intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

NGỤC GIỚI-chương 2

Chia sẻ: Le Thuy Duong | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:7

36
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Ánh mặt trời phủ trên người làm Lý Hải Đông tâm tình khá hơn. Du Bạch Mi chạy vô rừng, rất nhanh bắt được một con nai trở về, nói với Lý Hải Đông: "Nướng ăn sớm nhé

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: NGỤC GIỚI-chương 2

  1. NGỤC GIỚI Tác giả: Xuyên Mã Giáp Đích trư Đệ nhị chương: Ngạc mộng rừng rậm Đệ nhất tập Dị giới xuyên toa Chương 2-Ngạc mộng rừng rậm Ánh mặt trời phủ trên người làm Lý Hải Đông tâm tình khá hơn. Du Bạch Mi chạy vô rừng, rất nhanh bắt được một con nai trở về, nói với Lý Hải Đông: "Nướng ăn sớm nhé." Du Bạch Mi lột da cắt thịt, Lý Hải Đông để từng khối thịt gát trên ngọn lửa, hai người vừa nấu nướng vừa nói chuyện gẫu về tình hình ngục giới. Nhìn lửa lớn dần, thịt nai nướng kêu xèo xèo, Lý Hải Đông rắc bột gia vị lên thịt, mùi thơm lừng xông vào mũi, toả ra khắp nơi. Du Bạch Mi nhìn trừng trừng thịt nai, nước miếng muốn tràn ra. Thịt vừa chín tới, liền chụp một miếng, vừa ăn vừa nói: "Ngục giới không có gia vị, chỉ có thể nhổ lông uống máu và ăn trái cây. Ngươi mà dùng gia vị cở này để giao dịch, chắc có thể đổi vô số pháp bảo và linh lực." "Pháp bảo với linh lực cũng có thể giao dịch sao?" Lý Hải Đông ngạc nhiên hỏi. Du Bạch Mi nói: "Thân tại ngục giới chỉ có một đường chờ chết, pháp bảo, linh lực còn có tác dụng gì, họa khi bị phán tử hình, có hôm nay không ngày mai. Ta xem bọn họ vì một khối thịt nai này chỉ sợ nguyện ý hiến tất cả linh lực ra đổi." "Cái gì gọi là tử hình?" Lý Hải Đông nhớ kỹ Du Bạch Mi từng nhắc qua, nhưng lúc đó hắn lòng chỉ nghĩ làm sao về nhà, không có để Ngục Giới
  2. ý. Du Bạch Mi nói: "Thần tiên yêu ma xúc phạm thiên giới quy điều, tổng cộng năm đẳng hình phạt, nhẹ bị phạt thiên khiển tiên hình; tội trạng nặng hơn, bị phạt khổ lực hình, khổ lực sửa cung điện cho đám thiên thần; nặng hơn một ít nữa, sẽ bị đày tới ngục giới này đây vĩnh cấm tự do, chịu thiên phạt; còn tội hành ác liệt, sẽ bị phán xử tử hình, lúc nào cũng có thể bị tam đầu khuyển xơi tái; nếu là phạm nhân tội đại ác, thì trực tiếp phát động thiên lôi oanh đính, đánh cho tan thành mây khói." Lý Hải Đông nghe sợ rụt lưỡi, hỏi: "Ngươi thì bị phạt là thứ gì hình." "Ta bị vĩnh cấm chi hình." Du Bạch Mi có phần ủ rủ nói. Lý Hải Đông thấy hắn tâm tình không vui, cũng không dám hỏi thêm hắn phạm tội gì. Tuy nhiên lời Du Bạch Mi vừa nói lại cho hắn tia sáng, để trong đầu hắn lóe ra một ý nghỉ. "Ta có ý này, ngươi muốn nghe một chút hay không?" Lý Hải Đông hỏi. "Ý gì chứ?" Du Bạch Mi hỏi. "Nếu ta đi qua hư vô lộ, còn có thể quay trở lại không?" Du Bạch Mi đạo: "Ngục giới và tứ giới dĩ nhiên thông qua hư vô lộ nối với nhau, nghỉ là tại Nhân Gian Giới nên có cữa vào chứ." "Nếu ta trở về Nhân Gian Giới, đem những thứ nơi này không có tới bán, có thể kiếm một mớ tiền hay không?" Lý Hải Đông vì nghỉ ra cách này vênh vang đắc ý. Du Bạch Mi ngẩn ra, hắn thân tại ngục giới nhiều năm, mỗi ngày chỉ nỗ lực để sống còn, đầu óc đều bị cuộc sống nơi này làm đờ đẩn, vừa rồi chỉ là thuận miệng mà nói, thật ra trước nay chưa từng suy nghĩ kỹ, bị Lý Hải Đông đề tỉnh, sửng sốt hồi lâu mới lẩm nhẩm nói: "Sao mà ta lại không nghĩ ra kìa!" Đang suy nghĩ cách này thực hiện được hay không, từ trong rừng Ngục Giới
  3. vang lên một tiếng gầm lớn, liền sau đó là tiếng bước chân rung trời động địa. Mặt đất bị bước chân rung động dữ dội, Du Bạch Mi sắc mặt biến đổi: "Ngục thú!" Tiếng bước chân càng lúc càng gần, cây cối gần đó bị đổ gãy. Du Bạch Mi đẩy Lý Hải Đông qua một bên nói: "Ngươi trốn phía sau tảng đá, ngàn vạn chớ đi ra." Nói xong xoạt một tiếng rút kiếm ra, nhìn trừng hướng khu rừng. "Hống!" Một tiếng, một con ngục thú chạy ra khỏi rừng, theo ánh lửa Lý Hải Đông thấy rất rõ ràng. ngục thú này hình dáng giống như con tê giác thật to, trên đầu một sừng vừa to vừa dài, hai răng nanh trong miệng vươn ra nhọn hoắc như dao, thân to khổng lồ. Chừng ba bốn thước cao, nặng chắc tính vài tấn, chân to trên mặt đất dậm một cú, làm rung động cả Lý Hải Đông từ mặt đất nhảy dựng lên. Đối mặt cường hãn ngục thú như thế, Du Bạch Mi nguy vẫn bất động, ngục thú tới gió cuốn theo làm trường bào hắn phất phới, vạt áo theo gió tung bay, bảo kiếm che ngang trước ngực, hàn quang sắc bén lóe tràn ra. Ngục thú xông tới trước mặt Du Bạch Mi, gầm lên một tiếng, răng nanh sát ngực Du Bạch Mi thì bỗng ngừng lại, răng nanh cứ lắc lư trước người Du Bạch Mi, đờ đẫn không tấn công. Lý Hải Đông từ sau tảng đá lén nhìn, nhủ thầm: "Này ngục thú giăng cờ gióng trống chạy tới, chẳng lẽ chỉ muốn đấu trừng mắt lớn mắt nhỏ với Du Bạch Mi thôi sao cà?" Ngục thú há to miệng, nước tràn ra không dứt, Lý Hải Đông thấy con mắt cứ liếc về thịt nai còn trên lửa, liền nhớ lại mấy con chó nuôi trong nhà thường cũng có kiểu này, tức thì hiểu rõ. "Ngục thú muốn ăn thịt nai." Lý Hải Đông kêu. Du Bạch Mi sửng sốt một chút, xem kỹ hình dáng ngục thú, phát giác tựa hồ nó không có địch ý, liền chậm rãi lui lại mấy bước đi tới đống lửa, cầm lấy một khối thịt nai, ném qua cho ngục thú. Ngục Giới
  4. Ngục thú hả to họng, lưởi đỏ lè ra, dài cả bốn năm thước, cuốn lấy miếng thịt nai. Lưỡi vừa cuốn vào, miếng thịt nai liền biến mất trong họng. Vừa xong một miếng, ngục thú ra kiểu hình dáng chưa đã thèm, trong miệng ư ư vài tiếng, rầm một tiếng nằm xoài xuống đất, lom lom nhìn những miếng thịt nai còn lại trên đống lửa. Du Bạch Mi mau mau đem thịt nai, từng miếng, từng miếng đưa qua mồm ngục thú. đầu lưỡi Ngục thú như thiểm điện từ trong miệng bắn ra, bắt dính lấy thịt nai từ trên không, cuốn vào bụng, dường như rất hưởng thụ kiểu vừa ăn vừa chơi vui. Du Bạch Mi và Lý Hải Đông đã thấy nó chơi vui, rất ngây thơ, cũng không còn thấy sợ nó . Lý Hải Đông liều mạng từ phía sau tảng đá bước ra, ngục thú "Ôn nhu" liếc liếc hắn, y như chờ đợi Du Bạch Mi. Lý Hải Đông ngồi xuống trước đống lửa, dùng dao nhỏ cắt ra nhiều miếng thịt nai, đặt lên ngọn lửa nướng. Gia vị sát vô một ít, mùi tràn ra, ngục thú nước miếng chóc chóc chảy tràn xuống. Một hồi công phu, nguyên một con nai bị ăn sạch sẽ, ngục thú thỏa mãn đứng lên, lắc lắc cái đuôi to, quét đất cát đá bay tung, lè chiếc lưỡi dài, từ từ hướng tới người Lý Hải Đông. Du Bạch Mi lòng phát hoảng, muốn ra tay. Lý Hải Đông vội hỏi: "Nó không có ác ý." Lý Hải Đông từng nuôi chó con, hiểu cách động vật biểu đạt tình cảm, thấy kiểu ngục thú, chắc không có ác ý. Quả nhiên đầu lưỡi ngục thú mềm mại đụng vào mặt Lý Hải Đông, liếm liếm mấy cái. Lý Hải Đông mặc dù bị nước miếng ước cả người, vẫn mỉm cười tiếp nhận thiện ý, đưa tay ra vuốt ve ngục thú vài cái. Ngục thú mười phần hưởng thụ Lý Hải Đông vuốt ve, liền khom xuống, Lý Hải Đông vuốt ve ngục thú y như chó nhỏ ở nhà tại Nhân Gian Giới, làm cho cho ngục thú lắc đầu lắc người, vui thích quá chừng. Ngục Giới
  5. Du Bạch Mi biết loại ngục thú này là một cơn ác mộng trong rừng rậm, nổi tiếng hung thú, tính cách bạo ngược, ăn mất vô số tiên ma, vậy mà hôm nay ôn thuận nằm ở dưới chân Lý Hải Đông, làm hắn không thể nào hiểu được. Trước kia Du Bạch Mi đang nướng thịt, khám phá được trong rừng có người tiến đến, liền húp qua một bên. Sau lại bị Lý Hải Đông nướng mùi thơm hấp dẫn đến, liền cảm thấy này người mười phần thân thiết. Hôm nay đã thấy ngục thú yêu thích với Lý Hải Đông như vậy, liền phát giác trên người Lý Hải Đông quả nhiên có một loại mị lực làm cho người ta cảm giác được thân thiết . Du Bạch Mi đi bắt thêm một con nai và một con heo rừng.Lý Hải Đông trổ tài hết lòng làm thịt nướng tỏa hương tràn đầy ra, một thú một tiên một nhân, vui vẻ thong dong ngồi quanh bên ngọn lửa, đến lúc ngục thú no ợ một tiếng, duỗi thân nằm trên mặt đất, lộ ra bụng no căng tròn, phơi dưới ánh mặt trời. "Thật không ngờ ta cùng ngục thú vừa ăn thịt nướng với nhau." Du Bạch Mi cảm khái nói. Lý Hải Đông dập tắt lửa nói: "Thế giới này không có cái gì không thể phát sinh." Du Bạch Mi giật mình có lĩnh ngộ, cười hắc một tiếng, trên mặt có ý cười nhiều hơn. Lý Hải Đông hanh khởi (* ko hiểu) Du Bạch Mi cho tới bây giờ chưa nghe qua âm nhạc, gom các loại gia vị vào túi sách. Du Bạch Mi nhìn túi của hắn thấy các loại kỳ quái vật phẩm, thắc mắc hỏi han. Lý Hải Đông biết Du Bạch Mi tại ngục giới hơn ngàn năm, liền nói với hắn tình hình bây giờ của Nhân Gian Giới, nghe xong Du Bạch Mi kinh ngạc vạn phần. "Đồ bằng sắt thép chạy được, bay được, trên mặt hộp có người ca hát ngảy múa?" Du Bạch Mi thở than không ngừng, mới hay ở ngục giới quá lâu, bên ngoài thế giới đã hoàn toàn thay đổi hình dáng. Ngục Giới
  6. Thu thập xong, Lý Hải Đông hỏi: "Ngươi muốn đi đâu?" Du Bạch Mi nhìn rừng rậm hoang vu nói: "Nơi đó." Lý Hải Đông nhảy nhảy nói: "Ta cùng đi với ngươi." Du Bạch Mi nói: "Chuyến đi này hung hiểm, ngươi suy nghĩ rõ ràng rồi chứ?" "Đương nhiên." Lý Hải Đông vỗ ngực, "Ta đây là thám hiểm gia nổi danh." Kỳ thật hắn chỉ là nói khoác, nếu không đi cùng Du Bạch Mi, hắn thật không biết phương hướng gì. Thấy Du Bạch Mi cùng Lý Hải Đông muốn đi, ngục thú bò tới, ư ư không nở theo, Lý Hải Đông nói: "Ngươi ngoan ngoãn nhé, chờ chúng ta trở về cho ngươi thịt nướng ăn nữa." Ngục thú tựa hồ có thể nghe hiểu lời Lý Hải Đông, trong miệng phát ra ngô ngô thanh âm, giống như cười. Du Bạch Mi và Lý Hải Đông nhìn nó hình dáng ngốc ngếch lắc lư, lại chơi với nó nó một hồi, rồi mới tiến vào trong rừng. Ngạc mộng rừng rậm rộng lớn vô biên là một chổ rất hung hiểm trong Đông lao, cây cối nơi nơi đều tràn ngập những lớp sương mỏng xanh biếc, do ao đầm trong rừng trăm ngàn năm bốc hơi lên. Thời gian lâu ngày tích tụ sinh ra sương mù cổ quái đối với Lý Hải Đông mà nói chính trí mệnh thuốc độc. "Đây là tích độc đan, ăn đi." Du Bạch Mi cho Lý Hải Đông một viên đan dược. Lý Hải Đông đưa vào miệng, chỉ cảm thấy có mùi tanh thối, thật khó nhịn được giử cho cảm giác muốn ói nuốt xuống. Rừng rậm tựa hồ đã yên lặng vô số năm dài, hôm nay mộng sâu ngủ say bị Du Bạch Mi và Lý Hải Đông đánh thức. Sâu hơn những thân cây cao che phủ trời, năm tháng u thâm rừng rậm, chỉ cảm thấy năm tháng đều trở nên u thâm. "Ba tức", giày bước trong bùn lầy trong rừng, kìm không nổi muốn trượt. Lý Hải Đông thiếu chút nữa té nhào, may mắn Du Ngục Giới
  7. Bạch Mi chụp kịp hắn. "Cám ơn." Lý Hải Đông nói, mỗi nam nhân ít nhiều có khát vọng mạo hiểm, hôm nay đối mặt rừng rậm sâu thăm thẳm hoang sơ, Lý Hải Đông dấu không được sự hưng phấn. Du Bạch Mi tìm con đường an toàn nhất, đi hướng sâu về rừng rậm. Vừa đi vừa cùng Lý Hải Đông nói về mục đích hắn đi tới Ngạc mộng rừng rậm. Ngục Giới
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2