intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Đấu La đại lục-Chương 8b

Chia sẻ: Le Thuy Duong | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:11

81
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Đại sư nói: “Hồn thú cũng không phải dễ dàng liệp sát như vậy. Có một ít hồn thú trời sinh cường đại, sợ là tu luyện thời gian không dài, nhưng lực công kích vẫn rất mạnh.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Đấu La đại lục-Chương 8b

  1. Đấu La đại lục- Đường Gia Tam thiếu Chương 8: Hồn Đạo Khí, Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ (b) Đại sư nói: “Hồn thú cũng không phải dễ dàng liệp sát như vậy. Có một ít hồn thú trời sinh cường đại, sợ là tu luyện thời gian không dài, nhưng lực công kích vẫn rất mạnh. Loại tổ đoàn liệp sát hồn thú này, chính là do nhiều người phối hợp với nhau. Phân biệt liệp sát hồn thú mà mình cần để thu được hồn hoàn. Có những người khác trợ giúp, chỉ cần bản thân tới công kích hồn thú một kích cuối cùng là có thể được. Là trên đại lục phổ biến nhất liệp sát hồn thú cũng là phương pháp an toàn nhất. Chỉ là, tổ đoàn là dễ dàng vậy sao?” Nói đến đây, Đại sư nhìn những Hồn sư đang mời gọi, trong mắt toát ra một tia kinh thường. “Chính thức mà vĩ đại liệp hồn đoàn thể, ít nhất phải do năm bộ phận tạo thành, thực vật hệ Khí hồn sư phụ trách bổ cấp, khôi phục hệ Khí hồn sư phụ trách trạng thái, hồn lực khôi phục. Mẫn tiệp hệ Chiến hồn sư phụ trách trinh sát, lực lượng hệ Chiến hồn sư phụ trách ngăn cản, công kích hệ Chiến hồn sư phụ trách tiêu diệt. Đoàn thể có năm bộ phận này tạo thành, mới được tính là một đoàn thể đầy đủ. Hơn nữa trong lúc phối hợp với nhau, cũng không phải ngày một ngày hai là có thể hình thành.Chỉ riêng quá trình để không ảnh hưởng lẫn nhau, thì phải qua không ít năm phối hợp. Càng trọng yếu chính là, thành viên trong đoàn thể phải đồng nhất, nhất định phải tín nhiệm lẫn nhau. Tuyệt đối tín nhiệm. Nếu không, trong khi gặp phải nguy hiểm, rất dễ dàng bại trong nháy mắt.” Đường Tam kinh ngạc hỏi: “Tại sao lại thất bại? Bởi vì thực lực không đủ sao?” Đấu La Đại Lục
  2. Đại sư lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Tương lai, ngươi có lẽ cũng có cơ hội gia nhập một đoàn thể như vậy. Trong khi lựa chọn đoàn thể, ngươi thậm chí có thể không cần đi lo lắng thực lực các thành viên như thế nào, nhưng có một chút phải ghi nhớ, ngươi gia nhập trong một đoàn thể, lưng của ngươi có thể hiện ra trước mặt bất cứ kẻ nào.” Đường Tam vẫn còn không quá hiểu được ý tứ của Đại sư, nhưng Đại sư cũng không có giải thích quá nhiều. Mang theo hắn hướng phía sâu trong chợ mà đi. Chợ mặc dù ồn ào hỗn loạn, nhưng khi bọn hắn đi ra khỏi chợ, trong khi thấy phiến đại sâm lâm trước mặt này, Đường Tam vẫn không khỏi có chút rung động. Cây cối cao lớn biểu hiện tuổi của chúng, bên ngoài sâm lâm, có một hàng rào lớn bằng sắt, chạy hướng một bên của sâm lâm, lộ ra lượng lớn gai nhọn. Độ cao của hàng rào vượt qua mười thước, nhìn qua cực kỳ vững chắc. Đây là còn chưa tính, bên ngoài hàng rào, một đội trăm người đang tuần tra tới lui ở nơi này, tất cả những binh lính này toàn thân mặc một bộ áo giáp bằng tinh thiết, cầm trong tay trường thương, quân dung nghiêm chỉnh, trăm tên cương thiết chiến sĩ đứng một chỗ làm cho người ta có một loại cảm giác ớn lạnh. Đại sư thấp giọng nói: “Liệp hồn sâm lâm không phải ai cũng đều có thể đi vào. Chỉ có Hồn sư thu được Vũ hồn điện phát cho thủ lệnh, mới có thể tiến vào liệp hồn sâm lâm liệp sát hồn thú. Mặc dù cũng có người vào trộm, nhưng những người đó rất khó có kết quả tốt. Những binh lính này chỉ phòng ngự bên ngoài, tại trong liệp hồn sâm lâm, còn có Chấp pháp đoàn của Vũ hồn điện chuyên môn, tùy thời kiểm tra thủ lệnh. Những người đó sẽ không nói đến tình.” Đường Tam nói: “Sư phụ, vậy liệp hồn sâm lâm tới cùng xem như của Vũ hồn điện hay là của quốc gia?” Đại sư sắc mặt hơi đổi, hướng Đường Tam xuất ra một cái dấu tay im lặng: “Ở bên ngoài không nên hỏi lại vấn đề cùng loại. Đấu La Đại Lục
  3. Về quan hệ của Vũ hồn điện và quốc gia, sau này ta sẽ nói cho ngươi. Thu được một cái thủ lệnh cũng không khó, đầu tiên phải được sự thừa nhận của Vũ hồn điện, xác nhận thực lực của ngươi quả thực đạt tới đỉnh của một giai đoạn, cần hồn hoàn để tiến giai. Tiếp theo, cần phải có sự đảm bảo của ít nhất là ba gã quý tộc.” Vừa nói, trong tay đại sư đã có thêm một khối lệnh bài, lệnh bài màu đen không biết làm bằng chất gì, đồ án phía trên do ba loại đồ hình hợp lại mà thành, ở giữa là một thanh lợi kiếm có mũi hướng xuống dưới, hai bên lợi kiếm phân biệt là một thanh chuy tử và một đầu quái thú mà Đường Tam chưa bao giờ gặp qua. Đại sư nhìn ra sự tò mò trong mắt Đường Tam, đưa tấm lênh bài tới tay Đường Tam: “Nhớ kỹ tiêu chí này, đây là dấu hiệu đặc hữu của Vũ hồn điện. Trong Vũ hồn điện, có sáu loại dấu hiệu. Phương thức phân biệt mỗi một loại lệnh bài rất đơn giản, chính là nhìn các hình đồ án phía trên. Trên lệnh bài đê đẳng nhất chỉ có một thanh kiếm, nó tượng chưng cho một vị Thánh điện thủ tịch của Vũ hồn điện Vũ hồn chấp chính quan, trên lệnh bài cao hơn một đẳng thì bên cạnh trường kiếm có thêm một thanh chuy tử. Tượng chưng một gã trưởng lão cực kỳ cường đại của Vũ hồn điện.” Năng lực học hỏi của Đường Tam chính là rất tốt: “Sư phụ, địa vị của hai người kia trong Vũ hồn điện hẳn là rất trọng yếu. Chính là, trước kia con nghe nói, Thú vũ hồn so với Khí vũ hồn thì cường đại hơn, hai vị Hồn sư này hẳn là Khí vũ hồn.” Đại sư sờ sờ đầu Đường Tam, mỉm cười nói: “Người nói Thú vũ hồn cường đại hơn so với Khí vũ hồn thì đối với vũ hồn hiểu biết hiển nhiên là không đủ. Vũ hồn mạnh hay yếu đều có hai điểm mấu chốt, một cái là giác tỉnh thì hồn lực phụ gia bao nhiêu, cái kia chính là phương pháp tu luyện và quá trình. Có lẽ, tại trước ba mươi cấp, Thú vũ hồn bởi vì có thể phụ gia trên bản thân mà so với Khí vũ hồn cường đại hơn một chút. Nhưng sau khi tới cao bậc, hai người không có gì khác nhau. Mạnh yếu chỉ nhìn vào tu luyện.” Đấu La Đại Lục
  4. “Khối thủ lệnh này của ta, là thủ lệnh đệ tam đẳng của Vũ hồn điện. Có nó, trên cơ bản có thể tiến vào đại bộ phận liệp hồn sâm lâm của Thiên Đấu đế quốc. Tiêu chuẩn thì liệp hồn sâm lâm này không có xuất hiện qua ngàn năm hồn thú. Hơn nữa không giống hai loại lênh bài trước, khi hoàn thành hồn thú liệp sát phải trả lại Vũ hồn điện, cái này của ta có thể giữ lại bên người. Trên khối lệnh bài này có hơn một con Lam điện phách vương long, trong Thú vũ hồn, nó là tồn tại cao nhất. Mặc dù chủ nhân của nó không phải người trong Vũ hồn điện, nhưng đại biểu của gia tộc lại được Vũ hồn điện hết sức tôn kính.” Không biết tại sao, trong khi Đại sư nói đến Lam điện phách vương long, trong mắt toát ra một tia cô đơn khó có thể nói ra. Đường Tam nói: “Vậy ba loại lệnh bài càng cao cấp phía sau, phân biệt chính là lại thêm một dấu hiệu của vũ hồn nữa sao?” Đại sư gật gật đầu, nói: “Đúng là như thế. Sáu loại vũ hồn dấu hiệu này, phân biệt đại biểu cho gia tộc của sáu Hồn sư cường đại. Trong đó, ba tại Thiên Đấu đế quốc của chúng ta, mặt khác có ba tại Tinh La đế quốc.” Vừa nói, Đại sư mang theo Đường Tam tới lối vào của Liệp Hồn sâm lâm. Đội trưởng đội lính phụ trách kiểm tra thủ lệnh vừa nhìn thấy ba loại dấu hiệu trên lệnh bài, trên mặt nhất thời toát ra quang mang tôn kính, nhanh chóng ra lệnh cho binh lính tránh ra một lối đi, mời Đại sư mang theo Đường Tam tiến vào. Thậm chí cũng không có hỏi tại sao nhỏ như Đường Tam cũng muốn tiến vào Liệp hồn sâm lâm. Xuyên qua hàng rào sắt tiến vào bên trong sâm lâm, tất cả tiếng ồn ào tựa hồ như đã biến mất, rốt cục không khí cũng trở nên thanh tân giống như trong tưởng tượng của Đường Tam. Mang cho lòng người một cảm giác thoải mái. Sau khi tiến vào sâm lâm, Đại sư cũng không có vội vã đi tới, Đấu La Đại Lục
  5. mà im lặng hướng xung quanh quan sát. Đường Tam phảng phất như đột nhiên nhớ tới cái gì: “Sư phụ, sáu vị được Vũ hồn điện tôn trọng theo như lời người nói vừa rồi, cũng là người được khắc trên lệnh bài, Hồn sư xưng hào của bọn họ là cái gì? Hồn thánh? Đấu la? Hay là Phong hào đấu la?” Đại sư nhìn Đường Tam một cái thật sâu: “Là Phong hào đấu la. Hơn nữa là sáu vị Phong hào đấu la cường đại nhất.” “Cường đại nhất?” Trong mắt Đường Tam hiện lên một tia hưng phấn. Đại sư than nhẹ một tiếng: “Cấp bậc đồng dạng, bất đồng hồn hoàn, bất đồng vũ hồn, thực lực là hoàn toàn bất đồng. Sáu vị Phong hào đấu la này, không thể nghi ngờ đều là cường giả trong cường giả. Sợ là những Hồn sư khác tu luyện tới hơn chín mươi cấp, tiến vào lĩnh vực Phong hào đấu la, cũng vô pháp dao động địa vị của bọn họ. Cái này bây giờ đối với ngươi mà nói còn quá xa xôi. Được rồi, chúng ta phải chuẩn bị tiến vào sâm lâm thôi, từ bây giờ bắt đầu, ngươi không nên rời ta một bước.” “Vâng, Sư phụ.” Ánh mắt đại sư vốn có chút đồi phế đột nhiên trở lên sáng ngời, hai tay hợp lại trước ngực, rất nhanh hướng phía dưới tách ra: “Ra đi, La tam pháo.” ‘Phốc’ một tiếng, một cỗ hồn lực màu tím nhạt từ trong song chưởng xuất ra, Đường Tam chỉ cảm thấy trên người Đại sư truyền ra một trận hồn lực ba động, tại trước mặt hắn đã có thêm một sinh vật. Đúng vậy, là một sinh vật, bộ dáng nó nhìn qua rất giống một con chó, nhưng kích cỡ của nó lại như một con lợn. Thân dài quá một thước năm, vòng eo cũng không sai biệt lắm*. *: Vòng eo cũng là một thước năm. Toàn thân bộ lông màu tím nhạt, hai cái tai nhỏ, một đôi mắt màu lam đậm nháy nháy, ánh mắt rất hiền lành. Thân thể mập Đấu La Đại Lục
  6. mạp bỗng nhúc nhích, chiếc mông to lớn nhất thời lắc lắc. Bốn chiếc tiểu thối ngắn, to, rất khó tưởng tượng động tác của nó chậm chạm như thế nào. Đỉnh đầu có một cái cổ bao**, hình tròn, không biết là cái gì. Nó vừa hiện ra tựu hướng phía Đại sư chạy lại, dùng chiếc đầu to của nó cọ cọ trên đùi Đại sư. **: Cổ bao – drum kits – bộ trống, dàn trống ???? Dưới chân Đại sư mọc lên hai đạo quang hoàn, tại thân hắn du động lên xuống, quang hoàn đều hiện ra màu vàng, hiển nhiên là trăm năm hồn hoàn. “Tiểu Tam, ngươi không phải muốn biết vũ hồn của ta là cái gì sao? Đây là vũ hồn của ta, ngươi có thể gọi nó là La tam pháo, cũng có thể gọi nó trực tiếp là Tam pháo.” La tam pháo tựa hồ nghe hiểu những gì Đại sư nói, một đôi mắt to nhìn về phía Đường Tam, trong ánh mắt cũng có vài phần thiện ý. “Sư phụ, đây là vũ hồn của người?” Đường Tam giật mình nói: “Nhưng là, phương thức biểu hiện của Thú vũ hồn không phải phụ thể sao? Nó tại sao…” Trước không nói La tam pháo này là loại sinh vật gì, vũ hồn của Đại sư đã vượt qua hạn chế của phạm trùThú vũ hồn. La tam pháo hiển nhiên có chút bất mãn, hướng Đường Tam kêu ‘la la’ hai tiếng. Trên mặt Đại sư toát ra một tia đau khổ: “Bởi vì vũ hồn của ta là biến dị vũ hồn. Có nhớ ta và ngươi nói về vũ hồn biến dị không, chính là Tam pháo. Chỉ bất quá, biến dị của nó hiển nhiên là theo hướng không tốt. Tại trong khi nó vừa mới giác tỉnh, hồn lực của ta mới chỉ có nửa cấp thủy chuẩn. Nếu không, như thế nào có sẽ dạng giống như này. Cho dù ta cố gắng nữa, cả đời này cũng không có khả năng đột phá ba mươi cấp, cuối cùng cũng chỉ có thể nghiên cứu vũ hồn trên lý luận.” Lúc bắt đầu thì Đường Tam đã nghe lời đồn về Đại sư, hắn chỉ biết Đại sư là một người chấp nhất, hắn đối với vũ hồn chấp Đấu La Đại Lục
  7. nhất, tựa như mình đối với ám khí. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Đường Tam không hối hận khi bái Đại sư làm Sư phụ. “Xin lỗi, Sư phụ, con đã nhắc tới chuyện thương tâm của người” Đại sư lắc đầu tự giễu: “Không có gì, ta đã sớm quen rồi. Tới đây, ta giới thiệu một chút cho ngươi với Tam pháo. Sở dĩ gọi cái tên này, bởi vì tiếng kêu của nó là tiếng ‘la la’, mà công kích của nó cũng chỉ có thể phát động ba lần. Cho nên gọi là Tam pháo.” “Tam pháo, đi trước mở đường.” “La la.” La tam pháo mập mạp hướng về phía trước mà đi, mặc dù thân thể béo một chút, nhưng động tác của nó cũng coi như nhanh nhẹn. Vừa đi vừa ngửi. Quang mang của hồn hoàn trên người Đại sư lóe ra, mang theo Đường Tam đi sau La tam pháo, hướng phía trong của Liệp hồn sâm lâm mà đi. “Khứu giác của La tam pháo rất linh mẫn, có thể phát hiện tung tích và sự mạnh yếu của hồn thú, mặc dù nó bị biến dị mà trở nên nhỏ yếu, nhưng đối với hồn lực tiêu hao cũng rất nhỏ. Cho nên ta có thể để nó bên ngoài trong thời gian dài. Cái này cho ngươi. Một kích cuối cùng để giết hồn thú phải do ngươi tự mình hoàn thành.” Đại sư lấy một thanh đoản kiếm hoa lệ từ trong lòng đưa cho Đường Tam. Toàn thân của vỏ đoản kiếm màu lam, phía trên khảm bảy khỏa lam bảo thạch. Chuôi kiếm có một khối ngọc thạch màu nhũ bạch, kiếm dài một thước hai tấc, mặc dù vẫn chưa rời vỏ, nhưng cầm trong tay cũng có thể cảm giác được nhè nhẹ hàn khí. Đi không xa, đột nhiên La tam pháo dừng lại, đôi mắt hướng một phía mà nhìn, trong miệng phát ra hai tiếng kêu ‘la la’. Đấu La Đại Lục
  8. Một con vật nhìn qua có điểm giống một con mèo xuất hiện ở hướng mà mắt nó có thể nhìn thấy, chính đang trên cây, cảnh giác nhìn Đại sư và Đường Tam. Đại sư lạnh nhạt cười, nói: “Là một con mười năm Ba lan miêu. Tam pháo, không nên quấy rầy nó. Tiếp tục đi.” Đại sư mỗi khắc đều không quên dạy Đường Tam, một bên đi về phía trước, một bên nói với hắn: “Ba lan miêu vừa rồi thuộc loại Miêu khoa hồn thú ***. Thân nó có tính công kích rất mạnh, nhưng chỉ cần ngươi không chủ động công kích nó, nó cũng sẽ không dễ dàng phát động công kích. Nếu là Hồn sư có hồn thú là Miêu khoa, dùng nó làm hồn hoàn đầu tiên của mình coi như là một lựa chọn rất tốt. Ngươi không nên xem nhẹ con Ba lan miêu vừa rồi. Nếu là một con Ba lan miêu đã hơn ngàn năm, đừng nói là chúng ta, cho dù số lượng gấp mười thì cũng không đủ để nó giết.” ***: hồn thú họ mèo Đường Tam nghĩ đến một vấn đề trọng yếu: “Sư phụ, như thế nào có thể phân biệt thực lực của hồn thú? Hoặc là nói tuổi nó.” Đại sư nói: “Phân biệt thực lực của hồn thú cũng không khó, ngươi xem cây cô trúc phía trước. Nó cũng là một loại hồn thú, thực vật hệ hồn thú. Nó thì có tác dụng với ngươi, thân cô trúc cứng cỏi, công kích tính mặc dù không mạnh, nhưng phòng ngự rất tốt. Đây là một cây mười năm cô trúc. Bởi vì nó cao không quá mười thước. Hơn mười thước mới được tính trên trăm năm. Bởi vậy, bình thường mà nói, phân biệt hồn thú chủ yếu nhìn thể tích và màu sắc khi chúng sử dụng hồn lực để công kích. Màu sắc hồn lực và thực lực giống nhau, nói cách khác, hồn lực của mười năm hồn thú sử dụng là màu trắng, trăm năm là màu vàng v.v… Đương nhiên, trong khi đối mặt với hồn thú mà không biết nó, ngươi tốt nhất không nên nhìn Đấu La Đại Lục
  9. hồn lực của nó, một khi là ngươi không có cách nào thừa nhận, vậy, ngươi đã gặp phải nguy hiểm mang tính hủy diệt. ” “Sư phụ, chúng ta phải liệp sát cô trúc này sao?” Cô trúc nhìn qua cũng không bắt mắt gì, chẳng qua bởi vì chung quanh đều là cây cối cao lớn mà không phải rừng trúc, mới dễ dàng hấp dẫn sự chú ý của họ. Thân nó nhè nhẹ đung đưa, phía trên dao động theo làn gió. Đại sư nói: “Tạm thời không cần. Nếu không có lựa chọn thích hợp, cuối cùng cũng chỉ còn có nó thôi. Lựa chọn hồn hoàn phải cẩn thận, mỗi một hồn hoàn là không có cách nào thay đổi, Hồn sĩ tăng lên hồn sư, có thể hấp thu hồn hoàn của trăm năm hồn thú. Chuẩn xác mà nói, là hồn hoàn của hồn thú dưới bốn trăm hai mươi ba năm. Ta cẩn thận nghiên cứu qua rất nhiều kinh nghiệm phát triển và kinh nghiệm thất bại của Hồn sư. Bốn trăm hai mươi ba năm hẳn là cực hạn mà đệ nhất hồn hoàn có khả năng thừa nhận. Cho nên, ta hy vọng hồn hoàn đầu tiên của ngươi tận lực hướng cực hạn này mà thực hiện.” Đại sư đối với nghiên cứu vũ hồn vĩnh viễn đều chính xác như vậy. Đường Tam cảm giác, có một vị Sư phụ như vậy, tuyệt đối là một loại hạnh phúc. “Đồng dạng là trăm năm hồn hoàn, hồn hoàn từ trên người một trăm năm hồn thú sinh ra cùng với trên người chín trăm năm hồn thú sinh ra mặc dù có màu sắc giống nhau, nhưng thuộc tính của phụ gia tăng phúc quả thực chênh lệch rất lớn. Tại dưới điều kiện tiên quyết là an toàn nhất có thể ,theo đuổi hồn hoàn cực hạn là khóa mà mỗi một gã vĩ đại Hồn sư đều phải tuân theo” Tiếp tục đi tới, Đại sư tựa như cấp cho Đường Tam một khóa thực tiễn sinh động, bằng vào khứu giác nhạy cảm của vũ hồn La tam pháo, cho dù hồn thú ẩn núp ở một nơi bí mật gần đó cũng đều bị bọn họ phát hiện. Có lẽ bởi vì cấp bậc những hồn thú này đều là mười năm, dục vọng công kích đều không mạnh, Đại sư lần lượt giới thiệu cho Đường Tam phương pháp phân biệt tên, đặc tính cùng với thời gian tu luyện của mỗi con hồn thú. Đấu La Đại Lục
  10. Ngẩng đầu nhìn sắc trời, Đại sư nói: “Xem ra tối nay chúng ta phải ở lại liệp hồn sâm lâm rồi. Chúng ta trước hãy tìm một chỗ cắm trại đã.” Tìm kiếm cả nửa ngày, mặc dù cũng có không ít hồn thú phù hợp điều kiện xuất hiện, nhưng Đại sư đều không có gấp động thủ, rất kiên nhẫn, tiếp tục tìm kiếm. Nơi đại sư lựa chọn cắm trại là một mảnh đất, địa thế xung quang phức tạp, bị đông đảo đại thụ che trời vây quanh. Đại sư từ cái vòng Hồn đạo khí trên cổ tay lấy ra một cái bình lớn đưa cho Đường Tam: “Rắc đều xung quan, nhớ kỹ, phải rắc đều.” “Vâng.” Đường Tam nhận lấy chiếc bình, trong bình là một chút dược vật dạng phấn, mùi có chút hăng, chiếc mũi của Đường Tam giật giật, đã phân biệt ra, đây là một loại dược vật giống như hùng hoàng ở kiếp trước của mình. Đường môn nổi danh với ám khí và độc, hắn mặc dù là ngoại môn đệ tử, nhưng đối với độc dược cũng có nhận ra một ít. Trong quá trình tìm kiếm hồn thú, ngay trong liệp hồn sâm lâm, hắn tìm được không ít độc thảo mà mình có thể phân biệt, để vào trong Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ. Tri thức tại phương diện vũ hồn của Đại sư thì không có gì phải nghi ngờ, nhưng nhận biết đối với những thứ không phải vũ hồn như độc thảo này thì kém xa so với Đường Tam có kinh nghiệm của hai kiếp. Nhất là trong những độc thảo này có rất nhiều loại phải phối hợp với nhau mới có thể sinh ra độc tính. Sau khi rắc phấn, Đường Tam mang bình trả lại cho Đại sư. “Biết tại sao ta cho ngươi đi rắc phấn này ra bên ngoài không?” Sắc mặt Đại sư rất nghiêm túc, lúc này hắn chính là một sư phụ đang khảo nghiệm đệ tử. Nếu có thể nhận ra phấn này là cái gì, Đường Tam sao lại không thể nghĩ được mục đích của Đại sư chứ, không lưỡng lự nói: “Hẳn là có hai tác dụng, một là che dấu mùi của chúng ta, cái kia là xua đuổi những sinh vật như rắn, chuột, kiến.” Đấu La Đại Lục
  11. Đại sư gật đầu hài lòng: “Không sai, đúng như thế. Cái này gọi là khu xà phấn, trang bị cần thiết của mạo hiểm giả. Nhớ kỹ, tại trong sâm lâm, nhất là trong sâm lâm có hồn thú, cố gắng không nên dùng lửa. Mặc dù đại đa số dã thú và hồn thú đều sẽ e ngại ánh lửa, nhưng là, cũng có vài loại hồn thú cường đại đặc biệt thích ánh lửa. Một khi gặp được chúng, trừ phi tu vi bản thân ngươi đủ cường đại, nếu không hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.” Sắc trời dần dần tối, nhưng trong sâm lâm không có yên tĩnh, côn trùng kêu vang, chim hót, thậm chí là tiếng gầm gừ của dã thú vang lên không ngớt. Không có lửa, xung quanh lộ ra một mảnh hắc ám, Đường Tam và Đại sư ăn tối đơn giản, hai thầy trò tựa ở trên thân một cây đại thụ mà nghỉ ngơi. Đại sư tuyệt đối là một sư phụ giỏi, hoặc là nói hắn đối với Đường Tam cực trọng thị, mặc dù bây giờ đã phải nghỉ ngơi, nhưng Đại sư vẫn mang những điều ban ngày mình cấp cho Đường Tam về hồn thú hỏi một lần từ đầu tới đuôi, muốn làm tăng ấn tượng của hắn. Trí nhớ của Đường Tam coi như rất tốt, hơn nữa lần đầu tiên tiếp xúc loại sinh vật như hồn thú này, cảm giác mới làm hắn nhớ rất sâu, thỉnh thoảng có chỗ trả lời sai cũng bị Đại sư nhất nhất sửa chữa. “Tiểu Tam, ngươi biết tại sao ta nói Hồn sư tu luyện khi tuổi còn trẻ thì trọng yếu nhất không?” Thanh âm trầm thấp sa ách của Đại sư mang theo vài phần tâm tình thương cảm. Đường Tam lắc lắc đầu, chờ Sư phụ giải thích. Đấu La Đại Lục
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2