intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Điện Tích Hóa Phân Tử Phần 10

Chia sẻ: Dqwdqwdqwd Qwdqwdqwdqwd | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:10

66
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Số hạng thứ 3 trong cả vế trái và vế phải của phương trình trên biểu thị sự dịch chuyển điện thế khi có các ion i tham gia lớp kép. 3.2.1. Anh hưởng của lớp điện kép và trạng thái của ion trong dung dịch: Nồng độ ion trong lớp kép được tính theo công thức Boltzmann: Me n + lk = Me n + dd .e − nFϕ1 / RT.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Điện Tích Hóa Phân Tử Phần 10

  1. 101 Số hạng thứ 3 trong cả vế trái và vế phải của phương trình trên biểu thị sự dịch chuyển điện thế khi có các ion i tham gia lớp kép. 3.2.1. Anh hưởng của lớp điện kép và trạng thái của ion trong dung dịch: Nồng độ ion trong lớp kép được tính theo công thức Boltzmann: [ ][ ] Me n + lk = Me n + dd .e − nFϕ1 / RT Khi có các ion khác cùng phóng điện thì nồng độ của một loại ion sẽ nhỏ hơn bình thường vì bị ion kia đẩy ra khỏi lớp kép. Do đó khi phóng điện đồng thời hai ion thì thường một ion hoặc cả hai ion bị giảm tốc độ. 3.2.2. Anh hưởng của bản chất lớp nền: • Lớp nền làm hạ điện thế phóng điện của ion. Tác dụng khử phân cực của nền do chúng tạo thành hợp kim với ion phóng điện. Ví dụ: Na phóng điện trên điện cực thủy ngân ở điện thế ϕ = −1.7V thay vì -2.7V. + • Lớp nền làm tăng điện thế phóng điện của ion. Khi nghiên cứu sự kết tủa Ag ta thấy tốc độ kết tủa của nó khcá nhau ở các nơi trên bề mặt điện cực. Nguiyên nhân của hiện tượng đó là do bề mặt điện cực không đồng nhất. Tại nơi bề mặt hoạt động thì tốc độ phản ứng xảy ra nhanh, tại nơi bề mặt bị ngộ độc, thụ động, bị bao phủ một lớp chất haọt động bề mặt, ... thì tốc độ phản ứng xảy ra chậm, thậm chí bị ngừng hẳn. IV. Sự hòa tan anốt của kim loại: Phản ứng hào tan của kim loại có thể theo phương trình chung sau: Me = Me Z + + Ze Trong dung dịch các cation kim loại có thể tồn tại ở các dạng khác nhau: dạng hydrát hóa: Me( H 2 O) Z + , dạng thủy phân: ( MeOH ) ( Z −1) + .( H 2 O ) x , dạng phức: x [Cu ( NH 3 ) 4 ]2+ , [Cd (CN ) 4 ]2− ,... Sự hòa tan của kim loại bao gồm nhiều giai đoạn: * Meluoi → Mehapphu (giai đoạn phá mạng lưới) [ ] * Mehapphu → Me Z + + Ze (giai đoạn chuyển điện tích) bm [ ] * Me Z + bm → Me Z + (giai đoạn khuyếch tán ion từ bề mặt vào dung dịch) Khác với nguyên tử kim loại trong mạng lưới tinh thể kim loại, các nguyên tử hấp phụ kim loại có độ linh động lớn hơn nhiều. Quá thế hòa tan kim loại được xác định theo công thức sau: RT θ happhu cb η Me = ln (4.34) ZF θ happhu θ happhu ,θ happhu : độ phủ bề mặt của các nguyên tử hấp phụ ở trạng thái cân bằng và cb ở tốc độ phản ứng nào đó. Nếu θ happhu > θ happhu ⇒ η Me > 0 cb Ngoài ra quá thế kim loại có thể do sự chậm trể của qúa trình chuyển điện tích gây ra, lúc đó ta có thể xác định tốc độ hòa tan kim loại như sau: ⎡ θ happhu ⎫⎤ ⎧αRT ⎧ (1 − α ) ZF bm ⎫C η Me ⎬ − Me exp⎨− η Me ⎬⎥ i Me = i Me ⎢ cb a 0 (4.35) exp⎨ ⎢θ happhu 0 ⎩ ZF RT ⎭ C Me ⎩ ⎭⎥ ⎣ ⎦ trong đó:
  2. 102 bm 0 C Me , C Me : nồng độ của ion kim loại tại bề mặt điện cực và nằm sâu trong dung dịch. Nếu sự vận chuyển ion kim loại vào dung dịch chỉ do khuyếch tán khống chế, khi C bm − C Me 0 i Me = ZFDMe Z + Me a đó ta có: (4.36) δ Trong quá trình hòa tan anốt thì C Me ≥ C Me . Như vậy, về nguyên tắc i Me có thể rất bm 0 a lớn, trừ trường hợp trên bề mặt kim loại có xuất hiện một màng che phủ cản trở sự hòa tan. Ví dụ, khi lớp sát bề mặt điện cực bị bão hòa các cation kim loại hòa tan rồi dẫn tới kết tinh muối kim loại đó, lúc đó ta có tốc độ của quá trình kết tủa: 0 C Me Z + i Me ( gh ) = − ZFDMe Z + c (4.37) δ Từ (4.36) và (4.37) ta có: θ happhu bm C ia Me Z + = 1 − c Me thay vào phương trình (4.35) trong trường hợp cb = 1 ta có: θ happhu 0 C i Me ( gh ) Me Z + ⎡ ⎧αRT ⎧ (1 − α ) ZF ⎫⎤ ⎫ ⎢exp⎨ ZF η Me ⎬ − exp⎨− η Me ⎬⎥ RT ⎣⎩ ⎭ ⎩ ⎭⎦ i Me = i Me a 0 (4.38) ⎧ (1 − α ) ZF 0 ⎫ i η Me ⎬ 1 − c Me exp⎨− RT ⎩ ⎭ i Me ( gh ) V. Sự hoà tan anốt của các hợp kim: Trong các hợp kim đa pha thì các pha độc lập với nhau về phương diện điện hóa học. Các pha chỉ hòa tan anốt khi điện thế anốt đạt tới điện thế ion hóa. Điện thế ion hóa phụ thuộc vào tính chất hóa lí của từng pha. Tất nhiên các pha có điện thế âm nhất sẽ hòa tan trước. Chỉ sau khi chúng hòa tan hoàn toàn hoặc điện thế anốt đạt tới điện thế ion hóa của các pha dương hơn thì những pha này mới bị hòa tan. Nếu pha có điện thế ion hóa âm hơn hòa tan dễ dàng và hàm lượng của nó trong hợp kim tương đối lớn thì điện thế điện cực anốt thường không đạt tới điện thế hòa tan pha dương hơn. Khi ấy các pha đương sẽ rơi xuống dưới dạng mùn. Còn những hợp kim dạng một pha là những hợp chất hóa học hay dung dịch rắn của các kim loại khác nhau sẽ hoạt động như một kim loại duy nhất khi ta phân cực anốt. VI. Sự thụ động hóa của kim loại: Một số kim loại hay hợp kim ở những điều kiện đặc biệt của môi trường (có chất oxy hóa), hay phân cực anốt thì chúng đột nhiên mất khả năng hòa tan và trở nên trơ, ta nói rằng kim loại hay hợp kim đó đã bị thụ động. Các kim loại Cr, Ni, Fe và hợp kim của chúng dễ bị thụ động. Trên đường cong phân cực có 3 khu vực: • Tại khu vực điện thế thấp, kim loại hòa tan bình thường, gọi là khu vực hoạt động • Tại điện thế Et.đ, mật độ dòng điện đột ngột giảm xuống tới giá trị rất nhỏ và kim loại đã trở nên thụ động. Ta gọi điện thế Et.đ là điện thế khởi đầu thụ động. Mật độ dòng điện ứng với Et.đ gọi là mật độ dòng tới hạn it.h. • Ở điện thế dương hơn Et.đ, điện cực bị thụ động hoàn toàn, mật độ dòng điện it.đ rất nhỏ, gọi là khu vực thụ động.
  3. 103 Trên bề mặt kim loại bị thụ động có phủ một lớp oxyt bảo vệ kim loại khỏi bị hòa xMe + yH 2 O → Me x O y + 2 yH + + 2 ye tan: Tiếp tục dịch chuyển điện thế điện cực về phía dương hơn, có thể lại làm cho mật độ dòng điện tăng lên, ta gọi hiện tượng này là sự “quá thụ động”. Điện thế mà tại đó ttốc độ quá trình tăng lên gọi là điện thế quá thụ động Eq.t.đ, lúc này kim loại bị hòa tan thành các ion kim loại có hóa trị cao hơn đồng thời có sự thoát oxy. Đôi khi điện thế chưa đạt tới giá trị điện thế quá thụ động nhưng mật độ dòng điện vẫn tăng lên do có sự phá hủy cục bộ màng thụ động hoặc đã đạt tới điện thế thoát oxy theo phản ứng: 4OH − → O2 + 2 H 2 O + 4e Các anion Cl-, Br-, I-, ... thường gây ra phá hủy màng thụ động. E(v) Thoát oxy: 4OH − → O2 + 2 H 2 O + 4e Khu vực quá thụ động Eq.t.đ Phá hủy cục bộ Khu vực thụ động xMe + yH 2 O → Me x O y + 2 yH + + 2 ye Et.đ Khu vực hoạt động Me → Me Z + + Ze logit.đ logit.h logi Hình 4.6. Đường cong phân cực anốt khi kim loại bị thụ động VIII. Động học phản ứng thoát oxy: Phản ứng thoát oxy là một phản ứng anốt phức tạp, bao gồm nhiều giai đoạn nối tiếp nhau: • Trong môi trường axit: 4( H 2 O → OH hp + H + + e) 2(2OH hp → H 2 O + Ohp ) 2Ohp → O2 −−−−−−−−−−−−−−−−− 2 H 2 O → O 2 + 4 H + + 4e • Trong môi trường kiềm:
  4. 104 4(OH − → OH hp + e) 2(2OH hp → H 2 O + Ohp ) 2Ohp → O2 −−−−−−−−−−−−−−−−− 4OH − → O2 + 2 H 2 O + 4e Hiện nay có nhiều ý kiến khác nhau về cơ chế của phản ứng thoát oxy vì: - Phản ứng thoát oxy có nhiều phản ứng phụ. - Khó đo chính xác điện thế thuận nghịch tiêu chuẩn của điện cực oxy. - Trạng thái bề mặt điện cực thay đổi theo thời gian, chọn anốt ổn định trong điều kiện thoát oxy rất khó khăn. Thật vậy, muốn cho oxy thaót ra từ dung dịch axit có aH+ = 1 thì điện thế điện cực phải dương hơn +1.23V ( ϕ O2 / H 2O = +1.23V ). Nhưng phần lớn các kim loại đều bị hòa tan trước khi đạt 0 tới điện thế đó. Vì vậy, muốn nghiên cứu quá trình thoát oxy trong môi trường axit phải dùng kim loại nhóm Pt, Au và một số kim loại quí khác. Trong dung dịch kiềm, điện thế thoát oxy âm hơn ( ϕ O / OH − = +0.41V khi OH- = 1) 0 2 nên có thể dùng kim loại nhóm Fe, Cd và một số kim loại khác làm anốt. Oxy thoát ra ít nhiều bị oxy hóa. Quá thế oxy tăng lên từ từ theo thời gian (nhóm Fe, Pt) hoặc nhảy vọt (Pb, Cu), do đó ta phải lấy giá trị ổn định của nó. Trong khoảng mật độ dòng trung bình, quá thế oxy trong dung dịch kiềm tăng theo dãy: Co, Fe, Cu, Ni, Pb, Au, Pt. Khi trong dung dịch có các cation lạ thì quá thế oxy cũng tăng lên. Quá thế oxy phụ thuộc vào bản chất của lớp oxyt tạo thành trên bề mặt điện cực.
  5. 106 Chương 5: MỘT SỐ QUÁ TRÌNH ĐIỆN CỰC ĐẶC BIỆT I. Xúc tác điện hóa: 1/ Khái niệm về xúc tác điện hóa: Nhiều phản ứng điện hóa chỉ xảy ra với tốc độ đáng kể khi quá thế η rất lớn (nghĩa là ở xa điện thế cân bằng). Kỹ thuật xúc tác điện hóa cho phép tiến hành phản ứng với tốc độ lớn ngay tại quá thế rất nhỏ, hay nói cách khác là ở lân cận điện thế điện cực can bằng. - Những chất xúc tác điện hóa có thể là là kim loại điện cực, các chất bị hấp phụ trên điện cực, hoặc các chất hòa tan trong dung dịch. - Để so sánh hiệu quả của các chất xúc tác, người ta thường so sánh tốc độ phản ứng trên các chất xúc tác khác nhau. Ví dụ: nếu trên chất xúc tác thứ nhất ta có tốc độ phản ứng là: F − (1−α1 ) n1η1 i1 = i0,1e (5.1) RT và trên chất xúc tác thứ hai là: F − (1−α 2 ) n2η 2 i 2 = i0 , 2 e (5.2) RT α 1 = α 2 ; n1 = n2 ;η1 = η 2 ta có: Nếu: i1 i0,1 = (5.3) i 2 i0 , 2 Như vậy, thực chất so sánh hai chất xúc tác là so sánh dòng điện trao đổi i0 của phản ứng điện cực khi có mặt của chất xúc tác đó. 2/ Một số ví dụ về xúc tác điện hóa: 2.1. Chất xúc tác là các phần tử hòa tan trong dung dịch: Ví dụ Br- làm chất xúc tác cho phản ứng propylen: Br − + H 2 O − 2e → HOBr + H + HOBr + CH 3 − CH = CH 2 → CH 3 − CH − CH 2 OH Br CH3 - CH - CH2 + OH → - CH3 - CH - CH2 + H2O + Br- OH Br O 2.2. Xúc tác là điện cực: Ở đây ta xét phản ứng thoát hydro trong các môi trường khác nhau: • Môi trường axit: 2 H + + 2e → H 2 • Môi trường kiềm: 2 H 2 O + 2e → H 2 + 2OH − Như đã biết các phản ứng xảy ra qua nhiều giai đoạn, trong đó có một giai đoạn đòng vai trò quan trọng: 2 H + + e → H happhu H 2 O + e → H happhu + OH − hoặc
  6. 107 Bằng kỹ thuật quang phổ in-situ và các phương pháp khác, người ta đã tìm thấy Hhấpphụ trên một số kim loại như Pt (điện cực so sánh). Ta có đường Vôn-Ampe vòng của điện cực Pt trong dung dịch H2SO4 2.3 M ở 25oC, tốc độ quét 0.5 V/s (Hình 5.1) như sau: ia(mA/cm2) A1 1.46 - A2 0.73 - A3 +ϕ(V) 0.00 0.2 0.6 1.0 1.4 -0.73 - C2 -1.46 - C1 C3 ic Hình 5.1. Đường Vôn-Ampe vòng của điện cực Pt trong dung dịch H2SO4 2.3 M ở 25oC, tốc độ quét 0.5 V/s H 2 → 2 H + + 2e Pic A1 ứng với phản ứng: H happhu → H + + e Pic A2 ứng với phản ứng: H 2 O → O2 + 4 H + + 4e Pic A3 ứng với phản ứng: H + + e → H happhu Pic C2 ứng với phản ứng: 2 H happhu → H 2 Pic C1 ứng với phản ứng: Còn Pic C3 ứng với sự khủ oxyt platin Phản ứng tạo thành Hhấpphu xảy ra dễ hơn phản ứng thoát khí hydro. Sự tồn tại Hhấpphu làm xuất hiện các cơ chế sau: • Cơ chế A: H + + e + M → M − H happhu (1) 2M − H happhu → 2M + H 2 (2)
  7. 108 • Cơ chế B: H + + e + M → M − H happhu (1’) M − H happhu + H + + e → M + H 2 (2’) 2.3. Cơ chế xúc tác điện hóa của phản ứng thoát hydro: 2.3.1. Sự thoát hydro theo cơ chế A, B trong đó giai đoạn 1 hoặc 1’ khống chế tốc độ phản ứng. Khi ấy: → → V 1 = k (1) C H + (1 − θ ) (5.4) trong đó θ : độ phủ bề mặt của Hhấpthụ vì giai đoạn 1 là chậm nên hydro hấp phụ không thể có giá trị θ cao và 1- θ ≈ 1. → → V 1 = k (1) C H + ⎡ − (1 − α 1 ) Fϕ ⎤ → → − i = F k (1) C H + = F k (11) C H + exp ⎢ và ⎥ RT ⎣ ⎦ trong đó: → k (11) : giá tri của k1 tại ϕ = 0 (1-α1): hệ số chuyển điện tích của quá trình catốt trong phản ứng 1. ⎡ (1 − α 1 ) Fϕ ⎤ → log − i = log F k (11) + log C H + − ⎢ (5.5) ⎥ ⎣ 2.303RT ⎦ khi α1=0.5thì độ dốc Tafel bằng: ∂ log − i ∂ log ϕ = (120mV ) −1 hay = 120mV ∂ϕ ∂ log − i 2.3.2. Sự thoát hydro theo cơ chế A, giai đoạn 2 là chậm. → − i = 2 F k ( 2) θ 2 (5.6) → k ( 2) : hằng số tốc độ của phản ứng hóa học, không phụ thuộc vào điện thế. ∂θ Khi quá trình ổn định thì θ coi như không đổi và = 0 hoặc ta có: ∂t → ← → V 1 = V 1+V 2 (5.7) → → → ← nếu V 2
  8. 109 sau khi biến đổi ta được: Fϕ K 1C H + exp(− ) RT θ= (5.9) Fϕ 1 + K 1C H + exp(− ) RT trong đó: → k 11 K1 = ở gần điện thế cân bằng. ← k 11 Fϕ K 1C H + exp(− ) > V 1 và V 1 = V 3 thì: ⎡ (1 − α 3 ) Fϕ ⎤ ⎡ − (1 − α 1 ) Fϕ ⎤ → → C H + (1 − θ ) = k ( 31) exp ⎢− ⎥θ k (11) exp ⎢ ⎥ RT RT ⎣ ⎦ ⎣ ⎦
  9. 110 Nếu α 1 = α 3 thì θ không phụ thuộc vào điện thế và: (1 − α 3 ) Fϕ → − i = 2 F k 31 KC H + exp(− ) RT → k 11 =θ K= trong đó: → → k 31 + k 1 (1 − α 3 ) Fϕ → log − i = log(2 F k 31 K ) + lohC H + − (5.14) 2.303RT khi α3=0.5thì độ dốc Tafel bằng (120 mV)-1.
  10. Đề cương chi tiết Môn học: ĐIỆN HÓA LÝ THUYẾT Lý thuyết: 30 tiết Thí nghiệm: 15 tiết Người soạn: ThS. Lê Ngọc Trung I. Mục đích: Môn học này nhằm cung cung cấp cấp cho sinh viên năm thứ 4 ngành công nghệ điện hóa và ăn mòn bảo vệ kim loại kiến thức cơ bản để đi sâu tìm hiểu các môn học chuyên ngành. II. Nội dung: Chương 1: Lớp điện tích kép Chương 2: Động học các quá trình điện cực Chương 3: Các phương pháp nghiên cứu động học quá trình điện cực Chương 4: Động học các quá trình điện cực thường gặp Chương 5: Một số các quá trình điện cực đặc biệt. III. Tài liệu tham khảo: 1/ Trương Ngọc Liên; “Lý thuyết điện hóa”; ĐHBK Hà Nội, 1982. 2/ Trương Ngọc Liên; “Lý thuyết điện hóa”; NXB KH&KT, 2000. 3/Christopher M.A Brett; “Electrochemistry. Principles, methods and applications”; Oxford University Press, 1994. 4/ H.R Thirsk, J.A. Harrison; “ A guide to study of electrode kinetics”; Academic Press. London and New York, 1972.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2