intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 462

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:10

73
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 452 : Khách phương xa Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.euThiếu môn chủ, lão phu có sự tình quan trọng khác, tạm thời cáo từ." Thái Hư chân nhân bình ổn lại sắc mặt rồi mở miệng. "Tiền bối xin cứ tự nhiên."

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 462

  1. Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 452 : Khách phương xa Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.euThiếu môn chủ, lão phu có sự tình quan trọng khác, tạm thời cáo từ." Thái Hư chân nhân bình ổn lại sắc mặt rồi mở miệng. "Tiền bối xin cứ tự nhiên." Lâm Hiên như được gãi đúng chỗ ngứa, thực ra hắn đâu muốn cùng lão quái trước mắt dây dưa nhiều, lập tức mỉm cười đưa tiễn. Thái Hư chân nhân gật đầu, quay người hóa thành một cơn gió nhẹ, tan biến vô tung vô ảnh. Kỳ độn thuật của lão thật là tuyệt diệu, khiến người ta không thể không tán thưởng, không hổ là Nguyên Anh kỳ tu sĩ. Lâm Hiên lúc này mới khẽ nhìn sang khuôn mặt mỹ lệ của Cầm Tâm. Một lúc hắn khẽ thở ra rồi vòng tay nói. "Tiên tử việc này cũng đã kết thúc, tại hạ cũng phải đi". "Được rồi, lần này nhận viện thủ của Lâm huynh, trên dưới bản môn khắc sâu ân tình này." Âu Dương Cầm Tâm cũng nhẹ nhàng thi lễ với hắn. "Tiên tử quá khách sáo rồi. Mong có dịp được tái ngộ nàng " Lâm Hiên mỉm cười, sau đó toàn thân thanh mang nổi lên, hóa thành một đạo kinh hồng tan biến ở phía xa chân trời. Nhìn theo bóng dáng hắn khuất dần, trên mặt Âu Dương Cầm Tâm lộ vẻ phức tạp không hiểu tâm tư này đang nghĩ gì. Cùng lúc đó Thái Hư chân nhân đã về tới sơn đỉnh. Chỉ thấy tu sĩ họ Phùng đang cung kính đứng ở trước bảo tháp.
  2. "Thực sự là lão gia hỏa kia?" Thái Hư chân nhân dừng độn quang mở miệng. "Dạ đúng sư thúc. Đối phương là muốn gặp người, sự tình quan trọng như vậy tiểu chất không làm chủ được đành phải quấy quả lão nhân gia người..." Họ Phùng tu sĩ do dự giải thích. "Được rồi, không cần nhiều lời. Với việc chiêu dụ tên tiểu tử kia chuyện này vốn quan trọng hơn. Ta cũng không trách ngươi." Thái Hư chân nhân khoát tay áo. Cất bước đi vào cửa tháp. Lợi dụng truyền tống trận lên đỉnh tháp. Lúc này trên giường hàn ngọc của lão lại có một tiểu nhân kì lạ cao khoảng nửa thước. Toàn thân phát ánh sáng đỏ. Hình dáng tựa như là một tên hài nhi. Nó đang khoanh chân mà ngồi. Hai tay bắt pháp quyết cổ quái dường như đang tĩnh tọa tu luyện. Nghe thấy động tĩnh, tiểu nhân chậm rãi mở hai mắt ra. "Hồng Phát đạo hữu đã lâu không gặp, lão phu nghe nói đạo hữu từng bị ba đại quỷ đế hợp tác vây công, lại có thể bình an thoát hiểm thật là việc đại hỉ." "Bình an thoát hiểm?" Tiểu nhân khóe miệng run rẩy, trong mắt hiện lên một chút oán độc: "Chân nhân đang chế giễu ta chăng, ngươi thấy ta thân xác đã mất, có điểm nào như là bình yên vô sự ?" Nhất thời Thái Hư chân nhân đình trệ, nét mặt già nua ửng đỏ. Lão không nghĩ tới vừa khen ngợi lại bị đối phương coi như châm biếm như thế. Tuy nhiên lão cũng không có so đo, lấy đại sự làm trọng tiếp tục mỉm cười: "Đạo hữu không cần đa nghi, lão phu tuyệt đối không hả hê trên tại họa của kẻ khác. Thực sự tình hình lúc đó đạo hữu có thể giữ lại tính mạng, đã là thần thông quảng đại .Tuy nhiên đã qua lâu như vậy, đạo hữu vì sao chưa chiếm lấy một thân thể khác". Thì ra tiểu nhân cổ quái ngồi trên giường hàn ngọc chính là nguyên anh Hồng Phát Lão Tổ.
  3. Là một tán tu nguyên anh kỳ lão quái duy nhất. Lão vốn vô môn vô phái, khi trước là ở Quỷ La Thành đảm nhiệm vị trí trưởng lão, đương nhiên có lợi là hàng năm có thể hưởng dụng số lượng tài liệu cùng linh thạch xa xỉ, với lại tự do tự tại có thể nói là nhất cử lưỡng tiện. Đâu biết người tính không bằng trời tính. Gần vạn năm đã qua Nhân tộc cùng Âm hồn yên ổn không có chuyện, nhưng khi lão đảm nhiệm vị trí trưởng lão thì... Là Nguyên Anh kỳ tu sĩ duy nhất tọa trấn trong thành, Đương nhiên lão chính là mục tiêu lớn nhất của âm hồn. Ngoài Hạo Thiên không tham gia, lão bị ba đại quỷ đế còn lại vây công. Chiến đấu kịch liệt như thế nào có thể đoán được, Hồng Phát Lão Tổ lấy ít địch nhiều, thi triển ra toàn bộ thần thông nhưng cuối cùng vẫn bị đánh cho thân thể tan biến, nguyên anh phải vất vả mới may mắn chạy thoát được. Mà đối phương cũng quyết không buông tha cho lão, muốn diệt cỏ phải diệt tận gốc. Huyền Thiên quỷ đế dẫn theo một đám âm hồn cấp cao, liên tục đuổi theo truy sát lão. Hồng Phát Lão Tổ phải trốn đông trốn tây như chó nhà có tang, nào còn có thời gian tính chuyện đoạt xá. Đương nhiên, những điều này vốn chẳng hay ho gì, tự nhiên Hồng Phát Lão Tổ chỉ nói sơ lược qua. Thái Hư chân nhân vốn là lão hồ ly sao lại không đoán ra. Nhưng trên mặt lại lộ vẻ ôn hòa an ủi: "Bất kể như thế nào, đạo hữu bình an trở về là tốt, ta nghe sư điệt truyền tin phải chăng đạo hữu có nhã hứng gia nhập Bích Vân Sơn ta?" "Không sai, bây giờ Quỷ La Thành đã tan biến ra khói mây, khói lửa nổi lên bốn phía U Châu. Nhân tại giang hồ thân bất do kỷ, lão phu muốn làm một Tán Tu tiêu dao có lẽ đã là hy vọng xa vời, nên đành phải mặt dày..."
  4. "Ha ha, Hồng Phát sư đệ quá khách sáo rồi, ngươi có thể nhìn đến bổn môn, chính là phúc phần của Bích Vân Sơn ta. An tâm, ngươi mặc dù là nửa đường nhập môn, nhưng chúng ta tuyệt đối sẽ không coi ngươi như người ngoài. Có Bích Vân Sơn hậu thuẫn, tin tưởng sư đệ ngày sau trên tu tiên đạo còn có thể tiến xa." Thái Hư chân nhân đại hỉ vỗ về, nếu là lại gia tăng thêm một Nguyên Anh kỳ tu sĩ, địa vị Bích Vân Sơn ở U Châu càng vững như bàn thạch. Lúc này lão vỗ ngực hứa đem cho đối phương đủ loại lợi ích, thậm chí ngay cả cách xưng hô cũng sửa lại. "Ha ha, sau này còn phải nhờ sư huynh chiếu cố cho." nguyên anh Hồng Phát Lão Tổ cũng cười quỉ dị, sắc mặt hoan hỉ nói. "Đó là chuyện đương nhiên." "Tiểu đệ còn cần một thân thể mới, sư huynh ngươi cũng biết, lấy cảnh giới của chúng ta mặc dù thần thông nguyên anh cũng không phải nhỏ, vốn vượt xa trên Kết Đan Kỳ tu sĩ, nhưng có không ít bí thuật vẫn cần thân thể mới có thể thi triển được..." "Chỉ là chuyện nhỏ, sư đệ đã gia nhập Bích Vân Sơn, chuyện này đương nhiên giao cho vi huynh. Không cần nửa tuần trăng, ta nhất định tìm cho ngươi một thân thể hài lòng." "Việc này đành phiền đến sư huynh." "Huynh đệ đồng môn, cần gì khách khí như vậy." ...... Trong khi hai lão quái đang thương nghị, Lâm Hiên đã bay xa khỏi Ngũ Chỉ Sơn, Lâm Hiên không dừng lại một hơi thoát ra trên trăm dặm, thầm tính đã ra khỏi phạm vi cảm ứng của thần thức đối phương, lúc này mới dừng độn quang khôi phục thể lực một chút. Hắn làm vậy là để ngừa vạn nhất. Âu Dương Cầm Tâm đương nhiên sẽ không gia hại hắn nhưng Thái Hư lão quái kia sẽ rất khó đoán. Đừng xem lão đối xử ôn hòa, mơ hồ còn tồn tại ý chiêu dụ mà xem nhẹ, những lão quái vốn là hỉ nộ vô thường trở mặt như không. Tóm lại trước khi tiến giai lên Nguyên Anh kỳ, càng tránh dây vào
  5. những lão quái này là tốt nhất. Lúc này Lâm Hiên đem thần thức phát ra dò xét hoàn cảnh chung quanh. Nơi này là một rừng cây, tuy nhiên không có bao nhiêu sinh cơ, hiện tại khu vực bị âm hồn chiếm cứ đều tràn ngập tử khí tới bảy tám phần. Hắn tùy tiện tìm gốc đại thụ ở phía dưới tĩnh tọa một lát. Sau đó Lâm Hiên từ trong lòng lấy ra một cái ngọc giản, bên trong này có khắc ấn địa đồ khu vực. Từ Âu Dương Cầm Tâm Lâm Hiên được biết, không chỉ là Bích Vân Sơn mà các thế lực lớn U Châu đều phái đệ tử tới nơi này thành lập phân đàn, rải rác thu thập linh thạch bảo vật. Ban đầu mục đích của Lâm Hiên là tham gia phường thị bí mật của Thanh Tường Môn, tuy nhiên chậm trễ lâu như vậy, cho dù phường thị còn chưa chấm dứt. Thì những thứ tốt quá nửa cũng đã bị mua đi. Nhưng Lâm Hiên cũng không tiếc nuối gì. Ở Bích Vân Sơn hắn thu hoạch cũng không phải nhỏ. Thứ nhất là Thánh Nguyên Lệnh, thứ hai là Tử Long Đỉnh. Còn lại chính là Vạn Niên Tuyết Tinh.Mỗi thứ đều là những bảo vật trân quý vô cùng. Bây giờ cũng chỉ thiếu có hai ba loại tài liệu để luyện chế bổn mạng pháp bảo.Những thứ này tuy tương đối hiếm nhưng có thể dùng linh thạch để mua được. Suy nghĩ một chút. Bây giờ tới phường thị của Thanh Tường Môn là không hữu ích. Mà Âu Dương Cầm Tâm có nói Linh Dược Sơn cũng có phân đàn nơi đây, hắn tính nên tới đó xem sao. Dù sao đã ly khai lâu như vậy, hiện tại bản môn đã ở trước mắt thì cũng nên tới đó. Huống chi bổn môn đệ tử ở đây quá nửa là để thu thập bảo vật. Không chừng sẽ có những thứ hữu ích. Nghĩ vậy Lâm Hiên mau chóng hóa thành một đạo độn quang nhắm hướng chân trời mà đi.
  6. Dọc trên đường trước sau có gặp vài tên âm hồn. Tuy nhiên tu vi bọn này kém xa Lâm Hiên nên hắn dễ dàng qua mặt đối phương. Đảo mắt đã là giữa trưa. Lúc này trước mắt Lâm Hiên là một bình nguyên trống trải. Trên bình nguyên có một khu rừng rậm. Nơi này trước kia vốn ít dấu chân nhân tộc. Càng không có linh mạch linh thạch nên nhóm lệ quỷ cũng không hứng thú nhìn đến. Ở đây vốn là tràn ngập sinh cơ. Ở khu vực tử địa này đã lâu, được thấy cảnh tượng thấy cảnh vật xanh um tươi tốt quả thực làm cho ánh mắt Lâm Hiên sáng ngời lên. Lâm Hiên dừng độn quang đem thần thức phát ra quan sát trong phạm vi hơn mười dặm. Sau khi tìm kiếm một hồi hắn lại nhíu mày. Trên mặt lộ ra chút nghi hoặc. Nơi này lại không có cấm chế, tức khí hay linh lực chấn động. Chẳng lẽ phân đàn Linh Dược Sơn lại không ở nơi này? Âu Dương Cầm Tâm chắc chắn là không có gạt hắn. Lâm Hiên nhíu mày suy nghĩ một lát. Rồi hắn tùy tiện tìm một chỗ ẩn nấp. Trước tiên là nghỉ một chút. Chỉ cần phân đàn bổn môn ở nơi này. Sớm muộn thì sẽ nhìn ra manh mối. Hắn vốn không vội vàng gì! Quả nhiên Lâm Hiên mới tĩnh tọa gần nửa canh giờ. Chợt giữa đôi mày hắn khẽ nhíu rồi mắt mở ra. Ngẩng đầu nhìn thoáng qua phía trước, mặt lộ vẻ đăm chiêu. "Quả nhiên có tu tiên giả. Nhưng tại sao tu vi lại thấp như vậy?" Lâm Hiên vuốt cằm tự lẩm nhẩm. Sau đó thân hình lóe lên đã hiện ra xa hơn mười trượng. Cùng lúc đó cách Lâm Hiên khoảng hai dặm, ở ven rừng hai nữ tử đang cẩn thận đi ra. Vừa đi còn quay đầu nhìn quanh. Tựa như sợ bị người khác phát hiện. Hai nàng đều là thiếu nữ, niên kỷ chừng mười bảy mười tám. Tu vi
  7. càng không nhắc tới chỉ là Linh Động Kỳ. Tuy nhiên tiêu ký nơi tay áo chứng thật là bổn môn đệ tử. "Sư tỷ. Chúng ta thực sự đi sao. Phải biết tư trốn bội phái. Một khi bị bắt lại hình phạt vô cùng nghiêm khắc." Vừa lên tiếng là thiếu nữ khuôn mặt hình trứng ngỗng ở bên trái. Mặc dù không thể nói là quá mỹ lệ. Nhưng cũng khá xinh xắn. Chẳng qua thời khắc này vẻ mặt đầy sợ hãi, hình dáng thấp thỏm bất an. "Ài!" Bên phải là một thiếu nữ cao gầy dung mạo xinh đẹp. Nàng nghe vậy thì thở dài: "Sư muội, đây cũng là bất đắc dĩ. Huống chi đôi ta đâu có thế lực chống lưng ở Linh Dược Sơn, tiếp tục ở lại đừng nói tu tiên đạo đại thành. Có lẽ không tới mấy ngày đã hồn bay phách lạc." Lâm Hiên nghe đến đó cảm thấy kinh ngạc. Nhìn ra bốn phía cũng không giống âm hồn sắp đánh tới. Hai người này tại sao lại nói ra lời này. Có lẽ là có ẩn tình ở bên trong. Tuy nhiên hai thiếu nữ lại không nói gì thêm. Vẻ mặt bọn họ chán nản, im lặng cẩn thận đi về phía trước. Lâm Hiên thấy thế thì nhíu mày. Hai thiếu này tuy pháp lực thấp kém. Nhưng dù sao cũng là tu tiên giả. Bước chân nhẹ nhàng đảo mắt liền đã đi được bảy tám dặm. Lại không thấy truy binh liền nhẹ nhàng thở ra. Đột nhiên nữ tử xinh đẹp cao gầy vươn ngọc thủ. Thò tay vào túi trữ vật. Bạch quang chợt lóe, từ bên trong bay ra một thanh tiểu kiếm. "Biến!" Ngón tay ngọc điểm nhẹ. Đồng thời nàng hé miệng phun ra một ngụm tinh khí lên phía trên. Tiểu kiếm dài hơn tấc ngay lập tức nghênh phong biến thành một đạo thanh phong dài hơn ba thước tỏa ra ánh sáng óng ánh.
  8. Thiếu nữa bên cạnh trong mắt tràn đầy hâm mộ: "Sư tỷ. Đây là phi kiếm do sư phụ lão nhân gia ban cho sao?" "Ưm." Thiếu nữ xinh đẹp cao gầy gật đầu: "Sư muội lát nữa phải nắm chặt Linh khí. Nghìn vạn lần không để té xuống." Nói xong lời này nàng đánh ra một đạo pháp quyết. Phi kiếm hóa thành một đạo quang hà đang muốn ngự kiếm bay đi. Đúng lúc này một bóng người chợt lóe lên. Chỉ thấy một thiếu niên diện mạo bình thường như u linh xuất hiện trước mặt hai người. Càng kì lạ là phi kiếm kia không hiểu sao đã bị hắn chộp vào trong tay. Hai thiếu nữ vô cùng kinh hãi. Nhất là thiếu nữ cao gầy kia, từ khi nàng có được trung phẩm linh khí đến này luôn cẩn thận bồi luyện. Đến mức tâm thần tương thông thì không dám nói. Nhưng quả thật là đã sai sử được như ý. Không hiểu ra sao bị đối phương thu đi? Trong lòng nàng khẩn trương, ngón tay ngọc ngoắt một cái định đem phi kiếm thu về nhưng vô ích. Lâm Hiên nhìn vào đạo thanh phong ba thước đang vùng vẫy bàn tay, trong lòng thầm cười. Bên kia thiếu nữ tuy gắng sức nhưng Phi kiếm cứng đơ như bị sét giật thành thật nằm trong tay thiếu niên. Lúc này thiếu nữ cao gầy xinh đẹp cảm ứng được sự liên hệ giữa linh khí đã bị đứt. Sắc mặt nàng đại biến. Ngẩng đầu đem thần thức đảo qua trong lòng hàn khí lại nổi lên. Nàng hoàn toàn không nhìn ra tu vi đối phương nông sâu thế nào. Chẳng lẽ thiếu niên này là trúc cơ kỳ tu sĩ? Nàng cùng sư muội là đang trốn chạy tâm ý vốn khá hoảng loạn. Nhưng phản ứng đầu tiên là cẩn thận dò xét. Đối phương diện mạo lạ lẫm nàng chưa thấy qua bao giờ. Với lại phục trang lại không giống như tu sĩ bản môn. Có lẽ đây là một vị Tán Tu ngẫu nhiên đi ngang qua nơi này. Nghĩ tới đây cô gái cao gầy hơi bình tĩnh trở lại. Nàng dùng ánh mắt liếc
  9. qua ra hiệu cho thiếu nữ có khuôn mặt hình trứng ngỗng, rồi cả hai cúi xuống vái chào Lâm Hiên: "Tham kiến tiền bối. Không biết hai ta đã đắc tội tới người, xin tiền bối lượng thứ cho." Trong mắt Lâm Hiên hiện lên một tia tán thưởng. Nữ tử này mặc dù chỉ là Linh Động kỳ tu sĩ cấp thấp. Tuy nhiên tâm cơ cùng phản ứng đều là nhất đẳng. Là một nữ tử thông tuệ có phần giống như hắn. Lâm Hiên cũng không chưa vội hiển lộ thân phận. Hai thiếu nữ này khi trước đối thoại quá ly kỳ. Hắn muốn tìm hiểu thêm tin tức rồi mới có dự tính tiếp theo. "Hai ngươi là Linh Dược sơn đệ tử?" "Vâng..." Hơi do dự một lát, nữ tử cao gầy xinh đẹp cắn chặt đôi môi gật đầu thừa nhận. Đối phương đã nói rõ như thế. Có lẽ là vừa rồi đã nghe nàng cùng sư muội đàm thoại. Nếu phủ nhận chỉ khiến hắn không hài lòng mà thôi. Lúc này đôi tay ngọc nắm chặt. Mặc dù nàng tỏ ra khá bình tĩnh nhưng vẻ mặt xinh đẹp tái nhợt chứng tỏ nội tâm nàng đang khá bất an. Thấy vậy khóe miệng Lâm Hiên lộ tiếu ý. Đây chính là điều hắn muốn, tuy nhiên hắn lại nhẹ nhàng mở miệng : "Không cần sợ hãi như thế, thành thật trả lời vấn đề của ta. Ta cũng không làm khó hai ngươi." Nói tới đây trong lòng Lâm Hiên thầm kêu khổ. Ai bảo hai nha đầu này là đệ tử bổn môn. Nếu như là tu sĩ môn phái khác hắn trực tiếp dùng sưu hồn thuật thì đơn giản mau lẹ hơn nhiều. Đáng tiếc thần thông này là tổn hại đến tâm thần đối phương. Lâm Hiên liếc mắt nhìn hai thiếu nữ. Đặc biệt là nữ tử cao gầy xinh đẹp kia. Tâm tư nhạy bén phản ứng nhanh nhẹn. Nói không chừng còn có thể sử dụng đến hai người này vào dự tính của hắn. "Dạ tiền bối. Ngài muốn hỏi điều gì, chỉ cần vãn bối biết được. Nhất định không dám giấu diếm chút nào." Hai người vốn đang vô cùng sốt ruột. Nghe thấy Lâm Hiên chỉ là muốn hỏi một vài vấn đề. Các nàng nhẹ nhàng thở ra .
  10. Lâm Hiên nhìn qua vẻ mặt hai nàng, hắn không nhanh mà cũng chẳng chậm mở miệng. "Hai ngươi tên gọi là gì?" "Lục Doanh Nhi." thiếu nữ cao gầy thở dài. Thành thật báo ra danh tính của mình. "Lưu Tâm." thiếu nữ có khuôn mặt hình trứng ngỗng lần đầu mở miệng. Âm thanh cũng rất trong trẻo êm tai. "Ta vừa rồi đi ngang qua nơi nàyđã nghe thấy thảo luận. Hai ngươi thân là Linh Dược Sơn tu sĩ. Lại dám tư trốn khỏi môn phái, việc này rốt cuộc là như thế nào?" Hai thiếu nữ nghe thấy những lời này lại quay sang liếc nhau. Vẻ mặt xinh đẹp biến đổi trắng bệch. Nghịch sư phản phái cho dù ở Võ lâm thế tục cũng là việc đáng khinh. Tu Tiên giới hình phạt càng thêm nghiêm khắc hơn. Nhẹ thì phế bỏ tu vi. Nặng thì rút hồn luyện phách. Nghĩ tới đây thân thể mềm mại của hai thiếu nữ đều khẽ run lên. "Tiền bối. Hai ta quả thật muốn tạm thời rời khỏi nơi này. Nhưng tiểu nữ tử lấy ma tâm mà thề. Tuyệt đối không có ý phản bội môn phái." Lục Doanh Nhi vốn có tâm tư hơn rất nhanh khôi phục vẻ mặt. Cắn răng bình tĩnh trả lời. "Ồ?" đôi lông mày Lâm Hiên nhíu lại. Trên mặt lộ ra một chút hứng thú. Ở tu tiên giới dám lấy ma tâm mà thề thì lời kia chắc không giả: " Vậy vì sao hai ngươi phải lén lút chạy trốn. Chẳng lẽ có khổ tâm gì." "Việc này nói ra rất dài dòng. Vãn bối...." Lục Doanh Nhi nói tới đây, trên mặt lộ ra một phần vẻ băn khoăn . Thiếu nữ gọi là Lưu Tâm thì liên tiếp quay đầu lại phía sau dò xét. Lâm Hiên thấy tình cảnh như thế thầm có ý thay đổi biện pháp. Hai thiếu nữ này tâm thần nếu bất an. Thì khi hồi đáp vấn đề của hắn nhất định sẽ sơ sài. Như vậy thì sẽ không thu được nhiều tin tức hữu ích.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2