intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Flat-out love - Mối tình 2D: Phần 1

Chia sẻ: An Thach Luu | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:168

19
lượt xem
0
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Mối tình 2D là một câu truyện hài hước lãng mạn dành cho các bạn trẻ, đã lọt vào bảng xếp hạng danh tiếng trên tờ New York Times Bestsellers, trở thành hiện tượng văn học mạng của năm 2012. Phần 1 của Flat-out love - Mối tình 2D gồm 15 chương với những mẩu Email ngắn, những dòng cập nhật trạng thái và những đoạn chat Facebook qua lại giữa hai nhân vật chính. Mời các bạn cùng đón xem.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Flat-out love - Mối tình 2D: Phần 1

  1. Mối tình 2D Jessica Park Chia sẻ Ebook: http://www.downloadsach.com Follow us on Facebook: https://www.facebook.com/caphebuoitoi
  2. MỤC LỤC Lời cảm ơn Phần 1 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Phần 2 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Phần 3 Chương 24
  3. Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32
  4. Giới thiệu Mối tình 2D (tựa gốc Flat-out love) là một cuốn tiểu thuyết h{i hước lãng mạn dành cho các bạn trẻ, đ~ lọt vào bảng xếp hạng danh tiếng New York Times Bestsellers, trở thành hiện tượng văn học mạng của năm 2012. Cuốn tiểu thuyết được kể bằng một giọng văn h{i hước trẻ trung, xen lẫn những mẩu email ngắn, những dòng cập nhật trạng thái và những đoạn chát Facebook qua lại giữa hai nhân vật chính. Julie Seagle đ~ không may mắn tìm được một căn phòng trọ tử tế ở Boston để thuận tiện cho việc học đại học của mình. Vì lẽ đó, Julie đ~ phải thu xếp ở nhờ vài hôm trong nhà bạn cũ của mẹ cô, Erin Watkins. Ngay khi đặt ch}n đến ngôi nh{ n{y, Julie đ~ cảm thấy một điều gì đó không bình thường ở tất cả các thành viên trong gia đình, đặc biệt là cô con gái út, Celeste. Thông minh nhưng thiếu kỹ năng giao tiếp và các mối quan hệ xã hội, Celeste chỉ tôn thờ người anh cả Finn đang đi du lịch vòng quanh thế giới. Cô bé luôn mang theo bên mình tấm hình Finn Phẳng (2D) bằng chính chiều cao thực của Finn ngo{i đời, luôn tâm sự với anh trai mọi chuyện buồn vui…, điều này khiến cô bé trở nên kỳ quặc trong mắt bạn bè. Julie quyết định tìm căn nguyên sự việc để giúp đỡ cô bé. Tuy nhiên, với một ông bố đi công t|c triền miên, một bà mẹ chìm đắm trong công việc và một cậu anh trai thứ Matthew lập dị, Julie không còn c|ch n{o kh|c ngo{i đi tìm c}u trả lời ở Finn qua kết nối trên mạng xã hội Facebook. Những tấm hình Finn từ những nơi xa xôi cùng c|c status cập nhật liên tục những trải nghiệm mạo hiểm và các hoạt động vì cộng đồng của Finn khiến Julie đặc biệt ngưỡng mộ. Finn trở thành bạn Fb của Julie trong nỗ lực muốn tiếp cận v{ giúp đỡ em gái anh. Những lời tâm sự dí dỏm của anh đ~ khiến Julie thầm yêu ch{ng trai “người hùng” n{y dù chưa từng gặp mặt. Finn cũng l{ người cô tin cậy chia sẻ nỗi buồn thiếu vắng người cha mà Julie luôn cố vượt qua bằng cách tự huyễn hoặc mình. Song hành với Finn trên Fb là cậu em Matt ngo{i đời thực, ch{ng trai được Julie cho là vô cảm, song kỳ thực lại luôn thầm lặng đồng hành chia sẻ những nỗi đau mất mát có thật của Julie, của cô em g|i Celeste… Chính anh mới l{ người gắn kết tất cả, cùng nỗ lực của Julie giúp gia đình Watkins quay trở về với nhịp sống cân bằng của chính họ. Nhưng mối tình trên mạng nào rồi cũng phải đến lúc bước ra thế giới thật. Julie sẽ lựa chọn như thế nào khi đối diện với sự thật không dễ chấp nhận về ch{ng trai mình đ~ yêu? Liệu hạnh phúc có mỉm cười với cô gái dễ mến, tận tâm và chân thành ấy? Liệu câu chuyện cổ tích thời Facebook có khép lại với một kết thúc có hậu? Mối tình 2D là một cuốn sách sâu sắc l{m độc giả bật cười cho đến khi phải thực sự bật khóc. Sự chia sẻ cảm động và niềm tin sâu sắc về tình anh em, tình gia đình, tình bạn, tình yêu… khiến nó thực sự là câu chuyện cổ tích thời Facebook… “- Em xin lỗi. Vẫn luôn là anh – Julie nói.
  5. - Cái gì? – Anh khẽ hỏi. Nó ngẩng đầu lên và áp má mình vào má anh. - Vẫn luôn là anh. Em cứ tưởng l{ ai kh|c, nhưng chính l{ anh. Anh l{ người m{ em đ~ cảm thấy.” *** Hình như em say nắng anh rồi. Tốt. Anh nghĩ anh cũng say nắng em rồi. Chúng mình đừng kéo chiếc dù này nhé. Vậy l{ chúng ta đ~ bung dù v{ đang trôi lơ lửng, cưỡi gió đạp mây. Chỉ có anh v{ em. Khi chúng ta rơi như thế này em có thể nghe thấy anh, nhớ không? Anh bảo em là anh không muốn chuyện này kết thúc. Anh không muốn tiếp đất và tiến vào thế giới thực, vì anh thích thế giới trên này của chúng ta hơn.
  6. Nhận định “Mối tình 2D” l{ cuốn s|ch đầu tiên mà trong một thời gian d{i đ~ khiến tôi cảm động sâu sắc. --- Book & a Latte --- Đ}y l{ cuốn sách TUYỆT VỜI nhất mà tôi từng đọc… Tôi đ~ từng đọc rất nhiều nhưng không có cuốn nào như thế này. Nó khiến tôi bật cười cho đến khi tôi khóc thật sự. Thật dí dỏm, u buồn, lãng mạn và trên cả tuyệt diệu. --- ComaCalm’s Corner --- Cuốn s|ch n{y hay đến lức không tưởng. Nó xếp thứ nhất trong top những cuốn sách yêu thích của tôi. Nó đ~ vượt hơn… tôi d|m nói l{… vượt trội hơn t|c phẩm tôi cực say mê của Nicholas Sparks. Một dạng sách ho{n to{n kh|c nhưng tôi đang cố chứng minh một quan điểm ở đ}y --- Just Another Book Addict --- Nó khiến tôi cười, khóc và cảm nhận những cảm xúc m{ tôi nghĩ tr|i tim đen tối của mình không cho phép cảm nhận. --- See K.Read ---
  7. Tác giả JESSICA PARK Jessica Park sinh ra tại Boston, hiện sống ở New Hamshire, là nữ nh{ văn chuyên viết truyện cho lứa tuổi teen. Mối tình 2D sau khi ra mắt dưới hình thức tự xuất bản thông qua hệ thống Kindle của Amazon đ~ nhanh chóng gi{nh được thiện cảm của bạn đọc, b|n được 45.000 bản ebook chỉ trong một tháng và lọt vào các bảng xếp hạng sách bán chạy nhất của Amazon, New York Times, USA Today, trở thành hiện tượng văn học tuổi teen của năm 2012. Một số tác phẩm tiêu biểu của Jessica Park: Flat-Out Love Relatively Famous What The Kids Say (1&2) Left Drowning Để biết thêm thông tin về Jessica Park, bạn hãy truy cập trang web: http://jessicapark.me/ hoặc like trang Facebook cá nhân: https://www.facebook.com/authorjessicapark
  8. hoặc bạn cũng có thể theo dõi tác giả trên twitter@JessicaPark24
  9. Hoàng Anh là dịch giả hai thứ tiếng Anh, Ph|p, đ~ có hơn mười đầu sách dịch được xuất bản. Bạn đọc sẽ dễ dàng nhận ra chất giọng dí dỏm, trẻ trung của anh trong những tiểu thuyết lãng mạn mới nhất anh vừa dịch như Mối tình 2D, Anh chàng mộ bên, Cô nàng mộ bên… Đặc biệt, dịch giả Ho{ng Anh còn đặc biệt thành công khi chuyển ngữ các tác phẩm văn học trinh thám được nhiều độc giả yêu thích: Mùi Adam, Kẻ nhắc tuồng, Ngôi nhà lụa, v.v
  10. “Tình chỉ đẹp khi còn trên… Facebook” Tặng Lori, người đ~ tự làm ra những chiếc bản lề của chính mình
  11. Lời cảm ơn Xin dành lời c|m ơn to lớn cho toàn bộ gia đình tôi vì đ~ chịu đựng tính khí kỳ quái của tôi trong khi viết cuốn sách này. Một lời c|m ơn đặc biệt đến cha tôi, người đ~ sử dụng kiến thức t}m lí khi đọc bản thảo của tôi v{ đưa ra nhiều ghi chú hữu ích. Con yêu ba, ba ơi. Xin gửi vô số c|i ôm cho Jessica Whitney, người luôn gọi tôi l{ “cô g|i ngọt ng{o” khi tôi cần điều đó nhất. Mọi người đều nên có một kẻ đồng lõa thú vị như vậy. Lori Gondelman xứng đ|ng được phong làm nữ thần. Lori đ~ đọc sửa từng chương, tặng tôi vô số lời động viên, kêu gào thúc ép tôi viết nhanh hơn, bảo tôi những gì cần giữ lại hoặc nên bỏ đi, và gửi cho tôi h{ng túi c{ phê Dukin’ Donuts để tôi có thể thoải m|i “phê” caffeine m{ viết cho đến nửa đêm. Tôi ngờ rằng nếu không can thiệp vào việc đ|nh m|y chắc Lori cũng sẽ cầm tay tôi khi tôi viết truyện. Không ai có thể l{m được nhiều hơn thế, và tôi vô cùng biết ơn niềm tin bền bỉ mà Lori đ~ d{nh cho cuốn s|ch n{y cũng như cho tôi. Christy Poser đ~ chia sẻ kinh nghiệm nhảy dù của cô ấy với tôi qua điện thoại và thậm chí còn gửi các bản DVD quay những cú nảy của mình. Mặc dù rõ ràng là một người liều mạng đ|ng sợ, Julie mắc nợ Christy. Cũng như tôi mắc nợ cô ấy. Hai tác giả Karen MacInerney v{ Heather Webber đơn giản là quá suất sắc. Cả hai đ~ chỉ cho tôi hướng đi đúng đắn và không hề khó chịu về việc họ đúng đắn như thế nào. Họ là những người thông minh, những nh{ văn t{i năng, v{ những người bạn tuyệt vời. C|m ơn Meg Travis, Shelly Toler Franz, Caitlyn Henderson, Carrie Spellman, v{ Pixie Poe vì đ~ đọc các phiên bản khác nhau của đề cương, bản thảo và hết mình ủng hộ tôi. Tôi đ~ biết Meg từ hồi trung học, và bây giờ cũng như hồi đó cô ấy là một người không thể n{o quên. Shelly v{ Caitlyn đúng l{ niềm ao ước của các tác giả và cho thấy bạn bè trên Facebook quả là những người bạn thực sự. Carrie là một độc giả kiêm nh{ phê bình đ|ng tin cậy, và những lời có cánh của cô ấy l{ động lực tôi cần để hoàn thành cuốn sách. Pixie không chỉ là một người nghiện sách, mà
  12. còn có một cái tên rất ngầu và sở hữu một cây Giáng Sinh màu hồng. Một cô gái còn yêu cầu gì hơn thế từ một người bạn? Anh chàng Adam Conner – Sax thần sầu đ~ giải mã ngôn ngữ nói của MIT và chịu đựng sự lắm lời của tôi khi tôi nghĩ ra nh}n vật của mình. Như trước giờ vẫn thế, anh tỏ ra là một người nồng nhiệt, đ|ng yêu, v{ đa t{i ph|t sợ. Một c|i nghiêng đầu cung kính dành cho Jonathan Slavin, người thích series phim Hàm cá mập cũng nhiều như tôi. David Pacheco vô đối v{ khôi h{i đ~ rất hào phóng khi cung cấp phần lớn các cập nhật trạng thái cho cuốn s|ch. (Dave, chú ý nhé, đ}y l{ nơi anh được ghi công cho t{i năng của mình.) Anh đ~ kiên nhẫn chịu trận rất nhiều câu hỏi của tôi và trả lời tất cả với sự ân cần h{i hước nhiều hơn những gì chúng xứng đ|ng. Như một lời cảm ơn, tôi sẽ gửi cho anh một cái xác sống, cỗ máy thời gian, sổ kế toán cho Câu lạc bộ Procrastinator, và một cái bánh sandwich xịt đầy pho mát. Hãy theo dõi anh ta trên Twitter@whatdoIknow nếu bạn nghĩ rằng bạn có thể theo nổi. Nhưng đừng lo, phần lớn chúng tôi đều không thể. Carmen Comeaux v{ Jim Thompson đ~ đủ tử tế để thực hiện kỳ công biên tập trên một bản thảo rất thô vụng. Carmen đ~ can đảm vượt khó, ngay cả khi các lỗi ngữ pháp của tôi khiến cô phải viết chữ “King khủng!” ở bên lề bản thảo. Và qua đ}y Jim sẽ nổi tiếng như l{ “vua dấu gạch nối.” Hai người thật hoàn hảo, nghiêm cẩn, và quá giỏi nghề. Brian Yagel đ~ l{m tất cả mọi thứ từ hỗ trợ kỹ thuật trên thực tế cho đến nhả ngọc phun châu những thuật ngữ dị thường mà tôi vẫn còn chưa hiểu được hoàn toàn. Thế nhưng nó lại có ý nghĩa với cậu. Và cậu đ~ xoay xở để giữ nguyên sự nhã nhặn ngay cả khi nói ra những thứ như “ứng dụng của bên thứ ba” v{ “c|c bản ghi điều khiển”. Tận hưởng hai phút của cậu với những dòng cập nhật Facebook đó nhé, nhóc. Điều quan trọng không phải là bạn biết cái gì –
  13. hoặc khi nào bạn hiểu ra. Mà là cả cuộc hành trình. Phần 1
  14. Chương 1 Julie Seagle nhìn thẳng trước mặt và tự hứa với mình một điều. Nó sẽ không bao giờ mướn nhà trên Craigslist một lần nào nữa. Quai đeo của chiếc va li chật căng nghiến vào vai khiến Julie phải thả nó xuống cạnh hai chiếc va li nằm trên vỉa hè. Có khả năng bây giờ Julie chẳng có nơi n{o để cất chúng. Nó nheo mắt nghi ngờ nhìn bảng hiệu đèn nhấp nháy rao bán những chiếc bánh burrito ngon nhất Boston. Có đọc lại bản in của c|i email cũng chẳng thay đổi được gì. Hừm, địa chỉ thì đúng ở đ}y rồi. Nhưng dù Julie thích món burrito và cái quán nhỏ cũng tương đối xinh, rõ ràng là ngôi nhà kia không thể có một căn hộ ba phòng ngủ dành cho sinh viên. Nó thở d{i v{ móc di động trong ví ra. - Mẹ ơi! - Cưng hả? Vậy là con tới Boston rồi hả? Ohio bắt đầu nhớ con rồi nè. Mẹ không thể tin nổi con đ~ lên đường đi học đại học. Căn hộ sao rồi con? Có gặp mấy bạn ở trọ cùng chưa? Julie hắng giọng và nhìn lên cái mái bằng của qu|n ăn. - Căn hộ… kh| tho|ng. Nó có thiết kế mở. - Phòng của con thế nào? Có chật không con? – Mẹ Julie tỏ ra lo lắng. – Mà nếu có chật chút đỉnh, chắc nó cũng đỡ hơn ký túc x| hả con? - Phòng của con |? Nó… ơ… kh| l{ trống trải, có thể nói như vậy. Julie ngồi lên một chiếc va li. Một chiếc xe buýt thắng két phía sau lưng khiến nó nhăn mặt vì âm thanh chói tai.
  15. - Cái gì vậy? Phòng của con nhìn ra đường hả? Chúa ơi, có phải nó nằm ở tầng trệt không vậy? Nguy hiểm đó, Julie. Dễ bị trộm lắm. Cửa sổ có khóa không con? Để mẹ nhờ cậu. Chắc là phải l{m gì đó với căn phòng để an t}m hơn. - Làm gì có cửa sổ nào, mẹ ơi. – Julie cảm thấy mắt cay cay. Đ}y đúng l{ một cơn |c mộng. Nó chỉ mới đến Boston, hay cụ thể hơn l{ Jamaica Plain được một tiếng đồng hồ, vậy mà những hi vọng về một cuộc đời sinh viên huy ho{ng đ~ bắt đầu |m mùi đồ ăn Nam Mỹ nhiều hơn nó tưởng. – Thật ra con đ}u có căn phòng tử tế nào. Mẹ Julie khựng lại. - Con nói vậy là sao? Mẹ đ~ đóng tiền th|ng đầu, tháng cuối v{ đặt cọc đúng như chủ nhà yêu cầu. Séc ngân hàng chứ bộ giỡn chơi sao? Thằng cha đó đem phòng của con cho đứa khác thuê hả? – Sự hoảng hốt tăng cao trong giọng nói của mẹ Julie chẳng giúp ích được gì. - Con đ~ đến đúng địa chỉ. Anh lái taxi bảo đảm như thế. Nhưng c|i căn nh{ cho thuê đó hóa ra l{ một quán burrito. - Burrito! Trời đất quỷ thần ơi! - Con biết. Burrito đúng l{ món ăn đ|ng sợ. – Julie ngó quanh, hoàn toàn không biết nên làm gì tiếp theo. – Mẹ ơi, con phải làm gì bây giờ? Mặc dù không muốn làm mẹ mình lo lắng thêm, Julie vẫn không thể kiểm soát được sự run rẩy trong giọng nói của mình. Nó đang bơ vơ một mình giữa một thành phố xa lạ, chẳng quen biết ai, v{ đang ngồi lên cả núi hành lí. Ít ra thì ưu điểm của việc bị kẹt ở một con đường đông đúc l{ không ai tỏ ra rằng nó trông thật lạc lõng. Rất nhiều người đ~ đi qua m{ không buồn liếc nhìn nó thêm cái thứ hai. Đ}y l{ tuần đầu tiên của tháng Chín, Julie lại đang ở một nơi có nhiều trường đại học, nãy giờ nó đ~ trông thấy nhiều hơn một chiếc xe tải của dịch vụ dọn nhà len lỏi trong dòng xe cộ trên đường, chở theo c|c sinh viên v{ đồ đạc của họ tới những căn hộ thật sự chứ không phải kiêm chức năng qu|n ăn. Julie quệt nhanh nước mắt và kéo cặp kính m|t g{i trên đầu xuống. Nó sẵn sàng đ|nh đổi mọi thứ để được chen chúc với một đ|m bạn ngồi trên một trong những chiếc xe tải kia.
  16. - Con không có căn phòng n{o hết. Và với số tiền mẹ đ~ phải trả… đ|ng lẽ nó phải rẻ hơn ký túc x| v{ không bốc mùi burrito. Lần đầu tiên rời xa gia đình, bị lừa mất tiền vì một căn hộ không tồn tại và trở th{nh vô gia cư tại Boston, tất cả thật là thảm họa đối với Julie. - Julie, con đừng lo về số tiền đó v{o lúc n{y. Đ}y không phải lỗi của con. Mẹ cũng đ~ nghĩ c|i quảng c|o đó ho{n to{n bình thường. Con cứ ngồi yên vài phút, mẹ sẽ gọi điện cho nh{ trường để coi liệu họ có thể giúp con được không. Bình tĩnh nha. Con vẫn ổn chứ? Julie sụt sịt. - Dạ. - Đừng đi đ}u hết. Mẹ sẽ gọi lại ngay và chúng ta sẽ giải quyết chuyện này. Julie đeo tai nghe rồi d{nh hai mươi phút tiếp theo để thưởng thức thứ âm nhạc ủ ê, cào nhẹ lớp sơn móng tay m{u tím đậm vừa sơn hôm qua, v{ cập nhật dòng trạng thái trên Facebook của mình. Julie Seagle Boston, ngày 1: Không thích cái biệt danh Beantown vì nghe sặc mùi du lịch. Nhưng chính thức l{m cư d}n của nó dù đang vô gia cư. Vỉa hè tỏa hơi nóng ngột ngạt, v{ cho đến lúc này cái thành phố nóng như phòng xông hơi vẫn chưa quyến rũ được Julie. Tất cả những gì nó muốn là một trải nghiệm đại học bình thường, một cơ hội được học hành mà không sợ sẽ khiến đ|m bạn chọc quê vì nó thực sự thích học. Julie không cần phải vào ngôi trường đại học đắt đỏ nhất, hoặc những trường h{ng đầu, danh tiếng nhất. Nó chỉ muốn được thoát khỏi cảm giác luôn phải che giấu bản thân. Thật hay khi cuối cùng cũng được thoải mái thừa nhận rằng văn chương khiến nó mê mẩn, rằng cuộn mình ôm sách học thật l{ sướng, rằng nó chẳng muốn gì hơn l{ tham gia hết mình vào các buổi thảo luận sôi nổi trong lớp. Vậy thì, mong muốn có một nơi để ở khi bắt đầu sự nghiệp đại học là một điều hoàn toàn hợp lí.
  17. Chắc hẳn trường đại học Whitney sẽ không để một con bé đến từ miền nam Ohio phải tự mình xoay xở trên đường phố Boston rồi. Julie hoàn toàn có thể ngủ một đêm trong kh|ch sạn, nhưng nó muốn có một giải ph|p l}u d{i hơn. Thể nào chẳng có v{i đứa sinh viên thay đổi kế hoạch vào phút chót và giải phóng một chỗ trong phòng ký túc xá? Dám lắm. M{ c|i qu|n burrito cũng đang tuyển người làm, biết đ}u đ}y l{ dấu hiệu cho thấy nó nên phủi bụi vốn liếng tiếng Tây Ban Nha và khơi dậy niềm đam mê nấu nướng trong mình… Điện thoại của Julie chỉ vừa đổ một hồi chuông là nó bắt máy ngay. - Mẹ hả mẹ? - C|i trường quái quỷ đó không giúp gì được. Hình như mọi ngôi trường trong tầm bán kính ba chục dặm quanh đó đều rơi v{o tình trạng thiếu phòng trọ y chang, nên trường Whitney cũng đang trong tình thế phải nhét sinh viên vô khách sạn. Mẹ đ~ nảy ra một ý khác. Con còn nhớ cô Erin Watkins không? - Bạn cùng phòng hồi đại học của mẹ đúng không, c|i cô luật sư giỏi giang đó hả? Con không biết hai người vẫn còn là bạn. - Ờ, bọn mẹ cũng không thật sự thân thiết. Mấy năm nay mẹ không còn nói chuyện với Erin, nhưng mẹ nhớ trong tờ tập san cựu học sinh có nói cô ấy sống ở Cambridge và hiện đang giảng dạy tại Harvard. May mắn là mẹ đ~ tóm được cô ấy tại văn phòng. - Ôi trời, chuyện này thật xấu hổ, nhưng cô ấy có biết căn hộ cho thuê nào không ạ? – Julie khấp khởi hỏi. - Ơ, không. Nhưng Erin nhất quyết bảo con tới ở với cô ấy cho đến khi con tìm được một giải pháp thích hợp. Cậu Matthew con cô ấy đang trên đường tới rước con đó. Mẹ đ~ đưa Erin địa chỉ. Cô ấy nói chỗ con đang đứng không phải là một khu vực tử tế, và thật may trời chưa tối vì mới có bốn giờ chiều. Matthew lái một chiếc Volvo xanh dương. Cậu ta sẽ tới chỗ con ngay. - OK. Matt, khu vực nguy hiểm, xe Volvo xanh. Nếu con lên lộn xe, bị giết và quăng x|c trong một con hẻm, con muốn mẹ biết là con yêu mẹ biết chừng nào. Mẹ đừng ngó vô c|i ngăn kéo b{n học thứ ba của con nha.
  18. - Đừng có giỡn kiểu đó. Dù sao thì, Matthew đang học ở MIT. Hình như l{ khoa vật lí gì đó. Hay l{ to|n học nhỉ? Con có tin không? Với bộ gen của Erin, mẹ sẽ ngạc nhiên nếu con trai cô ấy không phải là thiên tài. - Con chắc chắn anh ấy rất hấp dẫn. Chỉ nội chữ vật lí cũng đ~ đủ khiến con rạo rực v{ đỏ bừng rồi nè. - Julie, mẹ không phải bà mối nha. Mẹ đang cố đưa con tới một chỗ an to{n để không phải sợ muốn chết vì con. - Dạ, con đi kiếm dịch vụ hẹn hò trên mạng vậy. – Nói đoạn Julie đứng lên và vuốt lại mặt trước của chiếc áo. Nó nhẹ cả người vì ít nhất cũng có thể đứng đợi một ai đó tới đón chứ không phải ngồi thất thểu. - Lần cuối mẹ nói chuyện với cô Erin là hồi nào vậy? - Nhiều năm trước. Từ khi tốt nghiệp, bọn mẹ chỉ nói chuyện với nhau được vài lần. Lâu lâu mẹ cũng nghe thấy tin tức của cô ấy. Bạn trong trường đại học là bạn cả đời, dù có khi nhiều năm trời các con không nói chuyện với nhau. Rồi con sẽ thấy. Một chiếc xe sẫm màu chạy chậm lại rồi dừng hẳn, đậu song song cạnh một chiếc xe kh|c ngay trước mặt Julie. - Mẹ ơi, con phải đi rồi. Con nghĩ nh}n vật tên Matt đ~ xuất hiện. - Con có chắc là cậu ta không? Julie ngó bên trong xe khi cửa kính hạ xuống. - Con thấy một g~ điên khùng một tay cầm kẹo mút, tay kia cầm cái liềm dính máu. Ôi trời! Hắn bắt con lên xe mẹ ơi. Chắc l{ đúng người rồi. - Julie, thôi đi! – Mẹ nó thốt lên. – Con không biết mẹ cảm thấy như thế nào khi đứa con gái duy nhất phải lang thang ở Boston đ}u. Mẹ ước gì có thể ở đó với con. Hãy chắc chắn đó l{ Matthew. Đòi cậu ta đưa bằng l|i đi.
  19. - Con sẽ làm thế. Con sẽ gọi sau khi đến nơi. Con yêu mẹ. - Mẹ cũng yêu con, cưng {. Mẹ xin lỗi vì sự cố n{y. C|m ơn cô Erin giùm mẹ, mẹ sẽ nói chuyệ với cả hai cô cháu sau. Julie gác máy và khấp khởi nhìn anh ch{ng đang đi vòng qua chiếc xe đến chỗ mình. - Anh Matt hả? - Căn cứ theo mấy c|i va li, anh đo|n em l{ Julie? Hay l{ anh đang bắt cóc nhầm cô g|i kh|c đ}y? – Anh ch{ng cười nhẹ và bắt tay Julie. Matt cao thiệt là cao, ít nhất cũng phải một mét tám ba, và có mái tóc màu vàng sậm lòa xòa che mắt. Làn da tái tố cáo anh ta không ra ngoài nhiều trong mùa hè vừa qua, nhưng chỉ cần liếc sơ chiếc áo thun là Julie hiểu ngay sự tình. Chiếc áo nhét trong cái quần jean lùng thùng có in hàng chữ Triết gia Nietzche là bạn tri kỷ. Rõ ràng Matt không phải là loại người chạy theo đ|m đông, v{ Julie nghi ngờ anh chàng cắm mặt trong thư viện suốt cả mùa hè. Nhưng Matt đủ tử tế để gác lại chuyện đang l{m để đi rước nó. Julie cũng có những lúc khá lập dị, dù không ngu tới mức khoe ra trên chiếc áo thun. Nó giấu kín những điều đó. Theo cách mà bất kỳ người nào có kỹ năng x~ hội đều làm. - C|m ơn anh đ~ tới rước em. Em thật sự không biết sẽ phải làm gì. Em hi vọng không làm phiền anh quá? – Vừa nói Julie vừa giúp Matt chất hành lí vào trong cốp xe rồi lên ngồi ghế trước. Ánh mặt trời th|ng Chín đ~ hun nóng chiếc xe, khiến Julie bất giác phe phẩy chiếc |o để giải nhiệt. - Không có gì. Xin lỗi em, xe hơi nóng vì m|y lạnh đang hỏng mà không ai chịu sửa. Nhưng cũng không phải đi l}u đ}u. – Matt xoay chìa khóa khởi động xe và một loạt tiếng phành phạch vang lên, khiến Julie đ}m sợ cả hai đứa sẽ phải ở lại l}u hơn trên con đường đ|ng ghét này. – Đừng lo. Cái xe này chuyên bị như thế nếu anh khởi động lại sau khi tắt m|y chưa l}u. Chỉ cần tăng ga một chút… Lên đường thôi! Julie liếc nhìn mình trong chiếc gương bên hông xe. Coi nó thật tiều tụy. Mồ hôi ướt đầm đìa nữa chứ. Không phải ướt theo kiểu có thể được diễn đạt bằng từ
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2