intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 364

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:8

71
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 364: Cổ Truyền Tống Trận Nguồn: Sưu tầm “Tốt lắm, nội dung cơ bản của tin tình báo chính là như vậy. Hiện giờ chúng thời gian của chúng ta cũng không còn nhiều lắm, xin các vị đồng đạo cùng hợp mưu hợp sức nghĩ ra một ý kiến hay. Dù sao với tình thế hiện tại thì không phải chỉ đơn đả độc đấu, có dũng khí là có thể thắng được. Trừ khi có tu vi Nguyên Anh Kỳ nếu không...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 364

  1. Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 364: Cổ Truyền Tống Trận Nguồn: Sưu tầm “Tốt lắm, nội dung cơ bản của tin tình báo chính là như vậy. Hiện giờ chúng thời gian của chúng ta cũng không còn nhiều lắm, xin các vị đồng đạo cùng hợp mưu hợp sức nghĩ ra một ý kiến hay. Dù sao với tình thế hiện tại thì không phải chỉ đơn đả độc đấu, có dũng khí là có thể thắng được. Trừ khi có tu vi Nguyên Anh Kỳ nếu không mọi người tự chiến thì khẳng định sẽ thập phần nguy hiểm.” Sở Thiên Thư ngẩng đầu lên nhìn những người phía dưới: “Nếu vị đạo hữu nào có ý kiến hay thì hiện tại có thể nói ra.” Chúng tu sĩ nghe xong lời này tự nhiên là bàn tán với nhau một phen, sau thời gian một chén trà nhỏ thì rốt cục cũng có người mở miệng. “Sở gia chủ, chư vị đồng đạo, theo ý kiến nông cạn của tại hạ thì chúng ta nên nghĩ cách trở lại Quỷ La Thành. Chỗ đó tụ tập hơn vạn đồng đạo, còn có vô số trận pháp cấm chế, hiện tại đó chính là nơi an toàn nhất.” Người nói chính là vị Vương tu sĩ kia. Sở Thiên Thư vân vê chòm râu, trầm mặc không nói. “Hừ, ý kiến của vị Vương sư huynh này quả là rất hay. Quay về Quỷ La Thành ư? Không tệ! Chỗ đó quả thật đồng đạo nhiều hơn vạn người, nhưng lại là chỗ âm hồn quỷ vật toàn lực tấn công, còn có tam đại Quỷ Đế tề tụ. Nói không chừng hiện giờ cũng chỉ có thể tới nước nào hay nước đó, nếu đạo hữu muốn chết thì lão phu không nguyện ý đi theo.” Một thanh âm chua chát vang lên, Lâm Hiên theo tiếng nhìn lại thì thấy chính là vị lão giả có khuôn mặt khô héo kia. Vị tu sĩ mập mạp sắc mặt lúc trắng lúc xanh, tức giận muốn phản bác nhưng đối phương lại là tu sĩ Kết Đan Trung Kỳ khiến hắn không thể không kiêng kỵ. Hiển nhiên tính tình lão giả này không tốt, cũng chưa chịu dừng lại, ngược lại còn thao thao bất tuyệt nói thêm: “Huống chi Quỷ La Thành đã bị đại quân âm hồn vây chặt bên trong, ngươi có gì nắm chắc sẽ làm
  2. cho chúng ta bình yên xuyên qua hàng rào phong tỏa đó. Chỉ sơ sẩy một chút thì cả nhóm sẽ bị diệt, các hạ đưa ra kiến nghị này giống như là muốn đưa chúng ta vào chỗ chết.” “Ngươi……” Vị tu sĩ mập mạp tức giận, tượng đất cũng có sức mạnh của tượng đất, huống chi hắn là cao thủ Kết Đan Kỳ. Lão giả kia tuy rằng tu vi hơn hắn một bậc nhưng làm sao có thể để đối phương vũ nhục như thế, đang muốn phát hỏa thì Sở Thiên Thư mở miệng nói: “Tốt lắm, hiện giờ chính là lúc đồng tâm hiệp lực, hai vị đạo hữu hà tất vì một việc nhỏ này mà làm tổn thương hòa khí. Quay về Quỷ La Thành quả thật nguy hiểm rất lớn, nhưng hiện tại không phải là mỗi người tự do nói ra ý kiến của mình sao. Lệ đạo hữu cũng không cần phải nghiêm khắc như vậy.” Lời này nói ra có vẻ hợp lý, làm cho tu sĩ mập mạp vốn đang bất mãn cũng phải nuốt cục tức xuống. Mà lão giả tính tình cổ quái kia cũng cúi đầu, trầm mặc không nói. Tu Chân giới chính là nơi cường giả vi tôn. Sở Thiên Thư đã đạt tới cảnh giới Giả Anh, những người đang ngồi bên dưới đều phải kính sợ một phần. Hắn nếu đã lên tiếng thì phải cấp cho hắn chút mặt mũi. Lâm Hiên cười lạnh trong lòng. Tu sĩ mập mạp kia quả thật vụng về như heo, lão giả kia tuy rằng chanh chua nhưng lời nói quả thật có lý. Hiện giờ đi Quỷ La Thành thuần túy chỉ là chui đầu vào lưới thôi. “Tốt lắm, chư vị còn có ý kiến gì thì cứ nói rõ.” Sở Thiên Thư ho nhẹ một tiếng, lại quay mặt xuống trưng cầu ý kiến. Nhưng lúc này, thật lâu vẫn không có ai lên tiếng. Trong khoảng thời gian ngắn lại rơi vào cục diện tẻ nhạt. Đợi thêm nửa giờ nữa, rốt cục người khôn ngoan như Sở Thiên Thư cũng lộ ra vẻ mất kiên nhẫn. “Như thế nào, lửa đã cháy đến nơi, chư vị đạo hữu còn muốn giấu diếm cái gì. Nếu trì hoãn không nắm lấy thời cơ thì cuối cùng mạng sống đều rơi vào trong tay quỷ vật đó?” Trong lời nói của Sở Thiên Thư ẩn chứa một tia lạnh lẽo.
  3. Nghe xong lời này không ít tu sĩ đều biến sắc. Khóe miệng Lâm Hiên khẽ nhếch lên lộ ra một tia cười lạnh. “Sở gia chủ, ngươi cũng không cần phải lãng phí thời gian nữa, chúng ta đều là những người tinh mắt không nói lời thừa. Các hạ nếu mời chúng ta đi thì chỉ sợ là đã có cách giải quyết. Dù sao nơi này là phạm vi thế lực của Sở gia, thiên thời địa lợi đều nằm trong tay ngươi. Nếu ngươi có linh đan diệu kế gì có thể làm cho chúng ta chuyển nguy thành an cứ việc nói ra. Ta tin tưởng việc liên quan tới tính mạng bản thân thì tất cả đạo hữu ở đây đều đồng tâm nghe theo phân phó của Sở huynh.” Người nói chính là nữ tu duy nhất ở đây, bộ dáng ước chừng gần bốn mươi tuổi. Ngoại trừ dáng người có hơi mập ra thì cũng có vài phần tư sắc. Lời này vừa ra khiến cho tất cả tu sĩ đều tỉnh ngộ. Đúng vậy, Sở gia chính là rắn độc ở nơi này, Sở Thiên Thư gọi mình đến chẳng lẽ thật sự là thương lượng sao….. Vì thế chúng tu sĩ đều phụ họa theo. “Sở gia chủ nếu có thượng sách thì không ngại nói ra xem.” “Đúng vậy, chỉ cần có thể thoát thân thì cho dù có bị quỷ vật bao vây, ta cũng nguyện ý nghe theo lệnh Sở huynh.” “Đến lúc này cũng không cần úp mở nữa. Nếu chư vị đạo hữu đồng tâm thì Sở mỗ sẽ không nhiều lời. Không sai, Sở mỗ quả thật có phương pháp giúp mọi người thoát thân, chính là kế sách này cũng có chút không ổn thỏa cho nên mới trưng cầu ý kiến của các vị đồng đạo, xem thử còn có chủ ý nào tốt hơn hay không.” Lời này tuy đàng hoàng nhưng mọi người cũng lười tìm hiểu xem trong đó có bao nhiêu phần dối trá. Nghe nói có biện pháp thoát thân, tất cả đều mừng rỡ thúc giục. “Là thế này, Sở gia ta thiết lập căn cơ tại nơi này, việc mạo hiểm đi Thập Vạn Đại Sơn săn bắn đương nhiên nhiều hơn chư vị một chút. Khoảng mấy trăm năm trước, bổn gia có một vị đệ tử bất ngờ phát hiện được một di chỉ của cổ tu sĩ.”
  4. “Di chỉ của cổ tu sĩ?” Nghe đến đó, trên mặt của những tu sĩ đang ngồi đều toát ra một tia tham lam, nhưng rất nhanh liền biến mất. Cho dù bên trong có bảo vật gì thì cũng đã sớm bị người của Sở gia mang đi rồi, huống chi dù sao cũng chỉ là vật ngoài thân. Trước mắt tìm cách bảo vệ cái mạng nhỏ mới là quan trọng nhất. Sở Thiên Thư thu tất cả phản ứng của mọi người vào mắt, biểu tình không chút thay đổi tiếp tục nói: “Trong di chỉ của cổ tu sĩ có một Truyền Tống Trận.” “Truyền Tống Trận, chẳng lẽ là loại cự ly xa, có thể đem chúng ta đến U Châu, thoát khỏi cảnh bị âm hồn vây quanh?” Tu sĩ mập mạp họ Vương kia lại gấp gáp, nhịn không được mở miệng đầu tiên. “Không sai, Truyền Tống Trận này mặc dù Sở mỗ chưa dùng thử qua, nhưng căn cứ vào lời nói của đệ tử tinh thông lĩnh vực này thì ít nhất có thể đem người truyền ra ngoài hơn mấy vạn dặm. Hơn nữa phương hướng cũng là U Châu. Tuy rằng không biết cụ thể ra sao nhưng nếu thoát khỏi sự bao vây của quỷ vật, chuyển nguy thành an thì nhất định không có vấn đề.” Thần tình Sở Thiên Thư thong dong, giống như đã chuẩn bị từ trước. Chúng tu sĩ nghe xong đều mừng rỡ, không khí nặng nề trong điện cũng không còn nữa. “Các vị không cần phải cao hứng quá sớm, việc này nếu thuận lợi như vậy thì đệ tử Sở gia đã sớm đi hết rồi. Lúc đó chưa chắc Sở gia chủ đã mở nghị sự mời chúng ta đến đây!” Một thanh âm chua chat vang lên, đúng là vị lão giả khuôn mặt khô héo họ Lệ kia. Người này nói chuyện tuy rằng có chút khó nghe, nhưng mỗi lời đều có lý. Chúng tu sĩ nghe xong cũng hoàn toàn tỉnh ngộ, thầm mắng mình hồ đồ. Thanh danh Sở gia tuy rằng không xấu nhưng cũng không tốt đến mức như Bồ Tát cứu khổ cứu nạn. Nếu không phải vì bản thân thì hắn cần gì phải làm điều thừa? “Truyền Tống Trận kia có vấn đề hay là Sở gia chủ muốn mượn sức của chúng ta, xin cứ nói rõ?” Trung niên mỹ phụ kia sắc mặt hơi trầm xuống mở miệng nói. Hiển nhiên đây chính là điều Sở Thiên Thư muốn nói, nhưng lại úp úp mở mở khiến nàng bất mãn
  5. không nhịn được. Biểu tình những người khác cũng tương tự, chẳng qua cũng không cần kiêng nể gì. Phải biết rằng vị Lan phu nhân này chính là tu sĩ Kết Đan Trung Kỳ, lai lịch bất phàm, chính là xuất thân từ tam cự đầu trong Chính đạo. Hơn nữa còn có quan hệ thân thích với tông chủ bổn môn, cho nên đối mặt với cao thủ cảnh giới Giả Anh như Sở Thiên Thư vẫn không sợ hãi nhiều. “Ha ha, Lan phu nhân không cần tức giận, không phải Sở mỗ úp mở mà việc này quả thật không tiện mở miệng.” Sở Thiên Thư mặc dù vừa bị trách móc nhưng dường như không hề để ý chút nào. “Ai, Sở huynh thật là làm chúng ta lo lắng, nếu khó mở miệng thì ngươi định khi nào mới nói cho chúng ta biết, hiện giờ đã là lúc nào rồi mà còn….” Vị tu sĩ mập mạp kia lại mở miệng nói, lúc này không ai bảo hắn lắm lời nữa. Tâm tình mỗi người đều không sai biệt lắm, cho dù là Lâm Hiên cũng lộ ra vẻ chú ý. “Được rồi, vậy thì Sở mỗ mặt dày xin mọi người giúp đỡ.” Sở Thiên Thư vỗ đùi: “Là thế này, lúc trước khi phát hiện Truyền Tống Trận kia, bởi vì lâu năm không tu sửa nên đã bị hư hại. Mà vị trí lại nằm bên trong Thập Vạn Đại Sơn hẻo lánh, Sở gia ta cảm thấy không dùng đến cho nên cũng không duy tu. Mà lúc này đây âm hồn đột nhiên đánh tới, cho nên….” “Như thế nào, là tài liệu duy tu Truyền Tống Trận không đủ sao? Nhiều đạo hữu chúng ta ở đây như vậy có thể cùng nhau góp vào.” Lan phu nhân thân thiết nói. “Đa tạ ý tốt của đạo hữu.” Sở Thiên Thư ôm quyền, trên mặt lộ ra một tia cười khổ: “Tài liệu thì không thiếu. Sở gia ta tuy rằng không phải danh môn đại phái nhưng điểm ấy thì cũng miễn cưỡng đủ xài. Hiện giờ cái khó là cần thời gian sửa chữa Truyền Tống Trận, mà đại quân lệ quỷ rất nhanh sẽ tới đây.” “Cần bao lâu?” Lão giả họ Lệ lạnh lùng nói. “không nhiều lắm, chỉ cần hai ngày.”
  6. “Hai ngày?” Những người đang ngồi liền lâm vào trầm mặc. Theo tin tình báo thì âm hồn lệ quỷ chưa đến một ngày nữa sẽ đánh tới đây. Hay nói cách khác, ít nhất bọn họ phải kéo dài thời gian thêm một ngày. “Ý đạo hữu là…..” Tu sĩ mập mạp kia lộ ra một tia do dự, muốn nói nhưng lại thôi. “Sở mỗ hy vọng các vị có thể phục kích đại quân của âm hồn, làm chúng trì hoãn, tranh thủ một chút thời gian cho các Trận Pháp Sư sửa chữa Truyền Tống Trận.” Không ai tiếp lời, tuy rằng bề ngoài Sở Thiên Thư đưa ra yêu cầu có vẻ hợp tình hợp lý nhưng trong lòng mỗi người đều băn khoăn, nếu như hắn nói thật thì mạo hiểm cũng đáng giá. Nhưng vạn nhất hắn lừa mọi người đi chết thay hắn thì….. Người không vì mình thì bị trời diệt. Tu sĩ có thể ngưng thành Kim Đan thì tám chín phần đều là cáo già, tự nhiên sẽ không vì hắn làm việc ngu ngốc đó. “Đương nhiên Sở mỗ đưa ra đề nghị này, tự nhiên cũng không phải chỉ các vị đi làm. Ta sẽ tự mình dẫn dắt đệ tử tinh nhuệ của bổn môn cùng chư vị đạo hữu nghênh địch.” Lời này vừa nói ra thì đã làm tiêu tán hết nghi ngờ trong lòng các tu sĩ. Sở Thiên Thư nguyện ý nghênh địch thì chắc cũng không có âm mưu gì trong đó. “Chính là điều này, buổi thảo luận hôm nay xin chư vị đạo hữu giữ bí mật. Số lần sử dụng Truyền Tống Trận kia có hạn chế, ngoại trừ đệ tử Sở gia chúng ta thì mỗi vị đạo hữu đang ngồi đây nhiều nhất chỉ có thể mang theo hai người. Nếu ai để lộ tin tức thì đừng trách Sở mỗ không khách khí.” Vài lời cuối cùng này của Sở Thiên Thanh ẩn chứa sự uy hiếp. “Gia chủ yên tâm, các vị đạo hữu đều hiểu được điều này, tự nhiên sẽ không để cho ngài khó xử. Huống chi chuyện này chỉ là đề phòng, nói không chừng âm hồn đang xảy ra biến cố ở nơi khác, ta chỉ cần cố thủ một ngày thôi là được.” Lan phu nhân vỗ ngực cam đoan: “Các vị đạo hữu thấy có đúng không?”
  7. “Đúng vậy!” “Ta cũng không phải là kẻ vong ân phụ nghĩa?” Mọi người đều tỏ vẻ tán thành. “Vậy còn những đồng đạo tại phường thị thì sẽ đi đâu?” Một tiếng nói yếu ớt vang lên, đúng là của tu sĩ họ Vương kia. “Những người đó tự nhiên là làm vật hi sinh.” Trong mắt Sở Thiên Thư hiện lên một tia âm lệ: “Dù sao chúng ta cũng chỉ cần kéo dài một ngày mà thôi. Đã đến lúc này mà còn nghĩ tới biện pháp thoát thân cho bọn họ sao? Để bọn họ trì hoãn âm hồn lệ quỷ thì còn tốt hơn!” Những lời này có vẻ lạnh lùng vô cảm nhưng chẳng qua những người đang ngồi ở đây cũng không phải hạng mềm lòng. Cho dù là tu sĩ họ Vương kia cũng bất quá hỏi chơi thôi. Cho dù có hơi không đành lòng nhưng tình thế hiện tại đương nhiên là cái mạng nhỏ của mình quan trọng hơn. Không còn ai có ý kiến khác cho nên mọi việc đều quyết định như vậy. Mọi người đều tự thề với tâm ma của mình, xem như tạm thời kết thành đồng minh. “Tốt lắm. Kế tiếp sẽ phân công chư vị đạo hữu hành động. Ta cũng bảo Trận Pháp Sư trong gia tộc đẩy nhanh tiến độ, tranh thủ sửa sớm Truyền Tống Trận. Về phần chúng ta thì trước hết cứ đi tới phường thị tập trung những tu sĩ cấp thấp, chuẩn bị nghênh địch.” Sở Thiên Thư nói lưu loát như đã chuẩn bị từ trước. “Sở huynh làm thế nào để gạt được những tu sĩ thấp giai, khiến họ cam tâm đi theo chúng ta?” Lan phu nhân hơi nhíu mày nói. “Việc này cũng đơn giản thôi. Có thể nói một chút tình hình thực tế cho bọn họ biết, rằng đại quân lệ quỷ đã gần tới. Về phần Truyền Tống Trận thì không đề cập tới, chỉ nói là nhận được tin Quỷ La Thành đã phái ra viện quân tới đón chúng ta. Chúng ta phải cầm cự hai ngày để chờ họ.” Sở Thiên Thư hiển nhiên đã sớm tính toán tất cả, những kế đưa ra đều rất chu toàn.
  8. “Kế hay.” Mọi người vỗ tay tán thưởng, Lâm Hiên cũng hơi gật đầu. Người này quả nhiên không hổ là kiêu hùng, cho dù sau này có tu sĩ may mắn sống sót thì cũng không thể chỉ trích được hắn. Quỷ La Thành bên kia tự nhiên sẽ không thừa nhận mình thấy đồng đạo chết mà không tới cứu, không phái ra viện quân. Mà đối với chất vấn của tu sĩ cấp thấp thì hắn có thể nói rằng tin tình báo xảy ra vấn đề. Dù sao tình thế hiện tại hỗn loạn, đây cũng là chuyện bình thường. Sau khi thương lượng thật tốt thì mọi người cùng nhau đi tới phường thị. Giờ phút này đã tụ tập hơn ngàn tu sĩ, sắc mặt mỗi người đều buồn khổ, chỉ sợ không chịu nổi một ngày nữa. Sở Thiên Thư cầm đầu hơn mười vị cao thủ Kết Đan Kỳ tới, nhất thời đã làm cho mọi người tìm lại được niềm tin. Người tu chân vốn nghe theo kẻ mạnh, đặc biệt là Sở Thiên Thư tuyên bố Quỷ La Thành đã phái ra viện quân tới đây, khiến cho những người ở đây hoan hô không ngớt. Mọi người sợ nhất là không có hy vọng, không có tiền đồ. Hiện giờ đã xuất hiện một con đường sống, tuy rằng xa vời nhưng cũng đã khiến cho họ có thêm niềm tin. Lòng người dễ bị lợi dụng, lúc này Sở Thiên Thư đưa tin viện quân đang tới, bảo mọi người cùng nhau lên đường phục kích âm hồn lệ quỷ. Đề nghị này cơ hồ không gặp phải bất cứ sự phản đối nào liền được thông qua. Thứ nhất chính là mọi người đều mù quáng nghe theo tu sĩ cấp cao. Thứ hai chính là ở trong này chờ chết thì không bằng chủ động xuất kích, phần thắng còn muốn nhiều hơn một chút
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2