intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 340

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:11

61
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 340: Vị khách ngoài ý muốn Chỉ thấy tiểu thú sau khi hấp thu đại lượng linh khí thì ngẩng đầu thỏa mãn, rồi mở miệng nhả ra một đoàn tơ trắng trong suốt, rất nhanh tự bao lấy mình vào trong. “Đây là…” Lâm Hiên đầu tiên kinh ngạc, nhưng lập tức mừng rỡ.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 340

  1. Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 340: Vị khách ngoài ý muốn Chỉ thấy tiểu thú sau khi hấp thu đại lượng linh khí thì ngẩng đầu thỏa mãn, rồi mở miệng nhả ra một đoàn tơ trắng trong suốt, rất nhanh tự bao lấy mình vào trong. “Đây là…” Lâm Hiên đầu tiên kinh ngạc, nhưng lập tức mừng rỡ. Về các thư tịch liên quan đến linh thú cùng tập tính của chúng Lâm Hiên cũng đã xem qua một ít, tuy rằng trong đó không nói tới tiểu thú trước mắt nhưng chắc chắn sẽ có chỗ giống nhau không ít thì nhiều. Sự việc trước mắt rõ ràng là điềm báo khi linh thú thăng cấp! Đối với thần thông của tiểu gia hỏa này, Lâm Hiên vô cùng chờ đợi, bèn vỗ vào túi linh thú bên hông, một đạo bạch quang nhanh chóng bắn ra cuốn lấy tiểu thú trở về. Hôm nay Nguyệt nhi thăng cấp, lại thêm tiểu thú đang tiến giai – quả thật là song hỉ lâm môn. Nguyệt nhi đã ngưng kết Kim Đan thành công, chẳng qua Lâm Hiên cũng không rời khỏi Quỷ La Thành, lần này tiểu nha đầu kết đan có thể nói là vô cùng nguy hiểm, chỉ là để ổn cảnh giới thì cần không ít thời gian. Vì thế, những ngày kế tiếp, chủ tớ hai người tiếp tục bế quan tu luyện trong động phủ. Lâm Hiên ban ngày đả tọa, ban đêm chuyên tâm nghiên cứu ngọc đồng giản có ghi lại thuật chế phù. Đối với kết đan sơ kỳ thì linh phù địa giai vẫn rất có tác dụng, mặc dù có Nguyệt nhi giúp đỡ thì việc đánh bại tu sĩ Kết Đan hậu kỳ cũng có đến bảy tám thành nắm chắc, nhưng nếu có thêm một vài quân bài ẩn vẫn sẽ luôn hữu ích. Kỳ thật, hiện tại Lâm Hiên không chỉ nghĩ có vậy, tuy Bích Diễm Kỳ
  2. Lân Giáp, trận pháp thuật trong Tuyền Ki tâm đắc… tất cả đều rất đáng để nghiên cứu, đáng tiếc tuy bản thân giàu có nhưng tài liệu để luyện chế chiến giáp vẫn còn thiếu, mà trận pháp lại bác đại tinh thâm. Lâm Hiên tuy nghĩ tới nhưng cũng không dám sa vào. Nếu không sẽ bị trì hoãn việc tu hành, khi đó hối hận không kịp. Bất tri bất giác, đông đi xuân tới, cả hai lưu lại Quỷ La Thành đã được một quý. Cảnh giới của Nguyệt nhi cũng đã đươc củng cố. Hôm nay, chủ tớ hai người đang nói chuyện phiếm với nhau. “Thiếu gia, người tính xem khi nào thì quay về Linh Dược Sơn?” Nguyệt nhi vừa nói vừa nhỉn Lâm Hiên. “Ừm, hai ngày nữa” Đã qua mấy tháng thời gian, tin rằng Hạo Thiên Quỷ Đế cho dù có phái người truy tìm tung tích ta thì lâu như vậy không có tin tức chắc cũng muốn kết thúc. “Đúng rồi thiếu gia, về chuyện của Thất Tuyệt Thiên người có ý định nói ra không?” Thanh âm của Nguyệt nhi có chút tò mò, tuy rằng nghiêm khắc mà nói, nha đầu kia tuy thuộc âm hồn quỷ vật nhưng nàng lại ở cùng Lâm Hiên lâu ngày, thiếu gia lại đối xử với nàng tốt như vậy hơn nữa những tên ở Âm Hồn Cốc kia cũng không hề có chút quan hệ với nàng. “Nói cũng vô ích, chỉ là phí lời mà thôi” Thần sắc Lâm Hiên rất tự nhiên, hiển nhiên vấn đề này hắn cũng đã sớm tính toán qua. “Tại sao?” Nguyệt nhi cảm thấy khó hiểu. “Nha đầu ngốc, Thất Tuyệt Thiên cũng không phải là tiểu môn tiểu phái, mặc dù bản chất của thương minh là rời rạc nhưng cũng đã truyền thừa hơn vạn năm, còn ta có là gì. Chỉ là một tu sĩ Kết Đan sơ kỳ mà thôi, trong tay lại không có chứng cứ, cho dù có nói ra thì liệu ai tin. Lại còn rước phiền toái đến cho bản thân” “Nhưng mà thiếu gia, chẳng lẽ cứ để Thất Tuyệt Thiên như thế, các lệ
  3. quỷ này đã chuẩn bị hơn vạn năm, một khi động thủ thì khẳng định sẽ không vừa” Nguyệt nhi vẫn có chút lo lắng. “Sợ cái gì, trời có sập xuống cũng có người khác đỡ” Khóe miệng Lâm Hiên toát ra nụ cười lạnh như băng: “Huống chi tình hình hiện tại của U Châu còn chưa đủ loạn sao, ma đạo cùng chính đạo đã muốn xuất thủ, trừ bỏ tình hình tại Quỷ La Thành này còn tốt hơn một chút, khắp nơi đều đã nổi lên tinh phong huyết vũ” “Ưm, thiếu gia nói có lý. Nhưng tổ chim mà bị rơi thì trứng có còn nguyên? Nếu thực sự tới ngày đó thì chúng ta tính làm sao?” “Không cần phải lo, cứ đi ắt có đường, nhưng cho dù thế nào thì muốn có cuộc sống khoái hoạt tại tu chân giới thì thực lực vĩnh viễn là số một. Cho nên việc cấp bách hiện nay chính là tăng cao thực lực của hai chúng ta. Lâm Hiên nói tới đây thì hé miệng phun ra một đoàn hắc mang. Một hắc sắc phiên kỳ hạ xuống tay Lâm Hiên: “Nguyệt nhi, cầm lấy” “Cái gì?” Nguyệt nhi nhìn vật trước mắt có chút ngây dại: “Thiếu gia, người định đùa sao?” “Sao thế?” “Đây chính là bản mạng pháp bảo của người luyện chế không hề dễ dàng, nếu đưa cho ta thì người dùng cái gì?” “Không phải ta còn rất nhiều cổ bảo sao?” Lâm Hiên cười hòa ái: “Huống chi tuy ta mang Âm Dương Quyết nhưng thường ngày vẫn luyện tập đạo gia chân pháp, Huyền Ma Chân Kinh này chẳng qua là phụ tu mà thôi, luận về âm linh lực không thể tinh thuần bằng dương linh lực, mà bổn mạng pháp bảo này cần phải dùng nguyên thần đưa linh lực bồi luyện, bằng không thì hiệu quả sẽ không được tốt” “Lại nói tiếp, ta và ngươi có khế ước liên hệ, tâm thần tương thông, mặc dù là ngươi bồi luyện Thú Hồn Phiên nhưng khi ta sử dụng vẫn có được tâm thần hợp nhất, đồng dạng sẽ không có vấn đề gì, vật này ngươi cứ tạm thời cầm lấy”
  4. Lời của Lâm Hiên rất có lý, Nguyệt nhi cũng không phản bác, mà trân trọng tiếp nhận ma phiên: “Thiếu gia yên tâm, Nguyệt nhi nhất định sẽ dùng nguyên thần bồi luyện tốt bảo vật này” Lâm Hiên gật đầu, đang định nói thêm gì nữa thì lông mày đột nhiên cau lại, bèn đứng lên khẽ phất tay. Tầng tầng cấp chế mở ra một thông đạo, một đạo hỏa quang từ ngoài bay vọt vào. Là truyền âm phù! Lâm Hiên có chút bất ngờ, nếu là mình nhớ không nhầm thì trong Quỷ La Thành này hắn không hề có bằng hữu. Có chút nghi hoặc, Lâm Hiên bèn đưa thần thức vào trong. “Hóa ra là hắn!” Lâm Hiên khẽ lẩm bẩm, tay hơi cong lại khiến hỏa quang liền tắt ngấm, lúc này mới quay đầu lại hô: “Nguyệt nhi” “Có, thiếu gia” Nguyệt nhi hóa thành một đạo thanh hồng bay vào trong ống tay áo Lâm Hiên, sau đó Lâm Hiên mới bắt đầu bước ra bên ngoài cửa động. Bên ngoài có một tu sĩ trung niên vận đạo bào làm từ bao bố, người này ước chừng tầm ngoài năm mươi tuổi, sau khi nhìn thấy Lâm Hiên thì toát lên vẻ vui mừng, liền tiến lên hai bước ôm quyền hành lễ: “Lâm đạo hữu, đã quấy rầy rồi” “Ha ha, Lý huynh không cần khách khí, chẳng qua huynh đài có thể tìm đến nơi này quả thực khiến tại hạ có chút bất ngờ” Lâm Hiên mỉm cười hoàn lễ. Người tới chính là trưởng lão Hỏa Linh Môn – tu sĩ Kết Đan kỳ Lý Diệu Thiên. “Để đạo hữu chê cười rồi, tại hạ ở Quỷ La Thành đã được một thời gian nên các phương diện đều tương đối quen thuộc. Nếu biết đạo hữu tại trong bùng núi lửa tu luyện thì để tìm được cũng không phải là chuyện khó”
  5. “Ừm, không biết Lý huynh tìm tại hạ có chuyện gì?” Lâm Hiên nhàn nhạt nói. “Cũng không có đại sự gì, chỉ là muốn cùng đạo hữu ôn một chút chuyện cũ, thứ hai là hội trao đổi của tu sĩ Kết Đan kỳ cũng sắp sửa cử hành nên muốn mời đạo hữu tham gia, không biết Lâm huynh có hứng thú không?” Lý Diệu Thiên khẽ cười, đầy hữu hảo nói. Ôn chuyện? Lâm Hiên nghe xong lời này vẫn bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại cười lạnh không thôi. Bản thân sao không nhớ rõ là từng có giao tình với người trước mặt này? Đối phương tận lực giao hảo với mình, đây là điều không phải nghi ngờ. Lâm Hiên tất nhiên sẽ không giao hảo cùng người này, chỉ là đối với hội trao đối hắn nói tới có chút hứng thú. Theo cảnh giới tu chân tăng lên, thì tài nguyên cần thiết cũng càng nhiều thêm. Hơn nữa cùng Linh Động kỳ và Trúc Cơ kỳ bất đồng, sau khi đại thành Kim Đan thì cần phải có rất nhiều tài liệu tu chân không phải có tinh thạch là mua được. Tại phường thị thì phần lớn là không thể thỏa mãn nhu cầu của bọn họ, lúc này tu sĩ Kết Đan muốn tìm kiếm vật phẩm cần thiết thì có hai cách: một là tìm từ các núi lớn sông sâu cho đến tận vùng khỉ ho cò gáy. Còn cách thứ hai là tham gia các hội giao dịch của tu sĩ cùng giai, trao đổi đồ vật với nhau. Hai phương thức này đều có mặt lợi, mặt hại riêng. Cái thứ nhất cần tiêu tốn rất nhiều thời gian, tinh lực, nhưng có quyết tâm, nghị lực mà thứ cần tìm chỉ không phải vật nghịch thiên thì chắc chắn sẽ có thu hoạch. Thọ nguyên của người tu chân hơn phàm nhân rất nhiều, nhưng vẫn là hữu hạn. Việc tìm kiếm tài liệu tiêu phí rất nhiều thời gian nên sẽ không có dư thừa tinh lực để đả tọa luyện công. Muốn đột phá cảnh giới thì chẳng khác nào hoa trong kính, trăng trong nước.
  6. Cho nên các tu sĩ rất ưa thích việc trao đổi đồ vật ở hội giao dịch. Thời gian Lâm Hiên kết đan thành công cũng ngắn, nhưng bởi sự việc quá nhiều khiến bây giờ nghe vậy cũng không khỏi động tâm. Không chừng lại tìm được vật phẩm mình cần. “Ha ha, Lý đạo hữu thật có tâm, không biết hội giao dịch khi nào cử hành. Mà mời lý huynh vào động phủ tiểu đệ ngồi một chút?” Lâm Hiên nói. “Có lẽ sẽ quấy rầy đạo hữu vào khi khác, bởi vì hội giao dịch sẽ cử hành vào hôm nay, không bằng chúng ta đi ngay cho kịp. Đạo hữu thấy thế nào?” “Nếu như vậy thì đành làm phiền Lý huynh dẫn đường rồi” “Đâu có, đâu có” Lý Diệu Thiên gật đầu, bèn thi triển độn quang, cả người hóa thành một đoàn hỏa diễm phá không bay đi. Khóe miệng Lâm Hiên toát ra một nụ cười nhạt, cả người hóa thành thanh mang theo sát phía sau. Ra khỏi Hỏa Diệm Sơn, độn quang của hai người tiếp tục đề thăng, trong chốc lát đã tới phía Nam của Quỷ La Thành, nơi này có một dãy núi liên miên không dứt, dưới chân núi có tiểu hồ, phong cảnh tươi đẹp vô cùng. Nhưng mà để được tu sĩ nhìn trúng cũng không phải điều này, thần thức Lâm Hiên khẽ đảo qua bèn rung động: “Linh khí quả thực sung túc” “Ha ha, không dối gạt đạo hữu, nơi này quả thực có một linh mạch không nhỏ kéo dài hơn mười dăm, cho nên Quỷ La Thành ở đây mở ra khá nhiều động phủ để cho đồng đạo thuê sử dụng” Lý Diệu Thiên vuốt chòm râu, mỉm cười giải thích với Lâm Hiên. “Ồ thế thì cũng không khác lắm so với Hỏa Diệm Sơn” Lâm Hiên như có điều suy nghĩ, liền mở miệng nói.
  7. “Cũng có thể nói như vậy, chẳng qua tại khu vực núi lửa đó thì có tài nguyên địa hỏa phong phú, rất thích hợp với những tu sĩ tu luyện công pháp hỏa thuộc tính, mà nơi đây thì bất luận các đồng đạo có linh căn loại gì đều thích hợp” Nói tới đây, Lý Diệu Thiên ngẩng đầu nhìn Lâm Hiên “Công pháp đạo hữu sở tu lại không phải hỏa thuộc tính, nếu muốn thường ngụ lại Quỷ La Thành này thì thuê một gian động phủ tại đây sẽ rất thích hợp” Nghe đối phương nói vậy, Lâm Hiên chỉ cười mà không đáp. Lý Diệu Thiên cũng không để ý mà chỉ tay về phía trước: “Linh Lung chân nhân cử hành hội giao dịch đã ở ngay phía trước, chúng ta đi thôi!” “Linh Lung chân nhân, Lý huynh nói là hội giao dịch lần này là do Linh Lung chân nhân tổ chức?” Lâm Hiên nghe vậy thì ngạc nhiên, biểu tình tràn đầy vẻ khiếp sợ. “Ồ, đạo hữu cũng đã từng nghe qua đại danh hảo hữu của ta?” Lý Diệu Thiên khẽ vuốt râu, quay đầu lại mỉm cười. “Đúng vậy” Lâm Hiên gật đầu, biểu tình trên mặt đầy kinh sợ trên mặt lúc này đã biến mất. Nhưng trong lòng vẫn có chút bồn chồn. Vị Linh Lung chân nhân này tên như người, hành sự khéo léo vô cùng, kết giao khắp thiên hạ, bất luận là chính ma lưỡng đạo, tam giáo cửu lưu đều có thể hòa hợp với hắn. Nhưng điều khiến Lâm Hiên chấn động cũng không phải điểm này, mà là vị Linh Lung chân nhân này vốn là một trong những quản sự của Thất Tuyệt Thiên, chuyên môn phụ trách sinh ý phía tây nam U Châu. Không ngờ rằng hội trao đổi này lại do hắn cử hành. “Sao vậy, đạo hữu có gì khó xử sao?” Lý Diệu Thiên cũng là một con cáo già, rất nhanh đã nhìn thấy sự chần chừ của Lâm Hiên. “Ha ha, không có việc gì, chỉ là nghe thấy đại danh của Linh Lung chân nhân mà có chút kinh ngạc thôi” Lâm Hiên mỉm cười giải thích. Cẩn thận ngẫm lại thì chính mình có phần lo lắng thừa thãi, tuy rằng cùng Hạo Thiên quỷ đế có giao kết, nhưng kẻ phải lo sợ phải là bọn họ
  8. mới đúng, đây là đại bản doanh của tu sĩ, chẳng lẽ nhóm âm hồn quỷ vật lại dám ra tay với mình? Huống chi đối với quỷ đế thì chuyện này quả không đáng nhắc đến, chứ chưa cần nói đến đường đường là quỷ đế lại để một gã tu sĩ kết đan kỳ trốn thoát từ trong lòng bàn tay, nói ra cũng quả thật mất mặt, cho nên hơn phân nửa là sẽ giữ kín việc này, tuyệt đối không nói ra ngoài. Còn Thất Tuyệt Thiên có biết hắn hay không thì Lâm Hiên còn không rõ, nhưng cũng có thể đoán được việc lần này hơn phân nửa sẽ không có nguy hiểm. Bản thân có thể yên tâm tham gia hội giao dịch mà không chút cố kỵ. Lát sau, một đạo thanh hồng cùng một phiến hỏa vân đã tiến nhập bên trong sơn mạch. Hào quang thu lại thì bên trong hiện ra thân hình của Lâm Hiên cùng Lý Diệu Thiên. “Là nơi này?” Trước tiên, Lâm Hiên đánh giá cảnh vật trước mặt thì có chút kinh ngạc, lúc này trước mặt hắn là một vách đá trống trơn. Lâm Hiên dùng thần thức đảo qua nhưng cũng không phát hiện ra thủ thuật che mắt hay dấu vết cấm chế gì. “Ha ha, đạo hữu không cần ngạc nhiên, cũng đừng uổng phí khí lực. Vị Linh Lung chân nhân này không chỉ là tu sĩ Kết Đan trung kỳ mà còn là một đại sư về cấm chế. Thuật che mắt mà hắn bố trí thì chỉ trừ vài vị tiền bối Nguyên Anh kỳ có thể nhìn ra thì ngay cả tu sĩ Kết Đan đại viên mãn cũng không thể nhìn ra manh mối” Lý Diệu Thiên mỉm cười giải thích. “Ồ?” Lâm Hiên tỏ ra ngạc nhiên, nhưng cũng không lên tiếng. Lý Diệu Thiên lấy từ trong ngực ra một tấm truyền âm phù, đoạn khẽ phất tay ném đi. Nhất thời tấm phù hóa thành một đạo hỏa quang bay vào trong vách núi. Một lát sau, vách núi kia rung lên để lộ một con đường. Lý Diệu Thiên bay trước vào bên trong dẫn đường.
  9. Lâm Hiên vẫn đứng yên tại chỗ, hai mắt nheo lại, sâu trong ánh mắt hiện lên vẻ kinh dị. “Lâm đạo hữu, mau vào!” Lý Diệu Thiên quay đầu lại hô lên. “Được!” Lâm Hiên gật đầu rồi cũng hóa thành một đạo kinh hồng đuổi tới. Sơn động trước mắt quả là lớn vô cùng, nhìn sâu không thấy đáy. Hai bên vách đá có khảm dạ minh châu để chiếu sáng. Vật này nếu đặt ở thế tục thì chắc chắn là vật báu vô giá nhưng đối với tu sĩ thì nó không hề có ý nghĩa. Lâm Hiên bay phía sau Lý Diệu Thiên, tốc độ chậm hơn một chút, không biết hắn đang nghĩ gì. Bay lòng vòng một lát, một tòa đại sảnh rốt cục cũng đã hiện ra trước mắt. “Ha ha, Lý đạo hữu, hạnh ngộ hạnh ngộ. Vị đạo hữu này là….” Một lão giả xuất hiện trước mắt hai người, dáng người thấp bé, vẻ mặt hòa ái dễ gần luôn tươi cười luôn tạo ra cảm giác thân thiết. “Lâm huynh, để ta giới thiệu một chút, vị này chính là Linh Lung chân nhân đại danh đỉnh đỉnh; mà huynh đệ đây họ Lâm, là hảo hữu tri giao của tại hạ. Lần này ta dẫn Lâm đạo hữu tới là để tham gia hội đấu giá, mong Linh Lung huynh sẽ không trách!” “Lý huynh sao lại nói vậy, có thể quen biết được đạo hữu mới tiểu đệ cao hứng còn không kịp sao lại có thể trách” Lão giả cười phá lên, nói chuyện đầy khôi hài “Hai vị, mời!” Lý Diệu Thiên bước vào trước, thấy Lâm Hiên vẫn lơ lửng ở không trung thì trên mặt tỏ vẻ kinh ngạc: “Đạo hữu sao lại thất thần vậy?” “Tiểu đệ cũng muốn vào, chẳng qua phiền hai vị thu lại trận pháp phía trước thì tại hạ mới an lòng!” Lâm Hiên mỉm cười, nói ra lời mà không
  10. ai nghĩ tới. “Trận pháp gì?’ Hai người nghe vậy bèn chấn động. Biểu tình Lý Diệu Thiên lại càng khó hiểu. “Lâm mỗ đã nhìn ra huyền cơ, hai vị cần gì phải uổng phí tâm cơ tiếp tục diễn trò, vị đạo hữu trước mắt chỉ sợ cũng không phải Linh Lung chân nhân!” “Ngươi sao có thể thấy được?” Lúc này, Lý Diệu Thiên đã không hề phủ nhận, mà trên mặt lão giả kia lại hiện lên sát khí. Khẽ cười nhạt một tiếng, xương cốt cả người vang lên, từ một lão giả cao lớn béo tốt bỗng biến thành một tu sĩ da đen trung niên cao gầy, dung mạo xấu xí vô cùng, mắt xếch, mũi hếch, hung quang mắt không ngừng lóe ra. Nếu không phải Lâm Hiên mà thay vào đó là một tu sĩ bình thường sợ rằng rất khó phát hiện sơ hở, nhưng Lâm Hiên thân mang Tuyền Ky tâm đắc nên hắn cũng có một chút lý giải về trận pháp. Tuy thủ thuật che mắt và công phu ẩn nấp của đối phương không tồi nhưng Lâm Hiên vẫn có thể phát hiện được một số điểm đáng ngờ! “Ha ha, xem ra hai vị muốn giết người đoạt bảo. Không biết tại hạ nói vậy đúng hay sai?” Khóe miệng Lâm Hiên khẽ cười: “Lúc trước, Lý đạo hữu ở Duyện Châu đã khiến cho cả người và thần đều phẫn nộ, vậy mà đến U Châu đạo hữu còn muốn làm kẻ địch của toàn bộ U Châu sao?” “Ngươi… làm sao có thể biết rõ về ta?” Lý Diệu Thiên hít sâu một hơi, nét mặt đầy nghi hoặc. Sự tình có chút thoát khỏi tầm kiểm soát. Lúc trước ở Duyện Châu đã bị thân bại danh liệt, hắn đã thề sẽ trở lại báo thù. Nhưng mà tới U Châu rồi mới phát hiện trình độ tu chân ở Duyện Châu chênh lệch khá xa so với ở đây, bản thân chỉ là một tu sĩ Kết Đan kỳ cũng không có gì nổi bật.
  11. Tu chân giới Duyện Châu đã coi hắn là kẻ địch chung, phải giết! Bước đầu tiên cần thành lập thế lực riêng, sau đó lôi kéo người mới. Nếu chỉ có một mình thì quả thực quá khó khăn. Cũng may không lâu sau thì lại có một ít tu sĩ Hỏa Linh Môn còn sót chạy tới. Tuy rằng bổn môn đã tan thành mây khói, đệ tử chết mất chín phần nhưng vẫn còn một số may mắn chạy thoát. Lý Diệu Thiên tất nhiên sẽ không để bọn họ lưu lạc, liền hao tâm khổ trí giúp bọn họ tụ tập lại. Nhưng mà chút thực lực đấy căn bản không đáng kể, so với tình hình ở U Châu thì ngay cả tứ lưu đều không đạt, nhiều nhất là bằng một số gia tộc tu chân quy mô. Hơn nữa, may là vẫn còn có một tu sĩ kết đan là hắn, nếu không tình cảnh sợ rằng sẽ càng bi thảm hơn nữa.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2