intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Xe bus

Chia sẻ: Vylanh Ngọc Vy | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:31

69
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Xe bus, 9p.m, trên xe chỉ có duy nhất một vị khách, cô gái trẻ ăn vận khá giản dị quần jean và sơ mi denim đang đeo tai nghe, mắt nhắm dựa vào cửa kính. Dù không xinh nhưng cô gái lại rất có duyên thu hút người đối diện ít nhất vào lúc này anh phụ xe không thể dời mắt khổi cô ấy. Anh ta thầm nghĩ chấc bản nhạc hay lắm

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Xe bus

  1. Xe bus
  2. Xe bus, 9p.m, trên xe chỉ có duy nhất một vị khách, cô gái trẻ ăn vận khá giản dị quần jean và sơ mi denim đang đeo tai nghe, mắt nhắm dựa vào cửa kính. Dù không xinh nhưng cô gái lại rất có duyên thu hút người đối diện ít nhất vào lúc này anh phụ xe không thể dời mắt khổi cô ấy. Anh ta thầm nghĩ chấc bản nhạc hay lắm…Nhẹ nhàng bước xuống ghế phía trên dãy đối diện với cô gái, làm ra vẻ đang nhắn tin nhưng thức ra anh ta chỉ chờ cơ hội là liếc nhin nàng. Khác với các phụ xe khác anh chàng này có một vẻ ngoài khấ thư sinh, ưa nhìn vầ co một nụ cười duyên chết người. Sau nhiều lần nhìn chộm anh ta đẫ bị phát hiện. cô gái khoong tỏ thái độ mầ vẫn thản nhiên quay mặt đi và lại tiếp tục với bản nhạc của mình. Bến cuối, cô gái bước xuống xe vầ dảo bước về phía khu trung cư gần đó. Thế là chàng đẫ biết địa bàn cư trú của nàng. cười vầ dõi theo nàng với cặp mắt đầy ẩn í….Kể từ đó chàng chẳng gặp lại nầng thêm lần naaof nữa nhưng thật là duyên phận. ngày cuối cùng chàng làm việc trên chiếc xe bus lạij là ngày chàng gặp nàng. Khác với hôm trước hôm nay trên xe có thêm vài vị khach nhưng họ cũng xuống dần ở các bến đỗ trước đó vầ đương nhiên bến cuối náng mới xuống xe. Biết vậy nên cháng thầm nghĩ sẽ nói gì đó với nàng khi mọi người xuống hết. cón 15 phút nữa là đến bến cuối cùng chàng lấy hết can đảm bước đến chỗ nàng và nói: xin lỗi tôi có thể ngồi đây ko?
  3. Vẫn thái đỗ lạnh lung hững hờ nàng không nói gì quay đi và nhe nhàng đạt chiếc túi sách lên đùi tỏói đồng ý. Chàng vui như phát điên lên. 1, 2, 3…nói nào chàng cứ nghĩ thầm mà mãi ko dám mở miệng …kittttttttttttttttttt………cạch…của mở cô gái nói: nào anh tránh ra cho tôi xuống được ko? Cặp mắt mở to nhìn thằng vào chàng làm anh ta bôi rối lắp bắp: a..a được được. Cô gái bước xuông và hơi nhoẻn miệng cười. thế là xong chàng thẫn thờ ngồi thất vọng. Chợt có tiếng: cạch cạch.. của kính. Chàng ngoảnh ra thì …trồi ơi không thể tin được là nàng. Cô gải vẫy táy gọi chàng trai xuống. choáng váng . không tin nổi sau môt hôi chấn tĩnh chàng luống cuống chạy xuống chỗ cô gái và;: ờ ờ có cớ việc gì vậy? sao cô còn ở đây? Tôi tôi tưởng nhà cô ở khu chung cư đằng kia mà? Cô gái hơi cau mày ánh mắt nghi ngò nhìn về phía chàng nhưng miêng thì vấn hơi mỉm cười, nàng nói: sao anh biết nhà tôi ơ khu trung cư đó? Anh theo dõi tôi sao??? (cô gái nhìn chằm chăm như đang tra khảo chàng trai) anh chàng càng luống cuống bôi rối không biết nói gì bỗng vô tinh bật ra một lời mầ theo chang thì
  4. không nên nói nhất lúc này: không tôi tôi chỉ muôn biết cô ở đâu để làm bạn với cô……. Cô gái bật cười và nói: cái gì? Anh muốn làm bạn với tôi sao?không phải anh có í gì với tôi đẫy chứ? Lai nhìn chàng với ánh mắt nghi ngờ. Anh chàng vội vàng giải thích: không không cô đừng hiểu nhầm tôi. Tôi chỉ tháy ấn tượng và muốn nói chuyện với cô thôi. “vậy à? Vậy thi bây giờ anh đang nói chuyện với tôi rồi đấy.” “vâng” “vâng??? Anh ngoan quá đấy tôi nghĩ tôi kém tuối anh?”
  5. “ có thể tôi 23.” “tôi đâu có hỏi anh…hiiiiihiiiiiii. Đùa chứ . tôi 21 vạy lầ anh hơn tôi hai tuổi. bắt tay làm bạn nào..” cô gái đưa tay ra Anh chàng rụt rè không dấm đưa tay. “nào nhanh lên anh không muốn làm bạn với tôi a?” “à không. Tôi muôn chứ” chàng luống cuống đưa tay ra. “ tôi là linh. Sinh viên năm 2 trường đại học Kiến trúc . Còn anh thì …” cô gái nói chậm dãi và tay chỉ về chiếc xe bus. “ ko. Hôm nay là ngày cuối cùng tôi làm trên chiếc xe này”
  6. “cuối cùng?là sao? Anh chuyển xe khác à? Hay anh không phải làm nghề này? “đay chỉ là công việc làm them hè của tôi thôi. Tôi đang học năm cuối Bách khoa.” “vậy à? Bất ngờ thật. xin lỗi vì nghĩ sai.” “ko. Cô ko biết thì lầm gì có lỗi.” “anh chăm chỉ thật đấy.”
  7. “bình thường mà bạn bè ttooiai cũng làm them hè để có them tiền cho năm học mới.” Hai người vừa đi vừa nói chuyện trên con đương hoa sưa đãn vào khu trung cư. Ba tháng sau, học chính thức trở thành bạn than dù cả hai đều biết họ than thiết trên cả mức tình bạn. Linh bất ngờ thông báo vớiNam: “Namnầy, em sắp đi du học theo diện chuyển giao học sinh. em sẽ sang úc hoc lên cao học. em sẽ về sau khi lấy được bằng master vầ anh em mình lại đi du hí ok?” Namngạc nhiên đến sững sờ trước thông báo của linh.Namcứ ngồi im mầ không nói gì.
  8. “Nam, anh làm sao thế? không nghe em nói à?” Trấn tính lại tinh thầnNamnói: “ sao em lại quyết đinh nhanh vậy. Em đi rồi còn anh thì sao?” Linh phì cười “ anh là trẻ con à mầ còn nói thế. anh sợ không ai chơi với anh nữa ầ? Em đi 3 năm thôi chứ có đi luôn đâu. Anh vẫn còn mấy ông bạn chí cốt mà. “ “ thôi được rồi không tranh luận nữa. Tóm lại tháng sau em sẽexdi. Mà sao anh chẳng chúc mừng em gì cả? nhưng ko sao em biết anh cũng vui đứng không?” Namgật gù nhưng trong đau thi đang rối bời.Namnói: “ Anh vầ em quen nhau không lâu nhưng anh luôn coi em là em gái than thiết nhất.”
  9. “ em biết . nhưng sao? Anh dinh mua quà tặng em trước lúc đi xà à? Được thôi em rất sằn sang đón nhận tình cảm trân thành của anh hiiiiiii. Thôi an hem mình đi trà đá đi” Namđành giữ chặt suy nghĩ của mình vầ … 1 tháng trôi qua , ngày Linh đi du học. Sân bay, bạn bè và người than của linh đã đến chỉ thiếu mỗi ông anh chí cốt. Linh lo lang và gọi điện lien tục choNamnhưng vẫn ko lien lạc được. 10 phút nữa là đến h. Linh có vể hơi thất vọng định vào phòng chờ trước , đang kéo va-li thi tiếngNamtừ xa : “Linh……… Linh ơi!!!!!!”
  10. Nhận ra giọng Nam, Linh khẽ cười nhưng cố không để Nam nhìn thấy. Ánh mắt hình viên đạn của Linh hướng về phíaNam. Trong khi đó anh chàng đang thở hổn hển vì chạy theo Linh. “Linh anh anh xin lỗi ..” “ Vậy mà em tưởng anh không thèm đến luôn.” Linh lườmNamnhưng đôi môi vẫn đang cười tủm. “ Vì cái này nên anh mới đến muộn” vừa nóiNamvừa đưa cho Linh một món quà được gói rất cẩn thận. Linh cầm hộp quà và có vẻ hơi tò mò: “ cái gì vậy anh? “ “ umm ummm thôi em cứ lên máy bay rồi hãy mở. em vào luôn đi ko muôn “
  11. “Anh không chào tạm biệt em a? ma sao em chẳng thấy anh buồn tẹo nào?” Namvẫn im lặng. Linh cảm thấy buồn và giận giữ kéo hành lý vào trong. Vậy là chia tay ở đây. Một tháng, hai tháng rồi ba tháng , Linh không hề liên lạc gì vớiNam. Muốn nghe giọng Linh nhưng không biết liên lạc kiểu gì. Tình còNamgặp một người bạn của Linh học chung trường với mình, nghe cậu bạn nói thìNambiết số điện thoại của
  12. Linh ở Úc vầ cả địa chỉ của nàng. Vui nhưngNamvẫn không đủ can đảm gọi điện cho Linh. Hai tháng sau,Namlấy bằng tốt nghiệp với tấm bằng ưu, càng may mắn hơn khi giành được suất học bổng master 2 năm tại Úc. Hai từ nước Úc làmNamvui đến mức như muốn nhảy cẫng lên. Vậy lầ sắp có cơ hội gặp lại người con gái ấy. Namkhông hề thông bao cho Linh biet ve suat hoc bong. Anh muon danh mot bat ngo cho nguoi con gai làm động lực lớn cho anh. 1:00, sân bay Nội Bài, cả gia đình và một vài người bạn đến tiễnNam. Mọi người đều chúc Nam tu ngiệp tốt trong đó người bạn thân của Nam là Hải lại nhìn cậu ban và nói nhở: “ nàng đang chờ, biểu hiện tốt vào đừng có cục đất mãi cơ hội cuối cùng cho ông đấy”
  13. Namcười một cách bí hiểm vầ kéo vali vào trong. 2a.m máy bay cất cánh, vậy là Nam đẫ nới lời tạm biệt với Hà Nội với hồ Gươm với hoa xưa, nhưng người Nam luôn nhung nhớ và dành tình cảm lại đang chờ Nam ở nơi Nam sắp đến. 6:00,sân bay thành phốMelbourne, không khí trong lànhNamcảm thấy vô cung khoan khoái sau một chuyễn hành trình. Trước mặtNamlà nước Úc, thật không tin nổi, đúng là nước Úc nơi có Linh vầ cũng sẽ là nơiNamthực hiện ước mơ nghiên cứu của mình.Trong đoàn sinh viên sang lần này ngoàiNamcòn có 5 bạn khác, tất cả được đua đến kí túc xá trường. Ngôi trường mầNamtheo học laMonashUniversityvà Linh cũng vậy. theo người bạn than của LinhNambiết cô học ngành thời trang ứng dụng của trường. Sau khi nhận phòng kí túc và được phân lớp,Nambắt đầu những buổi học đầu tiên tại trường. Ngày thứ bẩy, lớp củaNamđược nghỉNamtranh thủ thời gian xuống khoa thời trang Linh học để tìm cô nhưng cô không đến trường. Một người bạn cùng lớp choNambiết Linh đã nghỉ học 2 tháng rồi kết quả học tập của cố ấy được bảo lưu. Linh cungx không ở kí túc xá nữa, cũng nhờ người bạn đóNambiết địa chỉ của Linh. Trở về kí túc tâm trạngNamvô cùng rối bờiNamnghĩ mãi về lý do Linh nghỉ không sao ngủ được và quyết đinh ngày mai chủ nhật sẽ đến tìm Linh.
  14. Sáng hôm sau, 6:00Namđã rời khỏi kí túc xá, bắt xe bus đi tời địa chỉ nhà Linh. Dây là lần đầu tiênNamra ngoài kể từ khiNamtới Úc nênNamgặp chút khó khăn trong việc đi lại. Phải mất tới 1h30’Nammới tìm được nhà Linh mạc dù nơi Linh tới trường chỉ mất 30’. Đang hỏi tham một người đi đường thì chợtNamnhìn thấy Linh bước ra từ căn nhà khá đẹp và ấm cúng dù nó không được lớn lắm, đi sau là một chàng trai. Nhìn anh ta có vẻ như con lai dangs nguwowif cao da trắng cặp mắt nâu cuốn hút. Anh ta có vẻ rất quan tâm tới Linh. Hai người nắm tay nhau ra garage và lái xe đi.Namkhông tin nổi những gì đang diễn ra. Quay trở về kí túc xá mầ đầu óc choáng váng.Nam lao ngay vào phòng chùm kín chăn.Namnghĩ đến những gì vừa diễn ra, cẩ nhưng lời người hang xóm nói khiNamhỏi về Linh và người con trai kia. Linh đã ở căn nhà đó được gần nửa năm vầ người con trai kia là con trai của chủ nhà và cũng là người yêu của Linh. “ Người yêu ư?? Còn mình là cái gì của Linh? Tại sao cô ấy lại chuyển tới căn nhà đó vì người con trai đó sao? Tại sao cô ấy phải nghỉ học?..” hang tá câu hỏi xuất hiện trong đầuNam, trên mặt anh xuất hiện nhưng giọt nước,Namđẫ khóc khóc vì Linh khóc vì sự nhút nhát của mình. BAo cố gắng của Nammong ngày gặp Linh nay lại trở thành thế nầy.
  15. Một tuần trôi qua kể tuwf cái ngàyNamnhìn thấy Linh và người con trai kia.Namkhông sao tập trung lúc nào cũng thắc mắc vầ cuối cùngNam quyết định đến nhầ Linh một lần nữa vầ lần này nhất đinhNamphải hỏi Linh tất ca. Đúng 7:00Namcó mặt trước của nhà Linh. Đắn đo mãi cuối cùngNambấm chuông, người con trai hôm qua ra mở cửa - anh muốn hỏi ai? - Tôi muốn hỏi đây có phải là nhà của Linh, sinh viên khoa thời trang trường Monash ko? - Đúng rồi, anh là ai? Anh biết cô ấy sao? - Tôi làNam, tôi là bạn của Linh ở ViệtNam, hiện tại tôi cũng đang học tai trường Monash.
  16. - Oh, vậy mời anh vào nhà. Anh ngồi đi? Anh uống cà phê nóng nhé? Linh đang ở trên lầu, anh đợi chút. - Vâng cám ơn, tôi dung gif cungx được - Linh, em có khách - Vâng, em xuống ngay đây Từ trên lầu tiếng lộc cộc của dép, Nam thấy tim mình bỗng đập mạnh bất thường, Nam đang hồi hộp.
  17. - ai vậy anh? - Bạn ViệtNamcủa em, anh ấy đang owr phòng khách Linh bước ra, hai mắt cô mở to và… - hả?????????? anhNamsao anh lai owr đây? - Anh đến đây được nửa tháng rồi. Bây giwof mới đến tìm em được. Người con trai từ trong bếp bước ra và nói: - Anh ấy bảo là bạn của em, anh ấy cũng đang học ở trường Monash đây
  18. Linh qquay sang nhìn Nam với vê ngạc nhiên vô cung: - Cái gì???? Mmmmonash á? Thật không anh? AnhNam? - Ừ, anh được học bổng của trường anh học cao học 2 năm. - Sao không nói cho em biết sớm hơn…. - Anh cũng đến khoa tìm em nhưng bạn bè em nói em nghỉ học và không ở kí túc nữa. - Sao anh biết em owr đây?
  19. - Lisa bạn em cho anh biết - À vậy sao…vui quá. Anh Mike, anhNamlà anh kết nghĩa của em ở việtNam. Hai người làm quen đi. - Chào anh! Tôi là Mike, tôi là người yêu của Linh. Tôi đang làm bác sĩ - Vâng, chào anh. Anh đến đây thăm em và cũng muốn biết lí do em nghỉ học? - Chuyện dài lắm rồi em kể anh nghe. Anh ở đây dung bữa rồi em sẽ kể cho anh nghe. - ừ hôm nay cũng là chủ nhật anh được nghỉ
  20. - Anh Mike, hôm nay anh phải đi market một mình rồi. - ồ ko sao! Em rất lâu mới gặp lại bạn. ở nhà nói chuyện đi, anh đi market một mình cũng được. Em đang bệnh ngoài trời lạnh lắm. Anh Anh cứ tự nhiên nhé. Linh vui lắm đấy
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2