intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

tam quốc và những bí quyết trong quản lý kinh doanh - phần 2

Chia sẻ: K Loi | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:200

112
lượt xem
26
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

phần 2 của trình bày từ chương 13 đến chương 23 của cuốn sách với những nội dung: những điều cần biết ở nơi làm việc của viên chức, phát huy nhanh giá trị của mưu hay kế giỏi, dũng cảm quản lý ông chủ, cấp dưới dũng cảm, quản lý khuyến mại, đoán được kẻ địch để giành thắng lợi, binh pháp dùng mỹ nhân kế đánh vào lòng người là thượng sách, kiến quật đổ voi, lính đánh thuê bị vây khốn và tìm lối thoát, khỉ đuôi dài, ngựa đốm và sư tử, quản lý là một loại hoạt động văn hóa.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: tam quốc và những bí quyết trong quản lý kinh doanh - phần 2

CHƯƠNG XIII:<br /> NHỮNG ĐIỀU CẦN BIẾT Ở NƠI<br /> LÀM VIỆC CỦA VIÊN CHỨC<br /> <br /> ăn Tử nói: “Cái đạo của người thường là lòng muốn nhỏ, chí<br /> muốn lớn, trí tuệ muốn đầy đủ, hành động muốn qui củ, khả<br /> năng muốn nhiều, việc làm muốn ít”. Cái người gọi là “tâm<br /> tiểu” (cẩn thận) là lo khi tai họa chưa xảy ra, cảnh giác cái<br /> họa, thận trọng cái nhỏ, không dám làm theo ham muốn. “Chí đại”<br /> (chí lớn), bao gồm, thống nhất phong tục khác nhau ở mọi nơi, trái<br /> phải qui về một mối, giữa là cái trục vậy. “Trí viên” (trí thức trọn<br /> vẹn) là trước sau thành mạch chảy liên tục như suối sâu không cạn<br /> nước vậy. “Hành phương” (hành động qui củ) ngay thẳng không<br /> gây lộn xộn, trắng trong không có vết nhơ, khốn cùng nhưng không<br /> thay đổi tiết tháo, thành đạt nhưng không bỏ chí. “Năng đa” (nhiều<br /> tài năng), văn võ song toàn, uy nghi lúc tỉnh và động. “Sự thiểu”<br /> (nắm sự việc ít) nhưng sự quản lý lại mở rộng, lấy cái tỉnh đối xử<br /> với cái nôn nóng vậy.<br /> <br /> V<br /> <br /> Đường. Triệu Nhuy, “Trường đoản Kinh. Đức biểu thập<br /> nhất”<br /> <br /> Bí ẩn của bộ mặt tươi cười<br /> Lại nói ba loại mác tivi màu đưa ra thị trường là Anh Hùng,<br /> Hoàng Tộc, Tiểu Bá Vương đang có sự cạnh tranh. Lịch sử làm giàu<br /> của Lưu Bị, ông chủ của Hoàng Tộc cũng trở thành điểm nóng được<br /> rất nhiều học viên chú ý. Học viện Thương mại quốc tế Đông Ngô đã<br /> tốn rất nhiều công sức, cuối cùng mời được Lưu Bị đến trường báo<br /> cáo. Trong lễ đường rộng lớn, các bạn nam, nữ sinh viên năm thứ tư<br /> ngồi kín. Họ sắp rời ghế nhà trường đi các nơi tìm việc, vì vậy họ đặc<br /> <br /> biệt cần có sự chỉ bảo của những học sinh có kinh nghiệm thành công<br /> như Lưu Bị.<br /> Thực ra, Lưu Bị cũng có ý đồ khác. Ông mong sau lần giảng dạy<br /> này sẽ thu hút một số học sinh tốt nghiệp giỏi đến công tác tại Hoàng<br /> Tộc. Nay đứng trên bục giảng, ông tỏ ra rất khiêm tốn hòa nhã, chân<br /> thành, ở ông toát lên một loại sức hấp dẫn của người đàn ông chín<br /> chắn. Ông cầm micrô (lúc đầu hơi luống cuống thiếu bình tĩnh, nhưng<br /> nhanh chóng lấy lại tư thế tự nhiên linh hoạt). Ông nói một cách hấp<br /> dẫn: “Tôi chỉ hơn các vị đang tham dự khoảng 20 tuổi. Có được một<br /> số thành tích được người ta công nhận, nhiều người cho rằng tôi có bí<br /> quyết thành công thần kỳ nào đó, thực ra mọi bí mật đều thể hiện trên<br /> bộ mặt tôi. Có thể nói như thế này, trên bộ mặt này đã cô đọng tinh<br /> hoa cuộc sống mấy chục năm bôn ba đây đó, dãi dầu sương gió. Nghĩ<br /> đến lúc đầu, khi tôi vừa tốt nghiệp Đại học Quản lý công thương quốc<br /> tế, kết nghĩa bền chặt với Quan Vũ, Trương Phi, chúng tôi mong<br /> muốn có thể làm nên sự nghiệp lớn. Lúc ấy chúng tôi ra sức thi thố tài<br /> năng, tinh thần rất hăng hái, có sức mạnh như bế con mới sinh không<br /> hề sợ hổ, giống như các bạn hiện nay vậy. Nhưng các bạn may mắn<br /> hơn tôi, vì các bạn hiện nay có thể có được một bộ mặt như vậy, còn<br /> tôi lúc ấy chưa có”.<br /> Trong đám người nghe, có một vị nam học sinh gọi là Chu Du<br /> đứng lên, hỏi: “Thưa ngài Lưu Bị, ông có quá thổi phồng không? Mọi<br /> người đều có bộ mặt, vậy bộ mặt của ông cuối cùng có nét đặc biệt<br /> gì?”.<br /> Lưu Bị uống một ngụm nước, vẻ tươi cười thể hiện trên mặt, ông<br /> giải thích: “Mọi người thấy rất rõ, đây có thể là bộ mặt cười điển hình<br /> nhất trong lịch sử văn hóa 5000 năm, học vấn trên bộ mặt này rất<br /> lớn. La Quán Trung đã nghiên cứu nó và viết được một trong bốn tác<br /> phẩm cổ điển lớn ở Trung Quốc là “Tam Quốc diễn nghĩa”. Lý Tôn<br /> Ngô đã nghiên cứu nó nên đã viết: “Hậu hắc học”, một tác phẩm hiếm<br /> thấy trên đời. Vì sao Tào Tháo có thể nói “Anh hùng trong thiên hạ,<br /> chỉ có ngài và Tháo thôi?” Chính vì tôi có da mặt dày, có thể cùng với<br /> lòng dạ đen tối của ông ta được xem là hai vật báu trong thiên hạ”.<br /> Chu Du cười: “Theo ông nói, chúng tôi chỉ cần ra sức sửa sang bộ<br /> mặt là có thể giành được sự thành công một cách nhẹ nhàng phải<br /> không?”.<br /> <br /> Lưu Bị gật đầu nói: “Mọi người có thể hiểu như vậy. Nhưng tôi<br /> nghĩ, với quá trình học tập của các bạn hiện nay, sự hiểu biết rất có<br /> hạn. Các bạn sắp bước vào giai đoạn ban đầu để lập nghiệp, tôi nói<br /> cho các bạn một số bí quyết nhỏ giản đơn, thực dụng như một loại<br /> văn hóa ăn nhanh, những bí quyết nhỏ này được nhiều người hoan<br /> nghênh. Giống như những đứa trẻ ham học, Hoàng Cái, Lỗ Túc, Lã<br /> Mông, ở ngay vở ghi chép. Chỉ có Chu Du vẫn cố chấp đeo bám đọ sức<br /> với Lưu Bị, làm cho buổi báo cáo trong hội trường biến thành như<br /> tiết mục phỏng vấn hội đàm.<br /> Lưu Bị giỏi giấu kín tài năng, vững vàng trong đối đáp, làm cho cả<br /> hội trường sôi động hẳn lên. Chu Du hỏi một cách xảo quyệt, Lưu Bị<br /> trả lời rất hay. Lỗ Túc thạo về tốc ký, ghi lại toàn bộ không sót một<br /> chữ. Sau đó lại chỉnh lý thành bài, gửi cho tạp chí “Nguồn nhân lực<br /> Trung Quốc” để đăng dưới tiêu đề “Những điều cần biết ở nơi làm<br /> việc của viên chức”.<br /> Dưới đây là bài phát biểu của Lưu Bị. Nó chia làm bốn phần<br /> “Năm lời khuyên chân thành về hoàn thiện hình tượng nghề nghiệp”,<br /> “Năm loại vũ khí chế nhạo sự phóng đãng ở nơi làm việc viên chức”,<br /> “Năm loại phương án cứu vớt quan hệ quần chúng”, “Năm lý do căm<br /> giận người đẹp ở nơi làm việc của viên chức”. Để dễ đọc, các câu hỏi<br /> xen kẽ viết theo kiểu chữ Khải để dễ phân biệt.<br /> <br /> Năm lời khuyên chân thành về hoàn<br /> thiện hình tượng nghề nghiệp<br /> Là những sinh viên đại học sắp tốt nghiệp năm nay, các bạn học<br /> nam nữ đang nhanh chóng xuất hiện trong các xí nghiệp với tư cách<br /> là nhân viên mới ở nơi làm việc. Trong giai đoạn này, vấn đề phổ biến<br /> nhất là: nhiều bạn sau khi tìm được việc làm lần đầu lại nhanh chóng<br /> bị thất nghiệp. Thế thì, làm cách nào mới có thể nhanh chóng trở<br /> thành con lật đật ở nơi làm việc của viên chức? Tôi lần lượt làm công<br /> cho các nhà doanh nghiệp nổi tiếng như Đổng Trác, Đào Khiêm, Tào<br /> Tháo, Viên Thiệu, nay tự mình lập nghiệp làm ông chủ và có một số<br /> người giúp việc. Tôi muốn giới thiệu với mọi người một số kinh<br /> nghiệm của cá nhân tôi, mong có tác dụng nêu gương với mọi người.<br /> Tôi cho rằng điều quan trọng nhất là chú ý những chi tiết nhỏ trong<br /> nghề nghiệp. Vì một số chi tiết thường đem lại ảnh hưởng phụ đối<br /> <br /> với hình tượng nghề nghiệp của chúng ta, đối với giá thành thu chi<br /> không đáng kể. Như, dù chỉ có một chấm đen trên trang giấy trắng,<br /> người ta cũng có thể cho rằng đây là tờ giấy bẩn hoặc bỏ đi.<br /> Chu Du: “Nếu trên giấy trắng đã có một hoặc một số vết bẩn, thì<br /> phải làm thế nào?”.<br /> Có bốn biện pháp: Biện pháp thứ nhất là “tự giữ sạch thân mình<br /> là tốt”, luôn giữ gìn tờ giấy trắng, không để nó bị đen. Biện pháp thứ<br /> hai là “sự cam chịu loại bỏ”, đã bị vết nhơ, tất nhiên là đồ bỏ đi, vứt<br /> quách cho xong. Biện pháp thứ ba “thật lòng hối cải”, dùng cục tẩy tẩy<br /> sạch vết đen, giấy lại trắng như cũ. Biện pháp thứ tư “liều lĩnh dấn<br /> thân” cũng như người ta thường nói: “Đã làm là liều đến cùng”, dứt<br /> khoát bôi đen cả tờ giấy. Bốn biện pháp này tùy bạn lựa chọn.<br /> Ở đây tôi chỉ nói thực hiện như thế nào chi tiết nhỏ để “tự giữ<br /> sạch thân mình là tốt” trong nghề nghiệp? Đối với năm loại chi tiết<br /> nhỏ thường gặp nhất, ở đây tôi xin nêu lên năm lời khuyên chân<br /> thành:<br /> Trong thời gian làm việc không nên tán gẫu, không nên lười nhác,<br /> không nên lấy tài sản công ty đem về nhà, không nên trang điểm kỳ<br /> quái, không nên lợi dụng thời gian làm việc để giải quyết việc riêng”.<br /> Chu Du: “Tán gẫu không phải là thói quen tốt, mọi người đều<br /> hiểu đạo lý này”.<br /> Nhiều người hiểu đạo lý trong thiên hạ là như vậy, nhưng người<br /> làm theo còn ít. Còn nữa, các anh có biết không, nghe tán gẫu cũng<br /> không phải là thói quen tốt. Các anh nghĩ xem, nếu có một đồng sự<br /> trong khi làm việc nói chuyện huyên thuyên với anh, thì sẽ gây ra hai<br /> loại ảnh hưởng không tốt, một là anh chàng huyên thuyên ấy tưởng<br /> rằng anh và chàng ấy cũng nhàn rỗi như nhau, hai là, người khác thấy<br /> rằng hai người đều rất nhàn rỗi. Các anh nói, người ấy có phải là kẻ<br /> đầu têu gây oan không?<br /> Lời khuyên chân thành thứ hai: Không nên lười nhác. Rất nhiều<br /> người cho rằng lý luận về bộ mặt của tôi là phải biết làm bộ làm tịch,<br /> họ chỉ biết một mà không biết hai. Theo như họ nói, họ thích tỏ ra rất<br /> cố gắng trước mặt ông chủ, nhưng khi vắng chủ thì lười nhác. Kết quả<br /> là, người tài như tôi, ở bất cứ xí nghiệp nào đều có thể làm chức vụ<br /> <br /> cấp cao, còn họ thường đều bị loại ngay trong thời kỳ thử việc. Vì sao<br /> như vậy? Vì nếu công việc anh làm đều có thiếu sót, thì sớm muộn gì<br /> cũng thể hiện ra.<br /> Chu Du: Trong ấn tượng của chúng tôi, ông cũng là một người<br /> thay đổi khá nhiều công việc. Xin hỏi, ông với họ có gì khác nhau?<br /> Tôi luôn luôn tự bỏ đi, tìm nơi khác, còn họ thường xuyên bị đẩy<br /> qua đẩy lại.<br /> Lời khuyên chân thành thứ ba: Không nên lấy tài sản công ty đem<br /> về nhà. Dù đó chỉ là chiếc đệm mác con chuột hay một tặng phẩm<br /> khuyến mại thừa. Nếu không, người ta có thể cho rằng anh là con<br /> người tham vặt. Nhớ rằng, thói quen không tham vặt có thể mang lại<br /> danh thơm liêm khiết. Về mặt này, chú em thứ hai của tôi Quan Vũ<br /> thực hiện rất tốt. Hồi 27 “Tam Quốc diễn nghĩa” là “Viên Bổn Sơ (tức<br /> Viên Thiệu) lính thua tướng diệt, Quan Vân Trường treo ấn phong<br /> kim”. Treo ấn phong kim là gì? Đó là khi rời chức vụ, ông đã niêm<br /> phong toàn bộ tài sản như nhà ở, thẻ ngân hàng, máy điện thoại di<br /> động, quần áo công tác công ty đã cấp phát nhưng ông ta trả lại sạch<br /> sành sanh cho công ty. Có một số người không như vậy, họ đều là<br /> những người có phẩm chất cao quí nhưng không chú ý những chi tiết<br /> nhỏ, vì một tí lợi ích nhỏ nhoi họ hủy hoại danh dự cả cuộc đời. Các<br /> anh nói xem, việc gì cần phải như vậy?<br /> Chu Du: Ý của ông là, có thể hy sinh danh dự của mình vì lợi ích<br /> to lớn hơn?<br /> (Lưu Bị trầm ngâm 20 giây) Anh có thể hiểu như vậy. Điều làm<br /> cho người ta ngạc nhiên là, nếu anh càng muốn phấn đấu vì lợi ích<br /> lớn hơn, anh có thể giống như Đổng Trác để lại tiếng xấu muôn đời,<br /> cũng có thể giống như tôi để lại tiếng thơm ngàn năm. Sự kỳ diệu<br /> trong đó đáng để cho anh đánh giá nhiều lần!<br /> Lời khuyên chân thành thứ tư: Không nên trang điểm kỳ quặc.<br /> Bạn có thể cho rằng sự trang điểm của bạn là thể hiện cá tính của bạn<br /> hoặc sự theo đuổi về mốt, nhưng bạn cần chú ý rằng đây là nơi công<br /> tác. Các bạn nữ không nên đi giày xốp mềm cao gần một tấc đúng mốt<br /> và quần áo có lỗ, các bạn trai không thể để tóc dài như đuôi ngựa.<br /> Trang điểm kỳ quặc tạo nên không khí rất không phù hợp với nghiệp<br /> vụ.<br /> <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2