intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bài giảng môn Tiếng Việt lớp 3 năm học 2021-2022 - Tuần 16: Tập đọc - Kể chuyện Đôi bạn (Trường Tiểu học Thạch Bàn B)

Chia sẻ: Mạc Lăng Thiên | Ngày: | Loại File: PPT | Số trang:28

15
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bài giảng môn Tiếng Việt lớp 3 năm học 2021-2022 - Tuần 16: Tập đọc - Kể chuyện Đôi bạn (Trường Tiểu học Thạch Bàn B) được biên soạn với mục tiêu nhằm giúp học sinh hiểu nghĩa của các từ trong bài: tơ tán, sao sa, tuyệt vọng, công viên; hiểu ý nghĩa câu chuyện: ca ngợi phẩm chất tốt đẹp của người ở nông thôn và tình cảm thủy chung của người thành phố với những người đã giúp mình lúc gian khổ, khó khăn; kể lại được từng đoạn câu chuyện theo gợi ý;... Mời quý thầy cô và các em học sinh cùng tham khảo chi tiết nội dung bài giảng!

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bài giảng môn Tiếng Việt lớp 3 năm học 2021-2022 - Tuần 16: Tập đọc - Kể chuyện Đôi bạn (Trường Tiểu học Thạch Bàn B)

  1. Thứ Th hai ngày 13 tháng 9 n ăm 2021 ứ hai ng ày 20 tháng  12 năm 2021          Tập đ ọ Tcậ ­ Kđ cọhuy p ể c  ện Kiểm tra bài c ũ: Nhà rô ng   ở Tây Ng uyê n
  2. Th ứ hai ng ày 20 tháng  12 năm 2021 Thứ  hai ngày 13 tháng 9 n          Tập  đ ọc  ­ Kể c huy ện ăm 2021 Tậ Đôp  đạọnc  i b
  3. Đôi bạn 1. Thành và Mến là đôi bạn ngày nhỏ. Ngày ấy, giặc Mĩ ném bom phá hoại miền Bắc,  Thành theo bố mẹ sơ tán về quê Mến. Mĩ thua, Thành về lại thị xã.    Hai năm sau, bố Thành đón Mến ra chơi. Thành dẫn bạn đi thăm khắp nơi. Cái gì  đối với Mến cũng lạ.  Ở đây có nhiều phố quá. Phố nào cũng nhà ngói san sát, cái cao  cái thấp, chẳng giống những ngôi nhà  ở quê. Mỗi sáng, mỗi chiều, những dòng xe cộ  đi lại nườm nượp. Ban đêm, đèn điện  lấp lánh như sao sa.  2. Chỗ vui nhất là công viên.  Ở đây, bên cạnh vườn hoa có cầu trượt, đu quay, có cả  một cái hồ lớn. Mến rất thích chơi  ở ven hồ. Hồ này rộng hơn cái đầm  ở làng của  Mến nhưng không trồng sen. Nhìn mặt hồ sóng gợn lăn tăn, hai đứa lại nhắc chuyện  hồi nào bơi thuyền thúng ra giữa đầm hái hoa. Đang mải chuyện, bỗng các em nghe  tiếng kêu thất thanh:      ­ Cứu với !    Thành chưa kịp hiểu chuyện gì đã thấy Mến lao xuống nước. Giữa hồ, một cậu bé  đang vùng vẫy tuyệt vọng. Trên bờ, mấy chú bé ướt lướt thướt hốt hoảng kêu la.    Mến bơi rất nhanh. Chỉ một loáng, em đã đến bên cậu bé, khéo léo túm được tóc  cậu, đưa vào bờ.  3. Về nhà, Thành và Mến sợ bố lo, không dám kể cho bố nghe chuyện xảy ra. Mãi khi  Mến đã về quê, bố mới biết chuyện. Bố bảo:  ­ Người  ở làng quê như thế đấy, con  ạ. Lúc đất nước có chiến tranh, họ sẵn lòng sẻ  nhà sẻ cửa. Cứu người, họ không hề ngần ngại.  NGUYỄN MINH
  4. Đôi bạn 1. Thành và Mến là đôi bạn ngày nhỏ. Ngày ấy, giặc Mĩ ném bom phá hoại miền Bắc,  Thành theo bố mẹ sơ tán về quê Mến. Mĩ thua, Thành về lại thị xã.    Hai năm sau, bố Thành đón Mến ra chơi. Thành dẫn bạn đi thăm khắp nơi. Cái gì  đối với Mến cũng lạ.  Ở đây có nhiều phố quá. Phố nào cũng nhà ngói san sát, cái cao  cái thấp, chẳng giống những ngôi nhà  ở quê. Mỗi sáng, mỗi chiều, những dòng xe cộ  đi lại nườm nượp. Ban đêm, đèn điện  lấp lánh như sao sa.  2. Chỗ vui nhất là công viên.  Ở đây, bên cạnh vườn hoa có cầu trượt, đu quay, có cả  một cái hồ lớn. Mến rất thích chơi  ở ven hồ. Hồ này rộng hơn cái đầm  ở làng của  Mến nhưng không trồng sen. Nhìn mặt hồ sóng gợn lăn tăn, hai đứa lại nhắc chuyện  hồi nào bơi thuyền thúng ra giữa đầm hái hoa. Đang mải chuyện, bỗng các em nghe  tiếng kêu thất thanh:      ­ Cứu với !    Thành chưa kịp hiểu chuyện gì đã thấy Mến lao xuống nước. Giữa hồ, một cậu bé  đang vùng vẫy tuyệt vọng. Trên bờ, mấy chú bé ướt lướt thướt hốt hoảng kêu la.    Mến bơi rất nhanh. Chỉ một loáng, em đã đến bên cậu bé, khéo léo túm được tóc  cậu, đưa vào bờ.  3. Về nhà, Thành và Mến sợ bố lo, không dám kể cho bố nghe chuyện xảy ra. Mãi khi  Mến đã về quê, bố mới biết chuyện. Bố bảo:  ­ Người  ở làng quê như thế đấy, con  ạ. Lúc đất nước có chiến tranh, họ sẵn lòng sẻ  nhà sẻ cửa. Cứu người, họ không hề ngần ngại.  NGUYỄN MINH
  5.   Luy Luyệệnn  đđọ ọcc  san sát nườm nượp cứu người  ướt lướt thướt 
  6. Đôi bạn 1. Thành và Mến là đôi bạn ngày nhỏ. Ngày ấy, giặc Mĩ ném bom phá hoại miền Bắc,  Thành theo bố mẹ sơ tán về quê Mến. Mĩ thua, Thành về lại thị xã.    Hai năm sau, bố Thành đón Mến ra chơi. Thành dẫn bạn đi thăm khắp nơi. Cái gì  đối với Mến cũng lạ.  Ở đây có nhiều phố quá. Phố nào cũng nhà ngói san sát, cái cao  cái thấp, chẳng giống những ngôi nhà  ở quê. Mỗi sáng, mỗi chiều, những dòng xe cộ  đi lại nườm nượp. Ban đêm, đèn điện  lấp lánh như sao sa.  2. Chỗ vui nhất là công viên.  Ở đây, bên cạnh vườn hoa có cầu trượt, đu quay, có cả  một cái hồ lớn. Mến rất thích chơi  ở ven hồ. Hồ này rộng hơn cái đầm  ở làng của  Mến nhưng không trồng sen. Nhìn mặt hồ sóng gợn lăn tăn, hai đứa lại nhắc chuyện  hồi nào bơi thuyền thúng ra giữa đầm hái hoa. Đang mải chuyện, bỗng các em nghe  tiếng kêu thất thanh:      ­ Cứu với !    Thành chưa kịp hiểu chuyện gì đã thấy Mến lao xuống nước. Giữa hồ, một cậu bé  đang vùng vẫy tuyệt vọng. Trên bờ, mấy chú bé ướt lướt thướt hốt hoảng kêu la.    Mến bơi rất nhanh. Chỉ một loáng, em đã đến bên cậu bé, khéo léo túm được tóc  cậu, đưa vào bờ.  3. Về nhà, Thành và Mến sợ bố lo, không dám kể cho bố nghe chuyện xảy ra. Mãi khi  Mến đã về quê, bố mới biết chuyện. Bố bảo:  ­ Người  ở làng quê như thế đấy, con  ạ. Lúc đất nước có chiến tranh, họ sẵn lòng sẻ  nhà sẻ cửa. Cứu người, họ không hề ngần ngại.  NGUYỄN MINH
  7. Giải nghĩa từ ­ Sơ tán: Tạm di chuyển khỏi nơi nguy hiểm. ­ Sao sa (sao băng): Những vật thể cháy sáng trên nền  trời  ban  đêm,  làm  cho  ta  tưởng  như  những  ngôi  sao    rơi. ­ Công viên: Vườn rộng có cây, hoa,... làm nơi giải trí  cho mọi người. ­ Tuyệt vọng: Mất hết mọi hi vọng, không còn gì để  mong đợi.
  8. Luy Luyệ ện  n  đđọ ọcc Hồ này  rộng hơn cái đầm ở làng của Mến   nhưng không trồng sen.   Nhìn mặt hồ sóng gợn  lăn tăn, hai đứa lại nhắc chuyện hồi nào  bơi  thuyền thúng ra giữa đầm hái hoa.
  9. Đôi bạn 1. Thành và Mến là đôi bạn ngày nhỏ. Ngày ấy, giặc Mĩ ném bom phá hoại miền Bắc,  Thành theo bố mẹ sơ tán về quê Mến. Mĩ thua, Thành về lại thị xã.    Hai năm sau, bố Thành đón Mến ra chơi. Thành dẫn bạn đi thăm khắp nơi. Cái gì  đối với Mến cũng lạ.  Ở đây có nhiều phố quá. Phố nào cũng nhà ngói san sát, cái cao  cái thấp, chẳng giống những ngôi nhà  ở quê. Mỗi sáng, mỗi chiều, những dòng xe cộ  đi lại nườm nượp. Ban đêm, đèn điện  lấp lánh như sao sa.  2. Chỗ vui nhất là công viên.  Ở đây, bên cạnh vườn hoa có cầu trượt, đu quay, có cả  một cái hồ lớn. Mến rất thích chơi  ở ven hồ. Hồ này rộng hơn cái đầm  ở làng của  Mến nhưng không trồng sen. Nhìn mặt hồ sóng gợn lăn tăn, hai đứa lại nhắc chuyện  hồi nào bơi thuyền thúng ra giữa đầm hái hoa. Đang mải chuyện, bỗng các em nghe  tiếng kêu thất thanh:      ­ Cứu với !    Thành chưa kịp hiểu chuyện gì đã thấy Mến lao xuống nước. Giữa hồ, một cậu bé  đang vùng vẫy tuyệt vọng. Trên bờ, mấy chú bé ướt lướt thướt hốt hoảng kêu la.    Mến bơi rất nhanh. Chỉ một loáng, em đã đến bên cậu bé, khéo léo túm được tóc  cậu, đưa vào bờ.  3. Về nhà, Thành và Mến sợ bố lo, không dám kể cho bố nghe chuyện xảy ra. Mãi khi  Mến đã về quê, bố mới biết chuyện. Bố bảo:  ­ Người  ở làng quê như thế đấy, con  ạ. Lúc đất nước có chiến tranh, họ sẵn lòng sẻ  nhà sẻ cửa. Cứu người, họ không hề ngần ngại.  NGUYỄN MINH
  10. Tìm hi Ông ngo Tìm hi ểểu bài ại u bài    Thành phố sắp vào thu.Những cơn gió nóng mùa hè đã nhường  1. Thành và M 1. Thành và M ếến là đôi b chỗ cho luồng khí mát d n là đôi b ạạn ngày nh ịu m ỗi sáng. Trỏỏờ. Ngày  n ngày nh . Ngày  i xanh ng ấấy, gi y, gi ặặc Mĩ ném bom  c Mĩ ném bom  ắt trên cao, xanh  phá  nhưho phá  hoạại i mi miềền  n BBắắc,   dòng sông trong, trôi l c, Thành  Thành  ặng l theo  ẽ gibữbố theo  ố  m a nh mữ   ssơơ  tán  ẹẹng ng tán  vvềề  quê  ọn cây hè phquê MốM. ếến.  n. Mĩ  Mĩ  thua, Thành v thua, Thành v    Năm nay, tôi s ềề l lẽạạ đi h i th ị xã. i thịọ  xã. c. Ông ngoại dẫn tôi đi mua vở, chọn bút,     h  ướ  Hai  Hai  năm  năm  ng d sau,  sau, bbốố  Thành  ẫn tôi cách b ọThành  đón  đón M Mếến  c vở, dán nhãn, pha m n ra  ra ch ựơ ch ơi.  i. Thành  c và dThành  ddẫẫn  ạy tôi nh bbạạn  ữn ng  n đi  đi  thăm kh thăm kh chữ cái đ ắắầ p n p n ơơi. Cái gì đ i. Cái gì đốối v u tiên. i vớới M i Mếến cũng l n cũng lạạ. . Ở Ở đây có nhi  đây có nhiềều ph u phốố   quá. Ph quá. Ph ốố nào cũng nhà ngói san sát, cái cao cái th  nào cũng nhà ngói san sát, cái cao cái th     Một  sáng, ông b ảo:    ấấp, ch p, chẳẳng gi ng giốống ng  nh nh ữững ngôi nhà  ng ngôi nhà ởở quê. M     ­ Ông cháu mình đ  quê. M ến xem trỗỗi sáng, m ường thỗỗ i sáng, m ếi chi i chi  nào. ềều, nh u, nhữững dòng xe c ng dòng xe cộộ đi   đi  llạạ   Ông ch i n i nườườm n m n ượp. Ban đêm, đèn đ ượ p. Ban đêm, đèn đ ậm rãi nh iiệện   ấn từng nhịp chân trên chin  llấấp lánh nh p lánh nh ếc xe đưư sao sa. ạ sao sa. p cũ, đèo tôi  tớ­ Thành và M i trường. Trong cái v ến kết b ắng l ạn v ặng c ủa ngôi trườ ới nhau vào d ng cuối hè, ông dẫn  ịp nào? tôi lang thang khắp các căn lớp trống. Ông còn nhấc bổng tôi trên   Thành và M ến kết bạn với nhau từ lúc còn nhỏ, khi giặc Mĩ  tay, cho gõ thử vào mặt da loang lổ của chiếc trống trường. Tiếng  ném bom bắn phá miền Bắc. Thành theo bố mẹ sơ tán về quê  trống buổi  sáng trong trẻo ấy là tiếng trống trường đầu tiên, âm  Mến. vang mãi trong đời đi học của tôi sau này.  ­ L ần đ     Tr ầu ra ph ước ng ưỡng c ố, Mửa cếủn th ấy th a trườ ng tiị xã có gì l ạ? ểu học, tôi đã may m ắn có ông  ngo  Nhiại ­ th ầy giáo d ều ph ầu tiên của tôi. ố quá, nhà ngói san sát, xe c ộ đi lại nườm nượp,       ban đêm đèn điện sáng như sao.
  11. Tìm hi Ông ngo Tìm hi ểểu bài ại u bài    Thành ph ố sắấp vào thu.Nh ững cơ  n gió nóng mùa hè đã nh ường  cầu    2.  2. ChChỗỗ  vui  vui nh nhất t là  là công  công viên.  viên. Ở Ở đây,  đây, bên  bên ccạạnh nh vvườnườn hoa   hoa có có  cầu  ch ỗ cho lu ồng khí mát d ịu m ỗ i sáng. Tr ời xanh ng ắt t trên cao, xanh  tr trượt,  đu  quay,  có  cả  một  cái  hồ  lớn.  Mến  rất thích  ượ t,  đu  quay,  có  c ả   m ộ t  cái  h ồ   lớ n.  M ế n  r ấ thích chchơơi i ởở  ven  ven  nh ư  dòng sông trong, trôi l ặ ng l ẽ  gi ữ a nh ữ ng ng ọ n cây hè ph ố .  hhồồ. . H Hồồ  này  này rrộộng ng hhơơn  n cái  cái đđầầm  m ởở  làng  làng ccủủa  a M Mếến  n nh nhưưng  ng không  không     Năm nay, tôi sẽ đi h ọc. Ông ngo ại dẫn tôi đi mua vở , chọắn bút,  tr trồồng sen. Nhìn m ng sen. Nhìn mặặt h t hồồ sóng g  sóng gợợn lăn tăn, hai đ n lăn tăn, hai đứứa l a lạại nh i nhắc chuy c chuyệện  n  hhhồồướ ng dẫn tôi cách b ọc vở, dán nhãn, pha m ực và dạy tôi những  ện,  i nào b i nào bơơi thuy i thuyềền thúng ra gi n thúng ra giữữa đ a đầầm hái hoa. Đang m m hái hoa. Đang mảải chuy i chuyện,  ữ cái đầu tiên. ếng kêu thất thanh:  bbch ng các em nghe tiếng kêu thất thanh:     ỗỗng các em nghe ti     Mứ ột  sáng, ông b ảo:     ­ C u v     ­ Cứu với ! ớ i !     ­ Ông cháu mình đ ếển xem tr ườ ng thế nào.     Thành ch    Thành chưa kịp hiểu chuyện gì đã thấấy M ư a k ịp hi u chuy ệ n gì đã th y Mếến lao xu n lao xuốống nng nướ ước.  c.     Ông chậm rãi nhấn từng nhịp chân trên chiếc xe đạp cũ, đèo tôi  Gi Giữữa  a hhồồ, , m mộột t ccậậu  u bé  bé đang  đang vùng  vùng vvẫẫy  y tuy tuyệệt t vvọọng.  ng. Trên  Trên bbờờ, , mmấấy y  tới trường. Trong cái vắng lặng của ngôi trường cuối hè, ông dẫn  chú bé  chú bé ướ ướt l ướt th t lướ ướt h t thướ t hốốt ho t hoảảng kêu la. ng kêu la. tôi lang thang khắp các căn lớp trống. Ông còn nhấc bổng tôi trên     M    Mếến b n bơơi r   i rấất nhanh. Ch t nhanh. Ch ỉỉ m  mộột loáng, em đã đ t loáng, em đã đếến bên c tay, cho gõ thử vào mặt da loang lổ của chiếc trống trường. Tiếng  n bên cậậu bé, khéo  u bé, khéo  léo túm đ léo túm đượ ược tóc c c tóc cậậu, đ u, đưưa vào b a vào bờờ. .  trống buổi  sáng trong trẻo ấy là tiếng trống trường đầu tiên, âm  ­ Ở công viên có nh vang mãi trong đ ời đi hữọng trò ch ơi gì?   c của tôi sau này. ­ Ởướ     Tr c ngưỡng cế  công viên, M ửa c ủa trường ti n có hành đ ểu học, tôi đã may mắn có ông  ộng gì đáng khen? ngoại ­ thầy giáo dầu tiên của tôi.  Nghe tiếng kêu cứu, Mến lập tức lao xuống  hồ cứu một em        bé đang vùng vẫy tuyệt vọng.
  12. Tìm hi Ông ngo Tìm hi ểểu bài ại u bài    Thành phố sắp vào thu.Những cơn gió nóng mùa hè đã nhường  chỗ cho luồng khí mát dịu mỗi sáng. Trời xanh ngắt trên cao, xanh  ­  Qua hành động này em thấy Mến có đức tính gì đáng quý? như dòng sông trong, trôi lặng lẽ giữa những ngọn cây hè phố.     Năm nay, tôi sẽ đi học. Ông ngoại dẫn tôi đi mua vở, chọn bút,   Mến phản ứng rất nhanh, lao ngay xuống hồ cứu em nhỏ.  hướng dẫn tôi cách bọc vở, dán nhãn, pha mực và dạy tôi những    Mến rất dũng cảm và sẵn sàng giúp đỡ người khác, không sợ  chữ cái đầu tiên. nguy hiểm đến tính mạng.     Một  sáng, ông bảo:        ­ Ông cháu mình đến xem trường thế nào.     Ông chậm rãi nhấn từng nhịp chân trên chiếc xe đạp cũ, đèo tôi  tới trường. Trong cái vắng lặng của ngôi trường cuối hè, ông dẫn  tôi lang thang khắp các căn lớp trống. Ông còn nhấc bổng tôi trên    ặt da loang lổ của chiếc trống trường. Tiếng  tay, cho gõ thử vào m trống buổi  sáng trong trẻo ấy là tiếng trống trường đầu tiên, âm  vang mãi trong đời đi học của tôi sau này.      Trước ngưỡng cửa của trường tiểu học, tôi đã may mắn có ông  ngoại ­ thầy giáo dầu tiên của tôi.     
  13. Tìm hi Ông ngo Tìm hi ểểu bài ại u bài    Thành ph ố sắp vào thu.Nhữợ ng cốơ lo, không dám k n gió nóng mùa hè đã nhườ ng  3. V 3. Vềề nhà, Thành và M  nhà, Thành và Mếến s n sợ b bố lo, không dám kểể cho b  cho bốố nghe   nghe  ch ỗ cho lu ồ ng khí mát d ịu mếỗi sáng. Tr ời xanh ng ắi bi t trên cao, xanh  chuy chuyện xảy ra. Mãi khi Mến đã về quê, bố mới biếết chuy ệ n x ả y ra. Mãi khi M n đã v ề  quê, b ố  m ớ t chuyệện. B n. Bốố   bbảư nh  dòng sông trong, trôi lặng lẽ giữa những ngọn cây hè phố.  ảo:o:    Năm nay, tôi s ẽ đi học. Ông ngo ại dẫn tôi đi mua v ở, chướọn bút,  ến  ­ Ng  ­ Ngườ ười i ởở làng quê nh  làng quê nhưư th thếế  đđấấy, con  y, con ạạ. Lúc đ . Lúc  đấất nt nước có chi c có chiế ướng dẫn tôi cách bọẻ htranh, h c vở, dán nhãn, pha m ực và d ạy tôi những ề ngần tranh, họọ s sẵẵn lòng s n lòng sẻ nhà s  nhà sẻẻ c  cửửa. C a. Cứứu ng u ngườ ười, h i, họọ không h  không hề ngầ ch ữ cái đầu tiên. ng ngạại. i.      Một  sáng, ông bảo:    ­ Em hiểu câu nói c     ­ Ông cháu mình đ ủa ngườ ến xem tr ười b ố nh ng th ư thế nào? ế nào.     Ông chậm rãi nhấn từng nhịp chân trên chiếc xe đạp cũ, đèo tôi  tớ  Câu nói c ủa ngườắi b i trường. Trong cái v ố ca ng ng l ặng củ i phẩm ch ợa ngôi tr ườấ t tốt đ ng cu ẹp của  ẫn  ối hè, ông d những người sắ tôi lang thang kh ng ở làng quê – nh ốp các căn l ững người s ớp trống. Ông còn nh ấẵ n sàng giúp đ c b ổng tôi trên  ỡ  tay, cho gõ th   ặt da loang lổ của chi người khác khi có khó khăn, không ng ử vào m ần ng ếc trạối khi c ng trườ u ngườ ứng. Ti i. ếng  trống buổi  sáng trong trẻo ấy là tiếng trống trường đầu tiên, âm  vang mãi trong đời đi học của tôi sau này.      Trước ngưỡng cửa của trường tiểu học, tôi đã may mắn có ông  ngoại ­ thầy giáo dầu tiên của tôi.     
  14. Tìm hi Ông ngo Tìm hi ểểu bài ại u bài    Thành phố sắp vào thu.Những cơn gió nóng mùa hè đã nhường  ch ỗ cho lu Tìm  những ồng khí mát d ịu m chi  tiết  nói  ỗi sáng. Tr lên  tình  cảm ời xanh ng ắt trên cao, xanh  thủy  chung  của  gia  nh ư dòng sông trong, trôi l đình Thành đ ối với nhữặ ng lẽườ ng ng ữa những ng  gii đã giúp đ ọn cây hè phố.  ỡ mình.    Năm nay, tôi sẽ đi học. Ông ngoại dẫn tôi đi mua vở, chọn bút,  ướng dẫn tôi cách bọc vở, dán nhãn, pha m h­ Gia đình Thành tuy đã v ề thị xã nhưng vựẫc và d n nhớạy tôi nh ững   gia đình  Mữế cái đ ch n, bốầ Thành v u tiên. ề thăm lại nơi sơ tán trước đây và đón         M ộ t  sáng, ông b ả o: Mến ra chơi. Thành đưa Mến đi thăm khắp thị xã. Bố      ­ Ông cháu mình đ ến xem trường th Thành luôn nhớ  ơn gia đình M ế nào.  ững suy nghĩ  rất  ến và có nh    Ông chậm rãi nhấn từng nhịp chân trên chiếc xe đạp cũ, đèo tôi  tốt đẹp về những người dân ở làng quê.  tới trường. Trong cái vắng lặng của ngôi trường cuối hè, ông dẫn  tôi lang thang khắp các căn lớp trống. Ông còn nhấc bổng tôi trên    ặt da loang lổ của chiếc trống trường. Tiếng  tay, cho gõ thử vào m trống buổi  sáng trong trẻo ấy là tiếng trống trường đầu tiên, âm  vang mãi trong đời đi học của tôi sau này.      Trước ngưỡng cửa của trường tiểu học, tôi đã may mắn có ông  ngoại ­ thầy giáo dầu tiên của tôi.     
  15. Nôi dung:  ̣ ­ Câu chuyện ca ngợi phẩm  chất tốt đẹp của người ở nông  thôn và tình cảm thuỷ chung  của người thành phố với  những người đã giúp đỡ mình  lúc gian khổ, khó khăn.
  16. Thứ Th hai ngày 13 tháng 9 n ăm 2021 ứ hai ng ày 20 tháng  12 năm 2021 Tcậ ­ K          Tập đ ọ đ cọhuy p ể c  ện Đô i b ạn ( tiết 2)
  17. Luyện đọc lại ­  Giong  ̣ ngườ i  dẫ n  chuyên:  ̣ thay  đổi  cho  phù  hợp  với từng đoạn. ­ Giong chú bé kêu c ̣ ứu : thất thanh, hoảng hốt. ­  Giọng bố Thành: trầm xuống, cảm động.
  18. Luyện đọc lại 3. Về nhà, Thành và Mến sợ bố lo, không dám kể cho bố nghe  chuyện xảy ra. Mãi khi Mến đã về quê, bố mới biết chuyện.  Bố bảo:   ­  Người  ở  làng  quê  như  thế  đấy,  con  ạ.  Lúc  đất  nước  có  chiến tranh, họ sẵn lòng sẻ nhà sẻ cửa. Cứu người, họ không  hề ngần ngại. 
  19. Đôi bạn 1. Thành và Mến là đôi bạn ngày nhỏ. Ngày ấy, giặc Mĩ ném bom phá hoại miền Bắc,  Thành theo bố mẹ sơ tán về quê Mến. Mĩ thua, Thành về lại thị xã.    Hai năm sau, bố Thành đón Mến ra chơi. Thành dẫn bạn đi thăm khắp nơi. Cái gì  đối với Mến cũng lạ.  Ở đây có nhiều phố quá. Phố nào cũng nhà ngói san sát, cái cao  cái thấp, chẳng giống những ngôi nhà  ở quê. Mỗi sáng, mỗi chiều, những dòng xe cộ  đi lại nườm nượp. Ban đêm, đèn điện  lấp lánh như sao sa.  2. Chỗ vui nhất là công viên.  Ở đây, bên cạnh vườn hoa có cầu trượt, đu quay, có cả  một cái hồ lớn. Mến rất thích chơi  ở ven hồ. Hồ này rộng hơn cái đầm  ở làng của  Mến nhưng không trồng sen. Nhìn mặt hồ sóng gợn lăn tăn, hai đứa lại nhắc chuyện  hồi nào bơi thuyền thúng ra giữa đầm hái hoa. Đang mải chuyện, bỗng các em nghe  tiếng kêu thất thanh:      ­ Cứu với !    Thành chưa kịp hiểu chuyện gì đã thấy Mến lao xuống nước. Giữa hồ, một cậu bé  đang vùng vẫy tuyệt vọng. Trên bờ, mấy chú bé ướt lướt thướt hốt hoảng kêu la.    Mến bơi rất nhanh. Chỉ một loáng, em đã đến bên cậu bé, khéo léo túm được tóc  cậu, đưa vào bờ.  3. Về nhà, Thành và Mến sợ bố lo, không dám kể cho bố nghe chuyện xảy ra. Mãi khi  Mến đã về quê, bố mới biết chuyện. Bố bảo:  ­ Người  ở làng quê như thế đấy, con  ạ. Lúc đất nước có chiến tranh, họ sẵn lòng sẻ  nhà sẻ cửa. Cứu người, họ không hề ngần ngại.  NGUYỄN MINH
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0