intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 613

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:6

73
lượt xem
5
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 513: Bách Thiện đường Dịch: minhnhonguoita Biên: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Lâm Hiên dõi mắt trông về phía xa cho đến khi thân ảnh Nguyệt Nhi biến mất mới trở lại về.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 613

  1. Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 513: Bách Thiện đường Dịch: minhnhonguoita Biên: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Lâm Hiên dõi mắt trông về phía xa cho đến khi thân ảnh Nguyệt Nhi biến mất mới trở lại về. Với tu vi hiện tại của Nguyệt Nhi cho dù là gặp phải Ngưng Đan kỳ đỉnh phong cũng có thể thoát thân nên Lâm Hiên không lo lắng lắm. Hắn từ từ đi tới Bách Thiện đường. Phường thị trong Thúy Vân cốc có quy mô khá lớn, dược điếm cũng bảy tám tiệm. So với các dược tiếm của các tông môn khác thì Bách Thiện đường không mấy nổi trội, đứng ở phía sau chỉ là một tiểu thế gia. Tiểu thế gia này họ Trịnh cũng chỉ có hơn hai mươi người. Có thể xem như tầng dưới cùng bất quá chỉ hơn Tán Tu một chút. Hiện giờ Trịnh gia đang gặp phiền toái không nhỏ đành đem dược tiệm muốn truyền thừa mấy đời này bán ra. Toàn bộ dược điếm không khí trầm lặng. Khi Lâm Hiên đi tới bên ngoài chỉ có một thanh niên chừng hai mươi ăn vận trang phục tiểu nhị. Tu vi cũng thấp đáng thương là Linh Động trung kỳ. " Thưa tiền bối, bổn điếm đã đóng cửa." Hiện tại tu vi bên ngoài Lâm Hiên là Trúc Cơ kỳ khiến tiểu nhị tự nhiên không dám chậm trễ, thi lễ một cái nói. "Đóng cửa sao? không phải là Bách Thiện đường này đang muốn bán đi sao?' Lâm Hiên đưa mắt lạnh lùng như muốn nhìn xuyên thấu hắn hỏi. "A, thì ra tiền bối tới đây là vị chuyện này . ." Tiểu nhị sửng sốt rồi lộ ra một chút xấu hổ rồi kinh ngạc nói.
  2. "Không sai. Ta muốn mua nơi này, thế nào?" "Điều này…" Tiểu nhị dừng cước bộ. Hắn tuy rằng tu vi không cao nhưng cũng biết Bách Thiện đường này thì một Trúc Cơ tu sĩ khó mà mua nổi. "Thế nào. Ngươi cho là Lý mỗ đang giỡn à, còn không mau đi thông báo? " - Lâm Hiên nói xong ngón tay cong lên búng ra một chỉ. Một khối thổ linh thạch màu vàng trong tay áo bay ra. Tên tiểu nhị thu được thì trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ: " Đa tạ tiền bối ban cho. Thỉnh người ngồi tạm nơi đây một lát, vãn bối sẽ nhanh chóng đi mời chủ tiệm". "Ừm" Lâm Hiên tiến vào Bách Thiện đường. Dược tiệm này không lớn chỉ khoảng trên dưới trăm trượng vuông. Một ả phàm nhân nô tỳ áo xanh dâng hương trà lên. Lâm Hiên khẽ nhấp một ngụm. Trong miệng thanh ngát hương vị không tồi. "Không biết là vị đạo hữu nào muốn mua lại bổn điếm. Dư mỗ không từ xa tiếp đón được xin đạo hữu đừng trách cứ." Lâm Hiên quay đầu lại thì thấy một trung niên nho sinh thần thái bất phàm. Nhưng tu vi cũng chỉ có Linh Động kỳ trung kỳ. "Đạo hữu ở họ Dư, vậy không phải Trịnh gia tu sĩ? " trên mặt Lâm Hiên hiện chút ngạc nhiên. Bách Thiện đường là của tiểu gia tộc họ Trịnh, sao chưởng quầy lại mang họ Dư? "Dư mỗ vốn không phải Trịnh gia đệ tử. Chính là làm mướn cho chủ nhân mà thôi" "Làm mướn? " Lâm Hiên gãi gãi đầu. Nô tỳ áo xanh lại dâng hương trà lên, chưởng quỹ nhấp một ngụm rồi giải thích.
  3. Vốn dĩ có điều này là do Cửu Long sơn là nơi đặc biệt không có địch nhân bên ngoài xâm lấn. Các tông môn gia tộc phân tranh cũng rất ít dùng vũ lực giải quyết. Ví một cách hoa mỹ thì việc giết người đoạt bảo ở đây lại hiếm như lông vũ phượng hoàng và sừng Kỳ lân thú vậy. Lại nói các tông môn gia tộc có thể dùng việc kinh doanh để thu về tài nguyên cung cấp nhu cầu tu luyện của đệ tử. Nhưng tán tu thì thảm hơn nhiều, hầu như không có nguồn tài nguyên vì không phải tán tu nào cũng có thực lực đi ra ngoài tầm bảo. Để tránh cho Tán Tu gây chuyện các tông môn gia tộc trong Cửu Long sơn cùng giới tán tu đạt thành một hiệp nghị. Chính là khi kinh doanh ở phường thị. Trừ người chủ sự ra thì chưởng quầy cùng tiểu nhị không cần bổn môn đệ tử mà là mướn tán tu. Đương nhiên sẽ trả cho họ một ít linh thạch làm thù lao. Như vậy bổn môn đệ tử cũng không cần vì tục vụ mà phân tâm nên tu vi có thể tăngs tiến thêm. Ngược lại tán tu tuy rằng được chút ít linh thạch nhưng thời gian tu luyện lại ngắn đi. Tự nhiên không có khả năng xuất hiện ra cao thủ có thể uy hiếp tới tông môn. Đúng là một mũi tên mà trúng hai đích, Lâm Hiên nghe mà không khỏi cảm thán. Kẻ nghĩ ra thủ đoạn này tâm cơ thật đúng là không tầm thường. Lâm Hiên đưa mắt nhìn nho sinh rồi chậm rãi mở miệng. "Theo lời Dư đạo hữu thì ngươi chỉ là chưởng quầy mà thôi. Bách Thiện đường hẳn là có người chủ sự khác. Ta muốn mua nó đạo hữu có thể làm chủ được sao? " "Đạo hữu yên tâm. Trịnh chủ nhân bởi vì có việc đã ủy quyền giao dịch Bách Thiện đường cho ta. Chỉ cần tiền bối ra giá thích hợp ta có thể quyết định" Nho sinh chậm rãi mở miệng rồi quan sát sắc mặt Lâm Hiên. Hắn đã ở chỗ này làm chưởng quầy hơn hai mươi năm đã từng
  4. gặp qua không ít khách nhân. Nhưng chỉ là một gã tu sĩ trúc cơ kỳ mà có gia sản lớn như thế thì chưa thấy bao giờ. Nghĩ đến đây hắn liền hỏi một câu: "Không biết đại danh của tiền bối là chi, thường ngày tiềm tu ở nơi nào?" "Lão phu Lý Diệu Thiên, thích vân du tứ hải chỉ là một kẻ tán tu " "Thì ra là Lý tiền bối. Đây là cùng danh sách linh dược cùng tài sản của bổn điếm xin tiền bối xem qua sau đó chúng ta mới dễ giao dịch" Chưởng quỹ vừa nói vừa đưa qua một cái ngọc giản. Lâm Hiên gật đầu đem thần thức rót vào trong đó thăm dò. Chủng loại đan dược vốn không nhiều lắm. Công dụng chỉ để bồi nguyên hoặc là chữa thương tầm thường. Có thể tăng tiến pháp lực chỉ có duy nhất một loại. Mà tất cả số lượng cực kỳ hữu hạn. Dược điếm này chủ yếu sinh lợi là nhờ giao dịch các loại dược liệu. Hơn nữa cũng không phải là kỳ vật. Dù sao chỉ là một tiểu gia tộc tự nhiên không có vật trân hiếm. Lâm Hiên buông ngọc giản xuống trên mặt hiện chút dị sắc:" Không biết Bách Thiện đường này đạo hữu ra giá bao nhiêu?" "Ba vạn linh thạch " Lâm Hiên bưng trà nhấp một ngụm lặng im một lát. "Tiền bối che mắc sao. Tuy Bách Thiện đường không lớn nhưng đã có mấy trăm năm tồn tại. Lại có không ít nguyên khách cố định hằng năm đều đặt số lớn lượng dược thảo. Nếu không phải chủ nhân gặp đại sự tuyệt đối sẽ không dễ dàng bán đi" Ánh mắt chưởng quầy hiện lên một tia lo lắng mở miệng giải thích. Lâm Hiên thật ra không có ý ép giá, nhưng một Trúc Cơ kỳ tu sĩ nếu biểu hiện quá vượt mức, đem mấy vạn tinh thạch ném ra không chút nào đau lòng thì sẽ khiến người ta nghi ngờ. Chưỡng quầy nhẫn nại cò kè mặc cả qua nửa ngày, Lâm Hiên mới như
  5. bị thuyết phục. "Được rồi, thì ba vạn linh thạch vậy " "Thật tốt quá, vãn bối xin đi lấy khế ước ". Chưởng quầy mừng rỡ đứng lên. Lâm Hiên lại khoát tay áo nói: "Việc này không cần vội. Ta còn có một việc muốn thỉnh giáo đạo hữu " "Tiền bối xin cứ nói. Chỉ cần vãn bối biết thì tuyệt không dám giấu diếm " Dư chưởng quỹ lại ngồi xuống cung kính tiếp lời. "Dược điếm này có bao nhiêu nhân thủ. Sau khi bán đi rồi, các ngươi có nguyện ở lại làm cho ta? " Lâm Hiên nhấp thêm một ngụm trà thanh sắc trầm ổn mở miệng. "Không dám dấu dối tiền bối. Bách Thiện đường vốn không rộng lớn. Ngoại trừ ta còn có thêm năm tên tiểu nhị. Trước kia Trịnh gia một năm cấp cho ta hai mươi khối linh thạch. Các tiểu nhị mỗi người được mười lăm khối. Chỉ cần tiền bối cấp cho thù lao không kém số này chúng ta nguyện vì người ra sức" Nghe vậy chân mày Lâm Hiên cau lại. So với hắn tưởng tượng thì số này thực quá ít. Tiểu tông môn gia tộc mà cũng khinh thường tán tu như vậy. Những người này đúng là giai tầng thấp nhất của Tu Tiên giới. "Thế này, Hàng năm ta sẽ cho thêm mỗi người hai khối linh thạch so với trước." "Đa tạ tiền bối, chúng ta sẽ cố hết sức" Dư chưởng quỹ mừng rỡ thi lễ rồi đi lấy khế ước. Nhìn bóng lưng của chưỡng quầy Lâm Hiên thở dài. Không phải là hắn keo kiệt nhưng lòng dạ con người tham lam, nếu hắn biểu hiện quá hào phóng nói không chừng Làm cho bọn họ cho rằng chủ nhân mềm lòng, sẽ bất lợi cho hai nha đầu quản lý ngày sau. Sau chốc lát tin tức trong đám tiểu nhị đã lan ra. Bách Thiện đường đã được bán đi. Tân chủ nhân vẫn tiếp tục mướn bọn họ, lại cho mỗi ngườ
  6. nhiều hơn hai khối linh thạch hơn. Cả đám liền mừng rỡ, không khí đang trầm lặng bỗng chốc tan biến. Rồi Dư chưởng quầy phát ra Truyền Âm Phù. Một lúc sau Trịnh gia chủ sự đã tới điểm chỉ đồng ý. Sau đó Lâm Hiên đem khế ước đến quản lý phường thị và trở thành tân chủ nhân của Bách Thảo đường. Lúc này sắc trời đã tối. Lâm Hiên cũng đã đi dạo một vòng quanh phường thị. Hắn chưa vội trở về Cửu Long phái mà ở đây chờ Nguyệt Nhi. Bách Thiện đường đương nhiên cũng có Khách phòng. Tuy rằng linh khí ở Thúy Vân cốc ít ỏi nhưng Lâm Hiên tu luyện chủ yếu dựa vào linh đan nên không quan trọng. Hắn bày ra vài cái tiểu cấm chế ở xung quanh phòng rồi bắt đầu phục đan dược đả tọa. Tranh thủ thời gian cố gắng tu luyện. Quả nhiên Nguyệt Nhi không để cho hắn thất vọng chỉ sau một đên đã cùng hai nha đầu tới đây. " Tham kiến thiếu chủ" Doanh nhi cùng Lưu Tâm khom mình hành lễ. Lại nói do linh căn của hai nàng vốn vượt xa Lâm Hiên khi xưa. Hơn nữa Lâm Hiên muốn bồi tài hai nàng thành cánh tay đắc lực nên không chút tiếc rẻ linh đan. Tu vi của hai nàng có thể nói là tiến triển cực nhanh hơn xa Lâm Hiên khi trước.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2