intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 280,281

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:11

65
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 280: Khổ linh căn Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầmCỗ thần thức kia đảo qua trên người Lâm Hiên một vòng, rồi thu trở về, cũng không có địch ý. Nhưng Lâm Hiên thì lại cảm giác trên trán xuất ra đầy mồ hôi lạnh. Trong lòng hắn hoảng sợ không thôi. Lại nói tiếp, hiện tại chính mình cũng được xem là người tu chân cấp cao, nhưng đem ra so sánh với lão quái Nguyên Anh Kỳ, vẫn là chênh lệch rất...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 280,281

  1. Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 280: Khổ linh căn Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầmCỗ thần thức kia đảo qua trên người Lâm Hiên một vòng, rồi thu trở về, cũng không có địch ý. Nhưng Lâm Hiên thì lại cảm giác trên trán xuất ra đầy mồ hôi lạnh. Trong lòng hắn hoảng sợ không thôi. Lại nói tiếp, hiện tại chính mình cũng được xem là người tu chân cấp cao, nhưng đem ra so sánh với lão quái Nguyên Anh Kỳ, vẫn là chênh lệch rất xa không thể với tới. Thần thức như thế kia, nếu mà ra tay, thì thế nào cũng kinh thiên động địa. Trong lòng hắn có muôn vạn ý niệm xoay chuyển. Thấy sư tôn đứng lên, hắn đương nhiên không dám tiếp tục nghênh ngang ngồi, cũng đồng dạng khoanh tay mà đứng, trên mặt hiện ra vẻ cung kính. Một thanh bào lão giả thong thả đi vào động phủ, cũng không có chút đặc biệt nào. Ấn tượng duy nhất làm người ta khắc sâu, chính là người này chỉ có một còn mắt, thân hình cao lớn, khoảng gần hai thước. “Sư thúc!” “Không cần đa lễ, ngồi xuống đi!” Lão giả có vẻ bình dị gần gũi, ánh mắt lập tức nhìn Lâm Hiên một vòng: “Ngươi chính là đệ tử mà Thông Vũ sư điệt mới thu nhận?” “Vãn bối Lâm Hiên, bái kiến sư tổ.” “Ân, không tồi!” Lão giả gật gật đầu: “Chuyện của ngươi, ta đã nghe Thông Vũ sư điệt nói, tuổi tác chỉ mới bốn mươi mấy tuổi đã tiến vào Kết Đan Kỳ, đúng là tư chất tốt, lão phu lúc còn trẻ, cũng còn kém xa.” “Sư tổ quá khen rồi, đồ tôn bất quá chỉ là may mắn mà thôi.” Lâm Hiên hoảng sợ, vội vàng cẩn thận trả lời, tuy rằng khả năng rất thấp, nhưng hắn cũng rất sợ bí mật về lam sắc tinh hải bị lộ ra ngoài.
  2. “Tốt lắm, ngươi cũng không cần ra vẻ câu thúc như thế. Lão phu tuy rằng tiến giai vào Nguyên Anh Kỳ, nhưng không phải là quái vật ăn thịt người.” Lão giả một mắt vuốt râu mà cười. Trong lúc đó lời nó kèm theo một chút hài hước: “Ngươi đã là thiếu chủ bổn môn, thì tên họ của ta ngươi cũng nên biết. Ta họ Từ, tên là Cẩm Thanh. Ân, Thông Vũ sư điệt, ngươi hãy đem tình huống của lão phu, giới thiệu một phần cho Lâm Hiên biết.” “Vâng, sư thúc.” Thông Vũ chân nhân thi lễ, rồi lập tức bắt đầu thuật lại cho Lâm Hiên…. Vị Từ trưởng lão năm nay đã bảy trăm tuổi, chính là cao thủ thứ hai của Linh Dược Sơn sau Thiên Trần chân nhân tiến giai vào Nguyên Anh Kỳ. Mặc dù so với tổ sư gia kém hơn một bậc, nhưng đồng dạng cũng là nhân vật kinh tài tuyệt diễm. Lâm Hiên tự nhiên là thần tình hết sức cung kính lắng nghe. Trong lòng giống như đã gỡ được một tảng đá lớn. Linh Dược Sơn này thực lực thâm hậu như vậy, nói như thế thì U Châu cho dù có xảy ra Chính Ma đại chiến cũng sẽ không gặp nguy hiểm. Ít nhất, tự bảo vệ mình thì nhất định là không có vấn đề. “Tốt lắm. Lâm Hiên. Hiện giờ sơ lược về lão phu ngươi đã biết một phần. vừa rồi Thông Vũ sư điệt đã nói qua. Ngươi có biết vì sao hắn phải thu ngươi làm đồ đệ, lại truyền cho ngươi chức vị thiếu chủ Linh Dược Sơn?” Từ Cẩm Thanh đột nhiên nhàn nhạt lên tiếng. “Đồ tôn không biết, mong sư tôn giải đáp vấn đề này cho vãn bối.” “Ồ” Trên mặt Từ Cẩm Thanh hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức ho nhẹ một tiếng, nói: “Được rồi, vậy thì lão phu sẽ nói cho ngươi biết.” “Vãn bối xin chăm chú lắng nghe.” Lâm Hiên hơi khom người xuống. “Lâm Hiên, ngươi có biết một người tu chân muốn ở trên con đường theo đuổi tiên đạo đi được xa hơn, thì cái gì là quan trọng nhất?” “Việc này…” Lâm Hiên ngẩn ra, Từ Cẩm Thanh đã nói là sẽ giải đáp vấn đề cho mình rõ ràng, như thế nào lại đột nhiên chuyển hướng đề tài. Tuy rằng lòng hắn có chút bất mãn, nhưng hắn biết đối phương thân là
  3. lão quái Nguyên Anh Kỳ, tuyệt không có rảnh cùng mình nói chuyện phiếm. Hắn nói như vậy, chắc là có dụng ý gì, cho nên phải suy nghĩ kỹ mới được. Ảnh hưởng đến cảnh giới tu chân có rất nhiều yếu tố. Nhưng chỉ có ba điểm quan trọng: tư chất, nỗ lực, cùng với đan dược…. Tư chất thì không cần phải nói, linh căn nổi trội xuất sắc, tu luyện tự nhiên tiến triển cực nhanh, điều này cũng chứng minh là thiên tài so với người thường khác nhau. Đan dược, mỗi một người tu luyện đều không thể thiếu. Về phần công hiệu, thì cứ nhìn tình hình của Lâm Hiên sẽ biết. Về phần cố gắng, chỉ cần dựa vào vất vả cần cù thôi thì tự nhiên cũng không được. Nhưng nếu thiếu thì cũng không xong. Ngươi cho dù có là thiên tài, có đầy đủ đan dược, nhưng không ngồi xuống luyện khí, trả giá vất vả, kết quả cũng chỉ là một tục nhân tầm thường. “Tư chất và nỗ lực là quan trọng nhất.” Lâm Hiên lo nghĩ, mở miệng trả lời, đan dược dù sao cũng chỉ là trên lý thuyết. Phóng nhãn khắp Tu Chân Giới, ngoại trừ mình có được loại lam sắc tinh hải nghịch thiên gì đó,thì những người khác, cho dù là thân phận như Điền Tiểu Kiếm, cũng tuyệt đối không thể ăn linh dược như ăn đường. “Không tồi, vậy ngươi có biết, loại tư chất nào là tốt nhất?” Từ Cẩm Thanh vuốt râu cười. Lâm Hiên chân mày cau lại, trong lòng cảm thấy có chút phiền não. Vị Nguyên Anh Kỳ này chỉ có một vấn đề mà cũng dài dòng, chẳng qua ngoài mặt, hắn vẫn cung kính trả lời: “Là Thánh Linh Căn.” Cái gọi là Thánh Linh Căn, chính là một cách gọi trong tu tiên giới. Loại linh căn này, là loại xuất sắc nổi trội nhất, không chỉ có tốc độ tu luyện vượt xa những loại linh căn khác, mà khi đột phá bình cảnh thì khó khăn cũng không lớn lắm. Từ xưa đến nay, tám chín phần mười những người có thể tiến giai đến Nguyên Anh Kỳ đều là người có Thánh Linh Căn.
  4. Đương nhiên, cũng không phải cứ có Thánh Linh Căn là có thể thuận lợi ngưng kết Nguyên Anh. Nhưng ít ra, Kết Đan thì không thành vấn đề. Nhưng mà lúc này đây, Từ Cẩm Thanh lại lắc lắc đầu: “Sai rồi, tư chất tốt nhất không phải là Thánh Linh Căn.” “Cái gì, không phải Thánh Linh Căn?” Lâm Hiên ngẩn ra, cái này so với hiểu biết trước kia của mình thì hoàn toàn bất đồng. “Không sai, tốt nhất chính là Khổ Linh Căn.” Thông Vũ chân nhân ở một bên nói. “Khổ Linh Căn?” Lâm Hiên nhịn không được chau mày, loại này mình chưa nghe nói qua bao giờ. “Cái gọi là Khổ Linh Căn, tên cũng giống như ý nghĩa. Chính là một phàm nhân bình thường, tốc độ tu luyện chậm đến mức đáng thương. Nhưng nếu người này có tâm trí kiên định, không ngại gian khổ gấp trăm lần người thường, thì sẽ kích phát Khổ Linh Căn. Như vậy tốc độ tu luyện của hắn thậm chí còn vượt xa Thánh Linh Căn.” Từ Cẩm Thanh mở miệng nhàn nhạt giải thích. Lâm Hiên nghe xong, trong đầu xuất hiện một ý niệm, chẳng lẽ… “Không tồi, vi sư sở dĩ thu ngươi làm đồ đệ, cũng là bởi vì ngươi là người có Khổ Linh Căn.” Thông Vũ chân nhân mở miệng: “Năm đó vi sư mới gặp ngươi, ngươi chẳng qua chỉ mới có hai mươi mấy tuổi, đã Trúc Cơ thành công. Ta liền âm thầm dùng bí pháp quan sát tình cảnh trong cơ thể ngươi một chút, lại phát hiện ngươi căn bản không hề có linh căn, đều này sao có thể….” “Cho nên người đoán…” “Ân, hai mươi mấy tuổi đã có thể Trúc Cơ thành công, ngoại trừ Thánh Linh Căn, cũng chỉ có Khổ Linh Căn, cái này không có gì khó đoán cả.” Thông Vũ chân nhân nhấp một ngụm trà. Lâm Hiên trong lòng âm thầm nhai những từ này. Theo đạo lý mà nói, nếu không có gì kỳ quái, thì Khổ Linh Căn so với Thánh Linh Căn cơ
  5. hồ còn nổi trội xuất sắc hơn. Như vậy mình tự nhiên chính là thiên tài, tự nhiên sẽ dùng tất cả biện pháp để thu mình làm môn hạ. Nhưng lúc này, Lâm Hiên lại không khỏi âm thầm cười khổ. Sư tôn tuy cáo già, nhưng lại đâu biết được mình căn bản không hề có Khổ Linh Căn gì đó, mình chính là một phàm nhân chính gốc. Sở dĩ có tu vi như hiện giờ, tất cả đều là nhờ vào lam sắc tinh hải. Tựa hồ nhìn thấu nghi hoặc trong lòng Lâm Hiên, Thông Vũ chân nhân mở miệng mỉm cười: “Hiên nhi, vi sư làm như vậy đều có dụng ý, ngươi cũng biết, khai sơn tổ sư Linh Dược Sơn chúng ta, Thiên Trần chân nhân đồng dạng cũng là người có được Khổ Linh Căn.” “Oh?” Lâm Hiên chợt động dung, nhưng vẫn không tỏ thái độ gì. “Thánh Linh Căn tuy rằng hiếm, nhưng mỗi trăm năm cũng có thể xuất hiện một cái. Mà thiên tài có được Khổ Linh Căn, cho dù là chờ hơn một ngàn năm, cũng chưa chắc thấy được. Chẳng qua một khi có người như vật xuất thế, đều có thể trở thành nhân kiệt một đời, làm những chuyện kinh thiên động địa. Mà môn phái của hắn, bình thường cũng có thể trở nên nổi tiếng.” Vẻ mặt Từ Cẩm Thanh lộ ra vẻ tươi cười nói. “Thì ra là thế.” Lâm Hiên gật gật đầu, cái lý do này có vẻ hơi miễn cưỡng, hắn ôm quyền nói: “Sư tôn yên tâm, vãn bối nhất định sẽ không phụ sự hy vọng của hai người.” “Ân.” Trên mặt hai người liền lộ ra vẻ hài lòng. Từ Cẩm Thanh trầm ngâm một chút: “Hiên nhi, ngươi hiện giờ đã có thể luyện chế bản mệnh pháp bảo cho mình chưa?” “Thưa sư tổ, đồ tôn Kết Đan chưa lâu, vẫn chưa làm.” Lâm Hiên thành thật nói, đồng thời trong lòng cũng dâng lên một hy vọng. “Ân, ngọc không mài thì không sáng. Bản mệnh pháp bảo đối với tu sĩ cấp cao chúng ta chính là thứ quan trọng nhất. Nhưng ngươi cũng không nên lo lắng, ta và sư tôn ngươi tuy không thể giúp ngươi, nhưng lão phu sống uổng phí mấy trăm tuổi, cơ duyên xảo hợp, cũng góp nhặt được một ít Cổ Bảo. Hôm nay tặng cho ngươi làm vật phòng thân!”
  6. “Cám ơn sư tổ!” Lâm Hiên mừng rỡ, thi lễ thật lâu. Lão quái Nguyên Anh Kỳ đưa ra bảo vật, chất lượng sao có thể kém được. Về phần mình đã có một Cổ Bảo phòng thân, tự nhiên là không đề cập đến. Từ Cẩm Thanh sờ tay vào trong ngực lấy ra một hộp ngọc, sau đó nhẹ nhàng mở ra. Lâm Hiên tập trung nhìn vào, chỉ thấy đó là một cây châm xanh biếc. Nhưng mà nó cùng bảo vật bình thường hoàn toàn bất đồng, trên mặt cư nhiên không hề có linh khí dao động. Lâm Hiên không khỏi sửng sốt, lập tức lộ ra vẻ như đang suy nghĩ. “Bảo vật này có tên là Bích Lân Châm, chính là dùng huyền thiên hàn ngọc mà luyện chế thành, không chỉ cứng rắn vô cùng, mà trời sinh còn mang theo thuộc tính băng, còn kèm theo một loại kịch độc. Một khi độc đã xâm nhập vào cơ thể, thì cho dù là tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng khó sống. Đây là một kiện bảo vật năm đó lão phu vừa đoạt được, hiện tại đương nhiên không dùng tới. Chẳng qua lấy cảnh giới của ngươi, hẳn là vừa lúc thích hợp.” Từ Cẩm Thanh cầm Bích Lân Châm trong tay, chậm rãi kể lại. “Tạ sư tổ!” Trên mặt Lâm Hiên, không chỗ nào không lộ ra vẻ hưng phấn. Pháp bảo phi câm ở Tu Chân Giới vốn đã rất ít, nhưng mỗi kiện đều có thần thông không nhỏ. Bích Lân Châm này còn chứa kịch độc, hẳn chính là đặc điểm lớn nhất. Tuy rằng theo tình hình chung mà nói, tu sĩ đã trải qua Dịch Kinh tẩy tủy về sau, thì đối với độc dược bình thường, đã không còn sợ hãi. Nhưng thiên hạ to lớn, cái gì cũng có, đồng dạng cũng có một ít kỳ độc, ngay cả tu sĩ cấp cao cũng phải biến sắc. Mà huyền thiên hàn ngọc chính là một trong số đó. Vật ấy tồn tại hàng vạn năm bên trong dòng sông băng, trời sinh đã chứa độc tính chí âm chí hàn. Hắn vui mừng đem vật ấy thu vào trong túi trữ vật. Thông Vũ chân nhân cũng tươi cười: “Hiên nhi, vi sư vẫn là hữu danh vô thực. Lúc ngươi Kim Đan đại thành, cũng chưa có tặng quà, hiện tại ta tặng luôn vậy.” Nói xong cũng đưa tay vào trong lồng ngực.
  7. Một lát sau, hắn cũng lấy ra một cái hộp ngọc, chẳng qua cái hộp này có hình tròn. Thông Vũ chân nhân búng tay một cái, nắp hộp liền “Ba” một tiếng rồi mở ra, bên trong là một cái chiết phiến. “Hiên nhi, ngươi xem đi.” Nghe Thông Vũ chân nhân nói, Lâm Hiên liền cầm chiết phiến lên, cảm thấy trọng lượng rất nhẹ không biết là dùng vật gì luyện thành. “Cái Tiêu Dao Phiến này cũng là do vi sư ngẫu nhiên đoạt được. Nhìn thì thấy nó nhẹ như vậy, nhưng lực phòng ngự rất kinh người. Có bảo vật này, ngày sau gặp phải cường địch, cho dù không địch lại, nhưng dùng vật ấy chống đỡ công kích của đối phương, hẳn là không thành vấn đề.” Thông Vũ chân nhân không chút hoang mang giới thiệu: “Vật ấy tuy không phải Cổ Bảo, nhưng thần thông cũng không nhỏ.” “Tạ ơn sư tôn.” Lâm Hiên thưởng thức trong chốc lát, rồi thu vật này vào trong túi trữ vật. Hắn thoạt nhìn có vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng thực ra rất kinh hỉ. Xem ra quyết định quay về Linh Dược Sơn của mình là hoàn toàn chính xác, nếu không thì sao có thể có được hai kiện bảo vật. Khác với linh khí, pháp bảo không hề phân chia cấp độ. Chẳng qua hai kiện đồ vật nọ, hiển nhiên đều là trân phẩm. Hơn nữa chính mình vốn có Huyền Hỏa Thần Châu, cho nên Lâm Hiên tin tưởng nếu đánh nhau với tu sĩ cùng cấp, mình tuyệt đối là thắng nhiều bại ít. “Đây chỉ mới là khởi đầu, chờ mình luyện chế ra Bích Diễm Kỳ Lân Giáp cùng bản mệnh pháp bảo xong, thì…” Lâm Hiên hưng phấn nghĩ. “Lâm Hiên, vi sư có một việc nhờ ngươi đi làm.” Thông Vũ chân nhân truyền âm nói. Lâm Hiên từ trong trầm tư tỉnh táo lại, trong mắt hiện lên một tia dị sắc. Cái này cũng là hợp tình hợp lý. Hai lão cáo già này tặng mình bảo vật trân quý như thế, sao lại không có việc nhờ vả? “Sư tôn cứ nói.”
  8. Nửa canh giờ sau. Lâm Hiên từ động phủ của Thông Vũ chân nhân bước ra. Nhưng trên mặt của hắn lại mang theo chút thần sắc cổ quái. Trong đầu hắn đang cân nhắc phân phó của Thông Vũ chân nhân. Đó là bảo hắn đi trợ giúp gia tộc tu chân họ Diệp. Nghe nói tổ tiên của gia tộc này chính là đệ tử ngoại môn của Linh Dược Sơn. Làm cho Lâm Hiên buồn bực chính là, không biết gia tộc này tột cùng là gặp phiền toái gì, hoặc cần mình làm những gì. Thông Vũ chân nhân lại không nói một lời, chỉ bảo khi tới nơi sẽ biết. “Hừ. Bảo người ta đi làm việc, nhưng lại chẳng nói lý do.” Lâm Hiên hậm hực một trận. Chẳng qua nhìn bộ dáng cẩn thận của sư tôn, hiển nhiên là trong đó có ẩn tình khác. Lâm Hiên cũng chỉ có thể kiên trì đáp ứng. Cũng may lúc nãy nói chuyện cùng với Thông Vũ chân nhân, cuối cùng đã làm cho hắn bỏ được nỗi băn khoăn. Khổ Linh Căn, tuy nói chỉ là do hiểu lầm, nhưng như vậy hóa ra lại có lợi với mình. Theo như tình hình U Châu hiện nay, đại chiến Chính Ma đã không thể tránh khỏi. Lâm Hiên thực sự quan tâm việc Linh Dược Sơn lấy cái gì để chống đỡ, đáng tiếc hai lão cáo già lại chỉ nói bóng nói gió, Lâm Hiên không còn cách nào khác, đành phải buông bỏ. Tuy rằng đã xác định bọn họ đối với mình không có ác ý, nhưng tựa hồ lại đang che giấu cái gì đó. Lâm Hiên nhíu mày, mình cũng phải lưu ý một chút mới được. Lại nói, sau khi hắn rời đi , Thông Vũ chân nhân phất tay, hoàng quang xuất hiện, xung quanh liền xuất hiện một tầng cấm chế, sau đó mới mở miệng nói với lão giả. “Sư thúc, Lâm Hiên dù sao cũng Kết Đan chưa lâu, phái hắn đi xử lý việc kia, có thể được không. Vạn nhất…” “Ta đã từng nói qua, ngọc không mài không sáng. Tuy rằng hắn có được Khổ Linh Căn ngàn năm khó gặp, hơn nữa trên phương diện tốc
  9. độ tu luyện cũng không làm chúng ta thất vọng. Nhưng dù sao tuổi trẻ kiến thức nông cạn, nếu không được ma luyện liên tục, về sau như thế nào có thể trở thành chưởng môn một phái, đem Linh Dược Sơn phát dương quang đại?” Hai mắt Từ Cẩm Thanh nhắm nghiền, ngữ khí lạnh nhạt nói. “Cái này đương nhiên sư điệt cũng hiểu. Nhưng nhiệm vụ lần này quá nguy hiểm, vốn ý định của sư điệt là, chậm rãi nói cho hắn một ít nguyên do.” Nói tới đây, trên mặt Thông Vũ chân nhân hiện lên một tia do dự. Cho dù là trong động phủ của mình, nhưng hắn cũng cẩn thận sư dụng truyền âm: “Từ khi Thiên Trần tổ sư tọa hóa tới nay, bổn môn vẫn không có ai có thể khởi động được sơn trung chi sơn kia, mà căn cứ vào di ngôn của tổ sư gia lưu truyền lại, tựa hồ chỉ có người mang Khổ Linh Căn…” “Ân. Lời của ngươi cũng có đạo lý. Chẳng qua lão phu đã tính ổn thỏa cả rồi.” Thấy sư thúc đã quyết, Thông Vũ chân nhân thở dài, cũng không còn tiếp tục thảo luận nữa. Lại nói về Lâm Hiên, tuy rằng nhận được mệnh lệnh của sư tôn, nhưng hắn cũng không có lập tức rời khỏi Linh Dược Sơn. Ngược lại trước tiên về đến động phủ của mình. Bởi vì, hai kiện bảo vật này cần phải được tế luyện một phen. Hơn nữa sư tôn cũng đã nói rõ. Nhiệm vụ lần này mặc dù có chút nguy hiểm, nhưng thời gian cũng không cần gấp, chỉ cần đến nơi trong vòng một tháng là được. Khác với bản mệnh pháp bảo phải dùng nguyên thần tẩm bổ trong thời gian dài, thì Cổ Bảo vẫn giống như pháp bảo bình thường, chỉ cần tu sĩ hạ ấn ký của mình lên là được. Hơn nữa Bích Lân Châm và Tiêu Dao Phiến đã bị hai lão cáo già bỏ đi ấn ký cũ. Cho nên chuyện Lâm Hiên cần làm bây giờ, có thể nói là vô cùng đơn giản. Hơn nữa cộng thêm kinh nghiệm về Huyền Hỏa Thần Châu, việc tế luyện hai kiện bảo vật nào dĩ nhiên cực kỳ thuận lợi. Chín ngày sau,
  10. Lâm Hiên liền bế quan đi ra. Tính toán kỳ hạn, thì vẫn còn hơn hai mươi ngày nữa, rất dư dả. Chẳng qua Lâm Hiên cũng không có chậm trễ, hóa thành một đạo độn quang, biến mất ở phía chân trời. So sánh với Duyện Châu, diện tích U Châu không chỉ lớn hơn gấp mười lần. Mặc dù với tu vi hiện giờ của Lâm Hiên, ước chừng cũng phải mất bảy ngày, mới đến được chỗ ở của gia tộc họ Diệp theo như lời Thông Vũ chân nhân. Đương nhiên, mất thời gian lâu như thế, là bởi một nguyên nhân. Là mỗi lần khi Lâm Hiên đi ngang qua một phường thị, đều đi vào tìm kiếm một ít đồ dùng cần thiết. Dù sao bất luận là luyện chế chiến giáp, hay là chế tác giai phù, trong tay mình đều thiếu thốn tài liệu. Trước kia tuy rằng có tích góp được một không ít. Nhưng khi bước vào cảnh giới Kết Đan, Lâm Hiên mới phát hiện, tám chín phần những thứ trước kia đều không còn dùng được. Lúc xưa, những thứ kia đều hết sức trân quý, nhưng hiện tại cũng chỉ là những vật bình thường mà thôi. Đương nhiên, làm cho Lâm Hiên cảm thán chính là thái độ của mọi người. Lão quái Nguyên Anh Kỳ đối với đại đa số người khác mà nói, dù sao cũng chỉ là truyền thuyết, tu sĩ cấp thấp cho dù cả đời cũng chưa chắc có thể gặp được một lần. Mà hắn cũng giống như vậy, đã thành người tu chân cấp cao, Kim Đan đại thành. Đi trong phường thị. Mặc dù Lâm Hiên đã cải biến khuôn mặt, nhưng tu vi thì không thể che dấu. Như vậy đã dẫn đến một số ánh mắt hâm mộ cùng kính sợ. Một ít đại thương gia thậm chí còn cố ý mượn sức, đem một ít tài liệu trân quý tặng không cho hắn. Đương nhiên, Lâm Hiên đều kiên quyết cự tuyệt tất cả. Tục ngữ nói cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn. Thiên hạ rộng lớn, làm gì có chuyện chiếm tiện nghi một cách thoải mái như thế. Đối phương làm chuyện như vậy, hiển nhiên là có ý đồ khác. Lâm Hiên sao có thể ngu ngốc mà mắc mưu bọn họ.
  11. Huống chi mình vốn không hề thiếu tinh thạch. Đem một ít linh khí không dùng được trước kia bán lấy tiền thì hắn sẽ càng thêm giàu có, cũng đủ để mua tài liệu cần thiết. Cứ như vậy trên đường đi, mặc dù luyện chế Bích Diễm Kỳ Lân Giáp vẫn còn thiếu một ít tài liệu quan trọng, nhưng để luyện chế ra địa giai linh phù gì đó, cũng đã thu gom đầy đủ.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2