intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Đi Myanmar : "Bụi bặm" ở Mandalay

Chia sẻ: Nguyen Ha Phuong | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:37

51
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Sau khi quất bữa tối no nê ở quán BBQ Harmony gần nhà trọ Winner, chúng tôi gói ghém balô sẵn sàng ngồi trước nhà trọ quánh bài chờ xe bus ngang qua rước đi Mandalay. Từ Bagan đi Mandalay gần hơn từ Yangon đi Bagan nên xe khởi hành từ Bagan lúc 9h30' thay vì 6h tối như từ Yangon. Rút kinh nghiệm từ chuyến xe trước là máy lạnh xe quá lạnh vậy nên chúng tôi đứa nào cũng chuẩn bị vớ, mặc quần dài, mang .theo mền mỏng... để chống lạnh hẳn hoi. Xe bus đi xuyên tỉnh...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Đi Myanmar : "Bụi bặm" ở Mandalay

  1. Đi Myanmar : "Bụi bặm" ở Mandalay
  2. Sau khi quất bữa tối no nê ở quán BBQ Harmony gần nhà trọ Winner, chúng tôi gói ghém balô sẵn sàng ngồi trước nhà trọ quánh bài chờ xe bus ngang qua rước đi Mandalay. Từ Bagan đi Mandalay gần hơn từ Yangon đi Bagan nên xe khởi hành từ Bagan lúc 9h30' thay vì 6h tối như từ Yangon. Rút kinh nghiệm từ chuyến xe trước là máy lạnh xe quá lạnh vậy nên chúng tôi đứa nào cũng chuẩn bị vớ, mặc quần dài, mang
  3. theo mền mỏng... để chống lạnh hẳn hoi. Xe bus đi xuyên tỉnh ở Myanamar chạy rất đúng giờ và trật tự. Đường đi từ Bagan đến Mandalay xấu hơn đoạn Yangon - Bagan nên hơi xóc, xe đi Mandalay ghế ngồi cũng không thoải mái bằng chuyến đi từ Yangon nên cảm giác hơi khó chịu. Mặc kệ, tôi vẫn cố gắng ru mình ngủ nhằm có sức để mai đến Mandalay đi chơi mà không bị ngủ gật ngủ gà. Thế nhưng cuộc đời thật có lắm cái bất ngờ mà có tính trước cũng không được. Chúng tôi chuẩn bị cho đã, lo sợ xe lạnh mang quần dài, mền vớ lượt phượt vậy mà đi nữa đường xe bỗng hư máy lạnh bắt đầu nóng nực. Xe bus máy lạnh thường không có cửa sổ nên khi không có máy lạnh thì ngột ngạt kinh khủng. Không giống với Việt Nam mình, khi không có máy lạnh chắc chắn hành khách sẽ la toán lên rầm trời [ chuyện này tôi đã gặp bản thân cũng có cằm rằm vụ máy lạnh xe này một vài lần ] còn với người dân Burma thì hình như họ đã quá quen chịu nóng nực nên chẳng thấy ai ca
  4. thán la lối chi hết. Trên xe chỉ có 2 cô Tây ba lô 4 đứa Việt balô là xì xào rồi chạy lên complain tài xế... tài xế bảo xe hư máy lạnh cho mượn cái quạt tay bằng nhựa. Vậy là 4 đứa thay phiên nhau lạch phạch cái quạt nhựa ấy xoay vòng không thể chợp mắt thêm cho hết quãng đường còn lại của chuyến đi.
  5. Ngồi trên xe tôi để ý phía trước chỗ ngồi ghế nào cũng hay treo cái bọc nylon, bữa xe từ Yangon đi Bagan cũng vậy. Tôi cứ nghĩ chắc bọc đựng ói như bên mình nhưng mà sau đó mới thấy là không phải, cái bọc đó công dụng chính là để cho người Myanmar nhổ nước trầu… vì đa số họ ai cũng ăn trầu nhai nhóp nhép không kể già trẻ gái trai
  6. Còn 20’ nữa đến Mandalay, xe dừng lại ở bến xe ngoại thành để thả vài khách xuống rồi sẽ tiếp tục chạy vào bến đỗ gần khách sạn. Chịu đựng không nổi vì không có không khí để thở, chúng tôi quyết định xuống xe để bắt xe taxi vào thành phố. Taxi ở Mandalay rất cũ giá cao hơn xe cab. Vì tinh thần tiết kiệm của chuyến đi nên tụi tôi bắt xe cab vào thành phố
  7. để đến nhà trọ đã đặt trước cầu may nhà trọ có phòng trống để có thể chợp mắt vài tiếng. Xe cab ở Myanmar nói chung ở Mandalay nói riêng là rất cũ. Kiểu như xe chở gia súc bên mình, tệ hơn cả xe lam xe bốn bánh xứ mình ngày xưa là có hai băng ghế, xe chúng tôi đi phía sau không có ghế chi hết mà chỉ có một tấm chiếu trải ra chúng tôi ngồi bệt trên đó, hành lý được bác tài bỏ lên trần cột lại để chúng tôi ngồi đước rộng rãi. Mandalay vừa có cơn mưa đêm nên trời mát lạnh đường sá thì nhầy nhụa văng bùn tung tóe. Xe chạy chừng 20’ sau là đến nhà trọ Royal tôi nhờ Min Thu book với giá USD 18/ nite cho 2 người có toilet máy lạnh. Xe dừng trước nhà trọ cửa đóng then cài kín bưng. Phố xá Mandalay không có đèn đường sáng rực nên hình dung lại cảnh lọ mọ bấm chuông cửa nhà trọ mà thấy nhớ dễ sợ. Bấm chuông hoài sau đó anh chàng nhân viên nhà trọ mới ra mở cửa thong báo là phòng chưa có… nhưng không sao, chúng tôi có thể mang hành lý vào ngồi nghỉ ở bộ salon giữa nhà. Lúc chúng tôi đứng bấm chuông chờ cửa, tôi thắc mắc tại sao bác
  8. tài lái xe cab thả chúng tôi xuống, khuân hành lý vào trước nhà trọ rồi mà không chịu đi mà cứ lảng vảng hoài phía trước vậy… thì ra bác ấy chờ chúng tôi vào trong an toàn rồi mới lên xe nổ máy chạy đi, thật cảm động tôi càng thêm quý mến người Myanmar hơn nữa.
  9. Chúng tôi chia nhau bộ salon để ngã lưng. Tôi nhường cho 3 người bạn đi chung nằm còn tôi… ngủ ngồi. Ổn định chỗ nằm xong là 5h sáng, chúng tôi đi nhanh vào giấc ngủ ngay sau đó chẳng chút trằn trọc bâng khuâng gì. Tôi ngủ ngồi nên bị trẹo cái cổ vậy nên phải dậy sớm, nói là sớm chứ lúc đó cũng hơn 7h rồi nhân viên nhà trọ đã lục đục lau nhà dọn dẹp cũng như khách bắt đầu xuống ăn sáng để bắt đầu ngày
  10. mới đi chơi… trong khi đó mấy người bạn đi chung với tôi còn co ro trên salon say giấc nồng ngáy khò khò mặc cho thiên hạ ăn uống bên mình. Nghĩ lại thấy cũng vui thiệt, khách cứ ăn mặc kệ, tụi này khò khò không quan tâm, cảnh tượng đó nhiều khi nhớ lại thấy hay thiệt, quả thật đó mới chính là những kỷ niệm khó phai khi đi bụi balô. Rồi cũng đến giờ thức dậy, chúng tôi xài ké toilet công cộng của nhà trọ để tắm rừa, quánh răng rửa mặt rồi gởi hành lý bắt đầu ngày đầu tiên quanh quẩn Mandalay.
  11. Đi rồi mới thấy, nếu không có cây cầu gỗ U Bein xinh đẹp
  12. kia thì có lẽ Mandalay chẳng có gì nổi bật. Bởi vậy mới thấy trời đất không cho ai tất cái gì cũng không lấy đi của ai tất cả mà luôn có sự công bằng ở một vài sự bù trừ nào đó. Mandalay thật sự chẳng có gì nổi bật nhưng lại có cây cầu U Bein để hút khách vậy nên ai đi Myanmar dù có nghe nói về Mandalay lộn xộn nhưng cũng phải bỏ một hai bữa dể ghé qua Mandalay mà thăm cây cầu gỗ dài nhứt thế giới mang tên U Bein. Nói thêm một chút, Mandalay là thành phố to thứ hai của Myanmar sau Yangon. Nếu Yangon sạch sẽ tươm tất thì Mandalay bụi bặm lộn xộn ngược lại với Yangon. Thành phố này còn nghèo lắm, đường sá không sạch sẽ mà còn lộn xộn, nhếch nhác… tuy nhiên cũng có những khu như khu xung quanh Royal Palace thì rất sạch mát mẻ bởi nó là bề mặt của thành phố. Ở Mandalay, chúng tôi dành buổi sáng để leo lên đồi Mandalay – điểm đến ai cũng không thể bỏ qua khi đến đây rồi sau đó ghé vài nơi được cho là “must see place” của thành phố như tu viện Shwe Nan Daw, khu Sanda Muni… rồi sau đó bỏ qua tất cả các nơi dính dáng đến chùa,
  13. đền để đi ra vùng ngoại thành vùng ven ngắm cảnh vùng quê cho thỏa mắt.
  14. Ở Mandalay, chúng tôi mướn xe taxi [ nói tiếng taxi cho sang chứ đây chỉ là chiếc xe hơi cũ kỹ thời xưa lơ xưa lắc không máy lạnh ] với giá 25k kyat/ ngày để đi chơi các nơi. Phố xá Mandalay ngập tràn xe đạp thồ chở người xe khách đầy ngập người ngồi trên nóc xe nhìn như vùng miền núi ở ta vậy. Mandalay nhộn nhịp hơn Bagan cũng dơ bẩn bụi bặm hơn Bagan nhiều. Lúc đầu chúng tôi tính chỉ đi lòng vòng trong
  15. Mandalay rồi ngày hôm sau mới đi Mingu bằng tàu sau đó buổi chiều đi Sagaing Hill cũng như làng Inwa gần đó ngắm hoàng hôn buông ở cấu U Bein. Vậy nhưng khi chúng tôi leo đồi Mandalay các stupa trắng ở Sanda Muni xong đã ngán ngẩm với cảnh chùa chiền nên đổi hướng đi ngoại thành thì bác tại gợi ý chúng tôi nên đi Sagaing Hill, Inwa village rồi ngắm hoàng hôn ở cầu gỗ U Bein luôn với giá 50k kyat. Kỳ kèo trả giá một hồi, bác tài hạ giá xuống còn 45k Kyat, vậy là cả nhóm đồng ý… bác tài chở chúng tôi ghé một quán ăn ven đường cho chúng tôi ăn trưa buffet kiểu Myanmar ăn ngập mặt với giá mỗi đứa chưa tới 2k kyat thật là no nê vì món ăn rất ngon gần với khẩu vị người Việt mình.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2