intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Tiểu Thư Của Tôi - kì 2

Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:30

52
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Những căn hộ trong làng hầu hết đều được lợp bằng lá, hoặc rất lụp xụp, chỉ riêng nhà khả như trong ra hồn nhất. Khả như để tay lên miệng ngáp dài rồi đẩy mền sang bên bước xuống giường. Sau 1 giấc ngủ dài, cô có vẻ như đã lấy lại sức. "knock, knock......" Đó là tiếng gõ cửa ngoài phòng. "Vào đi." Bà năm đẩy cửa vào. "Cô hai ra ăn tối đi rồi còn tắm nữa. Tôi đã pha sẵn nước nóng cho cô." "Ờ, năm ra trước đi, con ra liền." ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Tiểu Thư Của Tôi - kì 2

  1. Tiểu Thư Của Tôi - kì 2
  2. Chapter 5 Những căn hộ trong làng hầu hết đều được lợp bằng lá, hoặc rất lụp xụp, chỉ riêng nhà khả như trong ra hồn nhất. Khả như để tay lên miệng ngáp dài rồi đẩy mền sang bên bước xuống giường. Sau 1 giấc ngủ dài, cô có vẻ như đã lấy lại sức. "knock, knock......" Đó là tiếng gõ cửa ngoài phòng. "Vào đi." Bà năm đẩy cửa vào. "Cô hai ra ăn tối đi rồi còn tắm nữa. Tôi đã pha sẵn nước nóng cho cô." "Ờ, năm ra trước đi, con ra liền." Khả như giơ tay qua sào quần áo lấy cái áo sơ mi trắng dài, khoắc chồng lên bộ đồ ngủ ngắn trên người cô.
  3. Sau đó quấn sơ tóc lại và kẹp lên, để mái tóc thả lỏng trên đầu. Khả như đẩy ghế ngồi vào bàn ăn đón lấy chén cơm bà năm đưa, rồi dùng đũa lườn qua từng dĩa đồ ăn tỏ vẻ không hài lòng. Thấy thế bà năm liền nói, "Đồ ăn ở đây không ngon như thứ cô thường ăn nhưng cô rán ăn 1 chút đi. Vừa về đây, tôi chưa kịp đi chợ." Khả như đẩy chén cơm sang bên. "Không sao,con uống canh được rồi. Năm dẹp chén cơm đi." "Vậy cô rán uống miếng canh, để lát tôi ra đầu làng mua ly sữa cho cô cầm bụng." Khả như gật đầu. Khả như rất khén ăn. Cô thà nhịn đối cũng không ăn thức ăn không hợp khẩu vị.
  4. Uống xong chén canh, khả như quay về phòng nằm dài trên giường. Tự dưng nước mắt cô lại chảy dài trên mặt. Cả đời cô chưa bao giờ sống trong căn phòng nhỏ thế này và thức ăn bữa tối hôm nay là những món tệ nhất cô từng được ăn. Cô cảm thấy uất ức vô cùng và có phần nhớ đến ba mẹ. Không biết họ có nhớ đến cô hoặc lo lắng cho cô không? Hay sự vắng mặt của cô chẳng thay đổi gì trong cuộc sống họ? Nghĩ đến đây khả như ngồi bật dậy nhìn ra cửa sổ lau đi những giọt nước mắt và cố tránh né những suy nghĩ ấy. Cô chợt thấy 1 bóng đen xuất hiện bên ngoài hàng rào. Khả như cố mở to mắt xem có phải cô nhìn lầm? nhưng không. Bóng đen ấy đến mỗi lúc 1 gần. Dường như nó đang tiến về phía này. Nơi đây đồng cỏ mênh mông liệu đó có phải là những oan hồn không siêu thoát???? >o<
  5. Khả như tái mặt sợ hãi, nói cho cùng ma cũng là 1 trong số những thứ cô sợ nhất trên đời. "Năm, năm ơi, năm....." Khả như la to tìm bà năm, nhưng không nghe ai trả lời. Điều đó làm cô sợ hơn. "Năm ơi…… năm đâu rồi??? năm......." Cả không gian lúc này vẫn im thinh thích. Cô sợ đến đứng không vững mà phải ngồi bẹp trên giường. mắt cô vẫn hướng về phía cửa sổ dán chặt vào bóng đen. Cô không thể lầm vào đâu nữa, bóng đen ấy đang tiến về phía này. Khả như quờ quạng chụm lấy cây chổi lông gà của bà năm để trên bàn. Tay cô run đến độ cầm cây chổi không vững.
  6. Cô liền chạy nhanh về giường trùm mền lại. Tim cô đập mạnh đến độ lòng ngực như sắp vỡ tung. Trong căn phòng lúc này chỉ có tiếng tim đập loạn xạ và tiếng thở khóc nhọc của cô. "Knock... Knock.... Knock......" Tiếng gõ cửa làm cô giật bắn người nhưng không dám cựa quậy. Sau 1 lúc dài im lặng, khả như hít 1 hơi thật sâu định giở mền xem tình hình ra sao thì cửa phòng bật mở. Cô suýt nín thở và kịp thời để tay lên miệng ngăn tiếng la. Trong khoảng không im lặng tiếng bước chân vang lên khắp phòng. Bất thình lình, chiếc mền bật mở…… Khả như la toáng, mắt nhắm nghiền, và dùng chổi quất túi bụi vào bóng đen.
  7. Cô sợ đến độ không dám ngưng tay. Chỉ vài giây sau, bà năm chạy vào phòng ôm chầm lấy khả như. Với đôi mắt nhắm chặt, khả như lại càng hoảng sợ. "Cô hai, cô hai, bình tĩnh lại...." Bà năm trấn an. Nghe thấy tiếng bà năm, khả như buôn lỏng cây roi, ôm lấy bà. "Năm, năm ơi, ma, có ma......" Bà năm vuốt nhẹ vào lưng cô, "Bình tĩnh đi nào.... cô mở mắt ra coi ma đâu mà ma." Khả như ngoan ngoãn hé mở đôi mắt. Và dưới chân cô lúc bấy giờ là 1 cậu nhóc độ khoảng 16,17 tuổi, mặt ẩn vết đỏ của cán chổi. Cậu bé nạt to, "chị bị thần kinh à?" "Tôi.... tôi.... tại tôi tưởng ma nên.........."
  8. "Đúng là xui, gặp phải người điên." "Cậu nói ai điên? tôi chưa lên tiếng **** cậu là may rồi. Giữa đêm khuya lại vào nhà người khác không xin phép." Khả như tức tối nói. "Tôi đâu tự tiện vào, đã có gõ cửa nhưng không ai mở." "Vậy cậu là ai? sao lại qua đây?" Khả như hạch sách. "Tôi tên hiếu, sống trong làng này và qua tìm bác La, thế chị là ai? sao lại ở đây?" Bà năm vọt miệng lên tiếng, "Đây là tiểu thư nhà tôi, bác la là người giúp việc cho nhà họ đinh." "Oh, ra đây là Đinh tiểu thư. Tôi có nghe bác La nhắc đến nhưng quên bén đi."
  9. Hiếu nói như vỡ lẽ. "Vậy cậu qua đây làm gì?" "Tôi định qua trò chuyện với bác la, ai nhè đâu vừa bước vào là bị đập túi bụi." "Ai biểu ko đợi người ta mở cửa mà tự tiện vào, vả lại đánh cậu tôi cũng đâu xung sướng gì." "Trời, ai mượn đánh rồi than?" Hiếu chỉ trích. "Thôi được rồi, cô hai vô trong tôi sức dầu cho, cả hiếu nữa để tôi lấy rượu thuốc cho." Bà năm xen vào. Cả buổi tối cực khổ cho bà năm, hết xoa tay cho khả như rồi lại thoa thuốc cho hiếu.
  10. Chapter 6 Trời vừa sáng, bà năm đã dậy dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị bữa sáng. Chỉ riêng khả như ngủ đến khi mặt trời mọc tuốt trên cao và rọi qua khung cửa sổ. Mở đôi mắt đen tròn, khả như ngồi bật dậy nhìn xung quanh 1 cách hoang mang. Rồi sực nhớ mình không còn ở thành phố trong ngôi nhà hào hoa nữa. Hít 1 hơi thật sâu, khả như hét to hết cỡ. Bà năm xông cửa chạy vào, "chuyện gì vậy cô hai?" "Vậy đúng rồi, những chuyện sảy ra vào hôm qua không phải là giấc mơ." Khả như nói nhưng mắt vẫn nhìn mông lung. Bà năm đến ngồi cạnh giường khuyên nhủ, "Cô đừng để mặt ủ rủ nữa, mọi chuyện ko tệ như cô nghĩ đâu. Rồi cô sẽ thích nơi này."
  11. "không đời nào." Khả như đáp nhanh. "Làm sao con có thể sống ở đây? ước gì con có thể nhắm mắt ngủ mãi nếu đây không phải là giấc mơ." Nước mắt khả như lại sắp trào ra từ khoé mi. bà để cô tựa vào vai mình thổn thức. "Mọi chuyện rồi sẽ ổn. Không phải vị thần may mắn luôn mỉm cười với Đinh Khả Như sao?" Khả như gật đầu nhè nhẹ, nhưng nước mắt vẫn rơi. "Cô đói không? lau khô nước mắt đi rồi ra ăn sáng." …………………………………………† ?…………………….. Sau bữa sáng, khả như thây vào người cái đầm lửng trắng ôm sát eo, để lộ thân hình thon thả. Mái tóc đen dài được xõa bên dưới cái nón vành to để tránh ánh nắng đồng quê.
  12. Khả Như dạo xung quanh làng và tràn trề thất vọng. Làng này còn tệ hơn cô tưởng, nhà nào cũng nuôi đầy xúc vật, chỉ cần đi ngang qua rào là chó sủa ầm ĩ làm khả như muốn đứng tim. Chưa kể đến mấy con gà cứ chạy lăn săn đầy đường đi. Người ở đây hễ thấy khả như là chỉ chỉ, chỏ chỏ, xì xào với nhau làm cô thấy ngượng ngùng khó chụi. Vừa đến khu chợ của làng suýt chút khả như đã ăn cả bịch rác. Cô chưa kịp quay lại xem hung thủ là ai thì cô hương bán bún mắm đứng dậy xoang xoảng ****, "ê, bà cháo lòng kia. Bà quăng rác kiểu này còn khách nào dám vô ăn bún của tôi? Người gì mà mất lịch sự." Dì lợi bán cháo lòng cũng không phải vừa. Bà ta cầm cái giá múc cháo trong tay hét trả. "Bà còn dám la? ai để bịch rác gần thau chén làm tôi rửa lại cả xóng chén? Chưa ném rác vào nồi bún bà là may rồi." "Tôi để rác gần cây dù thôi."
  13. "Bà đuôi sao hỏng thấy thau chén tôi nằm ngay dưới cây dù?" "Bà nói nữa tôi chọt đuôi hai mắt bà bây giờ. Chứ dù của tôi, bà xăm phạm rồi còn chu mỏ cãi." "Bà muốn sao? tính ăn thua đủ hả?" "Trời ơi, hai bà im dùm đi. Mới sáng sớm làm ôm sờm cả chợ. Uống ly cà phê cũng không được yên." Ông tích ngồi nhâm nhi ly cà phê xen vào. "Ông này rảnh, ăn no hỏng chuyện làm chọc cho chúng **** hả?" Dì lợi quát to trút giận. "Giờ ông muốn uống cà phê hay nước lèo?" Cô hương nghênh mặt thách thức. "Hai bà này giữ như chằn. Người ta có lòng tốt khuyên ngăn thôi." Ông tích biện hộ.
  14. "đúng rồi, tốt đến nỗi vợ ông chụi ko nổi phải bỏ đi bán muối ấy." Cô hương gân cổ lên ****. "Còn bà thì sao? tới từng tuổi này chưa biết đàn ông là gì." Chạm tự ái, mặt cô hương bừng bừng sát khí. Coi bộ ông tích sắp vào nồi nước lèo đây. Nhưng ông tài bán cà phê kịp lên tiếng. "ông tích này tám dễ sợ, tự nhiên thọt mỏ vô chuyện người khác rồi còn vạch áo cho người xem lưng." Ông tích quê độ quay qua nạt thẳng vào mặt ông tài. "ông rảnh ha? bán thì lo bán đi. Nhiều chuyện tôi dạt mỏ bây giờ." "Ông này sao dễ nóng mới nói có 1 câu là muốn đánh lộn rồi." Ông tài bình phẩm. "Thôi mệt, hai người cãi tiếp đi." "Thứ gì đây? súi người ta cải lộn. Thằng cha này muốn ăn dép." Dì lợi mắn mỏ.
  15. "Mấy cô chú làm ơn cho con xin. Không khéo rồi lại mất khách." 1 cô gái trong bộ bà ba xanh da trời bước ra cang. "Cô hương với dì lợi thấy hong? khách bỏ đi cả rồi. Còn chú tài cũng đâu muốn mất mối quen như chú tích." Thấy con bé nói có lý nên ai náy quay về làm việc của mình ngưng cuộc tranh cãi. "Còn bịch rác thì sao?" Cô hương nhanh miệng hỏi. "Để con bỏ cho." Cô gái cuối xuống nhặt bịch rác. "Con bé thùy vân này được à nghen. Người coi được tính tình lại khá." Ông tài bình phẩm. "Ông tính cưới vợ bé hả?" Ông tích hỏi ngang.
  16. "Thằng cha này, miệng mồm..........." Thế là họ lại cãi tiếp. Khả như đứng nghe nãy giờ mà muốn chóng mặt, Cái làng gì đây? sao khoái cãi lộn thế? -________- Rời bỏ khu chợ, khả như dạo thêm 1 chút thì mồ hôi đỗ nhễu nhại. Cô quyết định về tắm cho khoẻ, hôm nào rảnh tham quan tiếp. ^________^ Chapter 7 Trên đường về cô đi ngang qua 1 hàng cây cao thì "BỤP!" Nguyên trái banh lông bay ngay vào đầu cô đánh rớt cái nón. Ngày gì đây? né được bịch rác ngoài chợ lại trúng trái banh nơi này. >_______< Chưa kịp xem hung thủ là tên nào thì trước mắt cô xuất hiện ba đứa nhỏ độ khoảng 6, 7 tuổi.
  17. Con bé có đôi má phũng phỉnh chỉ tay về phía thằng nhóc bên cạnh nói, "không phải em đâu, cu tèo chọi đó." Khả như đưa cặp mắt sang nhìn thằng bé thì nó lại mếu mào. "Bòn bon với na cứ chơi banh đũa hỏng chơi với tèo nên tèo mới chọi. Chị bắt bòn bon với na đi." "Tèo xấu quá, chọi banh của na rồi con méc." Đứa bé gái còn lại chu mỏ trả lời. "Mình nghỉ chơi tèo ra đi." 2 đứa bé gái để tay lên miệng vỗ vỗ 3 cái rồi hô to, "Bo bo xì ken, nghỉ chơi tèo ra." Khả như đứng nhìn 3 đứa nhỏ không nói 1 tiếng. Tụi nó cứ tự biên, tự diễn. Thằng bé tên tèo khóc ré lên, lớn đến độ muốn lủn màng nhĩ. Khả như quýnh quáng không biết làm gì thì hiếu từ đâu chạy đến cóc vào đầu tèo.
  18. "Tối ngày cứ đi chơi với con gái, đụng chút là khóc. Còn hai đứa bây nữa ăn hiếp thằng tèo hoài." Hiếu hùng hổ nhìn 2 đứa bé gái. con bé tên bòn bon xụ mặt để vẻ giận hờn. "em méc anh hai nè, anh hiếu ăn hiếu em." "Tao ăn hiếp mày hồi nào? mới nói có 1 câu là mày muốn nuốt sống tao rồi." "Anh hiếu xấu quá làm bòn bon giận, hèn chi hỏng có bạn gái." Con bé tên na chỉ trích. "Hai con nhỏ này mới ba lớn xí xon dễ sợ. Ai nói mày tao hong có bạn gái?" "Anh chánh chứ ai." "Cái thằng này dám nói xấu tao với tụi con nít. Lát gặp, tao đánh cho mày bò về nhà." Hiếu rủa thầm.
  19. "Ê, mấy người nói xong chưa? Hình như tui mới là nạn nhân nè." Khả như lên tiến xen vào. Hiếu như vừa nhận ra sự hiện diện của khả như. "Chị..... chị...... là khả như phải không?" "Mới gặp đêm qua đã không nhận ra tôi?" Đêm qua trời hơi tối nên hiếu nhìn không rõ mặt, sáng nay hiếu mớ thấy khả như thật đẹp. Trong cô cứ như búp bê trong bộ đầm trắng. Hiếu nhìn chầm chầm vào khả như, thấy lạ cô quơ quơ tay trước mặt hiếu. "nè, bị sao rồi?" "Mỗi lần anh hiếu gặp gái đẹp là vậy đó." Bòn bon la to. Hiếu ngượng ngùng giơ tay hù đánh bòn bon. "Con nhỏ này tài lanh ha. Sao mày biết?"
  20. "Mỗi lần anh gặp chị Viễn Nghi cũng nhìn vậy đó." "Đúng là đồ con nít quỷ. Bữa nào tao méc anh hai mày để ổng dạy mày 1 bài học." "Anh hiếu lớn già đầu còn chơi méc." Na bênh vực bòn bon Khả như khẽ cười. Mấy con bé này lanh quá, may là cô chưa làm gì tụi nó. Vỗ vỗ vào đầu bòn bon khả như hỏi, "Em tên bòn bon hả?" "dạ." "Em bao nhiêu tuổi?" "6 tuổi rưỡi." "còn hai đứa kia tên gì nè?" Khả như quay sang hỏi hai đứa nhỏ còn lại.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2