intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bất lực với chồng lười

Chia sẻ: Mongmo Anhquoc | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:7

80
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Chào chị Linh Ly, Sau bao nhiêu lần em nói to nói nhỏ, kể cả viết bằng thư, để khuyên chồng và thể hiện những mong mỏi của em về anh, về sự chia sẻ, thay đổi của anh trong đời sống hàng ngày, nhưng anh mãi vẫn thế chị à. Anh không thay đổi gì hơn, về nhà là lấy cờ ra đánh cờ với em trai, không chăm con, mặc 2 mẹ con em tự lo. Con đi ngủ, em làm việc nhà xong, em làm sổ sách hoặc đi ngủ, thấy đơn độc lắm chị ạ. ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bất lực với chồng lười

  1. Bất lực với chồng lười Chào chị Linh Ly, Sau bao nhiêu lần em nói to nói nhỏ, kể cả viết bằng thư, để khuyên chồng và thể hiện những mong mỏi của em về anh, về sự chia sẻ, thay đổi của anh trong đời sống hàng ngày, nhưng anh mãi vẫn thế chị à. Anh không thay đổi gì hơn, về nhà là lấy cờ ra đánh cờ với em trai, không chăm con, mặc 2 mẹ con em tự lo. Con đi ngủ, em làm
  2. việc nhà xong, em làm sổ sách hoặc đi ngủ, thấy đơn độc lắm chị ạ. Anh thì chơi cờ chán là anh đi ngủ trước, vậy mà khuya là anh đòi quan hệ, em mệt mỏi lắm, buồn tủi nữa, nên không muốn chuyện vợ chồng chút nào, từ chối là anh giận, ôm gối xuống đất ngủ, mấy đêm rồi đều như vậy. Công việc công ty cuối năm làm em mệt mỏi, chồng lại không phụ việc nhà, cũng không cầu tiến trong công việc, hay là có kế hoạch gì cho việc học Anh văn, em rất là buồn, chán. Không khí 2 vợ chồng vì muốn giữ kín chuyện riêng nên 2 vợ chồng không ai nói nặng nhẹ gì nhau cả (vì 4 em chồng đang sống chung với vợ chồng em). Đi làm… im lặng, ăn cơm… im lặng, đi ngủ… im lặng, em thấy đuối sức lắm chị ạ. Em có thể nói thêm, vợ chồng em cưới nhau hơn 2 năm, có 1 bé hơn 1 tuổi và rất đáng yêu, anh ấy là một người tình cảm, sống với mọi người biết trước biết sau, nói chuyện rất hay, nghe rất thật tình có trước có sau. Nhưng khi về sống chung thì em mới thấy là anh nói nhiều hơn làm, ai nói gì anh cũng tham gia được, công việc anh làm là ì… à ì ạch
  3. mãi, 1 việc có khi anh để cả tháng mới làm, anh trai của em vì muốn giúp kinh tế 2 vợ chồng khá lên nên tạo điều kiện gởi hàng từ nuớc ngoài về cho 2 vợ chồng kinh doanh, nhưng từ trước đến nay toàn là em làm, em bán khi hàng về, còn anh thì không tham gia. Lúc đầu em tưởng là anh ngại vì bên vợ giúp, nên anh trai em gần gũi, trò chuyện thường xuyên, nhưng sau này thì…cũng vậy. Không phải anh ngại mà vì anh lười làm, em buồn lắm, việc học Anh Văn là cần thiết cho sự cầu tiến trong công việc của anh vì anh luôn tiếp xúc ở ngoài rất nhiều, mà anh cũng không có kế hoạch gì cả, nói đến thì anh nói rất hay, nhưng rồi đâu lại vào đấy, bao nhiêu cuộc nói chuyện giữa anh trai em và anh thì lúc nào anh cũng tham gia rất hào hứng, nói hay lắm, nhưng xong rồi lại xong. Em biết anh trai em rất bận rộn học và làm bên Mỹ, nhưng vì thương em nên luôn dành thời gian vạch ra công việc cho 2 vợ chồng. Em thật sự không biết làm sao với chồng em nữa, mà em thấy tính ỷ lại này là cả mấy anh em chồng em ai cũng có, lúc nào như cũng ỷ lại ba mẹ lo cho hết. Mà giờ thì cái tính
  4. ấy là làm cho ảnh hưởng mẹ con em, gánh nặng tài chính càng ngày càng đè nặng lên vai em "mình em làm mà lo cho 6 người lớn và 1 con em". Em cắn răng chịu để khuyến khích chồng mình cầu tiến, mẹ con em có tương lai, nhưng em thấy em không có kết quả gì đáp lại, em yêu chồng, yêu con, em cũng biết phụ nữ là phải hi sinh nhiều thứ. Đối nội, đối ngoại, bổn phận làm dâu lớn em biết, em phải lo nhiều, nhưng mà em cứ đơn thân độc mã trong chính gia đình của mình chắc em chết mất chị ơi, càng ngày em càng ốm tong teo, nói đụng chút là chồng giận hờn. Chồng không chịu nhìn lại mình để mà vươn lên mà cứ "tự đánh bóng bản thân" nào đi xe thì phải xe tay ga, nào là xài thì xài sang, ăn uống quán xá sang trọng, phải có laptop. Mà nói thật, vật chất thì lấy chồng em cũng có đủ rồi, dù là vật chất đó đều do tự em mua sắm bằng sức lao động của em. Trước khi lấy chồng em cũng có dư giả, nhưng rồi chồng xài sang, em phải nghĩ làm ở nhà nuôi con nhỏ 1 thời gian dài. Giờ thêm 4 em chồng (2 em đang học đại học) vậy là em trắng tay. Bây giờ tháng nào đi làm em cũng
  5. thiếu trước hụt sau, ăn không dám, xài không dám, tính từng bữa. Em lo toan nhiều lắm, em mệt mỏi. Em muốn gia đình luôn có tiếng cười, hạnh phúc, nhưng em cứ chịu đựng như thế này hoài em không biết mình sẽ sụp đổ lúc nào nữa. Em có nhờ mẹ chồng khuyên nhủ chồng em, thì mẹ chồng lại gởi riêng tiền cho tiền xài. Em khổ tâm thêm, vậy là em không còn ai để chia sẻ nữa. Chị hãy giúp em với nhé! Bạn thân mến, Đọc thư bạn, mình có cảm giác thế này: ở đây không còn là chuyện xài tiền hoang phí, mà là cách sống vô trách nhiệm của một người đã từng được gia đình nuông chiều, che chở, bảo bọc. Và với những người như thế, vấn đề không còn ở chỗ họ làm bao nhiêu tiền, hoàn cảnh như thế nào mà là ở chỗ dù hoàn cảnh thế nào họ cũng không nghĩ đến trách nhiệm của mình và làm bao nhiêu cũng sẽ là không đủ. Bởi thực sự, với 4 triệu đồng lương, có những người đàn ông có thể bảo bọc cả gia đình, còn chồng bạn thì chi tiêu một mình không đủ!
  6. Nhìn đúng bệnh, để có thể chữa đúng bài thuốc. Còn bệnh nhân phản ứng tốt với thuốc hay không lại là chuyện … “hên – xui” vậy thôi. Với người thiếu trách nhiệm, thứ nhất, bạn hãy giao trách nhiệm vào tay anh ta, đừng cả nể và đừng ngần ngại, hãy chọn những trách nhiệm mà anh ta không thể chối từ (như việc lo cho các cô em gái của anh ta chẳng hạn, đó chính là trách nhiệm của anh ta chứ không phải của bạn). Bạn đừng ôm đồm quá. Người ta thường nói vợ giỏi quá có khi lại hại chồng. Bởi có những người đàn ông quen được lo, được chăm sẽ rất ỷ lại, anh ta cảm thấy không cần đến tay mình thì mọi việc trước đến giờ “vẫn chạy tốt” kia mà. Sao mình phải lo? Bạn hãy nói với chồng là mình không đủ khả năng lo những việc đó và anh ta hãy tự làm. Còn nếu không thể cáng đáng nổi thì anh ta hãy tự báo cáo với gia đình chồng để mọi người thông cảm. Bạn hãy đặt bớt những gánh nặng trên vai mình xuống. Một điều hết sức quan trọng là bạn hãy cứng lòng lên để mặc kệ anh ấy với những trách nhiệm của anh ấy, đừng lo trả nợ, lo làm tròn những bổn phận vượt quá sức mình. Và
  7. nếu anh ta không làm được hãy để anh ta tự trả giá. Điều cần làm hơn là bạn đảm bảo được cho con mình và cho chính mình, để dành ít tiền cho “những ngày đen tối” và động viên anh ấy những khi anh ấy vấp váp. Linh Ly đã chứng kiến nhiều gia đình đổ vỡ vì sự thiếu trách nhiệm của một trong hai người nên mong là bạn hãy cứu cuộc hôn nhân của mình từ sớm hơn. Thuốc chữa bệnh bao giờ cũng đắng, bạn hãy cam đảm chữa bệnh cho chồng. Thân mến.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2