intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Cố hương & khúc hành trình

Chia sẻ: Phung Tuyet | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:8

55
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Anh hứa không làm nàng phân tâm trong mối quan hệ hai người. Anh nói trong sóng của nàng khi ngồi giữa băng nhóm. Những đàn ông bệ vệ, chải chuốt, xịt nước hoa đắt tiền lên ngực và bẹn, khoái chí biệt danh “tóc ánh kim, chim ánh thép”, tụ tập chém gió. Họ dự báo và khẳng định thời tiết nhân sự thiên đình, điều chỉnh tỉ giá, chi phối lãi suất, hạ sốt bất động sản. Họ cao hứng khoát đàm quẻ thuần dương, thuần âm, càn khôn thập linh nhưng tuyệt nhiên không báng bổ thánh...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Cố hương & khúc hành trình

  1. Cố hương & khúc hành trình TRUYỆN NGẮN CỦA TIẾN ĐẠT Anh hứa không làm nàng phân tâm trong mối quan hệ hai người. Anh nói trong sóng của nàng khi ngồi giữa băng nhóm. Những đàn ông bệ vệ, chải chuốt, xịt nước hoa đắt tiền lên ngực và bẹn, khoái chí biệt danh “tóc ánh kim, chim ánh thép”, tụ tập chém gió. Họ dự báo và khẳng định thời tiết nhân sự thiên đình, điều chỉnh tỉ giá, chi phối lãi suất, hạ sốt bất động sản. Họ cao hứng khoát đàm quẻ thuần dương, thuần âm, càn khôn thập linh nhưng tuyệt nhiên không báng bổ thánh thần. Anh nghiệm ra chính quan hệ băng nhóm, bè phái chứ không phải điều gì khác tạo lập ra các thứ giá trị. Tính dục cũng băng nhóm. Những người đàn ông giữa đám đông tranh nhau nói rượu ngon, gái tơ bằng thứ ngôn ngữ khoái cảm. Điều gì xảy ra nếu một ngày đẹp trời những người đàn ông băng nhóm nhìn thấy anh sóng bước cạnh nàng? Chắc chắn, trong số các em trẻ đẹp thơm tho liên quan đàn ông băng nhóm, nàng không có ý nghĩa về mặt thể xác, nghệ thuật ngả ngớn, kinh nghiệm chăn chiếu. Nàng hơn họ vì khoác gương mặt trong suốt. Tất cả mê em và trong một thoáng không suy nghĩ họ muốn sở hữu em suốt đời, anh nói. Anh vất vả đi bộ xuống núi tuyết. 4.025 bậc đá làm anh thấm mệt. Anh vào tửu quán Mê Lộ của chú khách, đệ tử đại gia săn tranh có tiếng khu vực sai tháp tùng anh tìm cảm hứng sáng tạo. Thật ra mục đích chính đại gia và chú khách kéo anh đến đây nhằm ép anh bán số tranh tâm huyết nhất với giá rẻ mạt. Cũng chính họ sau này dựng lên kịch bản anh đột tử để tạo cơn sốt truyền thông và nâng giá tranh của anh trong phiên đấu giá tác phẩm người quá cố.
  2. Chú khách cười hềnh hệch tâm đắc khi đặt tên tửu quán. Tôi lập ra quán không nhằm mục đích kinh doanh, chú khách khẳng định. Để chơi thôi, thưa ngài. Đàn ông không có thú chơi đời sống nhàm chán đơn điệu lắm. Trên đời tôi nể hai người. Thứ nhất cha tôi, thứ hai sư phụ. Họ là những tay chơi đáng kính. Tôi nói thật đàn ông không biết uống rượu ngon, không thưởng thức gái đẹp thì không giỏi kiếm tiền và kém trong việc tạo dựng quyền lực. Chính khách và dân nghệ sĩ như ngài thiếu tiền bạc có thể chịu đựng được chứ không có gái đẹp, tôi cam đoan chẳng có chỉ đạo, sáng tạo gì ra hồn. Tôi dám cược với ngài, tranh vẽ đàn bà của ngài ít nhiều liên quan gái đẹp. Ngài uống đi, rượu hảo hạng xứ này đấy, đắt gấp nhiều lần thứ Whisky của đám Tây. Hôm nào thời gian thư thả tôi sẽ xin luận với ngài về gái đẹp. Hấp dẫn nhưng đầy hiểm họa. Em nào mình yêu, mình tơ tưởng thì chẳng bao giờ đến tay mình, hoặc đến được tay mình khi sức mình đã tàn lực đã suy, súng đạn cũ kỹ hư hỏng chiến đấu được quái gì. Thời trai trẻ, tôi với ngài muốn thông qua tình yêu khám phá đàn bà, còn khi về già chính đàn bà làm chúng mình ngộ thế nào tình yêu. Thôi, gác qua chuyện đàn bà. Minh họa của hoạ sĩ Hoàng Tường
  3. Tiện thể, tôi nói luôn với ngài vì sợ uống thêm vài ly nữa tôi say. Sư phụ tôi muốn nói với ngài nhưng sợ ngài giận vì ổng biết nghệ sĩ nhạy cảm và hay bắt lỗi. Ý của sư phụ là đàn bà trong tranh của ngài đẹp nhưng buồn, u ám, khó hiểu quá. Ổng muốn ngài thay đổi. Sư phụ tôi hoàn toàn không cổ xúy ngài vẽ những em ở truồng, vú mớm ê chề nhìn chán ngấy và dâm đãng. Ngài hãy giúp tạo ra đàn bà đẹp nhưng gợi dục thầm kín. Càng đẹp càng gợi dục kín đáo giá trị tác phẩm của ngài tăng lên, tiền bạc chảy vào tài khoản ngài nặng hơn. Nghĩa là làm sao đàn ông nhìn tranh ngài họ chưa khoái cảm tức thời mà khoái cảm từ từ. Tâm lý đám bỏ tiền ra mua tranh xứ này nó thế. Sư phụ tôi nói mình dân kinh doanh, hãy bán thứ gì đám khách hàng cần chứ không đem ra thị trường thứ mình có. Sập tiệm ngay, chết cả lũ. Bà Sáu bán thịt góc chợ giúp em phục dựng khuôn mặt thời trẻ con của anh. Anh đã sống tại khu chợ nhỏ bé và buồn tênh từ khi sinh ra đến năm mười tuổi. Anh cầm đầu băng nhóm nhí chuyên đánh nhau với lũ trẻ vùng kế cận. Anh từng là nỗi khiếp đảm của những tay xe ôm và các bà bán thịt rừng mỗi sáng sớm vận chuyển vào chợ. Nó ngang tàng và lì lợm nhất khu chợ này. Hình như sau này tôi nghe đồn nó bị lật xe và chết ở một con đường đèo nào đó khi vào Nam. À, cháu nói nó vẫn còn sống à. Số như vậy lớn, mừng cho nó. Thời con nít nó ngỗ ngược nhưng chất nó có nhiều cái ngồ ngộ. Nó không trộm cắp và tuyệt đối cấm tụi đàn em rình đàn bà con gái tắm truồng. Hồi ấy, ở chợ chỉ có cái giếng đất nhà ông Lì. Buổi tối chị em chúng tôi quây quần quanh tấm liếp tre để tắm. Không ít đàn ông thanh niên con nít rình tụi tôi... Anh kể em nghe vào một dịp cuối năm tiết trời mùa đông âm u anh đi ngang chợ. Anh dừng lại trước gốc cây gòn đã bị cơn bão đánh gãy nhánh nằm vắt qua con mương nhỏ trước chợ. Anh đi cùng chuyến xe lam với vợ chồng người buôn chó. Dạo đó, bên kia vùng biên giá chó được đẩy lên cao. Dân buôn chó đổ về ngóc ngách thôn làng tìm mọi cách thu gom chó bằng mọi giá. Gã chồng nói với anh chó vùng này nhỏ con vì ăn uống kham khổ nhưng không bị nhiễm bệnh xã hội.
  4. Lúc ấy, anh bước xuống xe, đi vòng khuôn viên chợ nhỏ và nhớ nao lòng thời trẻ con. Nó đã là một thứ gì đó ăn sâu vào tâm khảm anh trong những ngày lưu lạc. Cố hương tạo bao cảm xúc cho người đi xa, nhất là kẻ mang nặng ký ức, chất chứa nhiều hoài niệm. Cố hương ăn sâu máu thịt từng người vì nơi cũ là kho cất giấu vẻ đẹp dung dị, gần gũi. Thời gian sống trong khu chợ chưa chiếm nửa đời người nhưng chẳng bao giờ anh quên cảnh vật, con người cùng bao chuyện đã diễn ra. Anh nhớ đích xác nơi ngày xưa có cây gòn, cây dầu lai, cây sầu đâu, rồi từng căn nhà nhỏ, dãy lều quán xập xệ nhếch nhác trong khuôn viên chợ. Em hình dung, khi anh đi vòng quanh chợ buổi chiều sau cơn mưa bão, anh đã đứng lại trước nền đất khuôn viên nhà cũ của anh, diện tích khoảng ba mươi mét vuông, không khác hộp diêm. Cửa chính nhìn ra chợ, cửa sau cũng nhìn ra chợ. Trong nhà có hai chiếc giường kê sát nhau, một của ba mẹ anh, một của mấy anh em anh; chiếc tủ gỗ cũ kỹ đặt đối diện giường. Trên mặt tủ lót tấm mica dày cộm, tối mùa hè nóng bức anh leo lên đó ngủ để hứng ngọn gió lùa từ ô cửa. Anh lắng nghe tiếng dương cầm vang trong đêm của ông Thuận sĩ quan chế độ cũ sống cùng bà Luyến bán nước mắm. Ông Thuận qua hai đời vợ. Bà Luyến trải qua đời chồng hờ. Gia đình họ mười mấy người chen chúc trong căn nhà hai mươi mốt mét vuông, ầm ã suốt ngày, chỉ khi màn đêm buông xuống lắng lại tiếng đàn dương cầm. Tiếng đàn dứt, nhiều đêm trăng anh phát hiện cánh cửa đằng sau nhà ông Thuận hé mở đi ra một người đàn ông và một người đàn bà. Họ dắt nhau về nghĩa địa cạnh chợ. Khoảng một giờ sau họ quay trở lại chui vào nhà. Những đứa trẻ như anh tại khu chợ đa phần được hình thành từ các cuộc giao tình nghĩa địa. Trẻ thơ, anh không nhận ra khi người ta tìm đến nghệ thuật, họ muốn quẳng đi ẩn ức. Anh không hiểu hết tiếng đàn ông Thuận. Sau những đêm ông gởi vào không gian ngón đàn nồng nàn da diết, cùng lúc sáng sớm hôm sau ông cầm dao phay nhọn hoắt xuống tay hạ thủ. Ông là tác giả tạo tiếng ré thống thiết của lũ heo xấu số đón nhận vết đâm chọc huyết chính xác từng động tác.
  5. Ông Thuận nổi tiếng tài thọc heo, vết dao đâm duy nhất chí tử con vật dù nó cân nặng gấp đôi ông. Không chỉ riêng anh, mỗi khi ông Thuận tham gia mổ heo trong tình cảnh trốn chui nhủi cán bộ thuế vụ xã, toàn dân trong chợ bị đánh thức dậy. Một phần vì âm thanh, phần còn lại họ mừng thầm sáng mai trong bữa ăn có thịt tươi sau thời gian chờ đợi mỏi mòn. Tem phiếu phát từ hợp tác xã chỉ mua được da heo dày, đen xỉn, lông cạo cả mấy tiếng đồng hồ chưa sạch. Dân chợ bàn luận thịt heo nồng mùi nách của ông cửa hàng trưởng khuôn mặt phì độn. Lúc anh dừng lại nơi nền đất ngôi nhà cũ, anh liên tưởng đền đài thành quách rêu phong đổ nát anh từng ghé qua. Những nơi mang giá trị thời gian, thu hút người đời sau bằng hoang phế và tâm linh huyền bí. Không ít thế giới nhân thần và nhiên thần do người ta gán ghét vì vụ lợi. Nó không vấn vương anh bằng khu chợ. Chưa bao giờ anh thôi ngạc nhiên trước tiếng đàn dương cầm đẹp não nùng và tiếng ré xé màn đêm thống thiết của lũ heo, đều diễn ra dưới bàn tay ông Thuận. Không lẽ, người suy tư phải luôn giằng co giữa cái đẹp ảo mộng và thực tế cay nghiệt. Chưa bao giờ anh có ý định nói cho nàng nghe trọn vẹn tâm tư anh dành cho nàng. Trong khi anh không chấp nhận bao điều chia sẻ thiêng liêng nhất anh dành riêng với nàng trở thành món quà nàng mang đến cho người khác. Anh chưa từng nảy ra ý nghĩ chung đụng thể xác nàng trong cơn hoan lạc. Duy nhất một lần, trong giấc ngủ chập chờn nồng nặc men say, cảnh làm tình nặng nhọc giữa anh và nàng diễn ra. Tiếng rên xiết giữa không gian u đặc làm anh tỉnh dậy, lồng ngực nghẹn thở. Chú khách giữ điệu cười hềnh hệch, đêm nay ngài phải cho phép tôi chăm sóc ngài chu đáo, nếu ngài không lên thiên đường tôi mang tội với sư phụ. Cảnh đẹp ngài đã tham quan, món ăn ngon ngài đã nếm, rượu quý ngài đã dùng, còn món cuối cùng tôi xin ngài thưởng thức qua cho biết. Nghệ sĩ lớn như ngài thiếu món ấy giết chết mọi cảm hứng. Tôi đã nhìn thấy bức tranh dang dở ngài vẽ cô gái. Tôi nghĩ nó là tuyệt tác của ngài và tài sản lớn của chúng ta. Sau đêm nay, tôi tin ngài sẽ hoàn thành tác phẩm quan trọng nhất đời ngài.
  6. Sau này, khi bức họa cuối cùng anh vẽ khuôn mặt cô gái còn dang dở được bán đấu giá lúc giới truyền thông rầm rộ đưa tin anh đột tử, trái tim em chết lặng. Cháu muốn tắm sông, bà Sáu bán thịt ngạc nhiên khi nghe em nói. Thằng nhỏ ngày xưa cởi truồng tắm trước con mương chảy ngang qua chợ mỗi khi dòng nước từ kênh Thạch Nham đổ về. Bình thường con mương lưu cữu dòng nước đen sì, bốc mùi tanh tưởi. Nó lừa cháu rồi, làm gì có dòng sông đẹp ở đây. Coi bộ tụi bây sâu đậm với nhau rồi đúng không? Đàn bà với nhau, bà hỏi thiệt nghen, nó lừa ăn nằm nên giờ cháu truy tìm nó phải không? Tụi đàn ông nhiều thằng thất nhơn ác đức lắm, dụ dỗ lừa phỉnh con gái nhà lành, làm cho đầy bụng rồi chạy mất dép. Dạ không, thưa bà. Tụi cháu chưa một lần quan hệ thể xác. Anh ấy cũng chưa bao giờ phát tín hiệu tình yêu đôi lứa với cháu. Anh ấy mong ước sẽ đi tìm cháu lúc cháu tắm trên dòng suối vắng, trước ngày cháu về nhà người. Bà biết không, ngày cuối cùng đời sống độc thân, cô gái sẽ khỏa thân gội rửa mọi phiền muộn thời thiếu nữ, chờ đợi người đàn ông đi từ xa về để anh ấy nắm chặt đôi bàn tay và hôn lên vầng trán dính chặt bao sợi tóc mai sũng nước. Nhưng tại sao anh ấy không ước làm người đầu tiên được hôn môi thơm mà chọn đúng ngày cuối cùng tự do thời thiếu nữ của cô gái, hả bà? Đèn lồng đỏ treo đầy các ô cửa. Chú khách nói tín hiệu tốt, hàng tươi đang chờ. Chú khách dắt anh qua các phòng, đến từng phòng dừng lại, đưa tay mở cửa nhìn rõ cô gái mặt hoa da phấn mỉm cười chào khách. Với sự lão luyện ngón nghề ăn chơi, chú khách phát hiện anh chẳng hứng thú việc chọn mỹ nhân như món hàng. Chú khách ngoắc viên quản lý, xổ tràng ngôn ngữ bản địa. Viên quản lý gật gù, mỉm cười cầu tài và quay sang nắm chặt tay anh dẫn đến căn phòng cũng treo lồng đèn đỏ phía trước, nơi phát ra tiếng sáo dìu dặt, man mác. Trước khi bước ra khỏi cửa phòng, viên quản lý cười ý nhị, ngầm trêu anh rằng giữa ngài và người đẹp không có ngôn ngữ chung, ngài có cần tôi ở lại đây phiên dịch suốt đêm cho hai người không?
  7. Mỹ nhân trẻ đẹp, mặt mộc không son phấn, anh đoán đến từ một vùng đồi núi cao nào đó trong dãy Mộc Sơn, nơi anh từng đến giữa mùa đông giá lạnh tuyết rơi khi nhiệt độ âm. Mỹ nhân đong đưa ánh mắt nhìn anh, hai tay tiếp tục nâng ống sáo thổi khúc hoan ca. Khúc nhạc du dương buồn. Anh liên tưởng tiếng dương cầm của ông Thuận. Anh tung cửa lao ra bên ngoài ngọn đèn lồng đỏ tắt, trên đường phố lưa thưa nhiều gã say rượu, thua bạc, mệt mỏi sau hoan lạc. Anh đi như chạy, sợ phía sau cơn sóng thần chuẩn bị ập xuống. Mỹ nhân vùng đồi cao chẳng thể nào lý giải nguyên nhân người đàn ông xa lạ bỏ rơi cô khi cả hai chuẩn bị hành trang lao đến thiên đường. Chính anh cũng không lường được, trước tích tắc chạm thân thể mỹ nhân, anh nhìn thấy đôi mắt đa cảm, khuôn mặt tròn đầy của nàng, nhân vật dang dở trong bức tranh anh mang theo tận xứ người. Ánh mắt ấy từng xuất hiện trong đêm khuya cơn mưa ập xuống thành phố khi anh đưa nàng về căn gác trọ trên chuyến xe ngựa thồ. Bác xà ích thở dài so sánh nàng giống đứa con gái duy nhất của ông lưu lạc làm dâu xứ người. Tuổi nó cầm tinh con chó, sinh giờ dần, hậu vận giàu có trong tình cảnh tha hương. Em linh cảm có điều gì đó chuẩn bị diễn ra, nhưng là điều gì em cũng chưa nghĩ ra. Không biết em còn cơ hội gặp lại nói anh nghe tất cả điều em nghĩ về anh sau khi em hoàn thành mục tiêu nhận biết quá khứ của anh. Điều ấy cũng quan trọng như những gì tươi đẹp anh dành cho em... Em đang ngồi bên nhánh mương trước khu chợ nhỏ. Chuyến xe buýt cuối cùng sẽ đến đây trong khoảng ba mươi phút nữa. Thời gian em lưu lại nơi này chưa đủ để em vẽ nên bức tranh quá khứ của anh, chỉ vừa kịp để em nhận ra giữa chúng ta có điểm gần nhau khi nhìn quá vãng. Chúng ta đang đi tìm lại chính mình. Em tiếc trong chuyến về khu chợ không tìm được người đàn ông chơi đàn dương cầm đêm khuya. Người dân chợ nói ông Thuận lặng lẽ bỏ chợ đi cách đây hơn mười năm, chẳng để lại tung tích gì. Đàn dương cầm vợ ông đã bán cho dân buôn ve chai. Những con dao phay ông Thuận hành nghề thọc heo cũng trao tay cho người khác.
  8. Anh rời tửu quán, không thông báo và chia tay chú khách cùng sư phụ anh ta. Khoác hành lý, anh thả bộ theo con đường gấp khúc cùi chỏ hai bên ken đầy loài hoa dại nở bung vàng. Dấu hiệu vòng sinh tử của mùa. Trước khi nhảy lên chiếc xe bò cọc cạch trờ đến đón khách đưa xuống thị trấn dưới chân núi, anh dụi mắt, rướn vai nhìn kỹ dưới lòng vực hun hút nơi có dòng suối vắt qua. Một người khỏa thân hai tay vẫy vùng làn nước, hoặc cố gọi ai đó hoặc chỉ làm động tác điệu đàng khuấy động thanh âm hoang vu. Anh nghĩ đến tiếng kêu không ai nghe thấy. (Trích từ bản thảo tập truyện ngắn Truy đuổi tâm trạng mỹ nhân)
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2