Chọn cách đánh<br />
<br />
313<br />
<br />
đứt sân bay, bóp nghẹt con nhím Điện Biên Phủ. Trận Điện Biên Phủ<br />
sẽ kết thúc tại khu Trung tâm của địch.<br />
Cắt<br />
<br />
Trận đánh sẽ phải tiến hành tuần tự qua ba bước. Bước 1, hoàn thành<br />
công tác chuẩn bị: làm đường ô tô đưa pháo vào trận địa, làm hầm pháo<br />
thật viing chắc, xây dựng trận địa bao vây và tiến công, chuẩn bị hậu<br />
cần. Bước 2, tiêu diệt các trung tâm đề kháng phía ngoài, siết chặt vòng<br />
vây bằng hận địa, thu hẹp phạm vi chiếm đóng của địch, khống chế sân<br />
bay, hạn chế tiến tói triệt hẳn nguồn tiếp tế của địch. Bước 3, tiến hành<br />
tổng công kích tiêu diệt toàn bộ quân địch.<br />
Trong quá trình báo cáo, Chỉ huy trưởng đặc biệt nhấn mạnh vào việc<br />
sử dụng trận địa chiến hào. Đây là một chiến thuật hoàn toàn mói vói<br />
bộ đội ta, chắc chắn sẽ gây bất ngờ lớn đối vói kẻ địch. Trận địa chiến<br />
hào hước hết giúp ta hạn chế sức mạnh máy bay, pháo và hỏa lực bắn<br />
thẳng của địch cả ban ngày và ban đêm, cho phép ta tiếp cận địch tưong<br />
đối an toàn, bất thần mở cuộc tiến công, sẽ giúp ta siết chặt vòng vây,<br />
và trước mắt không cho địch dễ dàng rút chạy. Xây dimg trận địa không<br />
chỉ là việc đào nhũng giao thông hào mà còn là đưa toàn bộ các lực lượng<br />
của ta từ đon vị chiến đấu: bộ binh, pháo binh, công binh... đến các cơ<br />
quan chỉ huy xuống dưới lòng đất, một công ữình lao động khổng lồ<br />
không nhũng cần đến rất nhiều mồ hôi mà sẽ còn tốn cả máu.<br />
Giờ nổ súng tiến công tập đoàn cứ điểm chỉ có thể bắt đầu sau khi xây<br />
dimg xong trận địa chiến hào bao vây và tiến công.<br />
Không khí hội nghị trở nên thực sự phấn khởi sau khi nghe phổ biến<br />
phương án tác chiến mới.<br />
Cơ quan tham mưu Mặt trận dự trù việc xây dựng trận địa sẽ mất<br />
khoảng một tháng. Tổng tư lệnh thấy cần phải duy trì sức ép trên các<br />
mặt trận phối họp trong klú bộ đội ở Điện Biên Phủ tiến hành công tác<br />
chuẩn bị. Cuộc chiến ở Thượng Lào, Tây Nguyên vẫn tiếp tục. Anh ra<br />
mật lệnh chỉ thị cho chuyển toàn bộ trung đoàn 101 xuống Hạ Lào và<br />
vùng đông-bắc Campuchia, tại Trung Lào hai trung đoàn 66 và 18 tổ<br />
chức vây hãm giam chân quân địch ở Xênô, bảo vệ phía sau cho trung<br />
đoàn 101.<br />
<br />
X<br />
X<br />
Trận địa chiến hào<br />
<br />
Trận địa chiến hào<br />
<br />
315<br />
<br />
Từ ngày đầu sang Đông Dương, Navarre đã rất khó chịu khi phải nhừi<br />
những binh đoàn quân viễn chinla có trọng pháo, xe tăng và máy bay hỗ<br />
trợ chia nhỏ thành các đại đội, tiểu đoàn đóng đồn bốt khắp nơi và sa<br />
lầy trong những trận càn lùng sục từng thôn xóm, từng ngôi nhà. Trong<br />
khi đó, đội quân chủ lực tác chiến của đối phương chỉ di chuyển bằng<br />
chân lại rất cơ động có mặt trên khắp các chiến trường tiến hành những<br />
chiến dịch lớn. Navarre tuyên bố việc làm đầu tiên của ông ta là hả lại<br />
tính cơ động cho quân đội. Nhưng Navarre không thể làm theo ý mình,<br />
vì dù muốn hay không cũng phải dành một lực lượng lớn để duy trì<br />
vùng tạm chiếm, nếu thiếu lực lượng này thì những vùng quân Pháp đã<br />
chiếm được lập tức trở thành vùng của đối phương. Navarre chọn giải<br />
pháp phát ữiển thật nhanh quân ngụy để làm nhiệm vụ chiếm đóng thay<br />
quân Pháp. Khi vào Đong-Xuân 1953-1954, cùng vói việc phát triển<br />
"quân đội quốc gia", rửiững lực lượng quân Pháp ở Triều Tiên được đưa<br />
về Việt Nam, và số quân Pháp làm nhiệm vụ chiếm đóng đã được quân<br />
ngụy thay thế, Navarre đã xây dựng 82 tiểu đoàn cơ động chiến lược và<br />
chiến thuật, được tổ chức thành 18 binh đoàn cơ động, ữong đó có 11<br />
binh đoàn Âu Phi và 7 binh đoàn ngụy. Già nửa lực lượng cơ động này,<br />
44 tiểu đoàn, tập ữung ở đồng bằng Bắc Bộ.<br />
Theo quan niệm của Tư lệnh Bắc bộ Cogny, số quân cơ động tập trung<br />
ở đồng bằng Bắc Bộ là để đối phó với một cuộc tiến công lớn của Việt<br />
Mừứi sẽ nhắm vào đây trong Đông-Xuân này. Nhưng Tổng chỉ huy<br />
Navarre có những suy nghĩ khác hẳn. Navarre không chủ trương cắm<br />
lực lượng lớn quân cơ động ở đồng bằng đón đợi một cuộc tiến công, mà<br />
phải dùng nó để giành quyền chủ động, điều khiển chiến trận theo ý của<br />
mùửi, buộc đối phương phải chạy theo đối phó.<br />
Tuần ữăng mật giữa Navarre và Tư lệnh Bắc Bộ Cogny, người đã<br />
được Navarre đưa lên giữ ữọng trách này, đã qua đi chóng vánh từ lúc<br />
Cogny được hỏi về chủ trương đánh chiếm Điện Biên Phủ. Navarre nhớ<br />
<br />
316<br />
<br />
KHÔNG PHẢI HUYỀN THOẠI<br />
<br />
lại ĩĩiùtIt đã hỏi De Linarès là Cogny có thể là người thay thế ông ta<br />
không, ngưòi bạn cùng khóa chạm vào khuỷu tay Navarre nói: "Chớ có<br />
dùng hắn, một tên..." và kịp dừng lại, nhưng Navarre đã đủ hiểu. Cũng<br />
câu hỏi này đặt ra vói Salan, Salan nói ngay: "Cogny có những phẩm<br />
chất lón". Navarre chú ý đến lòi De Linarès hon, nhưng vẫn phải dùng<br />
Cogny vì không tùn được ai khác. Còn một lý do, Navarre rất tự tin, cho<br />
rằng ít ai là cấp dưới có thể qua mặt mìnlr.<br />
Với việc ném 12 tiểu đoàn cơ động xuống Điện Biên Phủ, Navarre đã<br />
hút được phần lớn những đại đoàn chủ lực của đối phương lên Tây Bắc,<br />
chuẩn bị lao vào cuộc phiêu lưu đánh lớn với quân viễn chinh. Cuộc hành<br />
binh Atlante, triển khai bước 1 đánh chiếm thị xã Tuy Hòa, tuy có lấy<br />
thêm những lực lượng cơ động rửiưng chưa khiến Cogny klìó chịu, vì<br />
Cogny nhận thấy đồng bằng Bắc Bộ không còn bị đe dọa, và hy vọng<br />
Điện Biên Phủ sẽ là cái máy nghiền đối vói rửiững đại đoàn chủ lực của<br />
đối phương.<br />
Trong thông điệp đầu năm 1954, Navarre tuyên bố một cách khá lạc<br />
quan: "Điều kiện clứến thắng đã đầy đủ, chỉ tùy thuộc vào ý chí của tất<br />
cả chiến binh Hải Lục Không quân để làm cho năm 1954 là năm thắng<br />
lọi rõ rệt của quân đội Pháp!".<br />
Ngay sau khi 308 đánh sang Thượng Lào, tưởng là ta đã từ bỏ kế<br />
hoạch đánh chiếm Điện Biên Phủ, ngày 2 tháng 2 năm 1954, Navarre<br />
gợi ý Cogny nên rút quân số của tập đoàn cứ điểm từ 12 xuống 9, thậm<br />
chí 6 tiểu đoàn. Cogny lập tức phản đối, cho rằng 308 chỉ sang Thượng<br />
Lào gây rối một thời gian sẽ quay về Điện Biên Phủ. Điều này là một lợi<br />
thế cho Cogny trong cuộc trarứi luận sau này trong những cuộc điều trần<br />
về thảm bại ở Điện Biên Phủ.<br />
Hầu hết lứiững đại đoàn chủ lực của đối phương đã tiến lên Tây Bắc,<br />
đồng bằng Bắc Bộ thoát khỏi một cuộc tiến công lớn trong Đông-Xuân<br />
1953-1954, và chỉ còn phải đối phó với chiến tranh du kích. Không có<br />
lý do nào khiến Navarre phải chôn chân số quân cơ động còn lại ở đồng<br />
bằng để chờ đợi một cuộc tiến công không còn khả năng xảy ra.<br />
Những cuộc tiến công của ta mở ra trên các hướng, tuy có phần bất<br />
ngờ, nhimg không phải hoàn toàn không được dự phòng vì Navarre vẫn<br />
<br />
Trận địa chiến hào<br />
<br />
317<br />
<br />
còn nhiều tiểu đoàn cơ động ở đồng bằng. Khi cuộc tiến công của ta nổ<br />
ra ở Trung Lào, Navarre rút một số tiểu đoàn cơ động từ đồng bằng Bắc<br />
Bộ kết hợp với bừrh đoàn cơ động ngụy số 51 tại địa phương, xây dựng<br />
một con nhím tại Seno, vói cái tên gọi "Bứứi đoàn tác chiến Trung Lào"<br />
đúng như cách đã làm ở Tây Bắc. Navarre cũng làm rửiư thế tại Thượng<br />
Lào. Và sau đó, lại xây dựng tiếp một con nhím mới tại Saravane, Hạ Lào.<br />
Navarre ữước đây không thích chiến thuật "con nhím" nhưng đã bị<br />
Berteil thuyết phục về tứửi hữu hiệu của nó ữên chiến trường rừng núi<br />
Đông Dương. Và rõ ràng là nó đã chặn đimg những đòn tiến công của<br />
đối phương. Riêng ở Tây Nguyên, Navarre đã buộc phải tạm ngưng cuộc<br />
tiến công ở Tuy Hòa, rút một số tiểu đoàn lên tăng cường cho Tây<br />
Nguyên. Một tập đoàn cứ điểm nữa đang xuất hiện ở An Khê. Nhưng<br />
Navarre đã biết lực lượng chủ lực của Liên khu 5 chỉ có hai ừung đoàn,<br />
sẽ không làm được gì nhiều hơn sau khi chiếm được Kon Tum, do lực<br />
lượng quân đồn trú tại đây rút chạy về Plây ku. Nó sẽ sớm muộn trở về<br />
tay quân Pháp giống như tỉnh Thà Khẹc mói đây tại Trung Lào.<br />
Trong lúc Navarre vẫn tỏ ra điều khiển chiến ữận một cách nhanh<br />
chóng, có chủ định và đã cầm chân, vô hiệu hóa được các đòn của quân<br />
chủ lực Việt Minh ở khắp nơi, thì Cogny lộ vẻ khó chịu vì số quân cơ<br />
động ở đồng bằng chỉ còn lại ba bữửi đoàn cơ động phải nai lưng ra đối<br />
phó với đại đoàn 320, những trung đoàn địa phương và chiến tranh du<br />
kích. Cogny cho là Navarre không hiểu thực tế chiến tranh Đông Dương<br />
đã vvmg tay quá ữán không nghĩ đến những hậu quả sau này. Trái lại,<br />
Navarre cho rằng tầm nhìn của Cogny không ra khỏi đồng bằng Bắc Bộ,<br />
lúc nào cũng lo vùng châu thổ sông Hồng tuột khỏi tay mừửi ữong khi<br />
cả miền Bắc, trừ Điện Biên Phủ, chưa nơi nào có dấu hiệu bị đe dọa.<br />
Navarre đang phải giải quyết những vấn đề chiến lược chxmg trên toàn<br />
bán đảo Đông Dương. Tuy rửiiên, giữa hai người chưa xảy ra những va<br />
chạm lớn, vì Cogny còn hy vọng cuộc chiến ở Điện Biên Phủ, mà nủnh<br />
là người được ữao nhiệm vụ ữực tiếp chỉ huy, sẽ mang lại một chiến<br />
thắng rực rỡ nay mai. Trong khi đó Navarre rất tự tin, cho rằng mình<br />
vẫn làm chủ tình hình, điều khiển chiến trận một cách chủ động và<br />
linh hoạt.<br />
<br />