intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Vô tính

Chia sẻ: Phung Tuyet | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:7

66
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

“Thành tựu này sẽ thay đổi toàn bộ thế giới!” Tiếng vỗ tay từ khắp lượt khán phòng ào ạt vang lên. Vị tổng giám đốc mỉm cười đáp lễ. Đúng vậy. Liệu còn điều gì tuyệt vời hơn nữa. Một thế giới hoàn hảo cuối cùng đã được khai sinh. Hai năm đã trôi qua kể từ ngày vị giám đốc - như bao nhiêu người đàn ông khác - ngồi một mình suy tư về cuộc đời trong căn phòng bốn bề vắng lặng. Lấy vợ! Đi đâu, gặp ai đàn ông cũng đều nghe mỗi hai từ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Vô tính

  1. Vô tính (Đàn ông đi chợ 2) TRUYỆN NGẮN CỦA LƯU QUANG MINH “Thành tựu này sẽ thay đổi toàn bộ thế giới!” Tiếng vỗ tay từ khắp lượt khán phòng ào ạt vang lên. Vị tổng giám đốc mỉm cười đáp lễ. Đúng vậy. Liệu còn điều gì tuyệt vời hơn nữa. Một thế giới hoàn hảo cuối cùng đã được khai sinh. Hai năm đã trôi qua kể từ ngày vị giám đốc - như bao nhiêu người đàn ông khác - ngồi một mình suy tư về cuộc đời trong căn phòng bốn bề vắng lặng. Lấy vợ! Đi đâu, gặp ai đàn ông cũng đều nghe mỗi hai từ ấy. “Giờ sự nghiệp, tài chánh của chú tốt như thế, còn chờ gì nữa hả?” Đàn ông hờ hững, ngậm điếu thuốc lá, rít một hơi, lim dim. Phải. Bốn mươi tuổi, đàn ông vẫn chưa chịu lấy vợ cho mẹ vừa lòng. “Chẳng vợ con thì cũng kiếm một cô bồ mà đỡ đần cho mình, nhà rộng thênh thang thế này…” Đúng. Đàn ông không hề yêu ai. Trái tim lúc nào cũng trống rỗng, khô khốc, lờ đờ như ánh sáng mập mờ loạng choạng từ màn hình ti vi trong những đêm hôm khuya khoắt. Đàn ông ngồi đó, trầm lặng. Những câu nói, những nghĩ suy trôi lờ lững trong đầu. Nhiều nếp nhăn đội lên, càng lúc, càng lúc càng dầy. Hình dung một buổi sáng đẹp trời nào đó, đám cưới của đàn ông diễn ra. Người đứng trước mặt kia, đàn ông không nhìn thấy rõ mặt. Nhưng hẳn nhiên, hết sức chắc chắn: đó sẽ là người nâng khăn sửa túi cho đàn ông
  2. cả chặng đời sau này. Người con gái ấy có thể là bạn bè, em, cháu… của chị gái, bạn chị gái… sao cũng được. Sao cũng được…! Đàn ông thấy mình thốt ra như thế, chẳng đắn đo lưỡng lự. Vì ở tuổi này rồi. Phải để mẹ thấy cháu chứ! Ừ, thôi…. Sao cũng được mà… Rũ bỏ cuộc sống độc thân, mọi thứ chung quanh đàn ông dường như đều thay đổi. Sáng mở mắt đã thấy vợ mình nằm kề bên. Những bữa cơm tươm tất ấm áp dần thay thế ổ bánh mì lầm lũi gặm vội trong đêm. Sung sướng vì không còn bị bất kỳ ai kêu ca thúc giục làm trào lên cảm giác khó chịu xen lẫn “tội lỗi”: Vợ? Vợ? Vợ? Nhiều nụ cười mãn nguyện hiện ra trên gương mặt của người thân, xen lẫn những tiếng thở phào nhẹ nhõm. Chỉ duy nhất một dấu hỏi đọng lại bên trong đàn ông: trái tim sao vẫn không thôi trống rỗng, khô khốc, lờ đờ như ánh sáng mập mờ loạng choạng từ màn hình ti vi trong những đêm hôm khuya khoắt. Nơi phòng ngủ, vợ đàn ông giờ này đã ngủ say. Vợ của đàn ông – vốn cũng là một người con gái quá lứa lỡ thì. Nàng không xinh đẹp, nấu ăn cũng thường thường bậc trung, không thể thỏa mãn mọi tiêu chuẩn của đàn ông từng đề ra để làm khó các “nhà giới thiệu”. Tuy vậy, những năm tháng xuân xanh nàng giành cả cho con đường học vấn. Khi cầm được mảnh bằng mình đã chuyên tâm cố gắng, nàng mới thảng thốt nhìn lại sau lưng. Bạn bè đã lên chức mẹ, lác đác vài người lên hẳn chức bà. Đàn ông lập tức nhận ra một nỗi đồng cảm sâu sắc kể từ lần đầu tiên “xem mặt”. Nhưng buồn thay, cũng chính đàn ông nhận ra, đó mãi mãi không phải là tình yêu. Tình yêu là cái quái gì vậy? Sao đối với nhiều người, nó đến thật dễ dàng. Hay vờ như dễ dàng?
  3. Đàn ông thấy rõ nụ cười gượng gạo của nàng. Có lẽ lúc ấy chính đàn ông cũng đang cười hết sức gượng gạo, cố tạo cho mình một vẻ ngoài thoải mái nhất. Thêm nhiều lần đưa đón. Thêm những buổi hẹn hò. Nhanh thôi nhanh thôi. Thời gian không chờ ai cả! Tiếng thầm thì từ sau lưng không ngừng thúc giục đàn ông. Cho đến khi cầm trên tay chiếc nhẫn run run trao vào ngón áp út của nàng, đôi tai đàn ông cũng đã hoàn toàn bị bít bùng… Không! Không! Không! *** “Nếu trong cuộc đời này chẳng thể tìm ra tình yêu thực sự, tại sao không tự tạo ra cho mình một tình yêu? Hãy đến với chúng tôi, mọi mơ ước của quý khách đều trở thành hiện thực!” Ý tưởng trong đầu đàn ông ngày ấy giờ đã trở thành tuyên ngôn của công ty. Vị giám đốc kết thúc bài phát biểu của mình: “Đợt đặt hàng đầu tiên sẽ bắt đầu từ hôm nay. Ngay từ bây giờ khách hàng có thể gửi mọi thông số cần thiết cho chúng tôi qua trang web...” Đây là tương lai của nhân loại! - Mọi tờ báo đều giật cái “tít” to đùng ngay trang nhất. Thời báo Tương Lai có bài phỏng vấn độc quyền với vị tổng giám đốc tài ba cùng thành tựu công nghệ đột phá: - Theo ông, tình yêu là gì? - Tình yêu là điều kỳ diệu nhất của con người. - Ông chắc chắn mình có thể tạo ra tình yêu cho mọi người? - Mỗi người chúng ta đều ao ước cho mình một người yêu lý tưởng. Chúng tôi giúp khách hàng biến người yêu lý tưởng của họ trở thành hiện thực. Không ai phải tìm kiếm
  4. tình yêu trong vô vọng nữa. Không ai phải chết dần chết mòn trong nỗi cô đơn nữa. Cũng chẳng ai còn phải cố gắng chắp vá mình với một nửa khác, dẫu biết là không phù hợp… - Ông có thể nói rõ hơn về quy trình, cách thức sản phẩm của công ty đến tay khách hàng? - Khách hàng chỉ cần gửi cho chúng tôi đơn đặt hàng về hình mẫu một nửa trong mơ của họ. Từ ngoại hình: gương mặt, màu tóc, mắt, mũi, miệng, tay, chân… cho đến tính cách: hiền lành, tốt bụng, thông minh, giỏi giang, tinh tế… Tất cả những gì khách hàng yêu cầu đều có thể biến thành hiện thực. Công nghệ gien và nhân bản vô tính tiên tiến nhất của chúng tôi sẽ tạo ra người yêu, người vợ, người chồng ta chỉ cần gặp một lần và yêu đến suốt cuộc đời. Sau hai tuần, sản phẩm sẽ được giao tận nhà tận tay khách hàng. - Câu hỏi cuối cùng, từ đâu ông có ý tưởng phát minh ra sản phẩm đột phá này? - Từ đời tôi. *** Hàng triệu đơn đặt hàng khắp thế giới cứ thế tới tấp gửi về. Nhu cầu của thị trường dường như là vô hạn. Các cô gái khi đến tuổi trưởng thành không cần phải kén chọn bạn trai cho mình nữa. Chỉ vài thao tác nhấp chuột, hai tuần sau các cô đã có thể sánh vai với “hoàng tử trong mơ”. Những từ lóng có nghĩa rất xấu như: bà, cô, ê sắc, ống chề… mau chóng trôi vào dĩ vãng. Cũng không còn người đàn ông nào phải im lặng ngồi chịu đựng bao nhiêu tiếng om xòm, đay nghiến, chì chiết của vợ mỗi khi về đến nhà mà nhớ mà tiếc thời yêu nhau say đắm với những lời dịu ngọt yêu thương, rồi thầm trách cuộc đời sao thật lắm sự đổi thay. Nào, chần chừ chi nữa, nhanh tay nhấc điện thoại lên: “A-lô, tôi cần một người vợ hoàn hảo, đặc biệt là kiệm lời!”, và thế là xong. Các bà cũng không chịu kém cạnh: “A-lô, tôi cần một người chồng biết lắng nghe và cảm thông!”. Tỷ lệ ly hôn tăng đột biến vùn vụt tới chóng mặt, rồi một thời gian sau trượt hẳn xuống mốc zê-rô.
  5. Dịch vụ mai mối, những buổi xem mặt, các “nhà giới thiệu”… hoàn toàn mất dạng. Cuối cùng, chẳng còn bất cứ ông chồng nào giở thói mèo mỡ, đúng giờ tan sở là chạy tót về nhà với vợ với con. *** Vị giám đốc nay đã trở thành nhà tỷ phú mới của thế giới. Những tưởng thành tựu của ông đã cứu rỗi cuộc đời của toàn bộ nhân loại mới phải. Vậy mà giờ đây, ông đang đối diện một vấn đề chỉ vừa mới phát sinh. Sản phẩm của công ty - những “người yêu lý tưởng” của khách hàng, sau một thời gian tận tụy, chung thủy, chân thành… đang đòi quyền lợi chính đáng cho mình. Chuyện quái gì đang xảy ra thế này? Ti-vi trước mặt ông đang phát cuộc phỏng vấn với các đương sự - vốn là khách hàng thân thiết của công ty. “Ban đầu thì đó đúng là người yêu lý tưởng của tôi…” – Người đàn ông trung niên trên màn hình rầu rĩ. “Tất cả những gì thuộc về cô ấy đều như ý của tôi, chẳng khác một ly một tẹo. Phải nói là tôi yêu cô ấy ngay, rất yêu, yêu kinh khủng, yêu nhiều đến nỗi không nói ra hết được bằng lời. Thật là một phép màu. Tôi hoàn toàn biết ơn những ai đã tạo ra cô ấy, nhất là ông giám đốc công ty…” “Vậy thì lý do gì ông muốn trả lại một sản phẩm hoàn hảo đến thế?” “… Lý do là… càng ngày, tôi thấy tình yêu của mình càng thuyên giảm. Hình mẫu lý tưởng của tôi… tôi tưởng sẽ luôn như vậy, mãi mãi. Nhưng rồi dần dần… tôi không thích nữa. Tôi thấy nhàm chán…” “Ông có phải người dễ thay đổi không?” “Không. Nhưng thế này. Một hôm tôi thấy vợ của người hàng xóm, cũng là sản phẩm của công ty. Tự nhiên tôi thấy cô ấy hơn vợ tôi nhiều lắm. Về tính cách, về ngoại hình.
  6. Rồi tôi nảy ra ý nghĩ là mình liệu có nên trả lại cô ấy cho công ty, và đặt hàng một cô vợ mới, giống vợ người ta chẳng hạn…” “Ông không sợ vợ ông buồn sao? Dù gì vợ ông được tạo ra để dành riêng cho ông, chỉ của mình ông. Ông không xem vợ ông là con người à?” Thật là quá sức tưởng tượng! Không kìm được cơn phẫn nộ, ông giám đốc đập tay thật mạnh xuống bàn. Đúng vậy. Những sản phẩm của công ty hoàn toàn có thể đòi quyền con người. Đó hẳn là quyền lợi chính đáng. Nhưng không chỉ có thế, họ còn đòi một quyền lớn lao hơn… Reng… Reng… Reng… “A-lô, tôi nghe…” “Thưa ngài giám đốc. Sản phẩm của công ty đang đứng đầy ngoài kia. Họ đang biểu tình. Tình hình nguy cấp lắm rồi…” “Tôi biết…” Ti-vi chuyển sang cảnh đám đông tụ tập trên đường phố. Những tấm bảng, băng-rôn lăm lăm trên tay họ cùng tiếng hô hào vang dội: “Cho chúng tôi tình yêu! Tình yêu! Tình yêu! Tình yêu!” *** Thế là trắng tay. Đàn ông phì cười. Công ty đã phá sản vì toàn bộ sản phẩm đều bị trả về hoặc tiến hành đình công. Ai mà ngờ được, tạo tác của công ty lại đòi hỏi chính điều mà công ty chuyên cung cấp, bán mua. “Giờ mình đi đâu đây?” – Đàn ông tự hỏi. Đi chợ! Phải rồi. Mua gì đó đơn giản, tối về còn nấu mà ăn. ***
  7. Đàn ông đi chợ, một mình như mọi khi. Chợm nghĩ, giá mà ở nhà giờ này có một người đàn bà ngồi chờ cơm.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2