intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Nếu...!

Chia sẻ: Quach Vui Ve | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:13

78
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tên tác phẩm: Nếu...! * Author :tear_of_osaka * Category : one short * Rating : * Status : đã hoàn thành trên giấy, chỉ cần post * Warning (cảnh cáo về nội dung truyện): không NẾU...! “Nếu bạn đã, đang, và sẽ mãi yêu một người,

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Nếu...!

  1. Nếu...! Tên tác phẩm: Nếu...! * Author :tear_of_osaka * Category : one short * Rating : * Status : đã hoàn thành trên giấy, chỉ cần post * Warning (cảnh cáo về nội dung truyện): không NẾU...! “Nếu bạn đã, đang, và sẽ mãi yêu một người, bạn sẽ làm gì để chứng minh tình yêu ấy?” Một ngày mùa đông lạnh lẽo với những bông tuyết nhẹ rơi. Nhưng dường như, khi yêu người ta sẽ không còn lạnh nữa, dù cho những tháng ngày rét mướt vẫn kéo dài? Có lẽ vậy! Huyên biếng lười thu mình trong chiếc chăn bông ấm áp, khẽ nheo mắt mỉm cười đọc tin nhắn của anh. Không biết từ khi nào, Huyên đã quen với việc đón chào ngày mới với những dòng tin nhắn: “ cười thật nhiều lên em nhé, anh yêu em!”. Và cứ thế, mỗi ngày mới với cô càng thêm rạng rỡ. Anh và cô đã yêu nhau được 3 năm. Trái tim cô vẫn luôn thổn thức mỗi lần nhìn anh. Anh không vồn vã, cũng chẳng lạnh lùng. Anh cho cô những
  2. điều kiện cần và đủ cho một tình yêu bền chặt. Anh dành những lời hỏi thăm ân cần những khi cô mệt mỏi, tặng cô những món quà tự làm vụng về nhưng đầy ý nghĩa. Và, hơn thế nữa, anh đã trao tặng cô cả một trái tim, một bờ vai vững chắc khi cô cần dựa dẫm. Một bàn tay dịu dàng nhưng đủ vững chắc để giữ chặt cô. Được yêu anh, Huyên thực sự chưa bao giờ hối hận. Hôm nay là một ngày thật đặc biệt, tin nhắn của anh gửi đến sớm hơn mọi ngày: “ Huyênà, em vẫn nhớ hôm nay là kỉ niệm 3 năm mình yêu nhau phải không? Cho anh xin một cái hẹn nhé, anh sẽ chờ em ở nơi đầu tiên mình gặp nhau, vào đúng giờ đó nhé, yêu em !” Huyên mỉm cười hạnh phúc, xuýt xoa kéo chiếc chăn bông kín đầu, với tay bật chiếc radio nhỏ. Sáng chủ nhật dịu dàng! “ –Xin chào các bạn, tôi là Nguyên Khang! - Còn tôi là Miko Lan Trinh - Chúc các bạn một ngày mới vui vẻ! - Các bạn có nhớ hôm nay là ngày gì không nào? phải rồi, hôm nay là giáng sinh. - Thời tiết bên ngoài dù có hơi lạnh giá, nhưng có vẻ rất thích hợp với những
  3. cuộc hẹn hò có phải không Miko? - Đúng đó, từng đôi uyên ương sẽ siết chặt tay nhau trên con phố dài phủ đầy tuyết trắng, dường như sẽ không còn niềm hạnh phúc nào lớn lao hơn thế nữa! - Tình yêu thật kì diệu phải không các bạn, nó là món quà ấm áp nhật mà cuộc sống đã bạn tặng cho chúng ta, một thứ tinh cảm mà khó ai có thể diển tả bằng lời! - Đúng vậy, nên, sao bây giờ chúng ta không lắng nghe một bài hát về tình yêu nhỉ? - Uh, hãy cùng thưởng thức “ bức thư tình thứ hai” để thử lí giải nơi bắt nguồn của những cảm xúc đó nhé!...” Huyên say sưa trong những giai điệu nhẹ nhàng đầu ngày mới: “có khi bước trên đường hun hút, em tự hỏi mình, ta đang đi về đâu? Nếu ngày ấy, em không đi về phía anh, không gặp anh, giờ này ta thế nào? Có khi, nhìn kim đồng hồ quay, em tự hỏi mình, ý nghĩa những phút giây? Nếu ngày đó, vào một phút giây khác, có chắc, mình trong thấy nhau?...” Những ca từ đó khẽ đưa Huyên say sưa trong tiềm thức, về cái ngày có “cơn gió bồi hồi”. ngày đầu tiên cô gặp anh. Đó là một đêm giáng sinh lạnh lẽo. Nếu lúc đó Huyên chẳng đột
  4. nhiên thấy chạnh lòng vô cớ rồi từ chối đi chơi với bạn bè. Nếu Huyên chẳng muốn lang thang trên con phố dài xưa cx, nếu huyên không chợt thèm đùa nghịch dưới đài phun nước như thủa ấu thơ, chắc Huyên đã không gặp anh. Nếu như lúc đó không phải là lúc Huyên tuyệt vọng vì không tìm được việc làm, nếu Huyên không thấy tủi thân vì phải một mình lang thang nơi đất khách, nếu lúc đó cô không yếu đuối nhớ đến gia đình, nếu cô không một mình bật khóc trong vô vọng, chắc anh đã chẳng để ý đến cô. Và nếu một lần nữa Huyên cố gắng tỏ ra mạnh mẽ rồi lặng lẽ bỏ đi, nếu Huyên lại tỏ ra lạnh lùng với anh như đã làm với bao chàng trai khác, nếu cô không ngài ngùng ngước nhìn người con trai đã đưa cho mình chiếc khăn tay, chắc cô đã không thể nào thây được đối mắt anh tràn đầy yêu thương đến mức nào! Và, khi đôi mắt cô chặm phải ánh nhìn tha thiết ấy, cô đã hiểu rằng, anh sẽ là bóng hình duy nhất theo cô trong suốt cả cuộc đời. Họ đã gặp nhau thật tình cờ như thế. Bây giờ, mỗi lần nhớ lại, cô đều bật cười vì sự ngốc nghếch của mình. Nhưng dù sao, cô vẫn thầm cám ơn, vì điều đó đã mang anh đến bên cô.
  5. “ - Một bài hát thật ngọt ngào pải không các bạn? - Vâng, tình yêu đôi lúc đến với ta thật tình cờ, và giây phút đó, quả thực rất đẹp! - Nhưng, khi tình yêu đến mang cho ta bao nhiêu niềm vui thì cũng mang cho ta bấy nhiêu điều lo sợ đấy, Miko à. - ủa lo sợ điều gì vậy anh Khang? - Nếu các bạn và Miko muốn biết, thì hãy cùng Nguyên Khang lắng nghe chị Hiền Thục kể chuyện qua ca khúc “ điều em lo sợ” nhé! …” Huyên dã ngồi dậy tự lú nào, cô mơ màng hươsng đôi mắt mơ huyền qua cửa sổ. Lời bài hát cũng là tâm sự của Huyênlúc mới yêu: “Sợ rằng khi màn đêm đến che hết đi những êm đẹp Sợ rằng bao làn gió kia mang dấu đi những kỷ niệm Sợ bàn tay em mong manh quá biết mai sau này còn giữ được anh Sợ bàn chân anh hay đi trước bỏ rơi lại em trên con đường yêu” Huyên vẫn nhớ như in những tháng ngày trước khi gặp anh. Cô là một cô gái tự ti với những suy nghĩ vẩn vơ về cuộc sống. cô thường rơi nước mắt vì những chuyện chẳng đáng gì, thường xuyên lẩm nhẩm những ca từ buồn bã trong “ bài ca không tên số 4” :
  6. “Ðời con gái cũng cần dĩ vãng. Mà em tôi chỉ còn tương lai. Mai về sau nước mắt có cạn. Khi ra đời thương cho đàn con. Triệu người quen có mấy người thân. Khi lìa trần có mấy người đưa.” Rồi anh đến, không phải là một chàng bạch mã hoàng tử trong mơ. Anh không cầu kì, nhưng anh làm cuộc sống của cô thay đổi. Anh chân thật, nhẹ nhàng như chính lời tỏ tình anh giành tặng cô. Đó là một ngày thứ bảy đẹp trời,Khi hai người ngồi trên thảm cỏ mướt xanh, gió khẽ thổi qua làn tốc tơ mềm mượt của Huyên. Anh dịu dàng đặt một bên taiphone vào tai cô, những câu hát trong “vì đó là em” khẽ làm Huyên bối rối. Anh đẫ nói một lời, thật khẽ, đôi mắt nhìn cô ẩn chứa bao điều: anh yêu em, làm bạn gái anh Huyên nhé! Trong giây phút dó, trái tim Huyên dường như đã ngừng đập trong giây lất “Không cần biết em là ai Không cần biết em từ đâu Không cần biết em ngày sau Ta yêu em bóng mây ngang biển rộng Ta yêu em qua đông tàn ngày tận
  7. Yêu em như yêu vùng trời mênh mông Ta yêu em chưa bao giờ một lần Yêu em vì chỉ biết đó là em...” Huyên trở thành bạn gái của anh chỉ giản đơn như thế. Và, nếu chẳng phải nó quá vội vàng, nếu chẳng phải vì nó quá nhẹ nhàng, chắc Huyên đã không lo sợ. Nếu chẳng phải vì cô quá yêu anh, nếu chẳng phải vì anh thật hoàn hảo, chắc cô đã không sợ mất anh nhiều đến thế. Nhưng, mỗi lúc Huyên lo sợ, Huyên ngập ngừng, an luôn nắm chặt lấy tay cô, truyền cho cô ngọn lửa niềm tin để tiếp tục vững bước.!.... “ – Các bạn xoner thân mến của xone FM ơi, hình như không khí của chúng ta hơi bị chùn xuống thì phải! - Đúng vậy đó, cho nên, sao bây giờ chúng ta không thử thay đổi một chút nhỉ? - Uh, vậy hãy tạm rời xa khoảng không gian lắng đọng này một chút thôi, và cùng nhảy múa theo điệu nhạc sôi động của “những ngày thứ bảy trong năm nào…” “Một ngày mưa anh chờ em trên phố cuối thu Cầm trên tay đóa hồng nhung Chờ anh đến tim đập nhanh như thế anh biết ko Lần đầu tiên ta hẹn nhau
  8. Và có những bối rối khi anh gặp em thêm bao âu lo những lúc em cười Và làn tóc rối cho anh ngỡ ngàng Chờ mãi cho ngày thứ sáu qua đi rất nhanh mong ngày thứ bảy bên nhau đắm say những ngày thứ bảy trong năm… “ Huyên chợt bật cười khi nhớ về ngày đầu tiên cô và anh hẹn hò, một chút bối rối khiến cả hai bất chợt trở thành những kẻ ngốc. Anh cùng cô đùa nghịch trên bờ cát dài lấp lánh. Cùng nhau lắng nghe hơi thở của biển qua những chiếc vỏ ốc dài. Và, khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống, khi mặt trời khuất lấp sau những đợt sóng dạt dào thơ trẻ, khi ngày cố níu giữ những sợi nắng tàn còn sót lại, cô và anh ngồi trên bãi đá ngắm trời chiều. Cái khoảnh khắc đó, Huyên đã ước thời gian và không gian ngừng lại, dù chỉ là trong giấy lát, để cô được ngồi cạnh bên anh như thế.! A nh đã tặng cô một sợi dây chuyền mặt trái tim thật hoàn hảo. Và, khi đeo nó cho cô, anh đã thì thầm vào tai thật khẽ “ Giữ chặt trái tim anh trọn đời em nhé!” Cuộc sống lúc đó với Huyên thật lạ! Chẳng còn những khổ đau
  9. vương ***, chẳng còn sự cô đơn, trống trải trong tim.Và, bỗng nhiên, Huyên lại thấy nhớ những câu thơ của nữ sĩ Xuân Quỳnh: “ Em trở về đúng nghĩa trái tim em Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng Trái tim em, anh đã từng biết đấy Anh là người coi thường của cải Nên nếu cần, anh bán nó đi ngay ….. Em trở về đúng nghĩa trái - tim - em Là máu thịt đời thường ai chẳng có Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa .................. Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi !” *** “- Nào, nãy giờ chúng ta đã say sưa với những bản nhạc tuyệt vời rồi phải không nào, nên giờ hãy cùng lắng lại, để đến với chuyên mục “ chia sẻ yêu thương” để cùng chia sẻ với một bạn thính giả về tình yêu khi nó đã xa nhé! - Hôm nay, chúng ta sẽ cùng lắng nghe bài thơ với tự đề “ Có thể một ngày
  10. chúng mình sẽ lại yêu”. Bài thơ này thực sự rất hay các bạn à: Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu Nhưng không phải yêu nhau, Mà là yêu người khác. Anh sẽ nắm tay một người con gái Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa Nhưng đi đưa áo cho một chàng trai khác… Bức ảnh cô gái kia có vô tình đi lạc Em cũng chẳng ngồi tô vẽ cho xấu xí hơn em Anh rồi cũng chẳng còn ghen, Những chỗ không anh, em diện màu áo mới. Tại đường phố đông người Nên chúng mình cứ mặc sức lướt qua nhau. Có thể một ngày em mặc áo cô dâu Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh… Giông bão đi qua ô cửa màu xanh
  11. Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ Về bữa cơm,về ngôi nhà và người em yêu hơn cả Như anh nghĩ về vợ mình,về hạnh phúc bền lâu. Có bao nhiêu sao sáng trên đầu Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa… Em ngồi nghe lại những bản tình ca Vẫn dịu dàng, vẫn thiết tha như thế Vẫn say mê như chưa hề cũ Nhưng sao chẳng đoạn điệp khúc nào lặp lại như nhau? (?) Huyên lặng yên nhìn vào đồng hồ, trong lòng cô đang mang thứ cảm xúc gì? Hỗn độn! Trái tim cô lại đang thổn thức, vì một điều gì, mà chính cô cũng không thể nào biết được. Huyên vội vã thay đồ rồi chạy nhanh đến điểm hẹn, anh vẫn đang chờ cô ở đó. Anh kìa! Vẫn nụ cười ấm ấp và ánh mắt thiết tha làm cho trái tim cô xao xuyến.Cô vui cười vẫy tay chào anh, rồi chạy thật nhanh đến ôm chầm lấy anh như bao tháng ngày xưa cũ. - Anh chờ em lâu chưa?
  12. - Một chút thôi, tặng em nè! Anh chìa cho cô đoá hồng nhung đỏ thắm, Huyên ngại ngùng đỡ lấy, nhìn anh bằng đôi mắt long lanh. - Cám ơn anh! Cám ơn vì tất cả, vì tình yêu anh đã dành cho em suốt 3 năm nay. - Em nói gì vậy Huyên?Hôm nay nhìn em thật lại! - Mình chia tay, anh nhé! - Huyên, em, em đang đùa phải không? - Không, thật lòng đấy! Mình dừng lại ở đây thôi, anh nhé, để cả hai có thể tìm được hạnh phúc thực sự cho nhau! -… Huyên khẽ ôm lấy anh, một vòng tay ấm áp cúôi cùng cho một tình yêu thật đẹp. Huyên quay lưng đi, bỏ lại anh ở đó, bỏ lại một kí ức đẹp tươi sẽ theo cô suốt cả cuộc đời. Làn gío lạnh cuối đông khẽ rít trên đôi vai gầy của cô, không còn anh bên cạnh! Một giọt nước mắt khẽ rơi, nhưng cô bất giác mỉm cười. Những bông tuyết khẽ rơi đầy trên mái tóc. Huyên yêu anh, trước đây, bây giờ và mãi mãi. Và, nếu cô không yêu anh nhiều đến thế, co sẽ chẳng nhận ra sự đổi thay của anh. Đôi mắt anh ẩn giấu suy tư từ khi gặp người con gái
  13. ấy. Anh không muốn làm cô đau lòng, không muốn làm cô phải khóc, anh đã cố níu giữ tình cảm của hai người. Huyên biết! Cô cũng từng ghen, cũng từng ích kỉ muốn giữ anh cho riêng mình. Nhưng, giá như cô không yêu anh nhiều đến thế! Tình yêu cũng có lúc cần phải đổi thay nếu đó chưa phải là điểm dừng đúng đắn. Anh là người tốt, cô muốn thấy anh cười, muốn anh hạnh phúc bên người con gái thực sự của đời anh.Họ đã từng là của nhau, nhưng, đã đến lúc họ nên dừng lại. Vì, Huyên rất yêu anh. Và, nếu bạn thực sự yêu một người, thì hãy sẵn sàng buông tay người ấy ra, khi người ấy muốn nắm một bàn tay khác…! THE END!
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2