intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Tình Yêu Đầu Tiên!!

Chia sẻ: Huynh Thi Lucky | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:10

53
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tìn Yêu Đầu Tiên!! nh u u Chương 1 C Tôi là Lăng Nh hi! Tôi 16 tuổi n non, vì mới qua sinh n được 2 tháng. i nhật 2,3 Chỉ m chút nữ thôi tôi s là cô nữ sinh cấp 3 duyên dán với tà á dài mặc dù một ữa sẽ ng áo tôi không b mình c thích m nó hay không. biết có mặc Tôi kh hông phải xinh đẹp rạ ngời,

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Tình Yêu Đầu Tiên!!

  1. Tìn Yêu Đầu Tiên!! nh u u Chương 1 C Tôi là Lăng Nhhi! Tôi 16 tuổi nnon, vì mới qua sinh n được 2 tháng. i nhật 2,3 Chỉ m chút nữ thôi tôi s là cô nữ sinh cấp 3 duyên dán với tà á dài mặc dù một ữa sẽ ng áo tôi không b mình c thích m nó hay không. biết có mặc Tôi kh hông phải xinh đẹp rạ ngời, k x ạng không có là da trắng trẻo như những cô g àn g gái khác, da tôi màu hơi nâu, cứ gọi là tàm tạm. a m Khuôn mặt tôi cũ vậy, đ lúc tôi t n ũng đôi thấy nó cũn đẹp đấy chứ nhưn khi so sá ng y ng ánh vớ người ta tôi lại thấ nó chẳng thấm vào đâu. ới a ấy g o Nhưng có cái làm tôi khôn tiu nghỉu đó chính là chiều c và bộ n của mìn g m ng u h cao não nh. Tôi là học sinh giỏi, đúng thế! h g Nhưn thật sự cũng không phải loại giỏi giang gì cho cam chỉ gọi là tạm đượ ng c g g m, ợc. Tôi cao 1m66… hà hà… đố với 1 cô gái mới 16 tuổi như tôi thì cái đó cũng gọ là o h ối 6 ọi tạm ổn, dù sa tôi vẫn c cao hơ khối đứa đấy thôi. m ao còn ơn a Nhưn hình như nãy giờ t tự sướn hơi nhiều thì phải? Chắc mọi người đan ng ư tôi ng ? i ng nghĩ ở đâu lại mọ ra 1 con bé nói nh ọc n hăng nói cu nói lãn xẹt khôn kể trên t uội, ng ng trời dưới đất như tôi nhỉ. Chính tôi cũng k n h không ngờ với mình đấy ạ. Vì s dĩ dù tôi có sỡ i thích nói đi chă nữa cũn không b giờ tự đi nhận xé hay khen ngợi chín h ăng ng bao ét n nh mìn tôi nghĩ điều đó th lố bịch! nh, ĩ hật Hôm nay tô lại tự thừ nhận cá điều lố b mà mì coi thư H ôi ừa ái bịch ình ường đó. Vì V điều gì các bạn biết không? t Vì chín những cái tôi coi t nh c thường lại làm tôi ph thay đổi suy nghĩ về nó, hoặ ít hải ặc ra là thay đổi một ch trong con người c tôi. hút của Đôi k bạn luô phủ nhận rằng mìn sẽ không bao giờ n vậy, b chê trác khi ôn nh như bạn ch người khác thật ngu ngốc? nhưng nếu chưa trãi qua thì bạ sẽ không bao giờ b n u ạn g biết trước đư chữ “n ược ngờ”. Điều lố bịch nhấ có lẽ chín là cái su nghĩ co những hà động h ố ất nh uy oi ành hoặc 1 điều gì u đó là lố bịch!! à !! Một bài học mà tô rút ra từ tận xương tủy. i ôi g ****** **o0o**** ****
  2. Một mình một giang sơn, tôi tha hồ nằm ngang nằm dọc. không mấy lần tỉnh dậy lại thấy mình nằm ở cuối giường trong khi lúc trước lại nằm đầu giường hẳn hoi. Còn em cá heo màu xanh màu vàng giờ đang bị dính dẹp lép dưới cặp mông mê vận động của tôi, thật tội nghiệp!! Tôi khó khăn nhấc mông lên đồng thời lấy cánh tay quý hóa lôi tuột con cá heo ra ngoài, nắn nắn một hồi nó cũng trở về hình hài cũ, thế là tôi thẳng tay ném nó sang một bên để chuẩn bị đánh một giấc mới. không hiểu sao dù không buồn ngủ lắm nhưng tôi lại thích nướng khét mới dậy. cái này chắc tôi học từ hàng xóm sang. 8h… ánh nắng chiếu gay gắt vô phòng tôi thật khó chịu, nhưng tôi không chịu thua dễ dàng như thế, cái mền được tôi kéo lên hết cỡ để che hết khuôn mặt mình. Xoay qua xoay lại tôi vẫn không ngủ lại được, hừ hừ đúng là chán như con gián mà! Tôi hất mền sang một bên, nằm trên giường thực hiện mấy động tác thể dục nửa nằm nửa ngồi để nhỏ đi cái bụng. Nửa tiếng đủ để tôi làm thủ tục buổi sáng… Tiếp theo nữa là nửa tiếng để tôi nhâm nhi thức ăn mua sẵn của bữa điểm tâm quan trọng nhất trong ngày, nói cho hoành tráng chứ thật ra thì cũng là ổ mì gặm khô khan mà thôi hơ hơ!!! Oái!!! Sao tôi lại quên lắc vòng nhỉ? Chết tiệt, thế là chỉ số vòng 2 của tôi lại được đà phát triển vùn vụt. đúng là tôi ghét cái đầu tôi quá đi, ĐỒ ĐÃNG TRÍ!!!!!!!!!!!! “ gâu gâu gâu” – tiếng 1 con chó vang lên đáp trả “ gâu gru…” – lại con thứ 2 “hú… gâu gâu” – con thứ 3 không chịu kém cạnh “ oẳng oẳng” – trời ơi! Ngay cả chó con cũng không tha cho tôi mà! Có lẽ “âm vực” tôi phát ra hơi bị quá đà làm mấy con chó rủ nhau sủa inh ỏi, thế là hàng xóm thay nhau “chào buổi sáng” với tôi. AAAAAAAAAAAA!!!! Tôi hét lên để giải tỏa bức bối khi có một ngày mới thật quá sức tồi tệ. tất nhiên là tôi chỉ dám hét trong lòng thôi! Hix hix!! Một buổi sáng tốt đẹp cho tôi đây ư? Biến đi!! Ta không cần ngươi! Biết vậy ta ngủ luôn tới buổi chiều cho khỏe! hứ!!!
  3. Tạm gác mọi buồn phiền lại 3,4 bên. Tôi phi thân về cái tủ lạnh lôi ra nào là trái cây, rau củ tươi, một lát nữa thôi tôi sẽ biến chúng thành những thứ mặt nạ tốt cho làn da “ xinh tươi” của mình. Ngồi buông thỏng trên ghế sofa cùng với khuôn mặt được bôi trét thứ sền sệt màu đen, tôi chăm chú xem ca nhạc. Ôi!! Thần tượng của lòng em!!! Các anh thật quá tuyệt vời! BIGBANG saranghae!!!! Ua moa moa moa!! Vừa xem các oppa hát live ( tất nhiên là live trên TV rồi) tôi vừa suy nghĩ xem mình phải lựa chọn nghề nào để mai mốt được sang Hàn Quốc. nói ra xin ai đừng cười, ước mơ hiện giờ của tôi chỉ là mai mốt kiếm thật nhiều xiền để được gặp các anh một lần thôi, như thế là tôi mãn nguyện lắm lắm lắm luôn! “ wow fantastic baby! Dance I wanna dance dance dance dance dance Fantastic baby! Dance I wanna…” Con dế dỏm của tôi rung lên bài hát quá ư sôi động của Bigbang, tôi không vội nhấc máy vì tôi còn muốn nghe thêm một đoạn nữa hehe!! Khi biết người gọi của mình sắp bóc khói qua 2 lỗ muổi, tôi mới thong thả alô - NÀY! MÀY COI BẠN MÀY VỚI CÁI BÀI HÁT CÁI NÀO HƠN HẢ CON ĐIÊN KIA????! – tiếng nhỏ Thanh la lên không thua kém tiếng cá heo kêu là mấy, một tầng số hoàn hảo! hô hô hô!! Tôi sau khi đưa con dế xê ra xa hết mức có thể và ngoay ngoáy lỗ tai vài cái mới đủ bình tỉnh để tiếp chuyện nhỏ bạn. tính tôi đâu hung hăng lắm đâu sao lại kết thân với con nhỏ còn hơn sư tử hà đông này nhỉ? - này! Mày hok hét là hok chịu được hả con kia? Mày biết chơi với mày riết rồi tháng nào tao cũng dzô khám tai định kì hok hả? - ơ cái con này! Tao còn chưa xử mày mà mày dám lên giọng với tao cơ à? Á bữa nay mày ngon nhở? – tiếng nhỏ Thanh chanh chua hơn giấm thượng hạng làm tôi nhức đầu nhức óc giờ thêm bị dị ứng dzới đồ chua, hừ hừ!!! - sợ quá à! Nhờ công mày mà tao sắp đi đổ hết đống chanh trong tủ lạnh lun này hứ! gọi tao có chiện gì hok? - Hè hè… - Ê! Mày nhờ đứa nào ngồi cạnh sờ trán mày thử đi! - Chi dậy?
  4. - Thì cứ làm đi! Con nhỏ im lặng một lúc không trả lời tôi, chắc nó nhờ người sờ trán thiệt rùi. Hazzz! - hok gì hết, mà chi? - Hehe tưởng mày ấm đầu nên quan tâm xíu, hok sao thì tốt, tao thương thương!!! - Á! Con quỷ! Mày dám… - Thôi, mệt mày quá, có chiện chi mà gọi tao rồi cười tưng tưng dzợ mày? – tôi khích đểu cắt ngang lời nó - Hehe thì là… tao cười vì có chiện này… chớ có gì đâu mà mày nói tao cười… WHAT??? MÀY NÓI CÁI GÌ CON KIA? DÁM KÊU TAO TƯNG TƯNG HẢ? MUỐN SỐNG HAY XUỐNG THĂM DIÊM VƯƠNG THÚC THÚC??? – nhỏ quát lên đầy giận dữ, có thể hình dung từng cọng lông của nàng ta đang rung lên “thật tinh tế” Tôi khoái chí đưa con dế ra xa 1 lần nữa, biết ngay là thế nào nó cũng nổi điên nên tôi chuẩn bị đâu đó hết rùi hehe!!! - thôi thôi, tao hok giỡn dới mày nữa. kể tao nghe dzụ gì làm Thanh tiểu thư nhà ta vui vẻ như thế kia? - Tối nay đúng 7h tao qua đón mày đi chỗ này, nhớ nhen hok được trốn à! - What? Go where? – tôi tò mò hết sức - Đi thì biết, hok có hại cho mày đâu mà lo. Thế thôi paj cưng!! - Ê ê khoan… - Tút tút tút…! Con này có ý đồ gì dậy ta? Tự dưng rủ tôi đi đâu mà còn bày đặt bí mật nữa chớ, nó tưởng tôi dễ bị dụ lắm chắc, còn lâu còn khuya còn xa lắm nghe em!!! Tôi nghĩ thầm đắc chí rồi lại tiếp tục chăm chú vào Tình yêu của mình trên tv, cuộc hẹn không rõ nguồn gốc của nhỏ Thanh đã bị cho vào dĩ vãng đời đời! Chương 2 Xin thông báo bây giờ đang là một ngày oi bức giữa hạ, chính xác hơn là tháng 7, một ngày với buổi sáng không mấy sáng sủa như cái tên của nó. May mắn thay tôi còn một chút hạnh phúc sau cái vụ hàng xóm hỏi thăm và con bạn khùng áp bức, đó chính là trên tv có chiếu toàn bộ Bigshow của 5 oppa. Hè hè… thế này thì có chịu khỗ hơn nữa tôi cũng chịu, chắc không ai biết tình yêu của tôi với 5 anh big lớn thế nào đâu nhỉ. Chắc ngoại trừ ba mẹ anh chị em rùi tới con bạn khùng khùng của tôi thì tôi yêu Bigbang nhiều nhất nhất nhất! hehehe… Đang nằm mơ tưởng trên chiếc giường thân yêu của mình, tôi đột nhiên thấy lành
  5. lạnh sống lưng, hok biết mình bị sao nữa. tôi bật dậy dáo dác ngó xung quanh nhưng đúng là tôi lâu lâu chập mạch như lời con bạn nói, đây là phòng tôi thì lấy đâu ra ai khác mà tìm với chả kiếm. thế là lại thả người nằm tiếp một lần nữa nhưng trong lòng vẫn thấy nóng ruột lạ kì, hay là tôi quên cái gì đó nhỉ? Cố lục lại trí nhớ một lần nữa, sau 10s tôi ta hỏa nhảy dựng lên và lao ngay khỏi giường. nhìn đồng hồ đã chỉ tới 7h đúng, chắc con Thanh đang sang nhà tôi rồi, nó mà thấy tôi còn thong thả thoải mái như thế này chắc nó giết tôi khỏi mài dao. Mà khoan, tại sao mình lại phải đi theo nó nhỉ? Nghĩ thế tôi chả cần bận bịu, lại nằm lên giường bật tv ra coi. Mặc xác nhỏ bạn, mặc xác tất!!! tính tôi bất cần thế đấy, ai giỏi thì đụng vô xem nào! Grừ…!!! 5’ sau, có tiếng xe dừng trước cổng, khỏi cần đoán tôi cũng biết là ai, rồi lại là cái tiếng kêu í ới muôn thuở đó. Kệ nó, nó kêu mệt rồi nó tự biết đường mà lui. Tôi không phải là đứa hay bị dắt muỗi như thế đâu nhé! Nhưng con bạn tôi… nó không phải là người! Huhuhu…. Tại sao nó nỡ lòng mà hành hạ tôi như thế chứ, dù gì cũng là tình nghĩa bè bạn hơn mười mấy năm. WHY??? WHY??????? Có ai mà tin nổi… ai? Chui ra hok hử? thấy chưa! Có ai tin đâu! Sau khi kêu khản cổ họng mà không thấy bóng dáng của tôi, nó lại chuyển qua gọi điện thoại nhưng người thông minh như tôi đây đã nhanh tay tắt máy. Không chịu thua, nó… nó… hừ nó dám trèo lầu nhà tôi mà lên phòng của tôi đấy, thật quá dã man!!!! Cuối cùng tôi phải ngoan ngoãn mà vừa thay quần áo vừa bị tra tấn lỗ tai. Biết vậy tôi cũng đi học võ giống nó cho xong! Đường phố ban đêm thật náo nhiệt, đi đâu cũng rực rỡ đèn điện, nhưng tôi thích được ngắm đèn lồng hơn, cứ thấy nó bình dị thanh thản làm sao ấy. mãi ngơ ngẫn tôi không biết đã đến nơi, phải nhờ nhỏ Thanh nhắc nhỡ bằng cái “bét” đau điếng ở đùi tôi mới loai choai nhảy xuống xe. Đúng là đồ bạo lực!!! Woa! Đây là đâu thế này? Biệt thự sao? Một căn nhà to lớn rực sáng lộng lẫy dưới ánh đèn đủ màu. Đèn rãi rác từ cổng theo con đường rãi đá cuội đến tận bên trong. Và tất nhiên bên trong đó không thể là gì hơn là một buổi tiệc của bọn nhà giàu thích khoe mã. Tôi liếc Thanh trừng trừng, con nhỏ thừa biết tôi ghét nhất đến mấy chỗ lạ hơ lạ hoắt lại còn cái kiểu party vô bổ như thế này mà vẫn một mực đưa tôi đi là sao?
  6. Đúng là tôi phải tẩm quất cho nó một trận khi về nhà mới được, quá đáng mà! Nhỏ Thanh cười khì khì cho qua rồi nhanh chóng kéo tôi vào trong, không quên cầm theo hộp quà bên mình. Đúng là mở rộng tầm mắt phơ phơ phơ!!! Trước mặt tôi là hàng trăm con người ăn vận như hoàng tử công chúa với những bộ đầm cầu kì và bộ vest sang trọng. nhìn lại nhỏ bạn tôi thấy nó cũng mang đầm, vậy mà lúc nãy giám trèo lầu thế đấy, đúng là cái đồ… Tôi còn chưa hoàn thiện câu **** rũa trong đầu thì có một thằng con trai từ đâu tiến đến nói chuyện với nhỏ Thanh, hình như là người quen, nói vài ba câu thì lại đi chỗ khác không quên kèm theo nụ cười tỏa nắng gọi là… gọi là gì nhỉ? À các bạn cứ tưởng tượng như là quà khuyến mãi khi mua hộp kem đánh răng được luôn cái bàn chãi. Sau khi hắn ta đi, tôi huých vai nhỏ hỏi: - ê mày, tiệc sinh nhật hả? - ừ! Tại tao cũng hok thích tới đây dới đám người đa số là hok quen hok biết đó nhưng hok đi thì hok xong dới ông bà già tao nên… hehe! – nói xong nó cười cái điệu phởn phơ mà tôi muốn đập một cái cho bõ tức. nhàm quá! Nhàm quá đi! Hết uống nước ngọt rồi lại ăn mấy cái thứ gì tôi cũng không rõ, cả nửa tiếng trời quý giá của tôi phải chôn chân nơi này hay sao? Càng nghĩ tôi lại càng muốn đấm cho con nhỏ đứng bên răng môi lẫn lộn. cũng may là tôi không phải dạng quê mùa, thậm chí tôi càng sành hơn nhỏ Thanh nhiều ấy chứ. Hôm nay dù không biết đi đâu nhưng tôi cũng nhất quyết không bao giờ coi thường việc chọn quần áo khi ra ngoài. Tôi mặc một cái áo sơ mi màu vàng fon dài và rộng xuống tận đùi, kiểu áo mang với quần sọt mà che luôn nhìn rất sexy hehe! ( cứ như không mang quần ấy bà con ạ). Cộng thêm một đôi converse màu đỏ bắt mắt, vài cái vòng đen tán đinh sáng loáng trên tay và vòng cổ đen hình bông tuyết xuống giữa áo. Vì không biết đi tiệc kiểu này nên tôi không làm tóc tai cầu kì, chỉ thả tóc xõa ngang lưng bình thường thôi, mà thật ra tôi cũng không thích làm tóc tai như những người kia, thật phiền phức! nhìn qua mấy cô tiểu thư ỏng ẹo bên cạnh tôi khẽ bĩu môi một cái. Dưới ánh mắt rất chi thời trang của mình, tôi thấy những bộ đồ của họ rất rất sến. cô này thì váy xòe hoa hòe chẳng ăn nhập với cái áo lông hàng hiệu, huống chi bây giờ đang là mùa hè nóng nực. cô kia chơi luôn một cái váy bó sát óng a óng ánh quá ư chói mắt…vv&vv… hazzzzz! Chán quá chẳng biết làm gì tôi rũ nhỏ Thanh đi về nhưng nó một mực không chịu, lí do hết sức củ chuối: tiền quà sinh nhật nhiều như thế phải ăn cho lại, khỏi lỗ. đúng là máu kinh doanh thấm dô tận xương tuỷ!
  7. Tôi ngao ngán nhìn nhỏ bạn vẫn đang hì hục giải quyết đống thức ăn lạ mắt trên đĩa. Thấy tình hình ko mấy khả quan tôi đành lủi thủi đi dạo một mình. Đi lần ra xa bữa tiệc, tôi thấy một bầu trời khác hẳn. Đẹp quá!!! Một khu vườn toàn cây cảnh lại bao trùm là một thảm cỏ xanh rì, tôi hứng khởi rảo bước nhanh hơn về phía khu vườn, thoáng thấy chiếc ghế đá bên cạnh một cây cổ thụ to lớn tôi quyết định dừng chân ở đây. Ngồi đung đưa đôi chân, tôi nghĩ ngợi về những tình tiết trong mấy truyện tình cảm teen, nếu nữ chính một mình như thế này thì 1/ sẽ xuất hiện những tên du côn chọc ghẹo tôi và lôi kéo tôi đi với chúng, tôi sợ hãi vùng vằng thì đúng lúc đó sẽ có màn anh hùng cứu mĩ nhân hehe. Anh hùng đó thường lạnh lùng và sau khi cứu tôi xong lại nói không phải thích cứu tôi, chỉ là thấy chướng mắt. ái chà! Sau đó chúng tôi phát sinh tình cảm hô hố!!! 2/ nữ chính là tôi sẽ ngồi thẩn thơ không quan tâm xung quanh, và ở đâu xuất hiện một anh chàng đẹp trai lại gần cùng ngồi với tôi, bắt chuyện và làm tôi cười chẳng hạn. thế là cũng phát sinh tình cảm thôi. Có lẽ tôi vẫn còn chìm ngập trong mớ ảo tưởng về mấy cái tình tiết lãng mạn phi hiện thực như vừa rồi nếu không bị 2 con người kia làm gián đoạn. Tôi quay phắt lại hướng ánh mắt khó chịu xen lẫn tò mò về phía họ. Và mắt tôi trợn to hết cỡ… Chương 3 Và ánh mắt tôi trợn to hết cỡ… hệt như mắt bò Oái!!! Sao tôi lại tự đi so sánh mình với loài động vật 4 chân được mệnh danh ngu ngốc ấy nhỉ? Thật mất mặt! mất mặt mà! Nhưng giờ thì vấn đề ấy không còn quan trọng, sau 0,0001s lia qua cái ý nghĩ ấy thì tôi đã đưa mình hòa nhập vào hoàn cảnh hiện tại. Wow! Sỡ dĩ tôi trợn to mắt là bởi vì cách tôi không quá 5m là một anh chàng đẹp trai cực kì. Phải nói sao nhỉ, anh ta không phải đẹp theo kiểu mỹ nam mắt to môi đỏ như trong mấy quyển truyện tranh hay trong phim Hàn Quốc, mà là một vẻ phớt đời ngang tàn nhưng vẫn hiện lên vẻ cao sang và nồng nặc mùi công tử giàu có. Một mái tóc ngắn gọn gàng và phần mái được vút cao phá cách khoe vầng trán sáng. Đôi mắt sâu màu đen nhưng lại long lanh, chắc tại lúc này anh ta đang tức giận nên vậy. da trắng khỏi nói, tướng tá miễn bàn, khoảng 1m8 gì đấy. Nhưng cái thu hút tôi nhiều nhất chính là phong cách của anh ta. Lần này thì tôi gặp đối thủ về thời trang rồi! anh ta mặc một chiếc áo sơ mi đen đóng thùng vừa đơn giản nhưng lại cầu kì. Gài khuy áo lên tận nút cao nhất bám sát lấy cổ, một
  8. hàng khuy dọc xuống tạo cảm giác ngăn nắp, tay áo xăn lên ngang cùi chõ, trên ngực áo gắn một chiếc huy hiệu nổi bật đề chữ gì đó do xa quá tôi không thấy rõ. Anh ta mặc quần đáy ngắn, không quá bó cũng không ôm, màu đỏ. Con trai tôi từng gặp ít đứa nào dám mang quần màu nổi nhưng phải nói anh ta mang vào thật chuẩn không cần chỉnh. Cuối cùng là đi đôi giày bata đế thấp đính đinh. Trên tay còn mang rất nhiều trang sức bằng bạc. wow đến tôi còn phải trầm trồ thán phục đầu óc thời trang của anh ta, thật quá đỉnh! Nhưng càng nhìn tôi càng thấy anh ta giống ai đó, ai nhỉ? Cái kiểu sành điệu này thì là… trời đất! sao anh ta lại giống GD của tôi đến vậy, từ cách ăn mặc cho đến phong cách cao sang cũng giống nốt. hix đúng là những con người như họ thì tôi không thể nào với tới được mà. Bây giờ thì tôi mới để ý cô gái đứng cạnh tên GD giả đó, lần thứ 2 sau 1’ trước tôi lại phải trợn ngược đôi mắt mình lên lần nữa. nếu nhìn anh ta và cô gái này thì đúng là người nửa lạng kẻ tám cân! Cô gái có mái tóc vàng óng ánh nổi bật, nước da trắng mịn màng, khuôn mặt mỹ nhân hiếm có. Đến tôi là con gái mà còn phải ngây ngất trước vẻ đẹp của cô ta huống chi cánh đàn ông háo sắc. 2 người họ thật là xứng đôi! Nhưng dường như họ đang cãi nhau, chắc là kiểu của những người đang yêu đây mà. Nghĩ thế tôi đành lảng đi chỗ khác, tôi không thích xen vào chuyện của thiên hạ. trở lại với bữa tiệc sôi động, tôi há hốc mồm khi thấy nhỏ Thanh vẫn còn đang đánh chén hăng say. Dù biết nó có tính ham ăn bẫm sinh nhưng cũng không đến nước này chứ, vả lại gia đình nó thuộc dạng khá giả, nuôi nó kiểu gì mà phải đi ăn chùa thế này hả trời? làm bạn với nó thật mất mặt quá đi. Khi tôi vừa đến cạnh con nhỏ thì tất cả đèn cũng vừa vụt tắt, chỉ duy nhất một chùm đèn sáng trắng chiếu rọi lên sân khấu là bật sáng. Tôi nheo mắt nhìn về hướng đó giống như bao người, từ từ trên chiếc bục đỏ xuất hiện 1 tên con trai với áo sơ mi đen quần đỏ… ặc! chẳng phải là tên hồi nãy ở sau vườn sao? Phía sau hắn còn có một tên nữa. tên này khá đẹp trai đấy, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy đểu đểu! hắn mặc áo ba lỗ đen để lộ thân hình siêu quyến rũ, quần jean mài rách hơi bó, giày converse cao cổ và mái tóc màu bạch kim lai vàng. Xì xầm… Xì xầm…
  9. Đám đông như hỗn loạn trước sự xuất hiện của 2 chàng hoàng tử đẹp trai. tôi dám cá tất cả đám con gái ở đây đều chết mê chết mệt 2 tên này rồi, trừ tôi ra. Không phải vì tôi thuộc thế giới thứ 3 đâu nhé… nói thật nhiều lúc tôi cũng chẳng biết mình bị sao nữa. có lẽ tôi không tin vào tình yêu nam nữ, mặc dù truyện tôi đọc lại toàn truyện tình cảm. tôi nghĩ chúng chỉ có trong truyện mà thôi, rất khó để xác nhận tình yêu của 1 ai đó là thật lòng hay không vì thực tế cay đắng hơn tiểu thuyết rất nhiều. Cũng may là tôi không phải dạng đẹp lắm như người khác, vì đôi lúc chính cái đẹp đó mới khiến ta không tìm thấy tình yêu thật sự. Thoát khỏi mớ suy nghĩ bồng bông, ánh mắt tôi lại hướng lên phía sân khấu để nghe xem họ đang nói gì. Có lẽ bữa tiệc sinh nhật này nhân vật chính là một trong 2 tên đó, tên GD giả đang nói với ánh mắt lạnh lùng, còn tên bên cạnh vẫn thường trực nụ cười nửa miệng trên môi. Tai tôi như ù đi, không thể nghe rõ những gì đang xảy ra, thậm chí cả lời của nhỏ Thanh nói bên cạnh. Một cơn đau bất chợt ấp tới chiếm lĩnh hết lí trí, tay tôi ôm chặt bụng mình, mồ hôi đổ ra lấm tấm. tôi biết mình đang bị gì, biết nỗi đau đó là như thế nào nhưng giờ không mang theo thuốc bên người, tôi chỉ biết cắn răng chịu đựng. Thanh đứng cạnh nhưng không hề mảy may biết việc tôi đang đau, thế càng tốt! tôi cố gắng đi tìm nhà vệ sinh, có lẽ trốn trong đấy sẽ ổn hơn nhiều. Lần mò theo hàng rào của khu vườn, tôi lếch đi từng bước, cảm giác đôi chân không thể chịu nổi nữa rồi. tôi muốn khụy ngay xuống quá! Tôi phải làm sao đây, đau quá! Đau đến chết mất! cứ tưởng một lát sẽ đỡ hơn nào ngờ càng ngày càng đau. Rốt cuộc là tôi bị sao thế này? Chính tôi cũng thật sự không ngờ mình lại bị nặng như vậy. Tuy đau đấy nhưng tôi vẫn phải bước đi, vì 1 lí do rất đơn giản: tôi không phải công chúa và sẽ chẳng có hoàng tử nào xuất hiện để kéo tôi dậy cả. Tự mình vượt lên, từ lâu tôi đã quen vậy rồi.
  10. Phòng vệ sinh cuối cùng cũng hiện lên trước mắt, chỉ vài bước nữa thôi, tôi cố gắng chịu đau để bước thêm vài bước. Có đôi lúc chỉ một bước chân thôi, chỉ cần em bước lên… Nhưng sao khó quá, đôi chân em tê cứng… Hình bóng anh nhạt nhòa phía trước… Đúng thế! nhạt nhòa như một giọt nước mỏng manh… Em lặng đi… đưa gót chân vào hư không… Bước lên một bước… liệu anh có trở thành sự thật?... Em không dám… không muốn mình thất vọng… Ngoảnh đầu lại… có lối đi nào cho em?... Lùi đôi chân… nơi con tim em trở về vạch xuất phát… Lùi thêm bước nữa… sẽ trở về cái ngày không có anh… Em hy vọng thế… Nhưng sự thật khiến em đau lòng… Giá như lúc ấy em đừng bước thêm… Chỉ là giá như… vì em biết tất cả đã quá muộn màng…
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2