JOURNAL OF SCIENCE OF HNUE DOI: 10.18173/2354-1067.2015-0059<br />
Social Sci., 2015, Vol. 60, No. 10, pp. 69-74<br />
This paper is available online at http://stdb.hnue.edu.vn<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
KHÔNG GIAN GIẢ TƯỞNG TRONG TRUYỆN<br />
CHÚC MỘT NGÀY TỐT LÀNH CỦA NGUYỄN NHẬT ÁNH<br />
<br />
<br />
Lã Thị Bắc Lý và Phùng Thị Hân<br />
Khoa Giáo dục Mầm non, Trường Đại học Sư phạm Hà Nội<br />
<br />
Tóm tắt. Trong Chúc một ngày tốt lành, Nguyễn Nhật Ánh đã tạo ra một không gian giả<br />
tưởng đầy màu sắc, mới lạ và hấp dẫn. Đó là một không gian mà cả con người và con vật<br />
đều có một hệ thống ngôn ngữ chung, thống nhất. Không gian ấy biểu hiện một thế giới<br />
đảo lộn, đầy ảo thuật; nơi tình yêu là lẽ sống. Tác phẩm cũng mang ý nghĩa phê phán lối<br />
sống thực dụng của con người và gửi gắm thông điệp: người lớn muốn hiểu được các em<br />
thì hãy nhìn thế giới bằng con mắt trẻ thơ. Qua lăng kính của trẻ nhỏ, ta sẽ thấy được thế<br />
giới luôn ẩn chứa nhiều điều kì diệu và đầy phép thuật. Đó chính là tấm vé đi tuổi thơ cho<br />
những ai hiểu được giá trị của nó.<br />
Từ khóa: Văn học thiếu nhi Việt Nam, Nguyễn Nhật Ánh, Chúc một ngày tốt lành, không<br />
gian giả tưởng.<br />
<br />
1. Mở đầu<br />
Trên thế giới, dòng văn học giả tưởng xuất hiện rất sớm và phát triển mạnh. Độc giả đã<br />
quá quen thuộc với cái tên Robinson, Perter Pan, Hoàng tử bé, Alice,. . . đặc biệt Harry Poter -<br />
cuốn truyện với phép thuật diệu kì làm mê hoặc không chỉ trẻ con mà cả người lớn. Ở Việt Nam,<br />
yếu tố giả tưởng cũng được nhiều tác giả quan tâm như Trên hành trình Đêta của Lưu Văn Khuê,<br />
Những đôi mắt lạnh, Chuỗi hạt Azoth, Xuyên thấm của Phan Hồn Nhiên, Thiên mã của Hà Thủy<br />
Nguyên,. . . Nhiều tác giả sáng tạo ra thế giới giả tưởng bằng việc lấy các câu chuyện về loài vật để<br />
lôi cuốn, kích thích trí tưởng tượng của trẻ thơ. Các con vật hiện lên như con người, có suy nghĩ,<br />
hành động, cảm xúc và cũng biết yêu thương. . . Với khuynh hướng này, Nguyễn Nhật Ánh là một<br />
ví dụ tiêu biểu. Trong hàng loạt truyện viết đầu thế kỉ XXI như Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, Tôi<br />
thấy hoa vàng trên cỏ xanh, Lá nằm trong lá, Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ, Ngồi khóc trên cây,<br />
Chúc một ngày tốt lành, Bảy bước tới mùa hè,. . . Nguyễn Nhật Ánh đã tạo ra một không gian giả<br />
tưởng đầy hấp dẫn, thu hút bạn đọc vào mê cung của những câu chuyện li kì, huyền ảo.<br />
Trong bài viết này, chúng tôi chỉ khảo sát không gian giả tưởng trong truyện Chúc một ngày<br />
tốt lành. Một không gian được thêu dệt bằng trí tưởng tượng đậm chất siêu thực - một thế giới mới<br />
lạ, đầy màu sắc. Trong thế giới ấy, Nguyễn Nhật Ánh đã biến những điều không thể thành có thể,<br />
biến mơ tưởng thành hiện thực. Ngỡ là phi lí nhưng lại vô cùng có lí.<br />
<br />
<br />
Ngày nhận bài: 15/7/2015 Ngày nhận đăng: 10/11/2015<br />
Liên hệ: Lã Thị Bắc Lý, e-mail: ltbl@hnue.edu.vn<br />
<br />
<br />
<br />
69<br />
Lã Thị Bắc Lý<br />
<br />
<br />
2. Nội dung nghiên cứu<br />
2.1. Không gian giả tưởng được xây dựng bằng một hệ thống ngôn ngữ thống<br />
nhất<br />
Trong thế giới Chúc một ngày tốt lành, Nguyễn Nhật Ánh đã xây dựng một ngôn ngữ chung<br />
cho tất cả các nhân vật để chúng có thể trò chuyện với nhau như con người. Ở đây, ranh giới giữa<br />
con người và con vật đã bị xóa bỏ. Con vật được xây dựng như con người với những suy tư, trăn trở<br />
về thế giới, về tình yêu, về mối quan hệ xã hội. Nguyễn Nhật Ánh mang đến cho bạn đọc một thế<br />
giới hoàn toàn mới lạ. Các con vật tự thiết lập một bộ từ điển ngôn ngữ chung, bao gồm cả phiên<br />
âm, dịch nghĩa:<br />
- Un un gô – gô un un: chào buổi sáng<br />
- Chiếp un un: Anh có khỏe không ?<br />
- Un un – chiếp un un: Tôi khỏe còn anh ?<br />
- Un un: Khỏe ạ<br />
- Ăng gô gô: Chúc một ngày tốt lành<br />
- Chiếp chiếp gô: Cảm ơn<br />
- Un gô gô: Chúc ngủ ngon.<br />
- Gồ gồ - gồ un - ủn gô. . . ô. . . ô: Thế là tình ta vỡ tan.<br />
- . . . . . . ..<br />
Trên cơ sở bộ từ điển cẩm nang ngôn ngữ đó, thằng Cu (đại diện cho con người) và các con<br />
vật đã tạo ra một loạt các cuộc hội thoại theo chủ đề để con người có thể tiếp cận với con vật một<br />
cách dễ dàng hơn. Nguyễn Nhật Ánh đã kéo gần khoảng cách giữa con người với thế giới loài vật<br />
để lắng nghe những âm thanh mà vốn thường ngày ta vẫn cho là vô nghĩa.<br />
Không chỉ hiểu nhau về mặt ngôn ngữ mà người với vật còn có thể chia sẻ với nhau cả<br />
những tâm tư tình cảm thầm kín. Thằng Cu rất hiểu suy nghĩ của cún Lọ Nồi vì nó cũng đang yêu.<br />
Những rung động khác giới khiến chúng có thể đồng cảm, hiểu và xích lại gần nhau hơn. Nguyễn<br />
Nhật Ánh đã thiết lập một ngôn ngữ chung giữa con người với con vật, con vật với con vật đó chính<br />
là ngôn ngữ tình cảm.<br />
Với việc xây dựng hệ thống ngôn ngữ thống nhất như vậy, dường như Nguyễn Nhật Ánh<br />
muốn định danh lại thế giới, nghĩa là tạo ra hai lần lạ. Thông thường thì con vật nào phải kêu đúng<br />
tiếng con vật ấy. Nhưng tác giả đã đảo lộn lại trật tự ấy bằng việc luân chuyển ngôn ngữ để các con<br />
vật có thể hiểu lẫn nhau. Điều này hoàn toàn có lí vì thế giới đó được nhìn theo logic của trẻ thơ.<br />
Nguyễn Nhật Ánh đã thành công trong việc xây dựng một không gian giả tưởng, không gian mơ<br />
ước của trẻ thơ và tất nhiên, trong không gian ấy, người lớn cũng được quay trở về với chính thơ ấu<br />
của mình.<br />
<br />
2.2. Không gian giả tưởng biểu hiện một thế giới đảo lộn<br />
Trước hết, là sự đảo lộn trong thế giới loài vật. Sự thay đổi ngôn ngữ (tiếng kêu) của các<br />
con vật đã dẫn đến những đảo lộn trong cuộc sống. Các bà mẹ cứ theo tiếng kêu mà đi tìm con,<br />
rốt cuộc chỉ thấy con người khác. “Chị Nái Sề thở phì phì, kêu ụt ịt, rồi lại thở phì phì trông rất tức<br />
giận: Ai đời tôi đi kiếm thằng Đuôi Xoăn và thằng Lọ Nồi cả buổi rốt cuộc lại bắt gặp thằng Mõm<br />
Ngắn con nhà chị Vện”. Trong khi người lớn tỏ ra tức giận thì bọn trẻ vô cùng thích thú. Chúng tự<br />
tạo ra trò chơi ngôn ngữ mà người lớn cho là kì quặc. Chỉ trẻ con mới có thể nghĩ ra những điều kì<br />
<br />
70<br />
Không gian giả tưởng trong truyện Chúc một ngày tốt lành của Nguyễn Nhật Ánh<br />
<br />
<br />
diệu. Và cũng chỉ có chúng mới có thể biến khu vườn nhà bà Đỏ vốn buồn tẻ trở nên sôi động với<br />
dòng người lũ lượt kéo đến tham quan. Nguyễn Nhật Ánh đã làm đảo lộn cả thế giới loài vật, và<br />
đó cũng chính là thế giới của tuổi thơ đầy ắp những “nghịch lí” mến thương.<br />
Thứ hai là đảo lộn trong thế giới người lớn.Việc con vật nọ kêu tiếng con vật kia làm cho<br />
người lớn vô cùng kinh ngạc, hoảng hốt. Bà Hai Nhành thì kêu lên một tiếng ối mẹ ơi rồi chạy<br />
thật nhanh, bà Đỏ thì lo lắng không ăn không ngủ, ông Sáu Thơm thì khẳng định không dám nuôi<br />
những con vật quái này trong nhà, ông an ninh cũng khẳng định thế này thì loạn mất. Không thể<br />
quản lí nổi nếu không kịp thời chấn chỉnh... Có thể nói, người lớn không thể chấp nhận được điều<br />
vô lí đó, chỉ có thằng Cu thấy thú vị vì nó là trẻ con. Nhưng chính sự khác thường đó làm cho<br />
người lớn phải nhìn lại, suy nghĩ và thực sự quan tâm đến những con vật thường ngày quanh họ.<br />
Chúng cũng có cảm xúc riêng, có ngôn ngữ riêng, có tình yêu riêng như con người. Nguyễn Nhật<br />
Ánh như sắp xếp lại trật tự thế giới bằng việc tưởng tượng ra loài vật có thể sáng tạo ra ngôn ngữ<br />
và có thể nói chuyện như con người. Đảo lộn hơn nữa là con người có thể giao tiếp với con vật.Và<br />
hơn thế, chính con người còn cảm thấy điều đó là thú vị. Khoảng cách giữa con người và con vật<br />
được xích lại gần nhau hơn. Họ thấy yêu cuộc sống hơn và cảm thấy thế giới thật mới mẻ, thật<br />
đáng yêu.<br />
Có thể nói, Nguyễn Nhật Ánh đã tạo ra một thế giới đầy ảo thuật. Ông đã làm thay đổi cách<br />
nhìn của con người đối với con vật và cách nhìn của người lớn đối với trẻ thơ. Nguyễn Nhật Ánh<br />
nhìn thế giới theo suy nghĩ của trẻ con cho nên thế giới phải kì lạ, phải khác biệt và có nhiều trò<br />
chơi độc đáo. Bởi ông hiểu tính cách của trẻ thơ, luôn thích những thứ mới lạ, thích phiêu lưu,<br />
khám phá, thích làm những điều trái với suy nghĩ của người lớn. Nguyễn Nhật Ánh đã tạo ra một<br />
không gian vui chơi cho trẻ nhỏ, đồng thời, đưa người lớn được trở về với tuổi thơ của chính mình.<br />
<br />
2.3. Không gian giả tưởng – nơi tình yêu là lẽ sống<br />
Dường như Nguyễn Nhật Ánh đã chạm đúng mạch cảm xúc của lứa tuổi học trò với những<br />
rung động đầu đời, những yêu thương nhẹ nhàng, những cảm xúc không tên, những định nghĩa hết<br />
sức mơ hồ về tình yêu: Lọ Nồi nghe rất rõ tiếng đập của trái tim trong ngực khi nàng sắp đi ngang<br />
qua. Lọ Nồi lần đầu tiên biết đến cảm giác của tình yêu sét đánh (theo ngôn ngữ của người lớn),<br />
nó cảm thấy mọi thứ như đang quay cuồng khi nhìn thấy nàng Đeo Nơ: Chưa bao giờ nó thấy một<br />
nàng heo nào đẹp đến thế. Nàng chạc tuổi nó, toàn thân trắng hồng, rèm mi như tơ nõn mỗi khi<br />
nàng chớp mắt, đặc biệt cổ nàng đeo một chiếc nơ màu đỏ. Mỗi khi nàng thong thả cất bước bên<br />
kia hàng rào, trông nàng mới uyển chuyển làm sao. Nguyễn Nhật Ánh diễn tả thật tinh tế cảm xúc<br />
của Lọ Nồi khi trái tim đang ngập tràn tình yêu. Nó như bị tê liệt mọi giác quan chỉ có trái tim<br />
là thổn thức, rộn ràng và say đắm trước cái đẹp kiều diễm, nữ tính của nàng Đeo Nơ. Kể từ đó,<br />
hình ảnh nàng Đeo Nơ luôn ám ảnh trong tâm trí Lọ Nồi, nhiều khi bản thân nó không thể điều<br />
khiển được trái tim mình. Tình yêu có sức mạnh kì diệu, làm cho nó thấy rạo rực, khao khát và nhớ<br />
nhung.<br />
Lọ Nồi yêu nàng Đeo Nơ, thằng Cu cũng yêu nhỏ Hà. Cả chủ và vật nuôi đều nhớ nhung<br />
hình bóng bên kia bờ rào. Lọ Nồi và thằng Cu cùng tâm trạng đau đớn, buồn bã khi nghe những<br />
lời nhận xét như cứa vào tim của nàng Đeo Nơ và nhỏ Hà. Nàng Đeo Nơ nhận xét về Lọ Nồi một<br />
cách tự nhiên, vô tư: Mặt bạn giống như trang giấy bị vấy mực ấy. Trông bẩn bẩn thế nào. Trong<br />
khi đó, Nhỏ Hà cũng làm thằng Cu vô cùng buồn bã: Tôi ghét những người nói dối lắm đó. Những<br />
câu nói rất vô tư nhưng với người yếu dấu thì chẳng khác nào vừa đóng mẩu đinh cuối cùng lên<br />
nắp quan tài định mệnh. Tình yêu đem lại cho người ta niềm vui nhưng cũng đem lại cho người<br />
ta nỗi buồn. Nguyễn Nhật Ánh đã thể hiện rất đúng tình yêu của lứa tuổi mới lớn bồng bột, hồn<br />
<br />
<br />
71<br />
Lã Thị Bắc Lý<br />
<br />
<br />
nhiên, và rất . . . . trẻ con.<br />
Tình yêu làm thay đổi mọi thứ và làm con người ta trở nên mềm yếu. Lọ Nồi, thằng Cu<br />
như chàng si tình trong giấc mơ gặp nàng công chúa xinh đẹp. Tình yêu làm cho họ thông minh<br />
và dũng cảm. Chính bởi vậy mà Lọ Nồi và thằng Cu đã cứu “người yêu” của mình thoát khỏi bọn<br />
trộm cướp. Và phần thưởng xứng đáng cũng đã đến với họ. Nàng Đeo Nơ và nhỏ Hà đã biết đến<br />
tình yêu của Lọ Nồi và thằng Cu. Nguyễn Nhật Ánh đã rất thành công khi miêu tả tâm trạng, cảm<br />
xúc của lứa tuổi mới lớn, bắt đầu biết chú ý, biết rung động với những đối tượng khác giới. Tình<br />
yêu của lứa tuổi học trò luôn luôn hồn nhiên, đáng yêu và đẹp như chính các em vậy.<br />
Tình yêu ấy có sức lan tỏa ghê gớm: Một khi sóng gió tình trường đã trôi qua, con người<br />
(cũng như con heo – và tất tần tật các con vật khác) không còn thấy run sợ trước bất cứ điều gì<br />
trên đời nữa. Gấp trang sách lại, bạn đọc như vẫn còn thấy dư đọng những dư vị ngọt ngào của tình<br />
yêu. Thực sự viết được những điều tinh tế thì phải cần có một tâm hồn tinh tế, óc quan sát tinh tế<br />
mới có thể làm nên những điều tuyệt diệu.<br />
<br />
2.4. Giá trị phản ánh của không gian giả tưởng trong Chúc một ngày tốt lành<br />
Thứ nhất, không gian giả tưởng phản ánh hiện thực xã hội. Nguyễn Nhật Ánh sáng tạo ra<br />
những điều trái ngược với quy luật tự nhiên để phản ánh một thực tại xã hội thực dụng, thiếu tình<br />
yêu thương. Trong khi các con vật đang rất thú vị với việc “sáng tạo” ngôn ngữ của mình thì các<br />
cơ quan chức năng lại lợi dụng việc đó để kiếm lời: Ông động vật hoang dã muốn đưa ngay những<br />
con vật này vào sách đỏ, ông du lịch thì nghĩ ngay đến một dự án vĩ đại nhằm khuếch trương hình<br />
ảnh của ngành du lịch, ông thuế vụ không thể nói lên lời vì còn phải nhẩm tính số thuế sẽ thu được<br />
trong ngày sắp tới, bà y tế thì đề cao công tác kiểm dịch và phòng bệnh. . . . Cũng theo đó, ngành<br />
báo chí tăng doanh thu khủng khiếp, còn nhà bà Đỏ thì hũ gạo đầy lên liên tục, thằng Cu lúc nào<br />
cũng có tiền trong túi. . .<br />
Ngay sau khi phát hiện ra khả năng đặc biệt của các con vật ở nhà bà Đỏ, các cơ quan chức<br />
năng bắt đầu đổ xô vào đầu tư. Trên danh nghĩa thì là quan tâm đến đời sống nhân dân nhưng sâu<br />
xa chính là phục vụ cho lợi ích của cá nhân họ: Các nẻo đường dẫn đến nhà bà Đỏ đều được đổ<br />
bê tông. Cây cối được trồng thêm trong vườn, nhiều loại bà chưa từng thấy...bóng đèn be bé đủ<br />
màu, buổi tối ánh sáng chớp nháy không ngừng như cả thế giới đang chìm trong hội hoa đăng. Các<br />
con vật thì dư dả thức ăn. Chính cái nhìn thực dụng của các nhà lãnh đạo đã “giết chết” sự hồn<br />
nhiên, vô tư của trẻ thơ. Họ nhìn những chuyện kì diệu do trẻ con tạo ra thành món hàng kiếm lợi<br />
chứ không hiểu rằng cần phải tạo ra môi trường bổ ích để nuôi dưỡng những điều kì diệu đó, nuôi<br />
dưỡng tâm hồn trẻ thơ. Phải chăng, khi sáng tạo ra một thế giới đảo lộn trong Chúc một ngày tốt<br />
lành, Nguyễn Nhật Ánh muốn gửi gắm ước mơ một xã hội tốt đẹp sẽ đến với các bạn nhỏ. Đồng<br />
thời ông cũng muốn nhắc nhở mọi người lớn hãy lắng nghe, hãy quan tâm đến suy nghĩ của các<br />
em nhiều hơn nữa, và chỉ có thế mới có thể tìm thấy niềm vui, tình yêu thương, điều kì diệu trong<br />
thế giới của trẻ thơ.<br />
Với Chúc một ngày tốt lành, Nguyễn Nhật Ánh không chỉ phê phán lối sống thực dụng của<br />
con người mà ông còn muốn đưa họ về gần với tuổi thơ của mình để sống với sự hồn nhiên, vô tư,<br />
không vụ lợi. Đó chính là món quà cuộc sống đầy ý nghĩa của Chúc một ngày tốt lành cũng như<br />
hàng loạt những truyện dài của Nguyễn Nhật Ánh viết đầu thế kỉ XXI.<br />
Thứ hai, Không gian giả tưởng gửi gắm những thông điệp. Dường như tác giả Chúc một<br />
ngày tốt lành muốn kêu gọi mọi người hãy trở về với tự nhiên, về với con người thực của mình,<br />
sống với sự vô tư, hồn nhiên của trẻ thơ. Nguyễn Nhật Ánh luôn tạo ra sự đối lập giữa thế giới<br />
người lớn với thế giới trẻ con; đối lập giữa những suy tưởng, tính toán của người lớn với suy nghĩ<br />
<br />
72<br />
Không gian giả tưởng trong truyện Chúc một ngày tốt lành của Nguyễn Nhật Ánh<br />
<br />
<br />
hồn nhiên, vô tư của trẻ nhỏ để nhắn nhủ với mọi người rằng chớ nên áp đặt suy nghĩ của mình<br />
mà kìm hãm sự phát triển của các em. Người lớn hãy bình tĩnh lắng nghe những suy nghĩ của các<br />
em để hiểu các em hơn. Ông viết cho thiếu nhi để kéo người lớn gần với các em hơn để cùng lắng<br />
nghe cùng thấu hiểu thế giới trẻ thơ.<br />
Nguyễn Nhật Ánh gửi vô vàn những bài học triết lí trong truyện của mình đó là triết lí về<br />
cuộc sống, về tình yêu, tình bạn và về tình người. Điều thú vị là tác giả để cho đối tượng phát ngôn<br />
triết lí chính là các con vật, kiểu như truyện ngụ ngôn. Chúng đại diện cho trẻ thơ và phán xét thế<br />
giới theo cách nghĩ của chính mình. Đây là câu nói của Lọ Nồi với gà Cánh Cụt: Tự mình bươn<br />
chải kiếm ăn, chính điều đó đem lại giá trị cho cuộc sống. Đó là cách tốt nhất dạy cho em bài học<br />
làm người, à quên bài học làm gà. Là loại bài học các em không thể học bằng cách nào khác. Nếu<br />
sống mà chỉ ườn ra cho người khác lo liệu thì gần như là không sống. Không những thế, Lọ Nồi<br />
còn triết lí về tình yêu: Một khi sóng gió tình trường đã trôi qua con người (cũng như con heo và tất<br />
tần tật các con vật khác) không còn thấy run sợ trước bất cứ điều gì nữa. Chúng ta nhận thấy rằng<br />
trẻ con tự rút ra những bài học cuộc sống mà nó đã trải qua và những bài học ý nghĩa đó không chỉ<br />
có giá trị với chúng mà còn với cả người lớn. Nguyễn Nhật Ánh làm cho người lớn phải trăn trở,<br />
suy nghĩ và tự tìm ra giải pháp. Và dường như chúng ta thấy kết thúc tác phẩm là bàn tay ấm nóng<br />
của người lớn dành cho trẻ nhỏ như một sự cảm ơn sâu sắc.<br />
Cuối cùng Nguyễn Nhật Ánh muốn nhắc nhở người lớn muốn hiểu được các em thì hãy<br />
nhìn thế giới bằng con mắt trẻ thơ. Bởi như vậy mới hiểu và đồng cảm được hành động, suy nghĩ<br />
của các em. Qua lăng kính của trẻ nhỏ, người lớn sẽ thấy được thế giới luôn ẩn chứa nhiều điều kì<br />
diệu và đầy phép thuật. Có thể nói, Nguyễn Nhật Ánh luôn dành tấm vé đi tuổi thơ cho những ai<br />
hiểu được giá trị của nó.<br />
<br />
3. Kết luận<br />
Không gian giả tưởng là kiểu không gian nghệ thuật đặc thù trong các tác phẩm viết cho<br />
thiếu nhi. Mặc dù dòng văn học giả tưởng chưa phát triển mạnh ở Việt Nam nhưng không gian<br />
giả tưởng là thứ không thể thiếu trong các tác phẩm văn học dành cho thiếu nhi. Trong hàng loạt<br />
truyện dài viết đầu thế kỉ XXI, Nguyễn Nhật Ánh đã sáng tạo ra một thế giới riêng dành cho tuổi<br />
thơ, và không chỉ có tuổi thơ của ngày hôm nay mà bất cứ ai đọc các tác phẩm của ông cũng được<br />
trở về với thơ ấu của chính mình.<br />
Trên cơ sở tìm hiểu về không gian giả tưởng trong truyện Chúc một ngày tốt lành, có thể<br />
thấy được khả năng của Nguyễn Nhật Ánh trong việc tưởng tượng, sáng tạo thế giới dành cho trẻ<br />
nhỏ. Đồng thời khẳng định niềm đam mê, tâm huyết với văn học thiếu nhi của ông, như ông từng<br />
nói: Tôi tin những nhà văn viết cho thiếu nhi không bao giờ thiệt thòi, ít ra là ở điều này trong khi<br />
không ai có thể tắm hai lần trong cùng một dòng sông thì nhà văn viết cho thiếu nhi có thể tắm<br />
nhiều lần trong dòng sông tuổi thơ. Đó là hạnh phúc rất lớn mà tôi tin các nhà văn viết cho thiếu<br />
nhi sẵn sàng chia sẻ.<br />
(*) Nghiên cứu này được tài trợ bởi Quỹ phát triển khoa học và công nghệ Quốc gia<br />
(NAFOSTED) trong đề tài mã số VII.I.3-2012-10.<br />
TÀI LIỆU THAM KHẢO<br />
<br />
[1] Thái Phan Vàng Anh, 2013. “Nguyễn Nhật Ánh, người kể chuyện của thiếu nhi”. Tạp chí Non<br />
nước, số 187 (tháng 6), tr.59-64.<br />
[2] Nguyễn Nhật Ánh, 2008. Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ. Nxb Trẻ TP Hồ Chí Minh<br />
[3] Nguyễn Nhật Ánh, 2010. Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh. Nxb Trẻ TP Hồ Chí Minh<br />
<br />
73<br />
Lã Thị Bắc Lý<br />
<br />
<br />
[4] Nguyễn Nhật Ánh, 2011. Lá nằm trong lá. Nxb Trẻ TP Hồ Chí Minh<br />
[5] Nguyễn Nhật Ánh, 2012. Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ. Nxb Trẻ TP Hồ Chí Minh<br />
[6] Nguyễn Nhật Ánh, 2013. Ngồi khóc trên cây. Nxb Trẻ TP Hồ Chí Minh<br />
[7] Nguyễn Nhật Ánh, 2014. Chúc một ngày tốt lành. Nxb Trẻ TP Hồ Chí Minh<br />
[8] Nguyễn Nhật Ánh, 2015. Bảy bước tới mùa hè. Nxb Trẻ TP Hồ Chí Minh<br />
[9] Báo mới online, 2014. Nguyễn Nhật Ánh: “Tôi biến hóa những kỉ niệm vào trang viết”.<br />
http://www.baomoi.com/Nha-van-Nguyen-Nhat-Anh-Toi-bien-hoa-nhung-ky-niem-vao-trang-viet<br />
/152/13617871.epi, cập nhật ngày 06/05/2014.<br />
[10] Vũ Ngọc Bình, 1993. “Văn học thiếu nhi trong tiến trình đổi mới”. Tạp chí Văn học, số 5,<br />
tr.8-9.<br />
[11] Vân Hà (tổng thuật), 2010. “Những ảnh hưởng của văn học thiếu nhi đến sự phát triển nhân<br />
cách trẻ em trong thời kì đổi mới và hội nhập quốc tế”. Thông tin Khoa học Xã hội, số 1,<br />
tr.33-38.<br />
[12] Lê Phương Liên, 2009. Viết cho thiếu nhi là viết cho tương lai. http://phongdiep.net/default.<br />
asp?action=article&ID=8368, cập nhật ngày 20/06/2014.<br />
[13] Nhiều tác giả, 2009. Những ảnh hưởng của văn học thiếu nhi đến sự phát triển nhân cách trẻ<br />
em trong thời kì đổi mới và hội nhập quốc tế. (Kỉ yếu Hội thảo của Trung tâm Ngôn ngữ và Văn<br />
học- Nghệ thuật trẻ em), Nxb Đại học Sư phạm Hà Nội.<br />
[14] Vân Thanh (biên soạn), 2006. Tác giả văn học thiếu nhi Việt Nam. Nxb Từ điển bách khoa.<br />
<br />
ABSTRACT<br />
The fictional space in Have a good day by Nguyen Nhat Anh<br />
In the book ‘Have a good day’, Nguyen Nhat Anh has created a colorful fictional space<br />
which is both novel and attractive. It is a space where humans and animals have a common<br />
language system. It is a space that represents a world turned upside down and full of magic, where<br />
love is the reason for living. The work is meant to criticize the pragmatic lifestyle of people and<br />
sends a useful message to readers: if the adults want to understand themselves, they will have to<br />
look at the world with the eyes of a child. Through the lens of young children, we will see that the<br />
world is full of magic. That’s the ticket to go back to our childhood, for those who see the value of<br />
it.<br />
Keywords: Vietnamese Children’s Literature, Nguyen Nhat Anh, Have a good day, fictional<br />
space<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
74<br />