Bạn cảm thấy ra sao khi bước vào tuổi 40? Bạn vẫn còn quá trẻ để bị gọi là già, nhưng cũng không thể xưng là thanh niên được nữa? Sao bạn không cùng chúng tôi chia sẻ tâm sự của một người "cùng cảnh ngộ" đang sống ở đâu đó trên Trái đất này?
Món quà đặc biệt của tuổi
40
Bạn cảm thấy ra sao khi bước vào tuổi 40? Bạn
vẫn còn quá trẻ để bị gọi là già, nhưng cũng
không thể xưng là thanh niên được nữa? Sao bạn
không cùng Webtretho chia sẻ tâm sự của một
người "cùng cảnh ngộ" đang sống ở đâu đó trên
Trái đất này?
Lẽ ra tôi nên biết khôn mà đừng có
mò vào cái cửa hàng này, cố tìm mua
cho mình một chiếc quần jeans.
Những chiếc quần bày bên cửa kính
quá ôm ở phần mắt cá, làm cho chân
cẳng đám mannequin trông như bút
chì vót nhọn vậy (nhưng mà cũng dễ thương). Tệ hơn
nữa là lưng quần quá thấp nên nếu như tôi có thể ních
mình vào đó đi nữa thì vết sẹo sinh mổ của tôi cũng sẽ lộ
ra.
Vậy tại sao tôi lại ở đây? Tôi cố cho rằng mình đã
nghĩ biết đâu ở quầy sau sẽ có những chiếc quần
bình thường. Nhưng sự thật, tôi biết tôi đã quên mất
rằng mình đã 40, một nách hai con, và đã không còn
“ngon nghẻ” trong những chiếc quần ống côn ống túm
nữa rồi (ý là nếu trước đây tôi có đi chăng nữa!)
Cô bé bán hàng hỏi có giúp gì được tôi không. “Chắc
là không được đâu,” tôi mỉm cười đáp lại. “Chị cần
mua quần jeans, nhưng chị không nghĩ những thứ này
phù hợp với mình.” Cô bé nọ thậm chí còn không buồn
phản đối lấy một câu mà chỉ ngay tôi sang một cửa
hàng khác… nơi người ta bán nhiều quần áo có chất
liệu mỏng và mát. Chắc chắn nơi đó không có jeans,
mà chỉ loại quần co giãn hay quần dải rút mà mẹ tôi
ưa thích. Đã đến nỗi này rồi sao?
Tôi kể lại chuyện này cho mẹ nghe. “Con nên biết quý
tuổi của mình," mẹ nói. “Thế thì con sẽ thấy vui hơn
đấy.”
Tôi biết mẹ tôi đúng, nhưng nếu một người nữa bảo
tôi "hãy quý tuổi của mình" với vẻ bình thản và thông
thái, tôi phát khùng lên mất. Và Chúa giúp bạn nếu
bạn bảo tôi là “trông đẹp so với tuổi”. Nhưng rất có
thể sẽ có người nói thế, và với họ đó là một lời khen,
như một chuyên gia trang điểm đã nói với tôi cách đây
không lâu khi tán kem che khuyết điểm dưới mắt tôi,
rằng “phụ nữ tuổi 40 thật tuyệt vời” (…nếu chịu dùng
đúng loại kem dưỡng ẩm).
Những nhận xét kiểu đó được soạn ra để giúp tôi và
những người đồng tuổi cảm thấy dễ chịu. Nhưng chúng
không làm tôi thấy tốt hơn chút nào, bởi vì (bên cạnh sự
thật là tôi rõ ràng có chút kháng cự lại việc mình đang già
đi) những ý tưởng như thế đang tiếp nhiên liệu cho
những cơn ác mộng ngày sinh nhật, ám chỉ rằng có những
điều đặc biệt bạn nên cảm thấy khi bước vào tuổi 40
(hoặc 30, 50, 18 hay 21). Nếu bạn không cảm thấy như
vậy là bạn đã có vấn đề gì rồi.
Bước sang tuổi 40 có nghĩa là những ám ảnh tuổi tác
sẽ trùm lên bạn. Đôi khi đó là những người đã đến
một số tuổi nhất định thấy việc bạn bước sang tuổi 40
là một cơ hội để họ chia sẻ với bạn những hối tiếc
của họ; như người hàng xóm 6 mấy của tôi đã bảo tôi
nên tiết kiệm dành khi về hưu, bởi vì hồi 40 tuổi ông
ấy đã không làm thế và giờ ông ấy khốn khổ biết bao
nhiêu. Bên cạnh đó cũng
hay có những người muốn
bán gì đó cho bạn, bảo hiểm
nhân thọ chẳng hạn, hay
phẫu thuật thẩm mỹ nhằm
mang lại cơ thể thon gọn Để thấy yêu đời phơi
thời còn son rỗi. Họ tin rằng phới? (Ảnh: Inmagine)
tuổi 40 là điều gì đó khiến bạn buồn phiền, và nếu
chịu làm theo như họ bảo thì bạn sẽ lại thấy yêu đời
phơi phới.
Vấn đề là nếu bạn đã sẵn cảm thấy cân bằng, như
tôi, thì tất cả cái việc "quý tuổi của mình" này có thể
thật khó chịu. Tôi hạnh phúc và may mắn, tôi có một
ông chồng giỏi giang và các con thông minh, tôi được
trả tiền để làm những điều tôi thích. Nhưng cả tôi lẫn
cuộc sống của tôi không hoàn hảo, và sẽ luôn vậy,
bất kể ở lứa tuổi nào. Giờ tôi đang ở tuổi 40, tôi không
cảm thấy đặc biệt sắc sảo hơn, tĩnh hơn, tự tin hơn,
hay xuống dốc, bị đánh bại, hay khô xác nhăn nheo gì
hơn so với khi tôi 39, 38, 37, hay thậm chí 32. Khi
Andie bạn tôi (40 hồi tháng Ba rồi) nói rằng, "Suốt cả
năm tôi chuẩn bị cho những điều mình sẽ cảm thấy
khi bước sang tuổi 40, để rồi lại nhận ra cái điều mình
vẫn cảm thấy vào mỗi ngày sinh nhật: Chẳng có gì
khác cả.”
Tất nhiên, già đi không phải
là chuyện vặt vãnh. Đôi khi,
như lần đầu tiên một đứa bé
ngoan ngoãn “chào bác” với
bạn, bạn có thể giật mình,
Hạnh phúc không phụ hốt hoảng. Và thật tuyệt khi
thuộc vào việc bạn bao thấy ngày càng có nhiều hình
nhiêu tuổi (Ảnh: ảnh của những người phụ nữ
Inmagine) tuổi 40 thành đạt, sôi nổi và
mãn nguyện hơn cái thời mẹ tôi 40. Nhưng già đi cũng
khó vì bạn không thể còn những hành động yêu thích.
Điều chính nhất tôi cảm thấy khi bước sang tuổi 40 là
áp lực — cùng kiểu áp lực chả ích lợi gì mà tôi đã cảm
thấy khi bước sang tuổi đôi mươi đẹp nhất trần đời
mà bạn phải “tận hưởng khi còn trẻ”. Thay vì tận
hưởng khoảng thời gian hay ho nhất trần đời đó, tôi có
cảm giác như tất cả mọi người khác đều có thể nhởn
nhơ, vô nghĩ vô lo mà vẫn tận hưởng được tuổi trẻ
đáng ao ước – trong khi tôi, luôn lo lắng giày của mình
có hợp với bộ quần áo đang mặc hay không.
Vậy nên khẩu hiệu mới của tôi trong việc ngày càng
tăng tuổi này là “Mặc kệ tôi.” Sự thật là tuổi 40 đôi khi
thật khó chịu nhưng cũng có nhiều khi, như khi tôi đến
một quán bar đầy những người trẻ tuổi “hăm” đang cố
tán tỉnh nhau, tôi thấy mình như được giải thoát: tôi đã
xong những chuyện đó rồi. Giờ tôi chắc mình sẽ cảm
thấy thoải mái hơn nếu về nhà, nấu một bữa tối cho
gia đình và nằm đọc sách với chồng. Không phải
chúng tôi không cãi nhau, hay bởi vì mọi trải nghiệm
bếp núc của tôi đều thành công cả, mà bởi vì hạnh
phúc, thật ra, không phụ thuộc vào việc bạn bao nhiêu
tuổi!