intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Khi mẹ khóc

Chia sẻ: E E | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

115
lượt xem
11
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tôi không học giỏi mà còn ngang bướng. Là con gái phải ngoan hiền dịu dàng, còn tôi cứ ngỗ nghịch như một thằng con trai. Không biết bao lần mẹ phải lên trường nói xin lỗi với thầy cô thay tôi. Sao ngày đó tôi hư thế, sao ngày đó tôi ngốc thật? đến bây giờ tôi vẫn tự hỏi. Nhiều lúc tôi biết mình sai , nhưng câu xin lỗi sao khó nói quá. tôi nhớ như in có một lần , tôi trốn học đi chơi cùng bạn bè. Thầy cô gọi điện về nhà báo cho...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Khi mẹ khóc

  1. Khi mẹ khóc Tôi không học giỏi mà còn ngang bướng. Là con gái phải ngoan hiền dịu dàng, còn tôi cứ ngỗ nghịch như một thằng con trai. Không biết bao lần mẹ phải lên trường nói xin lỗi với thầy cô thay tôi. Sao ngày đó tôi hư thế, sao ngày đó tôi ngốc thật? đến bây giờ tôi vẫn tự hỏi. Nhiều lúc tôi biết mình sai, nhưng câu xin lỗi sao khó nói quá. Tôi nhớ như in, có một lần, tôi trốn học đi chơi cùng lũ bạn. Thầy cô gọi điện về nhà báo cho mẹ biết. Về đến nhà, mẹ gọi tôi vào trong và bảo:
  2. - Mẹ làm lụng vất vả lo cho con ăn học, con lại trốn học đi chơi. Con không thương mẹ hay sao? - Con không thích học. Mẹ thích sao ngày trước mẹ không học đi! Câu nói của tôi không phải dao, nhưng xé nát lòng mẹ. Tôi nhận ra mình đã lỡ lời, nhưng vẫn không dám nói xin lỗi. Cuộc đời mẹ khổ lắm. Có lần mẹ kể, vì để đỡ gánh nặng cho ông bà ngoại nên mẹ phải nghỉ học từ năm lớp tám để đi làm phụ giúp ông bà. Cũng vì thế mà mẹ khổ, mẹ không muốn chúng tôi cũng khổ nên vất vả đến mấy mẹ cũng ráng lo cho chúng tôi đi học đàng hoàng. Vì chỉ có học chúng tôi mới có tương lai, chỉ có học mới có thể an ủi phần nào những tháng ngày màu xám của mẹ. Ấy vậy mà tôi lại nói ra những lời đó! Tôi đứng lặng, còn mẹ chỉ ôn tồn nói: - Cuộc đời mẹ khổ vì mẹ không học, con đừng như mẹ. Thương mẹ thì con ráng học đi, biết không? Rồi mẹ ôm tôi vào lòng, vuốt ve cái đầu ương bướng của tôi. Lòng mẹ ấm lắm, ấm đến nỗi trái tim tôi như muốn tan chảy.
  3. Mẹ ngồi đó, dường như đã rất lâu rồi tôi không nhìn mẹ kỹ như thế này. Mẹ gầy quá, bàn tay mẹ chai sần nhiều, mắt cũng thâm quầng vì thiếu ngủ. Chưa bao giờ tôi thấy mẹ cao cả như thế này, chưa bao giờ tôi cảm thấy mình thương mẹ như lúc này. Mẹ ngồi đó và mẹ khóc, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy mẹ khóc. Từ trước đến nay, dù tôi có hư thế nào, dù mẹ có buồn thế nào, mẹ cũng chưa bao giờ khóc vì sợ tôi lo lắng. Giọt nước mắt của mẹ như được che giấu từ rất lâu rồi, và bây giờ nó vỡ òa, long lanh nhưng chứa đựng bao nỗi đau của một người mẹ. Tôi vẫn đứng đó, chẳng dám lại gần ôm lấy mẹ mặc dù tôi rất muốn, người tôi như cứng đơ lại, các ngón tay nắm chặt. Tôi ghét bản thân mình. Từ trước đến giờ tôi đã làm gì cho mẹ vui, hay chỉ toàn làm cho mẹ đau, nói những lời hỗn láo làm mẹ buồn? Càng nghĩ nước mắt càng rơi, tôi khóc như chưa từng được khóc, nước mắt giàn giụa trên mặt. Tôi vẫn chẳng dám đến bên mẹ, chỉ lẳng lặng bước vào trong buồng. Tối hôm ấy, có một cô bé lần đầu tiên vì thương mẹ mà khóc. Tối hôm ấy, có một cô bé hối hận về những ngày tháng đã qua. Sau hôm đó, mẹ vẫn làm việc. Ngày qua ngày mẹ vẫn thế, tất tả lo miếng ăn cho gia đình. Nhưng mỗi sáng không chỉ có mẹ cùng chiếc nón lá, mà bên cạnh mẹ còn có đứa trẻ vụng về - là tôi. Tôi tập thói quen dậy sớm cùng mẹ ra chợ. Tôi đã thôi trốn học tuy nhiều lúc vẫn mắc lỗi ở trường do tính tình ngang bướng.
  4. Thời gian cứ thế trôi qua, vẫn có mẹ bên tôi. Gió cũng đã đưa hương hoa xuân len qua kẽ lá, mọi vật đều thay chiếc áo mới. Nhưng có một điều, mẹ tôi vẫn chiếc áo chắp vá. Mẹ mua cho chúng tôi đồ mới để mặc tết nhưng mẹ thì không. Nếu bây giờ Thượng đế cho tôi một điều ước, tôi chỉ xin một điều: Hãy khoác lên vai mẹ tôi tấm áo mới để mang đến hi vọng cho một cuộc đời đã quá nhiều khổ đau của mẹ.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2