intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

CỔ ĐẠO KINH PHONG Phần 1 - 2

Chia sẻ: Nguyen Hoang | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:9

96
lượt xem
5
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

CỔ ĐẠO KINH PHONG Tác giả: Cổ đạo kinh Hồng Phần 1: lời dẫn Một thiếu niên mới ra đời, bởi thân thế đặc biệt của hắn cùng với một quyển thần bí di huấn năm trăm năm trước, khiến cho hắn trở thành thiên kiếp tinh chủ, không thể không từng bước một mở ra thiên kiếp, từ đó thiên đạo kịch biến, yêu quái ma thần thức tỉnh, chính tà hắc bạch thay đổi, thiên hạ phân loạn, anh hùng tịnh khởi. Đây là một bộ cổ điển võ hiệp ngôn tình tiểu thuyết, cố sự phát sinh tại một...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: CỔ ĐẠO KINH PHONG Phần 1 - 2

  1. CỔ ĐẠO KINH PHONG Tác giả: Cổ đạo kinh Hồng Phần 1: lời dẫn Một thiếu niên mới ra đời, bởi thân thế đặc biệt của hắn cùng với một quyển thần bí di huấn năm trăm năm trước, khiến cho hắn trở thành thiên kiếp tinh chủ, không thể không từng bước một mở ra thiên kiếp, từ đó thiên đạo kịch biến, yêu quái ma thần thức tỉnh, chính tà hắc bạch thay đổi, thiên hạ phân loạn, anh hùng tịnh khởi. Đây là một bộ cổ điển võ hiệp ngôn tình tiểu thuyết, cố sự phát sinh tại một đông phương cổ quốc thần bí từ xưa —— đông thổ vương triều, ở đây từ xưa vẫn là nam cày ruộng nữ dệt vải, hái dâu trồng đay, khoác áo dài tay áo lớn, tóc buộc thành búi, vẫn như cũ là quán trọ ,tửu phường, quán trà, hiệu cầm đồ, tiền trang, đổ phường, thanh lâu. . Bối cảnh Thiên địa tuần hoàn, lịch sử luân hồi. Nhân loại trải qua viễn cổ hồng hoang, vượt qua thời đại đồng thau đồ sắt, đi vào thời đại điện khí hiện đại văn minh, lại không biết trải qua bao nhiêu trăm nghìn năm sau, lại lần nữa luân hồi đến trường kiếm giang hồ, thời đại kiếm hiệp phong vân trầm bổng. Thiên hạ phân lâu tất hợp, hợp lâu tất phân, một thời đạt đến h ưng thịnh đông thổ vương triều trải qua mấy trăm năm cường thịnh, dần dần mất đi huy hoàng năm xưa. Triều đình kết đảng làm gian thần, thiên tử hoang dâm vô đạo, bách tính khổ không nói nổi, mà giang hồ bình tĩnh mấy trăm năm cũng bắt đầu ngầm lay động, phong khởi vân dũng. Thiên hạ các đại môn phái không hẹn mà cùng xuất hiện một nhóm đệ tử trẻ tuổi nổi bật,, vô số tinh anh t ài tuấn bộc lộ tài năng, mà các tiền bối cao nhân từ lâu mai danh ẩn tích, thoái ẩn sơn lâm, quái khách cuồng sĩ, đại hiệp tà ma đều rục rịch muốn động, tuyệt tích mười năm ma giáo lần thứ hai hoành hành ngang ngược, giang hồ nhất thời xuất hiện sóng gió nổi lên trước nay chưa từng có. Giang hồ
  2. Thiếu Lâm, Võ Đang, Nga Mi, từ thời đại xa xưa vẫn lưu truyền tới nay tam đại môn phái, mấy nghìn năm qua vẫn là thế chân vạc, thống trị giang hồ chính đạo, mà các đại môn phái khác đang lặng yên nghỉ ngơi dưỡng sức, tùy thời nổi lên, tranh phong Trung N guyên! Giang nam tứ đại gia tộc, Đường môn đất Thục đều chiếm giữ một phương, Ma Giáo được chỉnh hợp lại lần nữa, thần thủy mộc lệnh chợt hiện giang hồ, luôn luôn cùng thế gian vô tranh Chú Kiếm Môn cũng không cam chịu yên lặng, đại mạc Phi Ưng Bảo định cư lâu dài ở tái ngoại cũng có xu thế chen chân vào Trung Nguyên, các loại dấu hiệu cho thấy, giang hồ đang nổi lên một trận kinh thiên biến cố. Thiên Cơ Phong, một tòa hiểm phong bị giang hồ võ lâm tôn sùng là thần sơn, mấy nghìn năm qua vẫn làm duy nhất một việc —— cảnh kỳ thiên hạ! Mỗi cách mười năm, Thiên Cơ Phong sẽ tại trên vách đá hướng bắc hiển hiện mấy chữ to, cảnh kỳ tương lai mười năm giang hồ sắp sửa phát sinh những biến cố lớn, mấy nghìn năm qua, chẳng bao giờ dự đoán sai. Nhưng mà,đã trải qua mười một năm, Thiên Cơ Phong y nguyên không hề động tĩnh, tất cả mọi người đang thấp thỏm bất an chờ. . . Thiên Cơ Phong lặng im, hình như cũng báo hiệu bí mật gì không thể cho ai biết! Phân 2 : Tự chương Cổ sở kinh hồn Cổ sở Kinh Châu một nơi sơn lâm, sơn lâm liên miên nhấp nhô, không thấy phần cuối. Trong sơn lâm có một gian nhà gỗ, trước nhà gỗ có một cái giếng nước, bên cạnh giếng nước ngồi chồm hổm một tiểu nam hài khoảng 10t, trong tay cầm một nhánh cây nhỏ, đang vẽ gì đó trên mặt đất. Nhà gỗ đi ra một phụ nhân, phong vận tuyệt đại, đoan trang tuyệt mỹ, n àng khẽ gọi tiểu nam hài: -Phong nhi, con đang làm cái gì? -Mẹ, nơi này có con kiến lạc đường! Tiểu nam hài đáp một câu, thanh âm hết sức thú vị. -A? Sao con biết nó lạc đường? Phụ nhân hỏi. -Mẹ, bên kia có một đàn kiến đang đi, chỉ sót con này, tán loạn trên mặt đất, không biết được trở về!
  3. -Vậy con đang làm cái gì? -Con đang vẽ một cái đường dẫn nó trở về! -Vậy nó trở về chưa? -Chưa, nó không đi theo đường con vẽ, nó đang đi loạn! Phụ nhân nở nụ cười, dáng tươi cười đẹp đến nỗi không cách nào hình dung, nàng nói: -Yên tâm đi, các con kiến khác sẽ đến tìm nó! -Thật sao? Tiểu nam hài rất ngây thơ hỏi một câu, sau đó lại nói: -Nhưng mà nếu như những con khác không tìm tới nó, nó không phải là rất đáng thương sao? -Không biết, cha mẹ nó sẽ tìm nó trở về, thì giống như con chạy loạn khắp nơi, mẹ và cha cũng sẽ tìm con! -Đúng! Ta chạy không thấy nữa, cha mẹ cũng sẽ đi khắp núi tìm ta! Tiểu nam hài nở nụ cười, cười rất ngây thơ. Một trung niên nam tử từ nhà gỗ đi ra, đầu đội khăn quấn đầu bằng lông chim trắng, trên khăn quấn đầu thêu một vài ngôi sao, dưới cằm để một chút râu, có vài phần nho nhã. Hắn đi tới bên cạnh phụ nhân,nói với tiểu nam hài: -Sở nhi,con vì sao cầm một cái cành cây? -Cha!Con đang dẫn đường cho kiến! Tiểu nam hài thanh thúy đáp. -A? Trung niên nam tử có chút tìm không được đầu đuôi, nhìn phía phụ nhân, phụ nhân như giận như đang làm nũng nói:
  4. -Hài nhi của chàng hết sức giống chàng, thường làm một số chuyện rất kì quái! Trung niên nam tử có chút đắc ý nói: -Con của chúng ta, đương nhiên cũng phải giống ta,nàng lúc đó chẳng phải bởi vì như vậy mới thích ta sao? Phụ nhân hơi sẵng giọng: -Hài tử lớn lên cũng sẽ không có da mặt dày giống như chàng vậy! Tiểu nam hài nói: -Cha! cha nói ngày hôm nay làm cho con m ột phần lễ vật thần bí, có ăn được không? có phải đi khắp núi tìm hay không? Trung niên nam tử cười nói: -Chỉ biết được tham ăn! Ăn thì mẹ con đã làm cho con được rồi, cha làm đồ chơi cho con chơi, cũng không cần đi khắp núi tìm,con vào nhà là có thể thấy! -Thật sao? Cặp mắt đen láy của tiểu nam hài nhất thời lòe ra quang mang, cha làm đồ chơi đều không hiếm lạ thì cũng thú vị, chưa bao giờ làm cho hắn thất vọng qua. Hắn đang muốn chạy vào nhà gỗ nhìn một cái cha rốt cuộc là làm đồ chơi gì cho hắn, đúng lúc này, bốn nhân ảnh hắc y nhân đột nhiên từ trên trời giáng xuống, bốn thân ảnh cả người đều là được miếng vải đen bao lấy, chỉ lộ ra hai mắt. Hầu như là cùng trong lúc nhất thời, thân hình trung niên nam tử giống như một đạo lưu quang chợt hiện tới trước người tiểu nam hài, đem tiểu nam hài đặt ở phí sau lưng. -Các ngươi cuối cùng cũng tìm tới! Trung niên nam tử nói một câu. Cả bốn nhân ảnh không có lên tiếng, thân hình chợt lóe, đã vây quanh hắn. -Thiên tinh! Phụ nhân hô một câu, ngữ khí mang theo bất an!
  5. -Nhược Cầm, không được qua đây! Bốn nhân ảnh không có lập tức xuất thủ, bốn cặp mắt chằm chằm trung ni ên nam tử, bốn đạo sát khí đột nhiên sinh ra, giống như bốn đạo đao phong tập kích về phía trung niên nam tử, trung niên nam tử hai mắt phát sáng, một đạo sát khí từ trên người phát ra, thoáng cái đem bốn đạo sát khí đang ập tới chống trở lại, quay lại tập kích bốn người, bốn người vẫn không nhúc nhích, trước người bỗng dưng ngưng kết thành một đạo kình khí cường đại, bốn đạo sát khí từ bên người bọn họ chuyển thành đường cong, đánh về phía một mảnh cây rừng xung quanh, chỉ nghe thấy' rắc rắc..." cả một mảng lớn cành lá cây tiêu điều ngã xuống, ' bình bình bình' Cắm trên mặt đất! Bốn người đồng thời xuất thủ, ba người cầm kiếm, một người dùng chưởng, võ công cao khó bề tưởng tượng, kiếm quang chợt hiện, căn bản nhìn không thấy kiếm ảnh, thậm chí nhìn không thấy kiếm quang, mà tên dùng chưởng, mỗi một chưởng đánh ra có thể khai sơn liệt địa, hùng hậu không gì sánh được. Trung niên nam tử một tay che chở tiểu nam hài, chỉ lấy một tay đối địch, lại không chút nào lui bước, thân hình như lưu quang giữa kiếm ảnh, chưởng ảnh chớp động, căn bản nhìn không thấy thân ảnh, có thể là khắp nơi đều là thân ảnh hắn, hắn mỗi một lần xuất thủ không chỉ hóa giải thế tiến công bốn ng ười, thậm chí mỗi một lần cũng thâm tàng sát khí. Bốn người thầm giật mình, trung niên nam tử võ công mạnh mẽ như trước vượt xa dự liệu của bọn họ, một người trong đó kiếm quang đột nhiên vừa chuyển, quay lại đâm tới phụ nhân đang đứng ở trước cửa nhà gỗ. Trung niên nam tử lấy làm kinh hãi, thân hình chợt lóe, xuất hiện tại bên cạnh phụ nhân, ngón tay bắn ra, "Đinh " bắn văng trường kiếm của người nọ. -Vèo vèo vèo! Ba nhân ảnh khác cũng lắc mình, đã một lần nữa vây quanh trung niên nam tử! -Không ngờ các ngươi lại vô sỉ như thế! Trung niên nam tử che chở tiểu hài tử cùng phụ nhân, lạnh lùng nói một câu. Ánh mắt ba người kia hiện lên một tia xấu hổ, mà người nọ hướng phụ nhân xuất kiếm kiếm quang chợt lóe, đâm thẳng tiểu nam hài trong lòng trung niên nam tử, ba người khác cũng lập tức xuất thủ.
  6. Thân ảnh trung niên nam tử chuyển động vây quanh tiểu hài tử cùng phụ nhân, bốn mặt kiếm quang, chưởng phong càng lúc càng nhanh, trung niên nam tử cũng càng chuyển động càng nhanh, trên mặt đất đã bị hai chân hắn soáy ra một vòng dấu vết thật sâu. Trung niên nam tử mấy lần muốn mang tiểu nam hài cùng phụ nhân xông ra vòng vây, tuy nhiên kiếm phong chưởng kình hùng hậu theo sát vẫn đem hắn bức lui, thân hình hắn bắt đầu biến chậm, ngay tại thân hình hắn biến chậm một sát na, một đạo kiếm phong quét qua mu bàn tay hắn đâm thẳng yết hầu tiểu nam hài! Bàn tay trung niên nam t ử lộn thành một trảo, miễn cưỡng lấy năm ngón tay bắt lấy kiếm phong, nhưng mà đồng thời trong nháy mắt, phía sau một đạo chưởng kình như thái sơn áp đỉnh chụp tới! -Thiên Tinh! Phụ nhân kinh hô một tiếng, thân hình băng ngang, lao tới phía sau trung niên nam tử , "Oanh!" Bàn tay nặng nề chụp tại trên lưng phụ nhân, "Phụt" Phụ nhân phun ra một ngụm máu, cả người yếu đuối ngã tại trên người trung niên nam tử! -Nhược Cầm! Trung niên nam tử bi thương hô một tiếng, thiên địa đột nhiên tối sầm lại! -Mẹ! Tiểu nam hài nhào vào trong lòng phụ nhân, thất thanh khóc rống. Người nọ thu hồi bàn tay, trong mắt nhấp nhoáng vẻ hổ thẹn, một người bên cạnh trong mắt cũng lộ vẻ bi thương. -Trảm thảo trừ căn! Người nọ khẽ quát một tiếng, "Keng" rút về tr ường kiếm, hướng yết hầu tiểu nam hài! -A ⬔ ⬔ Trung niên nam tử bi thống quát lên, hai mắt đột nhiên nhấp nhoáng huyết hồng ma quang, khăn quấn bạch vũ trên đầu tức khắc bị chấn bay, một mái tóc hất lên tung bay, tay trái hắn ôm phụ nhân, năm ngón tay phải duỗi ra, lần thứ hai nắm lấy kiếm phong trường kiếm của người nọ, cố sức xoay, người nọ lại bị chấn bay đi,
  7. không đợi người nọ rơi xuống đất, trung niên nam tử hữu chưởng lại xuất ra, "Sát", một cánh tay người nọ bị tước xuống! Ba người còn lại quá sợ hãi, đang muốn giơ kiếm vận chưởng, trung niên nam tử đã ôm tiểu hài tử cùng phụ nhân hóa thành một đạo lưu quang tiêu thất tại trong sơn lâm! -Răng rắc! Một đạo thiểm điện vạch tại bầu trời mênh mông, thiên địa càng thêm u ám! -Đuổi theo! Bốn người phi thân đuổi theo, thậm chí không để ý bị tước bỏ một cánh tay. Trung niên nam tử ôm phụ nhân cùng tiểu hài tử không biết chạy xa bao nhiêu, bỗng nhiên dừng lại, bởi vì hơi thở phụ nhân đang nhanh chóng yếu đi. Bàn tay hắn đè lại ngực phụ nhân, dốc sức vì phụ nhân truyền chân khí.Nhưng mà, một chưởng kia thực sự quá nặng, mặc cho trung niên nam tử làm sao truyền khí, cũng chẳng qua là làm cho sinh mệnh phụ nhân kéo dài chỉ chốc lát. -Nhược Cầm! Nhược Cầm! Trung niên nam tử ôm phụ nhân, thất thanh rên rĩ, nước mắt từng đợt rơi xuống! Tiểu nam hài sớm nhào vào trong lòng phụ nhân, khóc được hầu như hôn mê bất tỉnh. Phụ nhân chậm rãi mở mắt ra, gian nan giơ lên cánh tay trái, trung niên nam tử bắt được tay nàng, đặt ở trên mặt mình, lại đem tay phải nàng đặt ở trên mặt tiểu nam hài, nói: -Nhược Cầm, không có việc gì. . . -Mẹ! Mẹ! Tiểu nam hài một đôi tay ôm chặt phụ nhân. Phụ nhân nhìn tiểu nam hài, sau đó nhìn trung niên nam tử, khóe miệng giật giật, muốn nói cái gì, sau đó hai mắt chậm rãi khép lại, thân thể mềm nhũn, nằm ngã vào trong lòng trung niên nam tử, tiêu thất khí tức, khóe môi nhếch lên vẻ tươi cười!
  8. -Nhược Cầm ⬔ ⬔ Trung niên nam tử kêu khóc một tiếng, thiên địa thất sắc, cả sơn lâm lá cây rền vang rơi xuống, theo tiếng "Uỳnh uỳnh" thiểm điện lướt qua, mưa tầm tả rơi. -M ẹ ⬔ ⬔ Tiểu nam hài bi thiết kêu một tiếng, tuy nhiên thanh âm yếu đuối trong nháy mắt bao phủ tại trong cơn giông tố. Trung niên nam tử ôm chặt phụ nhân, ngóng nhìn khuôn mặt nàng, hắn biết mình cũng không sống được bao lâu nữa, lẩm bẩm nói: -Nhược Cầm, ta sẽ không cho nàng cô đơn, ta đáp ứng nàng, vĩnh viễn sẽ không ly khai nàng, ta lập tức sẽ gặp nàng! Hắn nhìn tiểu nam hài đang nức nở, nắm chặt bàn tay nó,: -Sở nhi, nhớ kỹ, không được để cho cha và mẫu thân tách ra! -Cha ⬔ ⬔ Tiểu nam hài đột nhiên sinh ra dự cảm không rõ, trung niên nam tử hai mắt hồng quang chợt lóe, thân thể lập tức ngã xuống, ngã vào trong lòng phụ nhân, khóe miệng đồng dạng lộ vẻ tươi cười! Tiểu nam hài cứng đờ, đầu trống rỗng, thậm chí đã không hiểu được bi thương. Không biết qua bao lâu, mưa còn đang tầm tã rơi xuống, tiểu nam hài dùng một đôi bàn tay non nớt bới đất từng chút một, hắn muốn đem cha mẹ chôn cùng một chỗ, hắn không thể làm cho cha mẹ tách ra! Hết mưa rồi, hắn ly khai sơn lâm, bắt đầu sống trong cảnh chạy trốn không ngày không đêm, khắp nơi sống lang thang, khắp nơi ăn xin, bị người đánh chửi, bị người khi dễ, cho đến khi gặp phải một lão đạo sĩ, lão đạo sĩ đưa hắn mang lên núi. . . Truyền kỳ của tiểu nam hài đó khi còn sống cũng từ đó bắt đầu mở màn, hắn họ Sở, tên Phong, Sở Phong! Mười năm sau.
  9. Lão đạo sĩ: -Tiểu tử, ngươi cuối cùng xuống núi rồi, phải lang bạt một phen, tốt nhất đem giang hồ làm cho long trời lở đất! Tiểu tử: -Lão đạo sĩ, ta chỉ muốn trường kiếm giang hồ, tiêu dao thiên hạ! Lão đạo sĩ: -Cũng được! Tiểu tử, ngươi thân mang hai loại võ công bác đại tinh thâm nhất trong thiên hạ, một ngày kia, ngươi đem hai loại võ công này hoàn toàn dung hợp thành một, ngươi liền vô địch khắp thiên hạ! Tiểu tử: -Lão đạo sĩ, ta chỉ tu luyện thái cực, sao người còn mang một loại võ công khác? Lão đạo sĩ: -Tiểu tử, ngày sau ngươi tự nhiên minh bạch. Tiểu tử: -Lão đạo sĩ, võ công ta hiện tại cao không? Lão đạo sĩ: -Cũng tàm tạm! Nhớ kỹ, sau khi xuống núi phải khiêm tốn thỉnh giáo, thái cực có thể đem tất cả võ học trong thiên hạ thu làm mình sử dụng! Tiểu tử: -Lão đạo sĩ, sau khi ta xuống núi, có thể trở về núi tìm lão sao? Lão đạo sĩ: -Có thể, tuy nhiên ngươi không tìm ta, ta cũng muốn xuống núi! Tiểu tử: -Ta đây lúc nào có thể gặp lại lão? Lão đạo sĩ: -Ngươi xông pha một phen thành quả, thì ta sẽ tới tìm ngươi! Tiểu tử: -Vậy nếu như không ra gì thì sao? Lão đạo sĩ: -Không ra gì cũng không quan hệ, chỉ cần đừng nói cho người khác ngươi quen biết ta là được! Tiểu tử: -Lão đạo sĩ, ta sẽ có thành tựu! Lão đạo sĩ: -Hảo! Tiểu tử, nhớ kỹ! Thái cực từ thiên địa mà có, vạn vật từ thái cực mà bắt đầu, thái cực là võ học thần kì nhất trong thiên hạ,, từ cổ chí kim, chưa người nào có thể lĩnh ngộ ý nghĩa chân chính của thái cực, một ngày kia, ngươi nếu có thể tìm hiểu thái cực chân ý, không chỉ vô địch thiên hạ, thậm chí có thể cùng thần nhân ngang hàng! Thôi đi đi!
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2