intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Truyện ngắn Hồng rực đỏ

Chia sẻ: Conan Edowa | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:419

116
lượt xem
41
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Alex Cross là một trong những nhân vật hay nhất và hấp dẫn nhất trong thể loại tiểu thuyết trinh thám ly kỳ hiện đại. Tiểu thuyết Hồng rực đỏ kể về thám tử xuất thân từ ngành y, năng lực phá án chưa bao giờ lấn át được tình cảm gia đình. Phải thường xuyên bỏ lại bà Nana, các con Jannie, Damon và “tiểu Alex” để lao theo các vụ án, Cross luôn ở trong một trạng thái bất an. Cùng đọc và cảm nhận câu chuyện.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Truyện ngắn Hồng rực đỏ

  1. Hồng rực đỏ Tác giả: James Patterson Người dịch: Lương Lê Giang Công ty phát hành: Nhã Nam
  2. Nhà xuất bản: NXB Văn Hoá S ài Gòn Trọng lượng vận chuyển: 500 grams Kích thước: 14x20.5 cm Số trang: 428 Ngày xuất bản: 06/2008 Giá bìa: 71.000₫ Nguồn: tve-4u.org Type+Tạo prc: thanhb Ebook: http://www.dtv-ebook.com
  3. Giới thiệu nội dung Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com Trong Alex Cross, thám tử xuất thân từ ngành y, năng lực phá án chưa bao giờ lấn át được tình cảm gia đình. P hải thường xuyên bỏ lại bà Nana, các con Jannie, Damon và “tiểu Alex” để lao theo các vụ án, Cross luôn ở trong một trạng thái bất an. James P atterson đã xây dựng xung quanh vị thám tử đa cảm này cả một series tiểu thuyết hấp dẫn bạn đọc toàn thế giới, ở trong đó tội ác lúc nào cũng đạt đến giới hạn của sự khủng khiếp, nhưng tình người vẫn luôn là đối tượng nặng cân ở phía bên kia. Hồng rực đỏ đưa Cross vào cuộc đối đầu với một tên Trùm đáng sợ. Hắn đặc biệt có tài tổ chức, sai hiến thuộc hạ, chính xác đến vài phần giây, và luôn biết rõ mọi chuyện, đủ khả năng tạo ra một lớp sương mù xung quanh gương mặt thật của mình. Hắn có thể là ai? Sau những G ary Soneji, Casanova, The Wolf , The Weasel…, lại thêm một tên tội phạm nữa trong danh sách những kẻ xấu lừng danh của James Patterson. “Một tác phẩm đầy sức mạnh trong series Cross… Patterson rất biết cách làm cho các trang sách lật giở liên tục” - San Francisco Examiner
  4. Mục lục Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com Phần M ở đầu: TRO TÀN, TRO TÀN Chương 1 Chương 2 Phần M ột: CƯỚP CỦA GIẾT NGƯỜI Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14
  5. Chương Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Phần Hai: THƯ LĂNG M Ạ Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34
  6. Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Phần Ba: ĐÁNH ĐU CÙNG HẢO THỦ Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 5 Chương 53
  7. Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương Chương 66 Chương 67 Chương 68 Phần Bốn: CHỚP NHOÁNG Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72
  8. Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Phần Năm: ĐỔ VỠ HOÀN TOÀN Chương 90 Chương 91 Chương 92
  9. Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112
  10. Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Phần Kết: ĐÍCH DANH THỦ PHẠM Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126
  11. Chương 1 BRIANNE PARKER không có dáng dấp của một cướp nhà băng hay một kẻ giết người - khuôn mặt phúng phính non nớt đáng yêu của ả gạt được bất kỳ ai. Nhưng ả biết rằng ả sẽ sẵn sàng giết người nếu buộc phải ra tay sáng hôm nay. Vào tám giờ mười phút ả chắc chắn sẽ tìm ra câu trả lời. Người phụ nữ hai mươi tư tuổi đó mặc quần kaki, khoác áo gió màu xanh phấn in dòng chữ Đại học M aryland và đi đôi giày thể thao hiệu Nike màu trắng đã mòn gót. Trong buổi ban mai, không ai trong số những người phải dậy sớm đi làm xa để ý đến ả khi ả đi từ chiếc xe Acura màu trắng có hình dập nổi đến rặng cây xanh bốn mùa rậm rạp, nơi ả ẩn nấp. Ả ở bên ngoài Citibank tại khu Silver Spring, M aryland, ngay trước tám giờ. Theo lịch, chi nhánh ngân hàng sẽ mở cửa trong vòng chín mươi giây nữa. Qua trao đổi với tên Trùm, ả biết rằng đây là một nhà băng độc lập có hai lối xe ra vào, xung quanh có các cửa hiệu lớn như Target, PETsM ART, Home Depot, Circuit City. Đúng tám giờ, Brianne tiến lại gần nhà băng từ nơi ẩn nấp trong rặng cây xanh bên dưới tấm panô màu sắc sặc sỡ quảng cáo món điểm tâm M cDonald’s tởm lợm cho công chúng. Từ góc đó, ả không thể bị cô thu ngân đang mở cánh cửa kính ở mặt tiền và mới bước ra ngoài nhìn thấy được.
  12. Cách cô thu ngân vài bước, ả trùm vội chiếc mặt nạ cao su hình Tổng thống Clinton, một trong số những loại mặt nạ thịnh hành nhất ở M ỹ và có lẽ là loại khó truy lùng nhất. Đã biết tên cô thu ngân, nên ả dõng dạc gọi tên và rút súng gí vào lưng cô . “Đi vào trong, cô Jeanne Galetta. Rồi quay ra khóa cửa trước lại. Chúng tôi muốn gặp sếp của cô, bà Buccieri.” Bài diễn văn vắn tắt của ả tại lối vào nhà băng đã được dàn dựng sẵn, từng từ một, kể cả những chỗ ngắt giọng. Tên Trùm nói việc cướp nhà băng phải tuân thủ một trình tự cụ thể, gần như là thuộc lòng.“Jeanne này, tôi không muốn giết cô. Nhưng tôi sẽ ra tay nếu cô không thực hiện mệnh lệnh của tôi. Bây giờ đến lượt cô cho biết ý kiến, cưng ạ. Đến lúc này cô đã hiểu những gì tôi vừa nói chứ?” Jeanne Galetta gật cái đầu có mái tóc nâu cắt ngắn mạnh đến nỗi chiếc kính gọng kim loại của cô suýt rơi ra. Cô hổn hển nói, “Vâng, tôi hiểu. Xin đừng hại tôi.” Cô trạc ba mươi tuổi, ở mức độ nào đó cô có cái vẻ hấp dẫn kiểu tỉnh lẻ, nhưng bộ đồ vải polyester màu xanh và đôi giày cao gót kiểu ăn chắc mặc bền làm cô trông già hơn. “Vào phòng bà giám đốc ngay, cô Jeanne. Nếu tám phút nữa mà tôi chưa rời khỏi đây thì cô sẽ chết. Tôi nói nghiêm chỉnh đấy. Nếu tám phút nữa tôi chưa ra khỏi đây thì cô và bà Buccieri sẽ đi đời. Đừng có nghĩ rằng tôi sẽ không làm việc đó vì tôi là phụ nữ. Tôi sẽ bắn cả hai như bắn chó.”
  13. Chương 2 Ả THÍCH CHIẾC AURA ĐẦY SỨC M ẠNH NÀY và ả thực sự khoái sự tôn trọng mà ả đột nhiên có được tại nhà băng. Khi theo sau cô thu ngân đang run rẩy đi ngang qua hai chiếc máy ATM Diebold và rồi qua khu vực tiếp khách ở tiền sảnh, Brianne suy nghĩ về những giây quý báu ả vừa trải qua. Tên Trùm đã vạch ra một kế hoạch chặt chẽ và rõ ràng cho vụ cướp này. Hắn luôn mồm lặp đi lặp lại rằng mọi thứ đều phụ thuộc vào việc thực thi hoàn hảo. Quan trọng từng phút, Brianne. Quan trọng từng giây, Brianne. Ngay cả việc chúng ta chọn Citibank để đánh quả hôm nay cũng là quan trọng, Brianne ạ. Vụ cướp phải được thực hiện đúng, chính xác và hoàn hảo. Ả đã hiểu, đã hiểu. Ông Trùm đã tính toán, lên kế hoạch chính xác theo tỉ lệ 9.9999 trên 10> Bằng cú huých tay trái, Brianne đẩy cô thủ quỹ vào phòng bà giám đốc. Ả nghe thấy tiếng o o nho nhỏ của máy vi tính từ bên trong phòng vọng ra rồi ả thấy Betsy Buccieri đang ngồi chễm chệ phía sau chiếc bàn kiểu giám đốc to tướng. “Sáng nào bà cũng mở két vào lúc tám giờ năm phút, vì vậy hãy mở ngay ra cho tôi,” ả thét bà giám đốc đang mở to mắt vì ngạc nhiên
  14. và sợ hãi “Mở ra ngay!” “Tôi không thể mở két,” bà Buccieri chống chế. “Két được tự động mở theo tín hiệu vi tính từ trụ sở chính ở M anhattan. Điều đó không bao giờ xảy ra cùng lúc.” Tên cướp nhà băng chỉ vào tai trái của mình. Ả dùng ngón tay ra hiệu cho bà Betsy Buccieri lắng nghe. Nhưng mà nghe gì mới được chứ? “Năm, bốn, ba, hai...” - Brianne đếm. Rồi sau đó ả với chiếc điện thoại trên bàn bà giám đốc. Điện thoại reo lên. Tính toán thời gian thật chuẩn xác. “Điện thoại của bà đấy,” Brianne nói, giọng ả hơi bị nghẹt bởi chiếc mặt nạ Tổng thống Clinton. “Bà hãy nghe cho kỹ.” Ả đưa điện thoại cho Buccieri, nhưng ả biết chính xác từng từ bà giám đốc nhà băng sẽ nghe, và ai là người nói. Giọng nói đáng sợ nhất mà bà giám đốc nghe được không phải là cái mà ông Trùm đang khiến trở nên rất thực nhưng nghe có vẻ là những hăm dọa vu vơ, mà là của ai đó thậm chí còn thực hơn. Thật rùng rợn. “Betsy, Steve đây. Có một người đàn ông trong nhà chúng ta. Hắn đang chĩa súng vào anh. Hắn nói nếu đúng tám giờ mười phút người phụ nữ trong phòng em không mang theo tiền rời ngân hàng thì Tommy, Anna và anh sẽ bị giết.” “Bây giờ là tám giờ bốn phút rồi.”
  15. Đường dây đột ngột câm lặng. Giọng của chồng bà biến mất. “Steve? Steve!” Lệ trào ra mắt Betsy Buccieri và lăn dài xuống gò má bà. Bà nhìn chằm chằm vào ả đàn bà mang mặt nạ và không tin nổi việc này đang xảy ra. “Làm ơn đừng làm hại họ. Tôi sẽ mở két sắt. Tôi sẽ mở ngay. Đừng làm hại bất cứ ai.” Brianne nhắc lại lời nhắn mà bà giám đốc đã nghe. “Chính xác tám giờ mười phút. Không được chậm một giây và đừng giở trò gì ngu ngốc. Không được bí mật nhấn chuông báo động. Không được đánh dấu tiền.” “Xin hãy theo tôi. Không có chuông báo động đâu,” Betsy Buccieri hứa. Bà hầu như không còn khả năng suy nghĩ. Steve, Tommy, Anna. Những cái tên đó cứ vang lên trong đầu bà. Họ đến bên cánh cửa két sắt M osler. Đồng hồ chỉ 8:05. “M ở ra, Betsy. Chúng ta phải đúng giờ. Chúng ta đang mất thì giờ đấy. Gia đình bà không còn nhiều thời gian đâu. Steve, Anna, và bé Tommy, tất cả bọn họ có thể chết.” Betsy Buccieri mất chưa đầy hai phút để vào trong khoang chứa bạc bằng thép bóng loáng tuyệt đẹp có những chiếc pít tông giống như một đầu máy xe lửa. Những bó tiền có thể nhìn thấy trên hầu hết các giá - nhiều tiền hơn Brianne từng thấy trong đời. Ả mở hai chiếc túi bạt thô và bắt đầu nhét tiền vào đó. Bà Buccieri và Jeanne Galetta im lặng nhìn ả lấy tiền. Ả khoái chứng kiến nỗi sợ hãi và lòng tôn kính dành cho ả trên gương mặt họ.
  16. Như đã được chỉ thị, Brianne vừa đếm thời gian vừa nhét tiền vào túi. “Tám giờ bảy phút... Tám giờ tám phút...” Cuối cùng ả đã hoàn thành phần việc của mình trong khoang chứa bạc. “Tôi sẽ nhốt hai vị trong khoang chứa bạc. Không được nói câu nào nếu không tôi sẽ bắn bỏ rồi nhốt xác của hai người trong đó.” Ả kéo những túi bạt màu đen đựng tiền lên. “Xin đừng hại chồng và con tôi,” Besty Buccieri cầu xin đã làm những gì cô...” Brianne đóng sầm cánh cửa kim loại nặng nề, không buồn quan tâm đến lời van xin tuyệt vọng của Betsy Buccieri. Ả lột chiếc mặt nạ Clinton ra khỏi khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi. Ả sắp bị muộn. Ả đi qua tiền sảnh, mở khóa cửa trước bằng bàn tay đeo găng plastic, rồi bước ra ngoài. Ả có cảm giác như đang chạy hết sức bình sinh đến chiếc xe của mình, nhưng ả bình thản bước đi, như thể không hề bận tâm đến thế gian trong buổi sáng mùa xuân tươi đẹp này. Ả thèm được rút súng bắn vào cửa hiệu Egg M cShit đồ sộ đang chằm chằm nhìn xuống ả. Phải, ả tỏ thái độ như thế đấy. Khi tới chỗ chiếc Acura, ả xem đồng hồ: 8 giờ 10 phút 52 giây. Ả đã trễ - nhưng tình hình bắt buộc phải như thế. Ả nở nụ cười. Ả không gọi cho Errol đang có mặt tại nhà Buccieri, nơi Steve, Tommy và cô giữ trẻ Anna bị cầm giữ. Ả không báo cho gã biết ả đã lấy được tiền và an toàn trên chiếc Acura.
  17. Ả đã được ông Trùm căn dặn không được gọi. Các con tin phải chết.
  18. Phần Một: CƯỚP CỦA GIẾT NGƯỜI Chương 3 CÓ M ỘT CÂU CHÂM NGÔN trong đời làm thám tử tôi đã học được cách tin vào: đừng nghĩ nước lặng là không có cá sấu. Hôm ấy quả là một ngày trời yên biển lặng. Jannie, đứa con gái nhỏ hiếu động của tôi, đang cho con mèo Rosie đứng trên hai chân sau, còn Jannie thì nắm hai chân trước của nó. Nó và “con miu đỏ” đang khiêu vũ như chúng vẫn thường làm. “Hoa hồng màu đỏ, hoa violet màu xanh,” Jannie say sưa hát bằng chất giọng ngọt ngào du dương. Đó là g phút, là hình ảnh tôi không thể quên được. Bạn bè, bà con, láng giềng đã kéo đến dự tiệc Giáng sinh tại nhà tôi trên Phố Năm. Tôi đang có tâm trạng hết sức vui vẻ. Nana đã chuẩn bị một bữa tiệc đáng kinh ngạc dành cho sự kiện đặc biệt này. Tôm ướp nước rau mùi, trai rán, giăm bông tươi, hành tây, và bí mùa hè. M ùi thịt gà ướp tỏi, sườn lợn và bốn loại bánh mì nhà tự nướng tỏa ra thơm ngát. Tôi cũng làm một món đặc sản đêm hôm đó, phần đóng góp của tôi - món bánh kem rắc quả mâm xôi. M ột trong số những ghi chép của Nana dán trên cửa chiếc tủ lạnh hiệu GE có nội dung như sau: “Có một mức khác thường ma lực và dũng khí nơi người da đen mà không ai có thể xóa bỏ, nhưng ai cũng
  19. cố.” - Toni M orrison. Tôi mỉm cười trước ma lực và dũng khí của bà tôi, người phụ nữ ngoài tám mươi tuổi. Giáng sinh thật vui. Jannie, Damon, tiểu Alex và tôi chào đón mọi người trước hiên nhà khi họ đến nơi. Alex ngự trong vòng tay tôi, và nó là một đứa bé dễ gần. Nó cười vui với tất cả mọi người, kể cả với đối tác của tôi, John Sampson, người thoạt tiên có thể làm trẻ nhỏ hoảng sợ bởi anh to lớn - và đáng sợ. “Thằng nhỏ rõ ràng là thích tiệc tùng,” Sampson nhận xét, và ngoác miệng cười. Alex nhe răng cười đáp trả John-Kép, người cao sáu bộ chín[1] và nặng khoảng hai trăm năm mươi pao[2]. [1] Bộ (foot) bằng 0,3048m (mọi chú thích đều là của người dịch) [2] Pao (pound) bằng 0,454 kg. Sampson chìa tay đón lấy Alex từ tôi. Cu cậu gần như lọt thỏm trong hai bàn tay có kích cỡ tựa đôi găng bắt bóng của anh. Rồi Sampson phá lên cười và bắt đầu nói chuyện với thằng bé bằng những lời hoàn toàn vô nghĩa. Christine từ gian bếp hiện ra. Nàng nhập bọn với ba chúng tôi. Cho đến lúc này, nàng và Alex Jr.[3] đang sống tách biệt với chúng tôi. Chúng tôi hy vọng cả hai sẽ dọn về sống cùng Nana, Damon, Jannie và tôi trong ngôi nhà này. Chỉ một đại gia đình. Tôi muốn Christine làm vợ tôi chứ không bạn gái. Tôi muốn đánh thức tiểu Alex vào buổi sáng, rồi đêm đêm đưa nó đi ngủ.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2