intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

The Heaven

Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:12

60
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Part 1: Nó muốn mở mắt ra,nhưng đôi mắt cứ nặng trĩu lì lợm chẳng nghe theo nó không tài nào dậy được,mặc dù đã cố hết sức...văng vẳng đâu đó tiếng khóc...là tiếng khóc lấy hết sức nó cố ngồi dậy ...mọi thứ đều thân quen...đây là phòng nó... _Mẹ ơi,cho con chút gì ăn với...- nó khẽ gọi không gian vẫn yên tĩnh,không ai đáp trả nó,chỉ có tiếng khóc vang lên đến xé lòng

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: The Heaven

  1. The Heaven
  2. Part 1: Nó muốn mở mắt ra,nhưng đôi mắt cứ nặng trĩu lì lợm chẳng nghe theo nó không tài nào dậy được,mặc dù đã cố hết sức...văng vẳng đâu đó tiếng khóc...là tiếng khóc lấy hết sức nó cố ngồi dậy ...mọi thứ đều thân quen...đây là phòng nó... _Mẹ ơi,cho con chút gì ăn với...- nó khẽ gọi không gian vẫn yên tĩnh,không ai đáp trả nó,chỉ có tiếng khóc vang lên đến xé lòng nó trèo xuống giường...hình ảnh đập vào mắt nó làm nó sững sờ...mẹ đang khóc... _Mẹ ơi,sao mẹ lại khóc... nó cất tiếng gọi nhưng vô vọng,ba đang ngồi ôm đầu như đang đau lắm...
  3. mọi người sao thế,sao lại khóc,ai đó làm ơn trả lời tôi đi,làm ơn... nó quay lại phòng,quan sát mọi thứ trong phòng...trên giường nó có 1 người đang nằm hình như người đó đang ngủ,như một thiên thần,ko mang chút gì mệt mỏi của cuộc sống... phải chăng...nó đã...như thế thật sao?Sao lại như thế...nó chưa muốn.... hôm qua nó và hắn cãi nhau,hắn bỏ đi thật nhanh,mặc kệ nó đứng đó chết trân vì lời hắn nói: - Mình chia tay nhé! chia tay ư ?sao lại chia tay ?ko lẽ vì một chuyện nhỏ nhặt như thế ư ? ko lẽ thời gian 2 năm ko đủ để hắn biết nó yêu hắn như thế nào sao?,nó chẳng có ý gì...
  4. chỉ là đôi chút hờn ghen khi thấy hắn đi bên người con gái khác...chỉ như thế...nó sai ư ? nó đã không chấp nhận với thực tại,nó chạy theo hắn để cố níu kéo một chút gì đó vốn dĩ là của nó điều cuối cùng nó nhận biết được là tiếng thắng gấp của một chiếc ô tô... àh có lẽ sự thật là như thế...có lẽ như thế thật...thế cũng tốt... nó đã ... rồi...hắn đang làm gì nhỉ?...hắn đã biết chuyện này chưa...nó định sang nhà hắn nhưng khi ra đến sân...bóng một người làm nó khựng lại...ko tài nào nhúc nhích đi thêm được... một người đang đứng đó...vẻ trầm lặng...lạnh lùng...nhìn lên bầu trời...như ko biết đến cái gì gọi là sự sống nữa là hắn - người mà hôm qua nó chạy theo để cuối cùng người nằm đây hôm nay
  5. là nó đôi mắt hắn vô hồn...băng giá...điều mà nó sợ nhất khi lần đầu tiên nó gặp hắn...cũng lạnh lùng như thế... hắn như một núi băng...lạnh buốt...mà nó ko thể nào chạm tới được... ngày trước khi mới quen...hắn cũng lạnh như thế...chẳng biết vì sao nữa...có lẽ là do quá khứ đau buồn quá... nên làm con người cũng dần thay đổi...trở nên băng giá...lặng câm...âm thầm chịu đựng mọi thứ... nó đã lôi hắn ra khỏi cái bức tường đó...để tưởng chừng như 2 năm là quá ngắn ngủi cho tất cả mọi thứ... để bây giờ...nó chỉ còn là một linh hồn...ko thể ở bên hắn...ko thể...thêm một lần nào nữa...bởi vì... hắn đang lẩm nhẩm gì đó...hình như là một bài hát...
  6. take me to your heart...take me to your soul...give me your hand before I 'm old... giai điệu chầm chậm của Take me to you heart cứ vang lên đều đều...lâu rồi hắn ko hát bài này...phải lâu rồi… trái tim nó nghẹn lại...dường như là ngừng đập...ngày trước cũng thế...khi hắn từ chối nó... cả 2 đi trên con đường đêm...thả hồn theo những vì sao lấp lánh...hắn cũng hát bài này...tim nó cũng như thắt lại...khó tả… chợt hắn im lặng...sự im lặng đến vô hồn...hắn ngồi xuống...cầm mấy nhánh thạch thảo lên...mỉm cười... rồi bật khóc...lại thêm một người khóc...sao lại khóc...sao thế...nó khẽ vuốt tóc hắn...hương thạch thảo lan tỏa trong gió phả vào đâu đó một hơi ấm rất đỗi quen thuộc...hơi ấm này...quen lắm...
  7. nó thấy người nhẹ tênh...như đang bay bổng trên mây...khẽ cười...nhìn hắn...hắn vẫn đang khóc...khóc vì nó... nó khẽ thì thầm vào tai hắn... _Không được khóc,phải mỉm cười...vì trong nụ cười mắt ông có hình ảnh tui...phải sống tốt...vì như thế...tui sẽ thanh thản...vì biết ông ko còn cần tui... nó đang bay...bay cùng gió ...bay đi đâu nó cũng ko rõ nữa...chỉ biết nó đang rời xa nơi này...xa hắn...xa gia đình tất cả...có lẽ chỉ mãi có thể là một quá khứ đẹp...mà nó sẽ ko bao giờ quên...vì trong đó có hắn...người mà nó... nó khẽ cất tiếng nói,nhưng nói ko ra hơi...vì gió đang cuốn lấy nó...đi xa lắm rồi...trong mắt nó...giờ đây... hình ảnh hắn...chỉ còn là một cái chấm bé xíu...như một cái gì đó quá đỗi nhỏ bé...len lỏi vào đời nó...nhưng chỉ là...
  8. thoáng chốc...rồi cũng dễ dàng đi ra...nhẹ như gió...cuốn đi hết thảy những hạt bụi bé nhỏ chốn trần gian... Part 2: Nó bừng tỉnh bởi thứ gì đó làm nó giật nảy lên...nhói...tê ran ran... quang cảnh nơi đó thật lạ lẫm ...toàn những thứ máy móc …ờ...thì ra...là bệnh viện ông bác sĩ nở nụ cười phúc hậu : _Chào cô,cuối cùng cô cũng trở về từ cõi chết... nó nheo mắt...àh thì ra...nó còn sống...còn sống để tiếp tục đối mặt với cuộc sống... không khí thật ngột ngạt...toàn mùi sát trùng...khó chịu...nó phải thở oxi... những cái ống...cứ quấn chặt vào mũi nó khiến việc thở càng khó nhọc hơn...thật nặng nề...
  9. nó mỉm cười cay đắng...mà nước mắt cứ ứa ra ko ngăn được...thì ra chưa chết... sao tử thần ko mang nó đi nhỉ...sao lại đem nó về đây để một lần nữa tim nó lại đau thế... hóa ra...chỉ là giấc mơ àh...vậy mà nó cứ tưởng... nó được đưa đi trên một cái cáng...những thứ dây ấy vẫn quấn lấy người nó... làm nó thực sự khó chịu...nó muốn ruồng rẫy...muốn bỏ chạy...để trốn tránh... nhưng không còn sức...đành bất lực nằm đấy...nhìn...sự đời đang diễn ra... nó mơ màng...nhưng cũng đủ để nhận thức được...nó đang ở đâu...ba mẹ chạy theo nó... vẻ an tâm lộ rõ trên khuôn mặt họ...nó lại mơ màng...mắt nó mờ hẳn đi.... nó thấy...bóng một người...thấp thò nơi hành lang bệnh viện...dù mờ ảo...nhưng cũng đủ để nó biết...đó là ai…
  10. phòng bệnh thật yên tĩnh...căn phòng màu hồng nhạt...gần như tím...màu tuy buồn nhưng nó vẫn thích... căn phòng hướng ra biển...nơi mà nó và hắn đã có biết bao kỷ niệm... mắt nó rưng rưng...nó òa khóc...không gian yên tĩnh bị phá vỡ bởi tiếng khóc... mưa rơi...lất phất ...nhòa cả khung cửa...nó mỉm cười...nhìn mưa...lau nước mắt... biển trong mưa thật đẹp...dù sóng vẫn ồn ã đập vào...ồn ã lắm...cũng như hắn.... sóng vẫn ập vào bờ …dữ dội…ồn ã…như sự vô tình của một người… biển vẫn cứ xanh…xanh như mắt một người lúc trước…nhưng giờ…. chưa bao giờ hắn là của riêng nó...vì hắn luôn là người nổi tiếng không những trong trường mà còn ở nhiều nơi khác...bởi vì hắn đẹp trai,con nhà giàu... ở bên hắn nó như con vịt xấu xí...còn hắn là một con thiên nga lộng lẫy...
  11. nó thở dài...ngẫm nghĩ...mọi chuyện...khẽ lắc đầu... nó muốn lại được dầm mưa...trong mưa...nó có thể khóc thỏa thích mà ko ai biết... nhiều khi đi bên hắn...thấy mưa nó cười thích thú...rồi lại chạy ra...nhảy nhót cười đùa như một con ngốc... hắn chỉ biết đứng nhìn theo nó...rồi khẽ cười...chưa bao giờ hắn lột bỏ cái cuộc sống bề bộn của hắn để dành trọn cho nó những phút giây của riêng 2 đứa... vì hắn còn trăm công nghìn việc phải giải quyết...cuộc sống của hắn...không phải chỉ dành riêng cho nó... chưa bao giờ như thế...nhiều khi đêm đến nó nằm nghĩ...mà nước mắt cứ trào ra... lòng đau như cắt...nó chỉ ước được một lần hắn dành trọn thời gian cho nó... chỉ một lần thôi...khó đến thế sao...buổi đi chơi nào...cũng bị cắt quãng bởi những cuộc điện thoại
  12. gọi hắn về có việc gấp...nó đành thở dài nhìn theo...chưa bao giờ...hắn là của riêng nó… Dòng suy nghĩ của nó bị ngắt quãng bởi tiếng gõ cửa… nó lau vội những giọt nước đang làm nhòa mắt nó,rồi mau chóng chui vào chăm hình như ko thấy ai trả lời nên người ấy tự vào…nhìn thấy nó đang ngủ nên khẽ khàng đóng cửa rồi ngồi xuống bên nó…khuôn mặt ngập tràn sự mệt mỏi…người ấy ko ai khác chính là hắn…hắn nhìn nó hồi lâu,rồi gục xuống cầm lấy tay nó nó cảm nhận được tim mình nhảy liên hồi…như muốn nhảy ra ngoài… tay nó dần bị ướt bởi thứ gì đó nóng hổi…
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2