Nghiên cứu Tôn giáo. Số 11 – 2014<br />
<br />
113<br />
<br />
NGUYỄN THỊ TÂM ANH*<br />
<br />
TỪ NGÔI ĐỀN MARIAMMAN TẠI THÀNH PHỐ<br />
HỒ CHÍ MINH SUY NGHĨ VỀ TỤC THỜ NỮ THẦN CỦA<br />
NGƯỜI VIỆT<br />
Tóm tắt: Đền Mariamman vốn là cơ sở thờ tự của cộng đồng<br />
người Ấn tại Thành phố Hồ Chí Minh. Từ khi đến định cư ở Sài<br />
Gòn, người Ấn đã xây dựng nhiều cơ sở thờ tự. Hiện nay, trên địa<br />
bàn Thành phố Hồ Chí Minh còn lại ba cơ sở thờ tự của người Ấn<br />
theo Ấn Độ giáo là đền Mariamman (còn gọi là Chùa Bà, chùa Bà<br />
Ấn giáo, chùa Bà Đen), đền Subramaniam Swami (còn gọi là Chùa<br />
Ông) và đền Sri Thenday Yutthapani. Trong số ba cơ sở thờ tự kể<br />
trên, đền Mariamman thờ nữ thần thu hút sự chiêm bái và thờ cúng<br />
đông đảo của cả cộng đồng người Ấn lẫn người Việt, trong khi hai<br />
ngôi đền còn lại thờ nam thần thì vắng lặng, chủ yếu là người Ấn<br />
đến cầu nguyện. Phải chăng điều này xuất phát từ tâm thức thờ nữ<br />
thần đã in dấu ấn đậm nét trong văn hóa Việt? Bài viết góp phần<br />
giải đáp vấn đề nêu trên.<br />
Từ khóa: Chùa Bà, chùa Bà Ấn giáo, chùa Bà Đen, đền<br />
Mariamman, thờ nữ thần.<br />
1. Khái quát lịch sử hình thành ngôi đền Mariamman<br />
Năm 1867, thực dân Pháp chiếm đóng khu vực Nam Bộ và xây dựng<br />
một thành phố ngay cửa khẩu Sài Gòn. Sau đó, vào cuối thế kỷ XIX, giai<br />
đoạn Công ty Đông Ấn Pháp kiểm soát một số bang ở Ấn Độ, thực dân<br />
Pháp đã đưa người Tamil từ thuộc địa Pondicherry và Karaikal nằm dọc<br />
theo duyên hải phía Nam Ấn Độ tới Sài Gòn. Ở Sài Gòn, bộ phận người<br />
Ấn này đã tham gia vào công cuộc kinh doanh ở nhiều lĩnh vực, nhất là<br />
tín dụng, địa ốc và vải sợi. Theo thời gian cư trú tại Việt Nam, họ lập nên<br />
một số ngôi đền Ấn Độ giáo để làm nơi thực hành tôn giáo1.<br />
Theo tài liệu của Ban Quản trị đền Mariamman, ngôi đền này được<br />
cộng đồng người Ấn xây dựng vào đầu thế kỷ XX. Ban đầu, nó chỉ là<br />
*<br />
<br />
ThS., Trường Đại học Mở Thành phố Hồ Chí Minh.<br />
<br />
114<br />
<br />
Nghiên cứu Tôn giáo. Số 11 - 2014<br />
<br />
một ngôi đền nhỏ lợp mái tôn dành cho những tín đồ Ấn Độ giáo. Năm<br />
1950, ngôi đền được những người Tamil trong Hội Ấn kiều sinh sống tại<br />
Sài Gòn xây dựng lại theo kiến trúc của một ngôi đền Ấn Độ giáo miền<br />
Nam Ấn Độ. Nhiều vật liệu và các tượng thờ trong ngôi đền đều nhập từ<br />
Ấn Độ.<br />
Ngôi đền Mariamman từng có thời kỳ bị bỏ hoang. Đến năm 1990, ngôi<br />
đền này hoạt động trở lại dưới sự quản trị của một thương gia người Ấn Độ<br />
là cháu ruột của vị cai quản trước (qua đời năm 2005). Hiện nay, ngôi đền<br />
được quản lý bởi một Ban Quản trị do chính quyền quận 1 cử ra.<br />
2. Vài nét về nữ thần Mariamman<br />
Mariamman, tiếng Tamil hay tiếng Marathi, đều có nghĩa là Mẹ Mari,<br />
có nghĩa là mưa, cũng có nghĩa là thay đổi. Bà được tôn thờ như là nữ<br />
thần của sự phì nhiêu và tươi tốt, có khả năng đem lại mưa thuận gió hòa;<br />
còn là nữ thần của bệnh đậu mùa và bệnh sởi, của con đàn cháu đống; là<br />
người se duyên cho những ai muốn kiếm được vợ hoặc chồng ưng ý.<br />
Nữ thần Mariamman rất được tôn sùng ở Nam Ấn, đặc biệt là vùng<br />
nông<br />
thôn<br />
các<br />
bang<br />
Tamil<br />
Nadu, Karnataka, Andhra<br />
Pradesh và Maharashtra. Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng, Mariamman là<br />
một nữ thần cổ đại của những bộ lạc người Dravidian trước khi người<br />
Aryan xuất hiện. Người Dravidian tôn thờ vị nữ thần này để cầu mong<br />
mưa thuận gió hòa, vì đời sống của họ khi ấy lệ thuộc vào nông nghiệp2.<br />
Đến ngày nay, nữ thần Mariamman được thờ phụng khắp nơi trên toàn<br />
Ấn Độ và những nơi có cộng đồng người Ấn sinh sống.<br />
Có nhiều truyền thuyết về nguồn gốc thờ phụng nữ thần Mariamman.<br />
Truyền thuyết thứ nhất cho rằng, Mariamman là vợ của Thiruvalluvar,<br />
một nhà thơ người Tamil hạ đẳng nên mọi người ruồng rẫy. Bà mắc bệnh<br />
đậu mùa và đi xin thức ăn từ nhà này sang nhà khác, dùng lá cây neem<br />
(margosa)3 để ngăn đuổi ruồi bu vào những vết lở loét trên người. Sau đó,<br />
bà bình phục một cách kỳ diệu. Người ta bắt đầu tôn thờ bà như nữ thần<br />
của bệnh đậu mùa. Từ đó, để đuổi bệnh đậu mùa, người Ấn có tục lệ treo<br />
lá cây neem trên cửa ra vào4.<br />
Truyền thuyết thứ hai đề cập đến nàng Nagavali xinh đẹp và đức<br />
hạnh, vợ của Piruhu, một trong chín Rishi5. Một ngày nọ, Rishi đi xa và<br />
Trimuti (tam vị nhất thể Brahma, Vishnu, Shiva) đến chiêm ngưỡng vẻ<br />
đẹp nổi tiếng và đức hạnh của nàng. Nagavali không biết họ, tức giận vì<br />
<br />
Nguyễn Thị Tâm Anh. Từ ngôi đền Mariamman…<br />
<br />
115<br />
<br />
sự xâm nhập, liền biến họ thành trẻ con. Các vị thần bị xúc phạm và<br />
nguyền rủa nàng. Vì vậy, vẻ đẹp của nàng biến mất và trên mặt xuất hiện<br />
những đốm đậu mùa. Rishi trở về, thấy nàng bị biến dạng liền đuổi đi,<br />
đồng thời nói rằng, kiếp sau nàng sẽ sinh ra một con quỷ dữ. Nó sẽ lây<br />
lan căn bệnh đậu mùa và khiến mọi người mắc bệnh sẽ giống như nàng6.<br />
Vì vậy, nàng được gọi là Mari, có nghĩa là thay đổi.<br />
Mariamman thường được mô tả là một phụ nữ trẻ đẹp với khuôn mặt<br />
đỏ, mặc váy đỏ. Đôi khi bà được mô tả có nhiều tay cầm nhiều vũ khí để<br />
biểu thị quyền năng. Tóm lại, bà thường được mô tả với hai phong thái,<br />
một phong thái hiền hòa dễ chịu, còn phong thái kia thì đáng sợ và dữ tợn<br />
với răng nanh và tóc tai bờm xờm.<br />
Nữ thần Mariamman có ba đặc tính cơ bản sau đây: Thứ nhất,<br />
Mariamman là nữ thần của làng xã. Ấn Độ là một quốc gia nông nghiệp,<br />
nền văn hóa ra đời trong bối cảnh của đời sống nông thôn. Trong các<br />
ngôi làng, cư dân tôn thờ các vị thần làng (gramadevata). Một làng có thể<br />
có nhiều thần làng, mỗi vị có chức năng riêng. Một trong những nữ thần<br />
được thờ cúng nhiều nhất ở Nam Ấn là Mariamman. Bà thường được thờ<br />
đại diện bằng một tảng đá. Bà là vị thần giám hộ ranh giới các ngôi làng<br />
với nhau. Làng được xem như một vũ trụ đầy đủ, quyền năng trung tâm<br />
của làng thuộc về nữ thần.<br />
Thứ hai, Mariamman là nữ thần của bệnh tật. Người Ấn tin rằng, nữ<br />
thần Mariamman chữa được bệnh đậu mùa và bệnh sởi. Trong các tháng<br />
mùa hè (từ tháng ba đến tháng sáu) ở Nam Ấn, người dân mang theo<br />
chậu nước trộn với bột nghệ và lá neem để tránh bệnh đậu mùa và bệnh<br />
sởi. Theo cách này, nữ thần Mariamman rất giống với nữ thần Shitala ở<br />
Bắc Ấn.<br />
Thứ ba, Mariamman là nữ thần sinh sản. Tín đồ Ấn Độ giáo thường<br />
cầu cúng Mariamman về những vấn đề gia đình như khả năng sinh sản,<br />
con cháu khỏe mạnh hoặc lấy được chồng/ vợ phù hợp. Người dân Ấn<br />
Độ thường dâng pongal (gạo nấu với đậu xanh) lên vị nữ thần này7. Ngày<br />
nay, tại đền Mariamman ở Thành phố Hồ Chí Minh, người Ấn vẫn làm lễ<br />
vật này để dâng cúng bà.<br />
3. Kiến trúc và hoạt động tôn giáo tại ngôi đền Mariamman<br />
Đền Mariamman được xây dựng quy mô khá lớn gồm nhiều dãy nhà<br />
có mái vòm và cột đặc trưng kiến trúc của Ấn Độ. Điện thờ chính thờ<br />
<br />
Nghiên cứu Tôn giáo. Số 11 - 2014<br />
<br />
116<br />
<br />
thần Parvati, hiện thân của nữ thần Mariamman. Bên cạnh nữ thần<br />
Mariamman là hai bảo vệ Maduraiveeran (bên trái) và Pechiamman (bên<br />
phải). Trước mặt nữ thần Mariamman là hai linga (biểu tượng sinh thực<br />
khí nam) được đặt trên bệ yoni (biểu tượng sinh thực khí nữ), một để nổi<br />
trên bệ đá thấp, một nằm trong vuông lõm dưới nền gạch có chiều cao<br />
hơn một mét. Khu cấm địa này được rào sắt bao quanh, chỉ có người làm<br />
lễ mới được vào. Bên ngoài rào ngay chính giữa sảnh rộng là nơi cúng<br />
dường các vật phẩm như hương đèn, hoa quả, gạo muối, dầu đốt... Ngay<br />
phía trên tượng Mariamman là tượng hai người con của bà là Ganesha và<br />
Murugan trong tư thế tôn kính. Hai điện thờ nhỏ còn lại thờ Cô và Cậu<br />
(theo cách gọi của người Việt). Cả ba tượng Mariamman, Cô và Cậu đều<br />
được làm bằng đá sơn đen, tay tượng và cổ tượng đeo đồ trang sức bằng<br />
vàng bạc, đá quý. Phần nóc của ba điện thờ này có tượng thần và thú<br />
chạm trổ công phu và đẹp mắt với nhiều màu sắc.<br />
Phần sân ngoài là khu nhà hậu có hình chữ U. Đáng chú ý là trên<br />
tường của khu nhà hậu này là tượng của 18 vị thần với tư thế và phong<br />
thái khác nhau đặt trong vòm tròn, được thiết kế tỉ mỉ và sơn phết màu<br />
sắc tươi sáng. Dưới mỗi tượng đều có tên kèm theo: Nadarajar,<br />
Paramsiva, Brahman, Mahavishu, Kaliamman, Biaramasakthi, Samundi,<br />
Thirumagal,<br />
Mageswari,<br />
Meenadchi,<br />
Vaslambigai,<br />
Andal,<br />
Kamadchiamman, Karumariamman, Sivagami, Parvathy và Murgan. Tại<br />
ba góc là vị trí của tượng ba vị thần tối cao trong Ấn Độ giáo gồm:<br />
Brahma, Vishnu và Shiva. Xin xem sơ đồ cụ thể dưới đây:<br />
<br />
Vishnu<br />
<br />
Brahma<br />
<br />
Đền<br />
trung<br />
tâm<br />
<br />
Vị trí các vị thần được thờ trong<br />
ngôi đền Mariamman<br />
<br />
Khu nhà hậu<br />
hình chữ U có<br />
chạm<br />
khắc<br />
xung quanh<br />
tường 18 vị<br />
thần<br />
Shiva<br />
<br />
Nguyễn Thị Tâm Anh. Từ ngôi đền Mariamman…<br />
<br />
117<br />
<br />
Ngoài 18 bức tượng, trong ngôi đền Mariamman còn có một con sư tử<br />
(Simha vahanam) rất lớn, đặt ngay ở cổng chính điện, là vật cưỡi của nữ<br />
thần Mariamman. Vì vậy, hầu như mọi người tới ngôi đền đều dừng lại<br />
bái lạy và vuốt ve con sư tử này cầu mong điều an lành, tiêu trừ phiền<br />
muộn trong lòng.<br />
Hoạt động cúng tế tại ngôi đền Mariamman diễn ra hằng ngày, chủ yếu<br />
vào 8-9 giờ sáng và 7-8 giờ tối. Lễ trọng vào thứ sáu hằng tuần (ngày của<br />
nữ thần Shakti, hóa thân của Mariamman, theo truyền thống Ấn Độ giáo),<br />
mồng một và rằm hằng tháng (theo truyền thống của người Việt) tại ngôi<br />
đền Mariamman có thêm một thời điểm hành lễ vào 10-11 giờ trưa.<br />
Lễ hội chính của ngôi đền Mariamman là Vía Bà, được tổ chức vào<br />
khoảng tháng 9-10 dương lịch hằng năm. Trong lễ này, nhà đền làm<br />
nhiều hình mũi tên ngược bằng lá dừa non treo khắp nơi trong di tích xen<br />
lẫn với lá xoài. Đối chiếu với văn hóa Ấn Độ, đây là thời điểm diễn là lễ<br />
hội Navratri tôn sùng những hóa thân của Durga và ngày cuối là ngày nữ<br />
thần trở lại trong hóa thân hoàn thiện nhất: Parvati. Do vậy, chúng tôi<br />
nghĩ rằng, nữ thần Mariamman được thờ phụng trong ngôi đền này là<br />
dạng hóa thân hoàn thiện nhất của nữ thần Parvati. Đây là tục thờ nữ thần<br />
trong văn hóa Ấn Độ.<br />
Một điều thú vị nữa là, sau khi dâng hương và lễ vật, người viếng đền<br />
Mariamman thường được nhận một phần lộc từ nhà đền, chủ yếu là hoa<br />
nhài, thường được kết thành vòng cổ. Người nhận lộc thường đặt hoa trên<br />
bàn thờ hoặc ngâm nước tắm như một nghi thức cầu may.<br />
4. Kết luận<br />
Đền Mariamman vốn là nơi phục vụ nhu cầu tôn giáo và tụ họp của<br />
cộng đồng người Ấn ở Thành phố Hồ Chí Minh. Tuy nhiên, chúng ta có<br />
thể thấy rõ sự giao lưu tiếp biến văn hóa ở cơ sở thờ tự này. Trong quá<br />
trình cộng cư lâu dài với người Việt, văn hóa Ấn Độ đã chịu sự tác động<br />
của nhiều yếu tố theo quy luật phát triển của tự nhiên và xã hội. Ngôi đền<br />
này thu hút sự cúng bái của không chỉ người Ấn, mà còn của nhiều tộc<br />
người khác. Nguyên nhân của hiện tượng này, theo chúng tôi chủ yếu do<br />
ngôi đền Mariamman không còn là cơ sở thờ tự chỉ dành cho cộng động<br />
người Ấn. Ngay từ khi xây lại vào năm 1950, ngôi đền này đã mở cửa<br />
tiếp đón cả người Việt, thậm chí người Hoa hay người Khmer. Mọi người<br />
đều thành tâm dâng vật phẩm lên những vị thần được thờ trong ngôi đền<br />
<br />