intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 297

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:9

71
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 297: Thiên Niên Đồng Tinh Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầm “Nguyên là, hơn mười vị tiền bối này bất hòa, giải hòa cũng bất quá chỉ là cách giải pháp tạm thời. Nhưng sau khi liên thủ với nhau chiến đấu chống lại các đại thế lực đến cướp đoạt tiên quặng thì hiềm khích lúc trước thật sự đã tiêu tan hết, sinh ra hảo cảm, cuối cùng kết bái kim lan huynh đệ.” “Cái gì?” ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 297

  1. Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 297: Thiên Niên Đồng Tinh Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầm “Nguyên là, hơn mười vị tiền bối này bất hòa, giải hòa cũng bất quá chỉ là cách giải pháp tạm thời. Nhưng sau khi liên thủ với nhau chiến đấu chống lại các đại thế lực đến cướp đoạt tiên quặng thì hiềm khích lúc trước thật sự đã tiêu tan hết, sinh ra hảo cảm, cuối cùng kết bái kim lan huynh đệ.” “Cái gì?” Lâm Hiên cả kinh, chẳng qua lập tức liền lộ ra biểu tình thoải mái. Đừng nói là thời kì viễn cổ, cho dù là hiện tại cũng không phải là không có khả năng phát sinh chuyện như thế. Tuy nói nhân loại thân là chủng tộc cấp cao, trời sinh vốn khinh thường yêu tộc, nhưng tám vị này chính là quái vật đã tiến vào Hóa Hình Kỳ. Cái gọi là biến hóa, tên cũng như ý nghĩa, chính là không chỉ có thể tự do biến thân, thực lực mạnh hơn, mà còn mở ra linh trí. Nói đơn giản, yêu quái như vậy đã không thua gì nhân loại. Mà mấy lão quái vật Nguyên Anh Kỳ sống mấy trăm năm, đã là tồn tại đứng đầu một giới, làm chuyện gì cũng không chịu sự trói buộc của ánh mắt thế tục, từ trước đến nay đều là làm những gì mình thích. Bọn họ kết nghĩa kim lan cùng yêu tộc Hóa Hình Kỳ, cũng không phải không đủ để lý giải vì sao nơi đây có nhiều pho tượng người yêu hỗn tạp, thoạt nhìn có vẻ quái dị.
  2. Nếu như là tiên quặng như đã nói, thì bảo vật bên trong khẳng định vượt xa động phủ của cổ tu sĩ bình thường. Nguy hiểm nhiều hơn cũng không khó lý giải, Lâm Hiên gật đầu: “Nếu như thế, ta và đạo hữu hợp tác mới là tốt nhất.” Mạc Mãng mừng rỡ, vui vẻ nói: “Đạo hữu tuyệt sẽ không hối hận vì chọn lựa hôm nay. Hai ta chung sức hợp tác, đoạt được bảo vật sẽ chia đều, thế nào?” “Rất tốt.” Một người một yêu vỗ tay tuyên thệ, đồng thời cười ha ha đứng lên, thần thái cũng có vẻ rất thân thiết. Dường như trong nháy mắt, hai người liền biến thù thành bạn, huynh đệ ruột thịt. Chẳng qua bên trong đến tột cùng có mấy phần thành ý, chỉ sợ chỉ có trong lòng mỗi người mới biết. “Việc này không nên chậm trễ, Lâm huynh hãy dẫn đầu, chúng ta cùng nhau tầm bảo.” “Tốt.” Lâm huynh gật đầu, nhưng lại có vẻ lơ đãng nói: “Đúng rồi Mạc huynh, tiểu đệ còn có một chuyện muốn thỉnh giáo.” “Hiền đệ cứ nói.” “Trừ hai chúng tar a, có còn người nào khác tiến nhập vào lốc xoáy màu tím kia không? Vào thời điểm Lâm huynh nói lời này, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mắt đối phương. Mạc Mãng hơi do dự, nguyên bản hắn cũng không tính nói thật. Nhưng không biết vì sao, dưới ánh mắt nhìn như ôn hòa kia hắn lại cảm giác không thể nói dối a! Trong lòng rùng mình, thực sự có chút tà môn. Cũng may việc này không phải là quan trọng gì, cho nên sau một lúc do dự,
  3. hắn liền quyết định thành thật trả lời. “Có, hai lão già kia thì không có can đảm. Chẳng qua tên tiểu tử tuổi trẻ từng giấu diếm tu vi lại theo sát ta, tiến nhập vào lốc xoáy màu tím. Điền Tiểu Kiếm! Trong lòng Lâm huynh rùng mình, tuy rằng đã mơ hồ đoán được một chút, nhưng vẫn nhíu mày. Vị thiếu chủ Cực Ma Động này quả nhiên là nhân vật có đảm lược. “Như thế nào, Lâm huynh đang lo lắng tiểu tử kia. Yên tâm, hắn không thể gây ra nguy hiểm đâu.” “Ồ?” Sắc mặt Lâm Hiên bình tĩnh, nhìn không ra vui giận, nhàn nhạt mở miệng: “Chuyện là sao?” “Tiểu tử kia tuy rằng can đảm không tồi, nhưng đã lúc tiến vào lốc xoáy đã chậm một bước. Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể sử dụng bí pháp, mạnh mẽ chống đỡ lốc xoáy đang thu nhỏ lại. nhưng Truyền Tống Trận đã bị phá hư, căn bản là không có khả năng truyền tống tới đây.” Khóe miệng Mạc Mãng lộ ra một tia cười nhạt, có chút vui sướng khi thấy người khác gặp nạn. “Ồ, vậy hắn chạy đến nơi nào?” “Cái này…tại hạ cũng không biết.”Mạc Mãng gãi gãi đầu: “Có lẽ bị truyền tống xa hơn ngàn dặm, cũng có thể bị đưa đến địa phương nguy hiểm. Tóm lại là cửu tử nhất sinh, có thể sống sót hay không thì phải xem vào nhân phẩm, không thể cùng chúng ta đoạt bảo.”Nói tới đây, Mạc Mãng bắt đầu đắc ý cười to. Lâm Hiên gật gật đầu, không nói gì thêm. Nếu thật sự là như
  4. thế tự nhiên sẽ không thể tốt hơn. Tuy rằng Lâm Hiên không sợ Điền Tiểu Kiếm, nếu hai người đánh nhau, có mười phần nắm chắc thắng hắn. Nhưng tiểu tử này lại có Cực Ác Ma Tôn phía sau hậu thuẫn, nếu không phải lâm vào bước đường cùng thì Lâm Hiên cũng không nghĩ sẽ trở mặt với hắn. Mà xà yêu đoán cũng không sai. Cùng lúc đó, cách Thanh Diệp Sơn khoảng mấy vạn dặm. Điền Tiểu Kiếm sắc mặt âm hàn đứng trong một nơi đầy băng tuyết. Có lẽ là do Truyền Tống Trận bị phá hủy nên hắn tự nhiên bị rơi vào Cực Bắc U Châu. Nơi này cách Thanh Diệp Sơn quá xa, cho dù lập tức trở lại cũng không kịp, thật vất vả mới phát hiện tin tức của U Minh Hàn Thiết, nhưng đột nhiên lại thất bại trong gang tấc. “Đáng giận!” Điền Tiểu Kiếm ngửa mặt lên trời gào thét, tiếng thét như sóng lớn không ngừng lan truyền ra xa… Một tiếng nổ ầm ầm truyền đến, một ngọn núi tuyết ở cách đó không xa bị hắn chấn sụp, thực lực tu sĩ Kết Đan Kỳ thực không thể hoài nghi a! Nhưng hai mắt Điền Tiểu Kiếm lại mở to, phúc vô song chí, họa vô đơn chí, chẳng lẽ hôm nay là ngày xui của mình, thật sự không nên xuất môn? Nhìn con quái điểu tướng mạo xấu xí đang bay về phía mình, biểu tình Điền Tiểu Kiếm âm hàn tới cực điểm. Cả người nó không hề có lông, cánh dài khoảng ba bốn trượng như cánh dơi. Nhưng làm cho người ta ấn tượng khắc sâu chính là cái mỏ nhọn của nó, cư nhiên lại dài đến một thước,
  5. bên cạnh miệng còn có răng cưa, có vài cái bị trầy xước. Nhìn vào tướng mạo thì thấy hung ác vô cùng. Thi Biên Điểu! Hung cầm này không chỉ là yêu thú cấp ba, hơn nữa từ trước đến nay còn nổi tiếng về sự tàn nhẫn hung mãnh. Tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường nếu gặp đều tránh lui, không nghĩ tới chính mình lại gặp nó ở Bắc Cực. Không đủ thời gian để chạy! Thi Biên Điểu từ trước đến nay nếu đã nhắm trúng con mồi thì không chết không dừng lại. Trong mắt Điền Tiểu Kiếm hiện lên lệ mang, đầu vai run lên, vô số quỷ vụ tràn ra bao vây lấy thân thể hắn. Đồng thời tay hướng về túi trữ vật vỗ một cái, một cái tấm chăn được luyện từ bạch cốt cùng một phi kiếm được xuất ra. Tuy rằng không có bản mệnh pháp bảo, nhưng Cực Ác Ma Tôn lại ban cho hắn Cổ Bảo. Thi Biên Điểu không hề sợ hãi, mở miệng phun ra một đoàn Địa Âm Hỏa màu xanh. Điền Tiểu Kiếm hừ lạnh một tiếng, đầu vai lay động, từ trong mây đen lập tức phun ra vô số quỷ vụ lớn nhỏ. Sau đó quỷ vụ này vặn vẹo biến hình, rất nhanh đã hiện ra vô số hình dáng như sư tử, hổ báo, hai bên lại mọc cánh, ở trên bầu trời rống giận hướng về Thi Biên Điểu đánh tới. Linh quang đủ các màu sắc giao với nhau trên không, mặt đất bắt đầu chấn động…
  6. Mà trong lúc Điền Tiểu Kiếm và hung cầm đánh nhau đến thiên hôn địa ám, thì Lâm Hiên và Mạc Mãng cũng bắt đầu tầm bảo. Xuyên qua hang sâu, hai người tiến vào một cái thông đạo hẹp dài. ở trên vách tường hai bên có khắc không ít ký hiệu cổ quái. Lâm Hiên nhíu mày đánh giá vài lần. Đây hình như là văn tự thời kỳ thượng cổ, cũng có thể là để thiết lập cấm chế gì đó. Lâm Hiên thả thần thức ra. Nơi này cũng không có gì ngăn cản, toàn bộ thông đạo nhìn không có gì, dài chừng một cây số, cao cũng không quá hai trượng, nhưng nhiều quá cũng chỉ đủ cho hai người…đi song song mà thôi. “Thực sự chỉ có một con đường này sao?” Lâm Hiên cười khổ quay đầu lại. “Những thông đạo giống như thế này cũng không thấy nhiều.” “Quả thật chỉ có một cái.” Sắc mặt yêu tu Mạc Mãng cũng không tốt, vừa nói vừa xuất ra một cái ngọc giản. “Đạo hữu nhìn xem thì biết.” Lâm Hiên vận pháp lực đến phải, bao vây nó trong một tầng thanh quang, rồi mới tiếp nhận ngọc giản của đối phương. Đối với sự cẩn thận của Lâm Hiên, rõ ràng là không tin tưởng mình, nhưng Mạc Mãng vẫn không chút bất mãn. Hai người tuy rằng vỗ tay tuyên thệ. Nhưng có bao nhiêu phần thành ý trong đó, chỉ có chính mình mới rõ ràng. Nếu Lâm Hiên thực sự coi mình là tâm phúc thì mới là kỳ quái. Hắn đem thần thức
  7. rót vào. Một bản đồ hiện ra trong đầu, mặt trên có một ít đường dùng tơ hồng đánh dấu, Lâm Hiên rất nhanh đã tìm ra vị trí hai người, quả thật không có đường khác để đi. Về phần đối phương có giả bộ hay không. Lâm Hiên cũng không lo lắng, hắn từng xem qua bản đồ trong tay hai lão Diệp Liễu. Tuy rằng bởi vì có chút phức tạp nên không dám nói có thể nhớ nguyên dạng, nhưng nếu đối phương có sửa đổi thì mình vẫn có thể nhận ra. Huống chi lần này tầm bảo, nguy hiểm thật nhiều. Bằng vào tu vi của Mạc Mãng, quả thật không hề dễ dàng đoạt bảo. Đối phương cho dù muốn trở mặt, thì hẳn cũng là đợi sau khi tìm được bảo vật. Đương nhiên, Lâm Hiên cũng thừa dịp Mạc Mãng thả thần thức ra đánh giá thông đạo, thì hắn lặng lẽ lấy một cái ngọc giản từ trong túi trữ vật ra, đem tàng bảo đồ phục chế vào đó. Hai người do dự ở cửa thông đạo trong chốc lát thì vẫn là sánh vai đi vào bên trong. Sở dĩ sánh vai chính là vì hai người ai cũng không chịu đi trước, cho nên mới chọn ý kiến đi song song. Vì để ngừa vạn nhất, Lâm Hiên đem Cửu Thiên Linh Thuẫn mở ra. Còn Mạc Mãng thì cũng quát nhẹ, cả người phủ đầy vảy đen. Không biết nguy hiểm nào mới là uy hiếp lớn nhất. Nếu biết được chủ nhân tiên quặng là một đám tu sĩ Nguyên Anh Kỳ và yêu tộc Hóa Hình Kỳ, Lâm Hiên tự nhiên không thể phớt lờ. Hai người cẩn thận tiêu sái, tốc độ không phải là nhanh, nhưng
  8. cũng không muốn trì hoãn tại chỗ nguy hiểm này, cho nên đồng thời toàn lực thả thần thức ra. Linh lực trong cở thể không ngừng luân chuyển, chỉ cần gặp phải nguy hiểm là sẽ dùng tốc độ nhanh nhất bỏ chạy. “A?” Lâm Hiên đột nhiên dừng lại, xoay người nhặt một vật trên mặt đất. Thứ này ước chừng lớn bằng đầu nắm tay, nhìn bề ngoài có vẻ giống như vàng ở thế tục. Chẳng qua trên mặt còn bị một lớp bụi che khuất, giống như đã nằm ở nơi này rất lâu. “Thiên niên đồng tinh!” Lâm Hiên lập tức nhận ra vật này. Nói đến vật ấy, chính là đại danh đỉnh đỉnh ở Tu Chân giới. Nếu là để luyện chế pháp bảo bình thường, thì Thiên Niên Đồng Tinh có thể thay thế cho tất cả các tài liệu khác. Tu sĩ Kết Đan Kỳ của ất nhiều thế lực bỏ ra mười năm tìm kiếm, ngay cả đến những vùng khỉ ho cò gáy cũng chưa chắc có được một khối to như mình. Nếu ở phường thị đấu giá xuất ra vật này, thì ít nhất cũng có giá trị gần vạn linh thạch. Cũng đủ để làm tu sĩ vừa mới Kết Đan táng gia bại sản. Mà giờ khắc này, lại tùy ý bị ném xuống đất. Chẳng qua Lâm Hiên cũng không ngạc nhiên, phải biết rằng nơi này chính là tiên quặng, đối với các loại tài liệu nghịch thiên khác bên trong thì Đồng Tinh không có giá trị là bao. Lâm Hiên không nói gì bỏ vào túi trữ vật. Trong mắt Mạc Mãng chợt lóe lệ mang, hắn định mở miệng
  9. nhưng cuối cùng vẫn không nói gì. Mặc dù mắt hơi đỏ, nhưng hắn cũng sẽ không vì một khối Đồng Tinh nho nhỏ mà trở mặt với Lâm Hiên. Hai người tiếp tục đi về phía trước, ước chừng bảy tám bước lại có một khối Đồng Tinh. Lâm Hiên xoay người nhặt lên, nhưng vẫn không hề vui mừng, ngược lại nhíu mày, lộ ra biểu tình như đang suy nghĩ về cái gì đó.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2