intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Điều trị bệnh phong thấp bằng Y Học Á Châu ( Trần Đại Sỹ ) - Phần 7

Chia sẻ: Nguyen Nhi | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:25

66
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Y ÁN THỰC NGHIỆM Dưới đây chúng tôi trình bày một số y án thực nghiệm. Những y án này trị tại châu Âu từ 1975-1979. Y ÁN THỨ NHẤT Bệnh nhân Roger X, 66 tuổi, công chức về hưu, có vợ, 5 con đều trưởng thành. 1. BỆNH CHỦ TÁC Bàn tay trái, cần cổ, bị sưng nhức đau.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Điều trị bệnh phong thấp bằng Y Học Á Châu ( Trần Đại Sỹ ) - Phần 7

  1. TheGioiEbook.com 82 PHẦN THỨ BẨY Y ÁN THỰC NGHIỆM MỤC LỤC Y ÁN THỨ NHẤT Phong thấp lạnh di truyền Y ÁN THỨ NHÌ Phong thấp nhiệt Y ÁN THỨ BA Phong thấp chạy Y ÁN THỨ TƯ Phong thấp tê Y ÁN THỨ NĂM Vua Lý Thánh Tông bị di chúng Phong thấp, bất lực sinh lý. Y ÁN THỨ SÁU Thần phi Ỷ Lan phong thấp chạy Y ÁN THỨ BẨY Phong thấp cấp tính thuocdongduoc.vn
  2. TheGioiEbook.com 83 Y ÁN THỰC NGHIỆM Dưới đây chúng tôi trình bày một số y án thực nghiệm. Những y án này trị tại châu Âu từ 1975-1979. Y ÁN THỨ NHẤT Bệnh nhân Roger X, 66 tuổi, công chức về hưu, có vợ, 5 con đều trưởng thành. 1. BỆNH CHỦ TÁC Bàn tay trái, cần cổ, bị sưng nhức đau. 2. BỆNH SỬ Bệnh nhân khai trong gia đình có di truyền chứng phong thấp. – Cha chết về viêm khớp đa khu (Poly-arthrites) năm 62 tuổi. – Trong 6 anh em ruột đều bị mắc bệnh phong thấp cả 6. – Bệnh nhân bắt đầu sưng cườm tay phải vào năm 29 tuổi. Khi mới đau sưng nhức, lên cơn sốt, uống aspirine, bệnh biến mất sau 7 ngày. Bốn tháng sau bị lại, rồi lại khỏi với aspirine. Lần thứ ba xảy ra sau 4 tháng, ở cườm tay trái. Được trị bằng trụ sinh, 7 ngày bệnh biến mất. – Một năm sau được Bác sĩ cho uống Célestène 2mg, ngày 2 viên. Sau hai tháng giảm còn mỗi ngày 1 viên. Bệnh nhân ăn rất nhiều tăng lên từ 49 kg thàng 60 kg. Từ đấy cứ mỗi ngày uống 2mg. Đã cố bỏ thuốc nhưng không được. Tình trạng kéo dài 5 năm liền. Trọng lượng hiện tại 76kg. 3. ĐÔNG CHẨN 3.1. VỌNG – Sắc mặt nhợt nhạt, chân tay nặng nề. – Khu sau cổ từ C4 – D4 sưng đỏ. – Cườm và bàn tay trái sưng, lạnh. – Lưỡi hồng, rêu lưỡi trắng trơn dầy. 3.2. VĂN – Tiếng nói đục, không có hơi, hơi thở yếu. – Có tiếng khò khè trong cổ họng. 3.3. VẤN – Hiện đang uống cortisone (Célestène 2mg ba viên ngày). Nhưng vẫn bị sưng nhức không chịu được. – Bao tử (dạ dày) bị loét (Ulcère ). Đi cầu ra máu. Đang trị bằng Tây dược (Azantac 300) ngày 1 viên. 3.4. THIẾT Mạch trầm khẩn. thuocdongduoc.vn
  3. TheGioiEbook.com 84 4. TÂY CHẨN Quang tuyến X : Các đầu khớp xương cùi chỏ, đầu gối, gót chân đều có bóng mờ, nhưng xương không dính liền với nhau, chưa thấy biến hình dạng. – Tim và phổi bình thường. – VS giờ đầu 110, giờ thứ nhì 28 – Hồng huyết cầu 3.500.000. – Bạch cầu 12.800. 5. KẾT LUẬN, Phong thấp lạnh bệnh di truyền do cha mẹ. Khí huyết hư, nên bệnh nhân bệnh sớm. 6. NGUYÊN TẮC THI TRỊ Ôn kinh thông lạc, tán hàn trừ thấp. Đây là loại bệnh do tiên thiên khí yếu đuối, sau đó hậu thiên gặp khí hậu ẩm thấp sinh ra. Trị tổng hợp dược và châm cứu. 7. ĐIỀU TRỊ, Hồn hợp dược, châm cứu, Bỏ Célestène ngay. Vần dùng Azantac. 7.1. DƯỢC TRỊ Ngày thứ nhất đến thú 3 Cho uống Tán hàn thang mỗi ngày một thang : Quế chi 10 g, Ô đầu 10 g, Xuyên ô 10 g, Sinh khương 6 g, Ma hoàng, Độc hoạt đều 6 g, Đương qui, Sinh địa, Trần bì, Nhân sâm, Đỗ trọng đều 7 g, Cam thảo 6 g. 7.2. CHÂM CỨU TRỊ 7.2.1. Huyệt áp thống cho tay (chỉ châm bên trái): Hiệp cốc (GI4) hướng Lao cung (MC8), Thủ bát phong (Kỳ), Dương khê (GI5), Dương trì (TR4), Dương cốc (IG5), Thần môn (C7), Đại lăng (MC7) Huyệt áp thống cho cổ: Hoa Đà giáp tích tương ứng (C4-D4).Phong phủ (VG16), Đại trùy (VG14) 7.2.2. Huyệt chuyển kinh (chỉ châm bên trái) Hoa Đà giáp tích C3 và D5. Ngoại quan (TR45), Nội quan (MC6), 7.2.3. Huyệt thông kinh Lạc chẩm (Kỳ), Hậu khê (IG3), Huyền chung (VB39), Nhân trung (VG26) 7.3. DIỄN TIẾN thuocdongduoc.vn
  4. TheGioiEbook.com 85 Ngày thứ 4 bệnh nhân trở lại cho biết : – Trọng lượng từ 72 kg sụt xuống còn 69 kg. – Cổ bàn tay vẫn còn đau, nhưng chỗ sưng đã xẹp bớt – Ngủ tốt, ăn nhiều, tiếng khò khè ở cổ giảm. Châm cứu như lần thứ nhất. Vần uống thuốc 4 ngày liền. Ngày thứ 8, bệnh nhân trở lại khai : – Trọng lượng giảm còn 66 kg – Không còn đau nhức, chân tay cử động tốt. Ăn ngủ tốt. Điều trị như lần thứ nhất. Ngày thứ 12, bệnh nhân trở lại khai : – Trọng lượng giảm còn 65 kg – Các chỗ khớp xương sưhg hết. Tuy nhiên cần cổ vẫn còn hơi đau. Điều trị : bỏ các huyệt ở tay, chỉ còn giữ các huyệt ở cần cổ . Về dược, bỏ bớt Ô dầu, Sinh khương, Ma hoàng, thêm Kỷ tử 10 g. Ngày thứ 16, bệnh nhân không còn sưng nhức nữa, người hồng hào khỏe mạnh. Trọng lượng còn 63 kg. Cho thử nghiệm máu, quang tuyến X : Kết quả Bạch cầu, Hồng cầu, VS bình thường. Quang tuyến X, các khớp xương không còn bóng mờ nữa. Cho uống Phục dương đại bổ tửu tức Nhất dạ lục giao sinh thất tử. Dạy cho Thập thức bảo kiện pháp để tập thể dục, gia tăng sức chống bệnh. Kiểm soát lại sau 3 – 6 – 9 tháng, sức khỏe tốt. Bệnh nhân xin tiếp tục uống Phục dương đại bổ tửu mỗi ngày một ly nhỏ khoảng 20 cc. Được chấp thuận. (Y án ARMA) thuocdongduoc.vn
  5. TheGioiEbook.com 86 Y ÁN THỨ NHÌ Bệnh nhân Rosalie Z 46 tuổi, có chồng, 3 con, đều trưởng thành. 1. BỆNH CHỦ TÁC Sốt, khắp chân tay sưng nhức, đi đứng khó khăn. 2. BỆNH SỬ Bệnh bắt đầu 2 năm trước : lên cơn sốt nhẹ, khắp các vết thương trên người sưng nhức. Khớp xương đầu gối không gập lại được. Sờ tay vào chỗ sưng hoặc gần lửa chỗ sưng đau như cắt Bác sĩ gia đình cho uống thuốc chống viêm, aspirine. Sau 7 ngày khỏi. Ba tháng sau, bệnh tái phát. Vẫn trị như cũ. Suốt 18 tháng, bệnh cứ trị lại tái phát. Bác sĩ gia đình cho uống cortinsonne (Solupred 5 mg ngày 2 viên). Nay bệnh tái phát, uống cortisonne bị đau bao tử (dạ dầy). Xin trị bằng Đông dược. 3. ĐÔNG CHẨN 3.1. VỌNG – Trong hầu đỏ, hai trái amygdal sưng lớn. – Cả hai đầu gối sưng đỏ, không gập lại được. – Mặt đỏ, – Miệng khô khát, rêu lưỡi vàng mỏng, – Người mề mệt, – Đi đứng khó khăn. 3.2. VĂN – Hơi thở có mùi tanh, – Mồ hôi xuất ri rỉ. 3.3. VẤN – Nước tiểu vàng, – Khát, uống nhiều. 3.4. THIẾT Mạch xác-hoạt. 4. TÂY CHẨN – Mạch tim 105/phút, – Nhiệt độ 38,4 C. Hai đầu gối, cần cổ, khớp xương tay đều sưng đỏ. – Hồng huyết hồng cầu 3.500.000 đơn vị, – Bạch cầu 11.200. VS giờ đầu 46, giờ thứ nhì 84. – Quang tuyến X : Không có gì lạ. 5. KẾT LUẬN thuocdongduoc.vn
  6. TheGioiEbook.com 87 Phong thấp nhiệt. 6. NHUYÊN TẮC THI TRỊ Thanh nhiệt, sơ phong, hoá thấp. 7. ĐIỀU TRỊ Dùng dược trị Thạch cao Tri mẫu Thương thuật cao gia giảm. Thạch cao 35 g, Tri mẫu 10 g tiền, Thương thuật 15 g, Tang chi 35 g, Phòng kỷ 12 g, Hoàng bách 12 g, Quế chi 9 g, Ý dĩ nhân 35 g Sau khi uống liền 10 thang, tất cả mọi triệu chứng trở lại bình thường. (Y án ARMA) thuocdongduoc.vn
  7. TheGioiEbook.com 88 Y ÁN THỨ BA Bệnh nhân Juliette P, 60 tuổi, góa chồng, một con trưởng thành. Thương gia. 1. BỆNH CHỦ TÁC Đau sưng nhức khắp người : đầu gối , cần cổ, cùi chỏ, bàn tay. 2. BỆNH SỬ Trong gia đình có chứng phong thấp di truyền do cha để lại. Trong 4 anh chị em ruột, 2 người chết vì Phong thấp tim 1 người còn sống hiện cũng bị phong thấp nặng. Bệnh phát tác vào năm 45 tuổi, khi theo chồng từ VN hồi hương về Pháp. Đã chữa bằng Aspirine, Cortisone, Vitamine B1, nhưng không khỏi. Trọng lượng 71 kg, cao 1,60 m. Hiện đau khắp người. 3. ĐÔNG CHẨN 3.1. VỌNG – Sắc mặt trắng nhợt, – Người đầy nước. – Đầu gối, vai, cùi chỏ bị sưng đỏ, cổ bị sưng từ C6 – D3. Ấn tay vào thì thành trắng, buông tay thành đỏ. – Chân tay không lạnh lắm – Rêu lưỡi lợt trắng ướt. – Nhiệt độ 38,3 C, rất sợ lạnh. 3.2. VĂN – Tiếng nói đục, – Âm thanh không có gì đặc biệt. – Cổ có tiếng khò khè. 3.3. VẤN – Cơn đau khi phát khi không, – Có khi phát sưng ở đầu gối phải, khi phát sưng ở đầu gối trái, khi ở lưng khi ở vai không nhất định. – Thường trực uống 1,5 mg Betametasone. – Loét bao tử (dạ dầy) 3.4. THIẾT – Mạch phù mà khẩn. 4. TÂY CHẨN Quang tuyến X : Đầu gối cùi chỏ, cần cổ có bóng mờ, xương không có gì đặc biệt. Hồng huyết cầu 3.550.000 đơn vị (hématies), bạch huyết cầu 12.700 đơn vị (leucocytes), thuocdongduoc.vn
  8. TheGioiEbook.com 89 5. KẾT LUẬN Đây là chứng phong-thấp-chạy, nhân tố tính trong gia đình đã có bệnh di truyền, khi từ VN sang Pháp gặp vùng khí hậu hàn, thấp khiến khí huyết hư, sinh ra phong-thấp-chạy, chủ chứng là huyết hư. 6. NGUYÊN TẮC THI TRỊ Sơ phong làm chính, Thông lạc, lợi thấp, xả cân làm phụ, 7. ĐIỀU TRỊ Dùng châm cứu trị, 7.1. HUYỆT KHU PHONG GIẢI BIỂU Tam phong (Phong phủ VG16, Phong trì VB20, Phong môn V12), Đại chùy (VG14), Hiệp cốc (GI4), 7.2. HUYỆT THÔNG LẠC XẢ CÂN 7.2.1. Áp thống chuyển kinh cổ: Hoa đà giáp tích huyệt (C6-D3) 7.2.2. Áp thống chuyển kinh gối trái: Độc tỷ (E35), Tất nhãn (Kỳ huyệt), Dương lăng tuyền (VB34), Âm lăng tuyền (RP9), Khúc tuyền (F8), Tất dương quan (VB33), Huyết hải (RP10), Lương khâu (E34). 7.3. HUYỆT THÔNG KINH 7.3.1. Thông kinh cổ: Nhân trung (VG26), Hậu khê (IG3). 7.3.2. Thông kinh gối trái: Tam âm giao (RP6), Huyền chung (VB39). 7.4. HUYỆT LỢI THẤP Túc tam lý (E36), Trung uyển (VC12), Thái khê (R3). 7.5. DIỄN TIẾN 7.5.1. Trị 1, ngày thứ nhất nhì, ba. Khu phong, giải biểu. Bệnh nhân trở lại cho biết chỉ còn đau gối trái, cần cổ. 7.5.2. Trị 2, ngày thứ tư, năm sáu bẩy Như vậy phong tà đã giải. Châm huyệt Áp thống, Thông kinh, Chuyển kinh và Lợi thấp. Bệnh nhân cho biết đi tiểu nhiều, không còn nóng sốt, sưng nhức nữa. Đo nhiệt độ thấy còn 37 độ C, tim đập còn 85/phút, trọng lượng còn 69 kg. Các chỗ sưng nhức không còn nữa. thuocdongduoc.vn
  9. TheGioiEbook.com 90 7.5.3. Trị 3, ngày thứ tám, chín, mười Chữa như lần thứ tư, thêm Cách du (V17), Huyết hải (RP10), Tam âm giao (RP6), Thái xung (F3). Bệnh nhân cho rằng khỏi, xin nghỉ. Hai tháng sau bệnh nhân tới xin điều trị, vì bệnh tái phát nhẹ chỉ ở cổ và gối trái. Giảng cho biết : Chứng phong thấp kinh niên, nhất là do di truyền từ đời trước lại, không phải trị một ngày hai ngày mà khỏi. Phải trị cho tuyệt nọc. Không cảm thấy đau, không có nghĩa là khỏi bệnh. Bởi cần phải bổ dưỡng. 7.5.4. Trị 4 : ba ngày liền. Dùng cả trị 1 lẫn 2, trong ba ngày. Hết bệnh. Thử lại máu, thấy hồng huyết cấu vẫn chỉ có 4.300.000, vi vậy cho uống Thập toàn đại bổ, hai ngày một thang, uống liền 4 thang. Bệnh nhân còn 59 kg, thử lại máu, hồng huyết cầu tăng lên 4.850.000. Tất cả các hiện tượng khác đều tốt, cho bệnh nhân nghỉ. Kiểm soát lại sau 1 – 3 – 6 – 9 – 12 tháng, không thấy có triệu chứng gì khác. Cho nghỉ luôn. (Y án của ARMA) thuocdongduoc.vn
  10. TheGioiEbook.com 91 Y ÁN THỨ TƯ Bệnh nhân Jean Paul C, 67 tuổi, công chức hồi hưu, vợ chết, 3 con đều trưởng thành. 1. BỆNH CHỦ TÁC Sưng nhức cuối xương sống L2-S3. 2. BỆNH SỬ Trong gia đình đời trước bị chứng phong thấp, mẹ chết vì chứng này. Anh chị em ruột có 3 người đều bị phong thấp cả. Bệnh nhân bắt đầu sưng cần cổ phía sau từ C5 – D3 từ năm 41 tuổi, nhân sau một lần đi trượt tuyết. Từ đấy khi bị khi không. Đã nằm bệnh viện 4 lần, nhưng xuất viện ít lâu, bệnh tái phát. Hiện vẫn uống Cortisone với phân lượng 3 mg một ngày. 3. ĐÔNG CHẨN 3.1. VỌNG – Sắc mặt nhợt nhạt, – Chân tay phù, ấn vào thấy nước. – Sau cần cổ, đầu gối, cùi chỏ, bả vai, cuối xương sống từ L4 – S5 sưng, – Hai gót chân phù lên. – Người đi đứng hoạt động khó khăn. Các cơn đau chỉ ngấm ngầm, không dữ dội. – Chất lưỡi lợt, bợn lưỡi trắng dầy. 3.2. VĂN – Tiếng nói ồ ề, trong cổ có tiếng kêu khò khè. – Tim đập 90/phút. Phổi tim không có gì đặc biệt. 3.3. VẤN – Trọng lượng 75 kg, cao 1,66 m. – Trong lồng ngực đầy ứ, ăn vào bị đầy như có vật gì nghẽn ở cổ. – Không ho, sáng dậy khạc ra đờm. 4. TÂY CHẨN – Quang tuyến X , các khớp xương không có gì đặc biệt, tuy nhiên tất cả đều có bóng mờ. – VS giờ đầu 83, giờ thứ nhì110, – Hồng huyết cầu 350.000 đơn vị. – Bạch huyết cầu 12.500 đơn vị. 5. KẾT LUẬN Phong-thấp-tê, bệnh di truyền kinh niên do khí huyết đều hư. thuocdongduoc.vn
  11. TheGioiEbook.com 92 6. NGUYÊN TắC THI TRỊ Trừ thấp, xả cân, Sơ phong,Tán hàn thông lạc, 7. CHÂM CỨU TRỊ Dùng châm cứu trị, cứ 3 ngày một lần. 7.1. Huyệt sơ phong Tam phong huyệt (Phong trì VB20, Phong phủ VC16, Phong môn V12). 7.2. HUYỆT TRỪ THẤP Trung uyển (VC12), Túc tam lý (E36), Công tôn (RP4), Giải khê (E41), Trung cực (VC2), Thủy đạo (E28), Thái khê (R3) Phục lưu (R4). 7.3. HUYỆT TÁN HÀN, THÔNG LẠC 7.3.1. Huyệt áp thống, chuyển kinh: – Hoa Đà L2-S3, – Huyệt chuyển kinh Hoa Đà L1 và S4. 7.3. 2. Huyệt thông kinh : – Nhân trung (VG26), – Trường cường (VG1) – Ủy trung (V54) 7.3.3. Huyệt chuyên khoa Thận du (V23), Yêu nhãn (Kỳ) 7.4. SƠ PHONG Tam phong huyệt (Phong trì VB20, Phong phủ VG16, Phong môn V12) 7.5. DIỄN TIẾN 7.5.1. Trị 1 lần điều trị thứ 1-3 : Huyệt sơ phong, huyệt Aùp thống, Chuyển kinh. Bệnh nhân đã thấy người nhẹ nhỏm. Tuy nhiên cơn đau vẫn còn. 7.5.2. Trị 2 lần thứ 4-10, Bỏ huyệt sơ phong. Dùng huyệt Áp thống, Chuyển kinh, Thông kinh, Trừ thấp. Sau 10 lần, bệnh nhân hết đau, giảm 7kg. Cho nghỉ. Kiểm lại mỗi tháng 1 lần, trong 3 thang. (Y án ARMA) thuocdongduoc.vn
  12. TheGioiEbook.com 93 Y ÁN THỨ NĂM Y án vua Lý Thánh Tông (Bị di chứng phong thấp, bất lực sinh lý) Xa giá Chương-thánh Gia-khánh hoàng-đế đến chùa Pháp-vân vào ngày rằm. Hộ giá nhà vua có quan Vạn-thảo quốc-công Dương Bình. Hồi nhà vua còn là thái-tử thì Dương Bình được cử làm Thái-phó dạy học. Nên khi nhà vua lên ngôi, thì Dương Bình trở thành thái sư tước phong tới Quốc-công. Nay Dương quốc công tuổi cao, xin về hưu để hành y đạo cứu người. Tuy nhiên, trong dịp nhà vua hành hương chùa Pháp-vân, Quốc-công cũng hộ giá, hầu chăm sóc bệnh cho ngài. Ngoài ra còn có Thượng-Dương hoàng hậu, ba công chúa Thiên-Thành, Động-Thiên, Thiên-Ninh với hai Phò-mã. Thái-bảo Lý Thường- Kiệt chỉ huy toàn bộ thị-vệ, cung nga, thái giám theo hầu. Kể từ hôm rằm, mỗi ngày chư tăng làm một tuần chay. Hằng ngày, vào buổi trưa, trước giờ Ngọ, là nhà vua lại sai đem cơm nắm, xôi, oản, khoai, ngô cùng những thực vật cúng Phật, cúng cô hồn để chính tay ngài phát chẩn cho dân nghèo. Ăn mày, kẻ khó khắp nơi, nghe tiếng, ùn ùn kéo về chùa. Hồi đầu thì chỉ có người nghèo tới xin bố thí. Nhưng sau, người ta tò mò muốn biết long nhan của nhà vua ra sao, nên cũng xếp hàng khất thực. Lại có người mang xôi, mang hoa quả tới dâng nhà vua, để nhà vua phát chẩn. Nhà vua trang phục như một cư sĩ, đích thân trao tận tay phẩm vật cho đám người bần khổ. Quan thái-bảo Lý Thường-Kiệt, quan tổng lĩnh đạo Ngự-long là hữu-thiên ngưu vệ thượng tướng quân Dư Phi, quan tổng lĩnh đạo Đằng- hải là Tả-thiên ngưu vệ đại tướng quân Ngô Thường-Hiến (em ruột Thường- Kiệt) luân phiên theo hộ giá. Vì chùa có lệ không thể cho nữ tín chủ ở lại, nên Thượng-Dương hoàng hậu, cùng các phi tần theo hầu phải đóng hành doanh ở dinh Trung-nghĩa đại tướng quân, Siêu-loại hầu. Trịnh Quang-Thạch cho các thanh nữ trong trang ấp của y thay nhau chầu hầu nhà vua cùng hoàng-hậu, hy vọng xem trong đó có người nào là Hằng-Nga giáng thế không. Đến ngày thứ ba mươi, nhà vua cùng Thượng-Dương hoàng-hậu đang phát thực phẩm cho kẻ khó, thì có người ăn mày liệt hai tay đến trước nhà vua: – Này ông ơi, ông có phải là vua không? Nhà vua đáp: – Đúng, ta là vua. – Thế vua là gì? Có nhớn hơn Lý-trưởng không? Dư Phi đáp thay vua: – Lớn hơn nhiều lắm lắm. – Bằng ông tiên chỉ không? – Hơn nữa. – À, như vậy là bằng ông chánh tổng hẳn? thuocdongduoc.vn
  13. TheGioiEbook.com 94 Dư Phi chỉ lên trời: – Nhỏ hơn trời một chút. – Như vậy là ông trời con. Thượng-Dương hoàng-hậu cau mày đáp: – Vua là con trời, do trời sai xuống hạ giới cai trị trăm họ. Vua là chúa tể tất cả mọi người trong nước, có quyền cho ai sống thì được sống, có quyền bắt ai chết thì phải chết. – Tưởng gì, chứ vậy thì vua không khác chi tên đồ tể giữa bầy lợn, bầy gà. Người đồ tể muốn cho con lợn, con gà nào sống thì được sống, muốn bắt con nào chết thì phải chết. Ối! Tôi không tin, vì người ta đồn ông Vua này tốt lắm. Thượng-Dương hoàng-hậu quát : – Mi biết cái gì mà nói? Mi có câm cái mõm đi không? Người ăn mày cũng không vừa: – Vậy mà người ta bảo vua là người có phúc trạch nhất thiên hạ. Phúc thì có hai phần, một phần do tiên tổ để lại, một phần do mình tích lũy thêm. Hôm nay vua đi cầu siêu, cầu có con, tìm Hằng-Nga, mà lại đem cái người thất đức, vừa mở miệng ra là gấu ó như quỷ A-tu-la, thì làm sao mà đắc phúc nhỉ? Hoàng-hậu chỉ mặt người ăn mày: – Thị vệ đâu, đem tên này ra chém tức thì về tội đại bất kính. Viên thái giám già, lĩnh chức Chi-hậu nội nhân Nguyễn Bông là người hầu cận Hoàng-hậu từ khi tiến cung. Y đứng cạnh đó, nghe Hoàng-hậu ban chỉ, y định gọi thị-vệ bắt người ăn mày. Nhà Vua phất tay ra hiệu ngừng lại: – Để cho người ta nói. Người ăn mày vẫn tỏ vẻ không sợ: – Này ông Vua, cái bà nói năng như A-tu-la kia là ai vậy? Tôi trông tướng, dường như bà có điều gì uất ức đến vài chục năm nay mà chưa giải được, vì vậy trong lòng bà oán hận không ít. Thân bà tuy đứng cạnh ông Vua, mà lòng e lại không chí tình với ông. Ôi! Hoàng-hậu là mẫu nghi thiên hạ, là cội phúc của giòng giống nhà vua sau này mà như thế ư? Nhà vua trao cho y một phẩm oản, với quả chuối. Người ăn mày nói: – Tay tôi bị tê. Ông vua đút cho tôi ăn được không? Nhà vua chỉ tảng đá gần đó: – Người ngồi xuống đây, trẫm đút cho mà ăn. Nhà vua đưa oản đút cho người ăn mày. Y cắn oản ăn ngon lành vô cùng. Trong khi đó Thượng-Dương hoàng hậu bực mình nhìn đi nơi khác. Sau khi cho người hành khất ăn hết phẩm oản, với quả chuối, nhà vua còn bưng bát nước vối đưa lên miệng cho y uống. Uống xong người ăn mày cung tay: thuocdongduoc.vn
  14. TheGioiEbook.com 95 – Vật bố thí không bằng cung cách bố thí. Từ tiền cổ đến giờ, dù vua Hùng, vua An-Dương của Đại-Việt; dù Nghiêu, Thuấn, Vũ, Thang của Trung-quốc cũng không có vị nào lại nhân từ thương dân như bệ hạ. Đức trạch này, nhất định bệ hạ sẽ gặp lại Hằng-Nga, và sau đó Hằng-Nga sẽ sinh cho bệ hạ hai hoàng nam. Trong hai hoàng nam ấy, thì một là Thanh-Y đồng tử, một là Tiên-Đồng con vua Xích-Đế. Sau này hai vị đó sẽ làm lên những sự nghiệp kinh thiên động địa, hiển hách cho Đại-Việt. Ngay từ lúc thấy người ăn mày, nhà vua đã biết đây là dị nhân, nhưng ngài vẫn vui vẻ, xem dị nhân định làm gì. Trong khi đút oản, chuối cho dị nhân, ngài thấy rõ ràng một tay y nắm lấy huyệt Thái-khê trái, một tay án vào huyệt Thận-du phải của mình. Một luồng nội lực cực kỳ hùng hậu, chính đại quang minh tuôn vào người ngài như thác đổ, như băng tan. Ngài nghĩ thầm: – Người này là ai mà nội lực Tiêu-sơn lại mạnh đến như thế? Ta tưởng trên đời này chỉ chị Bảo-Hòa, Bình-Dương cùng anh Thiệu-Thái mới luyện đến trình độ tối cao mà thôi. Y còn trẻ, mà sao thiền-công Tiêu-Sơn coi bộ muốn ngang với quốc-sư Huệ-Sinh? Nhà vua hỏi: – Xin dị nhân cho biết cao danh quý tính? – Danh ư? Tính ư? Tôi chẳng có. Hoặc giả bệ hạ muốn gọi, xin cứ coi tôi như con chó, con mèo, hay con trâu, con bò cũng được. Nói rồi người ăn mày xá nhà vua, thủng thẳng bỏ đi. Hoàng-hậu đưa mắt cho Chi-hậu Nguyễn Bông. Y theo sát sau lưng người ăn mày. Tất cả những hành động của người hành khất không qua được mắt được Vạn-thảo quốc-công Dương Bình với thái-bảo Lý Thường-Kiệt. Dương Bình hỏi nhà vua: – Tâu bệ hạ, vì vị tiểu sư phụ đó đã dồn thiền-công Tiêu-Sơn vào người bệ hạ quá nhiều, xin bệ hạ vận khí theo vòng Tiểu chu-thiên, để hòa hợp với nội công Tản-viên. Nhà Vua kinh ngạc: – Dị nhân đó là một vị tăng ư? – Tâu bệ hạ đúng vậy. Vì thần thấy người đội cái mũ vải che kín hết đầu, lại hơi có mùi hương, thì biết là một vị tăng. Có điều vị tăng này còn quá trẻ, mà sao Thiền-công đã cao đến trình độ như vậy? Trên đời, thần chỉ thấy bồ tát Minh-Không, với phò mã Thân Thiệu-Thái là luyện tới mức này mà thôi. Thần e Quốc-sư Huệ-Sinh cũng không bằng. Nhà vua hỏi: – Có ai biết gốc tích tiểu hoà-thượng ấy ra sao? Dư Phi tâu: – Tâu bệ hạ, tiểu-hòa thượng đó không ai biết tu ở chùa nào, thuộc giòng nào. Ông thường mặc quần áo rách rưới đi khất thực. Khất thực được gì, ông đem chia cho đám ăn mày cùng khổ. Tối tối ông ra chợ, ngủ với chúng, giảng đạo lý cho chúng. Dân Thăng-long gọi ông là Khất hoà-thượng. Tuổi ông dường như còn nhỏ, chưa quá hai mươi lăm. Không rõ ông học thuốc với ai, thuocdongduoc.vn
  15. TheGioiEbook.com 96 từ bao giờ, mà y thuật rất cao minh. Một lần gặp Quốc-sư Huệ-Sinh, ông gọi quốc-sư là sư đệ. Sau đó không biết Quốc-sư bàn gì với ông đến nửa ngày, rồi Quốc-sư bái ông, gọi ông là Bồ-tát Minh-Không tái đầu thai trở lại Đại-Việt. Thường-Kiệt là quản Khu mật-viện, ông tâu: – Tâu hoàng-thượng, ngài họ Nguyễn, tên là Lộ, quê ở vùng Hải-thanh (Nay thuộc Thái-bình). Ngài đích thực là Bồ-tát giáng sinh. Tuy tuổi còn trẻ, mà ngài không hề phân biệt nam nữ. Vì vậy có kẻ ghét ngài, bảo ngài có tính dê xồm. Ngài vui vẻ tự nhận là Lão Dương, thành ra người ta tưởng ngài họ Dương. Vì không biết rõ tên ngài là gì, chúng nhân gọi ngài là Dương Không- Lộ, hay Không-Lộ. Khi gặp Quốc-sư Huệ-Sinh, ngài gọi Quốc-sư là sư đệ. Ngài xưng là hậu thân của Bồ-tát Minh-Không. Quốc-sư và phái Tiêu-sơn đã cật vấn ngài về hành trạng của Bồ-tát Minh-Không, ngài đáp đúng hết. Cho nên người ta gọi ngài là Minh-Không. – Như vậy thì đây là một vị Bồ-tát giáng thế rồi. Nhà vua than: Từ khi đạo đức Thế-tôn vào Đại-Việt, đã có không biết bao nhiêu Bồ-tát đắc đạo. Phải rồi, việc này trẫm đã được Lễ bộ tâu đầy đủ. Khi ngài Minh-Không sắp viên tịch, hoàng-khảo là đệ tử của người cũng hiện diện. Ngài có phán: sẽ đầu thai trở lại để giúp tộc Việt giữ nước, cùng độ cho người có duyên. Sau đó người để lại bốn bài kệ, niêm phong thực kín, trao cho Quốc-sư Huệ-Sinh, dặn rằng khi có vị tăng nào xưng là ngài, thì cứ bắt phải đọc bốn bài kệ kia. Nếu đọc đúng, thì chính là ngài. Cho nên hôm Quốc- sư gặp nhà sư trẻ xưng là Minh-Không, người yêu cầu viết bốn bài kệ ra. Quả nhiên nhà sư trẻ viết không sai một chút. Phái Tiêu-sơn còn cật vấn nhà sư đến hơn trăm điều về hành trạng của ngài Minh-Không, nhà sư đều đáp trúng hết. Nên chi phái này nhận nhà sư chính là ngài Minh-Không tái sinh (7). Ghi chú, (7) Luật Luân-hồi nhà Phật đã được chép rất nhiều trong Thiền-sử Việt. Ngày nay, Phật-giáo Tây-tạng vẫn còn giữ nguyên. Đức Đạt-lai Lạt-ma là đức Quan-âm luân hồi tái sinh. Ngài cùng các vị Lạt-ma Tây-tạng, trước khi viên tịch thường để lại những mật thư, mật kệ trao cho để tử giữ kín, đợi đến khi các vị tái đầu thai, sẽ tìm gặp. Đệ tử bắt người ấy phải nói hết những bí mật trong mật thư, mật kệ kia, rồi còn phải trả lời hằng trăm câu hỏi về tiền kiếp. Sau khi người ấy đáp đúng, thì tiền kiếp mới được xác nhận. Dương Bình vẫy tay cho mọi người im lặng để nhà vua vận công. Nhà vua vội ngồi ngay ngắn lại rồi vận khí. Ngài chỉ vận có ba vòng Tiểu chu-thiên là chân khí Tản-viên với Tiêu-sơn hòa lẫn với nhau ngay. Dương Bình chạy lại bắt mạch nhà vua. Ông nhíu mày suy nghĩ, rồi nói một mình: – Sao lại có thể thế được nhỉ? Thượng-Dương hoàng-hậu hỏi Dương Bình: – Tên trọc đó đã làm hại Hoàng-thượng chăng? – Tâu Hoàng-hậu trái lại, vị tiểu-sư-phụ đó đã mở tâm Bồ-đề dồn chân khí để trị bệnh cho Hoàng-thượng. Hoàng-hậu cau mày: thuocdongduoc.vn
  16. TheGioiEbook.com 97 – Bệnh Hoàng-thượng đến Quốc-công cũng chịu thua, thì cái tên trọc con thối tha kia làm sao mà trị được? – Tâu Hoàng-hậu, hồi niên thiếu Hoàng-thượng ở trên Tản-lĩnh một thời gian lâu. Khí hậu trên Tản-lĩnh rất lạnh, vì vậy vệ khí cơ thể Hoàng-thượng chống không nổi, nên đã bị bệnh phong thấp. – Lạnh mà làm thành phong thấp ư? Xin Quốc-công giảng cho nghe về chứng bệnh này! Dương Bình nghĩ thầm: – Mình đã từng giảng cho bà Hoàng-hậu hữu danh vô thực này nhiều lần về chứng phong thấp, mà sao nay bà ta còn hỏi lại làm gì đây? Ừ thì thôi ta cũng giảng lần nữa, có mất gì đâu? Ông tiếp: tâu Hoàng-hậu phong thấp trong y-học còn gọi là tý-chứng. Tý nghĩa là tê. Nên đôi khi tiếng Việt gọi là tê-thấp. Nguyên do chứng này có hai phần. Một là ngoại nhân, hai là nội nhân. Ngoại thì do phong, hàn, thấp từ ngoài nhập vào cơ thể. Thế nhưng tại sao có rất nhiều người cùng sống trong một vùng, mà phong, hàn, thấy không nhập được vào cơ thể? Như hồi hoàng-thượng sống trên Tản-lĩnh; bấy giờ tiên-nương Bảo-Hòa cũng ở trên ấy, Thái-bảo Thường-Kiệt cũng ở trên ấy, bốn tiên cô Thân Mai, Thân Lan, Thân Cúc, Thân Trúc cũng ở trên ấy; biết bao nhiêu đệ tử phái Tản-viên cũng ở trên ấy, mà không ai bị phong thấp cả? Hoàng-hậu mở to mắt ra, tỏ vẻ suy nghĩ. Đứng sau nhà vua, Thái-bảo Thường-Kiệt nhìn Hoàng-hậu, lòng đầy thương cảm: – Hồi niên thiếu mình với Hồng-Hạc đã từng sống với nhau biết bao nhiêu kỷ niệm đẹp đẽ ở Bắc-cương. Thế rồi nàng bị tiến cung do mưu đồ lớn của ông nội nàng. Nàng tuy được phong làm Hoàng hậu, nhưng hữu danh vô thực. Suốt hơn hai mươi năm qua, Hoàng-thượng không chung chăn gối với nàng, thành ra cho đến lúc này, nàng cũng vẫn chỉ còn là cô gái đồng trinh mà thôi. Tội nghiệp, hai mươi hai năm sống trong tẻ lạnh, nay nhan sắc đã tàn phai, khóe mắt ngoài đã có vết dăn như hai chân vịt, dưới bọng mắt có hai cái bìu như hai quả nhót... Nhưng mình... mình bị kẻ gian đầu độc rồi tĩnh thân, mà cho đến nay mình cũng không biết kẻ hại mình là ai? Ai cũng bảo là Hồng- Hạc hại mình. Nhưng mình thấy Hồng-Hạc yêu thương mình rất mực, chắc không phải nàng hại mình. Mình đã thề, nếu tìm ra kẻ nào hại mình, thì mình sẽ giết cả họ nó để trả cái hận thiên thu này. Dường như sư phụ Bảo-Hòa, sư thúc Thanh-Mai, Tự-Mai đã biết thủ phạm là ai, nhưng các người không nói ra mà thôi. Tiếng Dương Bình vẫn giảng: – Ngoại tà gồm phong, hàn, thấp. Sở dĩ chúng nhập được vào cơ thể là vì nội nhân. Nội nhân là gì? Là vì cơ thể suy nhược. Nhưng bộ phận nào trong cơ thể suy nhược kia chứ? Đầu tiên là huyết hư. Huyết thuộc âm, khi huyết hư thì cơ thể không đủ âm chất bảo vệ nên phong là dương tà từ ngoài nhập vào. Thứ nhì là thận-dương hư. Thận dương chủ dương khí bảo về toàn thân. Khi thận dương hư, không đủ chống với lạnh, thì hàn từ ngoài nhập vào cơ thể. Thứ ba là tỳ dương hư. Tỳ chủ vận, hóa, luân chuyển chân khí, chủ thuocdongduoc.vn
  17. TheGioiEbook.com 98 chống với ẩm ướt, tức là thấp. Khi tỳ dương hư, không đủ bảo vệ cơ thể, nên thấp nhập cơ thể qua đường da. Ông ngừng lại, rồi tiếp: – Phong thấp sinh ra, do ba nguyên nhân trong con người là huyết hư, thận dương hư, tỳ dương hư; rồi ba ngoại tà phong, hàn, thấp thừa hư nhập cơ thể. Ngoài ra còn một loại phong thấp nữa là phong thấp nhiệt, nhưng hơi hiếm. Phong thấp nhiệt thì do phong, nhiệt, thấp nhập cơ thể, bởi vì huyết, thận âm hư, và tỳ hư. Thường-Kiệt hỏi: – Kính sư thúc, thế làm sao mà biết rằng mình bị phong thấp nó hành? Nhiều người cứ thấy đau khớp xương thì vội kêu là phong thấp, rồi mua thuốc uống bừa, tiền mất, tật mang. Dương Bình thấy Thường-Kiệt gọi mình là sư thúc, thì cảm động, ông nói: – Cũng không khó lắm đâu. Chứng trạng chung của phong-thấp là chân tay thấy tê dại, đi đứng khó khăn, người cảm thấy ớn lạnh, đôi khi lên cơn sốt, rồi các khớp xương như cổ, vai, cùi chỏ, đầu gối, cuối lưng sưng đỏ lên. Cũng có người bị bệnh lâu rồi, thì chân, tay co rút gấp lại không được; vai bị bế tắc không dơ tay lên nổi. Thường thì cơn đau nhức không trị, đôi khi cũng biến mất. Rồi sau đó hoặc là mệt mỏi, hoặc là cảm mạo, hoặc ăn uống thực vật khó tiêu, hoặc là thời tiết đang nắng ráo đổi sang âm u, mưa bão lại tái phát. Một cung nữ hầu cận nhà vua, hỏi: – Thưa Quốc-công, tiểu tỳ là Trịnh Huyền, chầu hầu Hoàng-thượng bấy lâu thì chỉ thấy người đau ở ngang lưng, đôi khi ở bàn tay trái. Còn Linh-Cảm thái-hậu thì lại đau nhẹ thôi, đa số ở đầu gối. Trong khi đó quan Chi-hậu nội nhân Nguyễn Bông đây; thì hôm nay đau cổ, ngày mai đau vai, rồi có khi lại đau đầu gối. Có gì khác lạ giữa ba cơ thể không? Dương Bình liếc nhìn người cung nữ, rồi trả lời: – Cô nương hỏi vậy thực phải. Khi mắc bệnh, thì tùy trình độ cơ thể hư nhược khác nhau. Nếu như huyết hư nhiều hơn, thì phong nhập mạnh. Phong là dương tà, thiện hành, đa biến, nên hôm nay đau chỗ này, mai đau chỗ khác. Loại này gọi là hành tý tức phong thấp chạy. Còn thận dương hư nhiều hơn, hễ đau chỗ nào thì đau mãi ở chỗ đó, chỗ đau sưng đỏ sờ vào thấy lạnh. Nếu chỗ đau gặp nóng, thì giảm. Ngược lại chỗ đau gặp lạnh thì cảm thấy đau hơn. Loại này gọi là thống-tý. Loại thứ ba thì cảm thấy chân tay tê dại, nặng nề, đi đứng khó khăn, chỗ đau cố định, nhưng cơn đau không gắt, người mập ra. Đây là trường hợp tỳ dương hư nặng hơn, thấp lưu lại trong cơ thể nhiều mà sinh ra. Nhà vua hỏi: – Như vậy là trẫm bị thống tý từ hồi niên thiếu. Nhưng sau khi về kinh, thầy đã trị cho trẫm khỏi rồi kia mà? Dường như thầy cho trẫm uống ba thang thuốc, thì hết đau. Sau lại cho trẫm uống thuốc bổ nữa, nên suốt hai chục năm qua, bệnh không trở lại, sao bây giờ thầy lại nhắc tới, như là bệnh trẫm tái phát vậy? thuocdongduoc.vn
  18. TheGioiEbook.com 99 – Tâu bệ hạ năm ấy thần dâng bệ-hạ thang thuốc trị phong thấp như sau: Ma-hoàng 3 tiền, Bạch-thược 3 tiền, Hoàng-thị 4 tiền, Cam-thảo 2 tiền, Ô-đầu 2 tiền, Mật ong 4 tiền, Uy-linh tiên 2 tiền, Khương-hoàng 3 tiền. Vì sợ rằng sau khi bị tý chứng, có thể đưa đến không con, nên lúc bệ hạ khỏi đau, thần dâng phương thuốc tễ để bổ thận, tráng dương. Thành phần như sau: Địa-hòang 8 lạng, Sơn-dược 4 lạng, Sơn-thù du 4 lạng, Trạch-tả 3 lạng, Phục-linh 3 lạng, Mẫu-đơn-bì 3 lạng, Quế-chi 1 lạng, Phụ-tử một lạng. Thần thêm mật ong để chế tễ, mỗi viên bằng hạt ngô. Ngày bệ hạ uống 15 tới 25 viên, uống với rượu vào buổi sáng sớm. Vì vậy kể từ đấy, chứng phong thấp của bệ hạ không tái phát nữa (8). Ghi chú, (8) Chứng phong thấp (Rhumatisme) cho đến nay, y học Tây phương chỉ có thể dùng thuốc trấn thống (anti-antalgique), trấn viêm (anti-inflamatoire) để giúp bệnh nhân thoát cơn đau, sưng. Nhưng không trị dứt được. Y học Đại- Việt thời Lý đã trị đứt được chứng này, trên cơ sở lý luận rất vững. Ngày nay chúng tôi còn dùng để trị bệnh phong thấp, vẫn thu được kết quả tốt. Phương thuốc mà Dương Bình trị cho vua Lý Thánh-tông ở trên, ngày nay vẫn còn dùng được. Kết quả tốt. Hoàng-hậu vẫn chưa chịu ngừng: – Quốc-công nói bệnh Hoàng-thượng khỏi rồi, sao ban nãy quốc-công tâu rằng thằng trọc con chữa bệnh cho hoàng-thượng? – Tuy hồi đó bệnh Hoàng-thượng đã khỏi, nhưng chân dương yếu. Con người ta, dù tiên, dù thánh, dù thần, rồi cũng không thể qua cái tuổi già, qua cái chết. Bệ-hạ nay niên kỷ đã trên bốn mươi, nên chân dương càng kém, như thế thì sao có thể sinh hoàng nam? Vì vậy vị tiểu sư phụ đã phát tâm Bồ-đề, dồn chân khí sang trợ bệ hạ. Chân khí của tiểu sư phụ là chân khí của đồng tử, của người đi tu. Chân khí đó hợp với chân khí bệ-hạ, thành một chân khí mới. Đến đó người xếp hàng xin phát chẩn càng đông, nhà vua vội quay lại bố thí. Sau khi bố thí xong, nhà vua nháy Dương Bình, Thường-Kiệt cùng dạo chơi quanh chùa. Nhà vua hỏi Dương Bình: – Theo như thầy biết, liệu trẫm có thể sinh hoàng nam không? – Tâu bệ hạ có. Nhưng... – Ở đây chỉ có Quốc-công là thầy trẫm, Thường-Kiệt là ruột gan trẫm, dù có gì bí ẩn đến đến đâu cũng xin thầy nói cho trẫm nghe. – Mấy năm nay, tuy bệ hạ có nhiều phi tần, nhưng gần như bệ hạ không thể gần được người nào. thuocdongduoc.vn
  19. TheGioiEbook.com 100 – Đúng vậy, đôi khi trẫm thèm ân ái, nhưng dương vật cử lên một lát rồi lại xẹp xuống. Hơn nữa trẫm nhìn những phi tần, mà cảm thấy rửng rưng. Như vậy là thận dương của trẫm bị liệt chăng? (9) Ghi chú (9) Như vậy nhà vua bị bất lực sinh lý. Bất lực sinh lý gồm có 18 loại. Loại của nhà vua gọi là « Cúi đầu e thẹn ». Chứng bệnh này Tây-y bó tay. Tuy nhiên tổng hợp y học Âu-Á thì trị được. Tác giả đã trình bầy phương pháp trị chứng « Cúi đầu e thẹn » trong đại hội quốc tế về tình dục học (Sexology) năm 1992. Sau,phụ đính bộ Anh-linh thần võ tộc Việt, do Xuân-thu Hoa-Kỳ ấn hành 1994. Xin đọc: Giáo-huấn tình dục bằng y học Trung-quốc cùng tác giả. Dương Bình nói nhỏ: – Không phải! Không phải! Chẳng qua là không có phi tần nào được bệ hạ sủng ái mà thôi. Nếu như có người nào mà bệ hạ sủng ái thì lập tức dương cử ngay. (Trích trong Nam Quốc Sơn Hà, Q2, hồi 11, trg. 29-44, Đại Nam, USA xb 1996) thuocdongduoc.vn
  20. TheGioiEbook.com 101 Y ÁN THỨ SÁU Thần phi Ỷ Lan Niên hiệu Thần-vũ thứ 3 đời vua Thánh-Tông nhà Lý, tháng 12 mùa đông (l071), Thần phi Ỷ lan se mình. Vua sai sứ thỉnh Minh Không thiền-sư trị bệnh. Thiền sư nhập cung, quan Thái-giám dâng trà và cây trái cung dàng. Ngài đốt hương nhắm mắt ngồi nhập tĩnh. Cung nga phục Thần phi ra. Thần-phi nói : – A-Di Đà Phật, bạch Đại-sư phụ. Ngài giá lâm, đệ-tử không làm lễ được mong Sư phụ đại xá. Ngài mở mắt ra, chắp tay đáp lễ, nắm lấy hai tay Thần-phi mà chẩân mạch. Thần phi khóc : – Bạch sư phụ, con mới xa sư phụ có mấy năm, mà bệnh đẵ ra nông nỗi này, không biết có phải nghiệp chướng hay không ? Ngài đáp : – Không hẳn thế đâu, khi Thần phi còn là một thiếu nữ nơi dân dã, đời sống vô tư không phiền không lo, vì vậy Thất tình đều bình thường. Ở dân dãù, thì Thiên-khí trong lành, ẩm thực tiết độ, nên Khí huyết đều xung thịnh làm sao mà bệnh được. Mấy năm nay Thần-phi vào cung, kinh-đô là chỗ thiếu thiên- khí sạch sẽ, lại ẩm thựïc, tửu nhục nhiềâu. Hơn nữa qua hai lần sinh đẻ, khí huyết, chân khí càng yếu đi, nên ngoại tà mới thừa cơ xâm nhập. Thần phi bạch : – Cách đây năm ngày, đệ tử nhân đi thăm dân về, gặp gió lạnh, rồi lên cơn sốt, đau nhức, trong cổ đau, miệng khô. Kế sau đó thì hai khớp xương ở cườm tay sưng lớn, đau nhức chịu không được. Hôm nay tay không đau nữa mà đau sau cổ và đầâu gối. Thiền sư Minh-không an ủi : – Thần-phi bị sốt nóng, rùng mình, thích trùm đầâu mà ngủ, cái đó gọi là Aùc hàn. Ta vốn biết tiền nhân nhà Thần-phi đều bị chứng Phong-thấp, ta liệu rằng sau Thần-phi thế nào cũng bị di truyền chứ chẳng sai.Không ngờ bệnh phát sớm thế. Ta bắt rnạch của Thần phi, thấy "Phù" mà "Khẩn". Máu tự tim chảy ra chân tay, cơ thể, nhưng nay sau cổ, đầu gối, tay sưng làm khí huyết tắc nghẽn, vì vậy mạch không thông đều. Ta thấy khi tới mau trễ thất thường. Chứng bệnh của Thần-phi là phong-thấp di truyền. Quan Thái-y hỏi : – Bạch sư phụ, đệ tử cũng biết cái nguyên lý đó, nhưng không hiểu sao hôm trước Thần phi đau ở cườm tay, đệ tử dùng châm trị tại Ngoại-quan, Hiệp- cốc, Dương-khê, Dương-trì, Dương Cốc. Được 2 ngày thì bệnh lại lên cổ và đầu gối, sợ rằng bệnh chạy vào Tâm-tạng thì khó thay nên đệ tử mới xin thỉnh đại-sư phụ về. Ngài giảng giải : thuocdongduoc.vn
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2