: - Mi nói cũng phải, mi nghỉ làm cũng lâu rồi. - Còn mi định làm gì sau khi ta không ở cạnh mi hay lại giam mình trong nhà? Đút muỗng kem mát lạnh vào miệng, Song Ngân ngậm miệng như tận hưởng mùi vị thong thả... - Ta sẽ đi làm lại cho khuây khỏa, ở nhà nữa chắc ta điên mất quá. - Nếu vậy thì ta mừng cho mi. Đưa nốt muỗng kem còn lại vào miệng Song Ngân có vẻ thèm thuồng. - Ngon quá, kêu thêm nữa nha. Cẩm Thy gật đầu đồng ý, rồi buột miệng: - Ta nói với mi một chuyện. - Nói đi, ta nghe. Cẩm Thy rào đón: - Chuyện của anh Tứ... - Đừng nhắc đến, ta không muốn nghe đến tên anh nữa. - Mi còn giận ảnh à, còn giận là còn thương anh phải vậy không? Song Ngân cau mày: - Vớ vẩn! Giữa ta và ảnh chắng còn gì để nói cả. - Tại sao? - Mi cũng biết ảnh đã có bạn gái rồi, còn nhắc đến làm gì? - Nhưng anh Tứ vẫn yêu mày. Song Ngân cười nhẹ: - Yêu ta mà dễ dàng có bạn gái, lại còn làm mặt lạnh với ta nữa, mi nghĩ ta là con nít à. www.vuilen.com 247
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2