CÔNG TRÌNH NGHIÊN CỨU KHOA HỌC<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
KHẢO SÁT NHẬN THỨC CỦA BỆNH NHÂN VÀ NGƯỜI<br />
CHĂM SÓC BỆNH NHÂN VỀ BỆNH TÂM THẦN PHÂN LIỆT<br />
TẠI BỆNH VIỆN QUÂN Y 175<br />
<br />
Đặng Trần Khang1, Trần Thị Khánh1, Lê Thị Hằng1<br />
<br />
<br />
TÓM TẮT<br />
Mục tiêu: Phát hiện những sai lầm trong nhận thức của bệnh nhân tâm thần<br />
phân liệt và người chăm sóc về bệnh tâm thần phân liệt, từ đó có cách tiếp cận và tư<br />
vấn chính xác, khắc phục hiệu quả những hạn chế trong nhận thức của họ về căn bệnh<br />
này góp phần nâng cao chất lượng công tác điều trị và quản lý các bệnh nhân tâm thần<br />
phân liệt.<br />
Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Khảo sát 68 bệnh nhân tâm thần phân<br />
liệt và 52 người chăm sóc các bệnh nhân nói trên bằng phương pháp nghiên cứu mô tả<br />
cắt ngang.<br />
Kết quả: Sự hiểu biết về bệnh tâm thần phân liệt của chính bệnh nhân và người<br />
chăm sóc còn hạn chế. Các đối tượng này nhận thức sai về nguyên nhân, triệu chứng,<br />
cách thức điều trị quản lý bệnh nhân bệnh tâm thần phân liệt. Tuy nhiên người chăm sóc<br />
hiểu biết tốt hơn các bệnh nhân bệnh tâm thần phân liệt, thời gian mang bệnh của bệnh<br />
nhân càng dài thì sự hiểu biết của người chăm sóc ngày càng cải thiện hơn.<br />
INVESTIGATE THE AWARENESS OF PATIENTS WITH<br />
SCHIZOPHRENIA AND THEIR CAREGIVERS IN SCHIZOPHRENIA IN<br />
MILITARY HOSPITAL 175<br />
ABSTRACT <br />
Object: The purpose of this study was to explore the misunderstandings of the<br />
<br />
1<br />
Bệnh viện Quân y 175<br />
Người phản hồi (Corresponding): Đặng trần Khang (bskhangbv175@gmail.com)<br />
Ngày nhận bài: 10/03/2018, ngày phản biện: 24/03/2018<br />
Ngày bài báo được đăng: 30/6/2018<br />
<br />
<br />
<br />
21<br />
TẠP CHÍ Y DƯỢC THỰC HÀNH 175 - SỐ 14 - 6/2018<br />
<br />
patients with schizophrenia and their caregivers in schizophrenia, in order to have<br />
exactly methods in approaching and giving advices to them, to help them overcome<br />
sucessfully about their misunderstandings toward this illness. This will take part in<br />
enhancing the result of treament and management schizophrenic patients.<br />
Subjects and research method: The study is a descriptive cross-sectional<br />
method, which based on 68 patients who diagnosed of schizophrenia and 52 caregivers.<br />
Results: The awareness about schizophrenia of the patients and their caregivers<br />
is still limited. They have wrong cognition toward the etiology, symptoms, methods for<br />
treatment and manegement schizophrenic patients. However, eventualy the caregivers<br />
would have a better awareness about schizophrenic than the patients; the longer they are<br />
taking care of the patient, the better the awareness the direct caregivers is going to have.<br />
Keyword: Schizophrenia<br />
ĐẶT VẤN ĐỀ nếu bệnh nhân và thân người chăm sóc có<br />
Tâm thần phân liệt là một bệnh nhận thức tốt về căn bệnh này, có sự hợp<br />
tâm thần nặng, phổ biến căn nguyên chưa tác chặt chẽ của họ với thầy thuốc tâm<br />
rõ, bệnh có tính chất tiến triển với những thần thì hiệu quả điều trị bệnh sẽ được cải<br />
rối loạn đặc trưng về tư duy, tri giác và thiện rõ rệt.<br />
cảm xúc, dẫn đến những rối loạn cơ bản Điều tra nhận thức của bệnh nhân<br />
về tâm lý và nhân cách theo kiểu phân liệt, và người chăm sóc bệnh nhân về bệnh<br />
nghĩa là mất dần tính hài hòa thống nhất tâm thần phân liệt giúp chúng ta biết được<br />
gây ra chia cắt trong các mặt hoạt động những sai lầm trong nhận thức của các đối<br />
tâm thần[3]. Triệu chứng lâm sàng của tượng trên về bệnh tâm thần phân liệt, từ<br />
bệnh có thể thay đổi theo thời gian và trên đó có cách tiếp cận và tư vấn chính xác,<br />
các bệnh nhân khác nhau nhưng tác động khắc phục hiệu quả những hạn chế trong<br />
của bệnh luôn nghiêm trọng và thường là nhận thức của họ về căn bệnh này, nâng<br />
kéo dài[5]. Việc điều trị tâm thần phân liệt cao chất lượng công tác điều trị và quản<br />
vẫn còn gặp khá nhiều khó khăn do bệnh lý các bệnh nhân tâm thần phân liệt. Vì<br />
nhân và người chăm sóc hay bỏ thuốc vậy chúng tôi tiến hành nghiên cứu này<br />
điều trị củng cố. Vấn đề này chủ yếu là nhằm mục tiêu:<br />
do sự hiểu biết rất hạn chế của bệnh nhân Khảo sát nhận thức của bệnh nhân<br />
và người chăm sóc về bệnh tâm thần phân và người chăm sóc bệnh nhân về nguyên<br />
liệt, mỗi khi bệnh tạm ổn định thì các đối nhân, triệu chứng và quá trình theo dõi,<br />
tượng trên thường cho rằng bệnh đã khỏi, điều trị bệnh tâm thần phân liệt.<br />
không cần điều trị củng cố nữa. Tuy nhiên<br />
<br />
22<br />
CÔNG TRÌNH NGHIÊN CỨU KHOA HỌC<br />
<br />
Tìm hiểu mối tương quan giữa 1.2. Tiêu chuẩn loại trừ<br />
thời gian mang bệnh của bệnh nhân với - Các bệnh nhân bị tâm thần phân<br />
mức độ nhận thức về bệnh tâm thần phân liệt, người chăm sóc có sa sút trí tuệ<br />
liệt của các nhóm đối tượng nghiên cứu<br />
- Các bệnh nhân đang có rối loạn<br />
ĐỐI TƯỢNG VÀ PHƯƠNG PHÁP nhận thức do tác dụng của thuốc an thần..<br />
NGHIÊN CỨU<br />
2. Phương pháp nghiên cứu<br />
1. Đối tượng nghiên cứu<br />
2.1. Thiết kế nghiên cứu<br />
Đối tượng nghiên cứu bao gồm<br />
Chúng tôi sử dụng phương pháp<br />
bệnh nhân bị tâm thần phân liệt, đang điều<br />
cắt ngang, mô tả từng trường hợp cụ thể.<br />
trị nội trú tại khoa Tâm thần-Bệnh viện<br />
2.2. Các biến số, chỉ số nghiên cứu<br />
Quân y 175- Bộ Quốc Phòng và người<br />
chăm sóc trực tiếp của các bệnh nhân Khảo sát nhận thức về nguyên<br />
này. Chúng tôi chia đối tượng nghiên nhân của bệnh tâm thần phân liệt<br />
cứu thành 2 nhóm: nhóm bệnh nhân với Khảo sát nhận thức về triệu chứng<br />
68 bệnh nhân tâm thần phân liệt; nhóm của bệnh tâm thần phân liệt<br />
người chăm sóc trực tiếp bệnh nhân, bao<br />
Khảo sát nhận thức về điều trị,<br />
gồm 52 người (là vợ, chồng, bố, mẹ và<br />
quản lý bệnh tâm thần phân liệt.<br />
con,... của các bệnh nhân trên).<br />
2.3. Công cụ thu thập thông tin<br />
1.1. Tiêu chuẩn chọn bệnh nhân<br />
nghiên cứu Bệnh án điều trị của bệnh nhân.<br />
Bệnh nhân tâm thần phân liệt Phiếu thu thập thông tin qua<br />
phỏng vấn của bệnh nhân và người<br />
Đủ tiêu chuẩn chẩn đoán Tâm<br />
chăm sóc.<br />
thần phân liệt theo tiêu chuẩn chẩn đoán<br />
của ICD-10[4] 2.4. Xử lý và phân tích số liệu<br />
<br />
Khả năng nhận thức của bệnh Mã hóa dữ liệu thu thập được,<br />
nhân tương đối tốt, không có rối loạn nhập số liệu vào phần mềm Epi-info 7.0.<br />
ý thức Các số liệu được tính theo tỷ lệ phần<br />
trăm các triệu chứng lâm sàng. So<br />
Thân nhân của bệnh nhân tâm<br />
sánh giữa hai tỷ lệ, số liệu bằng test T-<br />
thần phân liệt<br />
student, test χ2, giá trị p được tính để<br />
Là người trực tiếp nuôi dưỡng, xác định sự khác biệt; phân tích tương<br />
chăm sóc bệnh nhân quan hồi quy đơn biến.<br />
Năng lực nhận thức bình thường<br />
<br />
23<br />
TẠP CHÍ Y DƯỢC THỰC HÀNH 175 - SỐ 14 - 6/2018<br />
<br />
KẾT QUẢ VÀ BÀN LUẬN<br />
1. Đặc điểm chung của đối tượng nghiên cứu<br />
Bảng 3.1. Phân nhóm đối tượng nghiên cứu theo tuổi<br />
Đối tượng Bệnh nhân Người chăm sóc bệnh nhân<br />
<br />
Nhóm tuổi n Tỷ lệ % n Tỷ lệ %<br />
<br />
≤20 3 4,41 1 1,92<br />
21-30 24 35,29 4 7,69<br />
<br />
31-40 23 33,82 8 15,38<br />
<br />
41-50 11 16,18 8 15,38<br />
≥51 7 10,29 31 59,62<br />
<br />
Bảng 3.1 cho thấy nhóm tuổi bệnh nhân chiếm tỷ lệ cao nhất là 21-30 và 31-40<br />
tuổi. Người chăm sóc bệnh nhân từ 51 tuổi trở lên chiếm tỷ lệ cao nhất; nhóm dưới từ 20<br />
tuổi trở xuống chiếm tỷ lệ thấp nhất. Kết quả này phù hợp với ý kiến của tác giả Lê Ngọc<br />
Hà (2014)[1], Bùi Quang Huy (2009) khi cho rằng hầu hết các bệnh nhân tâm thần phân<br />
liệt nhập viện là đang ở độ tuổi lao động.<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
Biểu đồ 3.1. Thời gian mang bệnh của nhóm bệnh nhân nghiên cứu<br />
<br />
Biểu đồ 3.1 cho thấy: trong số bệnh nhân nghiên cứu, nhóm bệnh nhân TTPL<br />
có thời gian mang bệnh trên 5 năm chiếm tỷ lệ cao nhất (38,24%). Nhóm bệnh nhân có<br />
thời gian mang bệnh 3-5 năm chiếm tỷ lệ ít nhất (17,65%)<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
24<br />
CÔNG TRÌNH NGHIÊN CỨU KHOA HỌC<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
Biểu đồ 3.2. Mối quan hệ của người chăm sóc với bệnh nhân tâm thần phân liệt<br />
<br />
Biểu đồ 3.2 cho thấy: Trong số người chăm sóc được nghiên cứu, các đối tượng<br />
là bố, mẹ bệnh nhân chiếm tỷ lệ cao nhất (54%). Tỷ lệ người chăm sóc là vợ, chị, em gái<br />
chiếm tỷ lệ thấp. Điều này theo chúng tôi là phù hợp vì chăm sóc các bệnh nhân TTPL<br />
là một công việc khá vất vả; bố, mẹ bệnh nhân chính là những người nuôi dưỡng trực<br />
tiếp nên họ chiếm tỷ lệ cao hơn.<br />
3.2. Khảo sát nhận thức về nguyên nhân bệnh tâm thần phân liệt<br />
Bảng 3.2. Nhận thức về nguyên nhân bệnh tâm thần phân liệt<br />
Đối tượng Người chăm sóc bệnh<br />
Bệnh nhân<br />
nghiên cứu nhân<br />
n=68 Tỷ lệ % n=52 Tỷ lệ % p<br />
Nguyên nhân<br />
Do ma quỷ 11 16,18 4 7,69<br />
Do sang chấn tâm lý 40 58,82 28 53,85<br />
Do sử dụng ma túy 2 2,94 2 3,85 >0,05<br />
Do mồ mả tổ tiên 6 8,82 2 3,85<br />
Do bố, mẹ nhiễm dioxin 2 2,94 3 5,77<br />
Do rối loạn chức năng não 17 25 20 38,46<br />
<br />
Bảng 3.2 cho thấy có 25% bệnh nhân và 38,46% người chăm sóc bệnh nhân<br />
nhận thức đúng rằng tâm thần phân liệt là do rối loạn chức năng não gây ra. Đa số bệnh<br />
nhân và người chăm sóc nhận thức sai rằng tâm thần phân liệt là do chấn thương tâm<br />
lý hoặc do ma quỷ hoặc do vấn đề mồ mả tổ tiên gây ra. Nhận thức của 2 nhóm nghiên<br />
cứu về vấn đề này không có sự khác biệt (p>0,05). Đây là một lý do khiến cho nhiều gia<br />
<br />
25<br />
TẠP CHÍ Y DƯỢC THỰC HÀNH 175 - SỐ 14 - 6/2018<br />
<br />
đình họ chưa tin ngay và những lời khuyên của thầy thuốc, họ thường đưa bệnh nhân<br />
tìm gặp thầy cúng.<br />
Bảng 3.3. Nhận thức về loại bệnh tâm thần phân liệt<br />
Đối tượng Người chăm sóc bệnh<br />
Bệnh nhân<br />
nhân<br />
Loại bệnh n=68 Tỷ lệ % n=52 Tỷ lệ % p<br />
Bệnh thần kinh 29 42,65 25 48,08<br />
Bệnh tâm thần 38 55,88 31 59,62 >0,05<br />
Bệnh nội khoa khác 7 10,29 1 1,92<br />
<br />
Số người nhận thức đúng bệnh bệnh thần kinh hoặc bệnh nội khoa khác.<br />
tâm thần phân liệt là bệnh tâm thần chỉ Điều này phản ánh trình độ dân trí còn<br />
chiếm 55,88% (bệnh nhân) và 59,62% thấp, đôi khi do họ không muốn mang<br />
(người chăm sóc). Một tỷ lệ khá cao bệnh tiếng gia đình mình có người mắc bệnh<br />
nhân và người chăm sóc bệnh nhân nhận tâm thần nên họ gọi là bệnh thần kinh để<br />
thức sai rằng bệnh tâm thần phân liệt là bớt mang tiếng hơn.<br />
Bảng 3.4. Nhận thức về khả năng lây nhiễm bệnh tâm thần phân liệt<br />
Đối tượng Bệnh nhân Người chăm sóc<br />
p<br />
Bệnh tâm n (68) Tỷ lệ % n (52) Tỷ lệ %<br />
thần phân liệt<br />
Không lây lan cho người xung quanh 62 91,18 46 88,46 >0.05<br />
Khó lây lan cho người xung quanh 5 7,35 6 11,54<br />
Dễ lây lan cho người xung quanh 1 1,47 0 0<br />
<br />
Kết quả bảng 3.4 cho thấy hầu hết Có 1,47% bệnh nhân cho rằng bệnh dễ<br />
cả bệnh nhân (91,18%) và người chăm lây lan cho người xung quanh Nhận định<br />
sóc (88,46%) đều có nhận thức đúng: sai lầm này có thể dẫn đến hậu quả là gia<br />
Bệnh TTPL không lây lan cho người xung đình, xã hội luôn lảng tránh, kỳ thị khi<br />
quanh. Có một tỷ lệ nhỏ nhận thức sai tiếp xúc với người bệnh, đôi khi họ đi đến<br />
lầm, họ cho rằng bệnh TTPL có khả năng quyết định nhốt bệnh nhân trong phòng<br />
lây lan cho người xung quanh 11,54% riêng.<br />
(người chăm sóc) và 7,35% (bệnh nhân).<br />
<br />
<br />
<br />
26<br />
CÔNG TRÌNH NGHIÊN CỨU KHOA HỌC<br />
<br />
3.3. Triệu chứng của bệnh tâm thần phân liệt<br />
Bảng 3.5. Nhận thức về triệu chứng khởi phát bệnh tâm thần phân liệt<br />
Đối tượng Bệnh nhân Người chăm sóc bệnh nhân<br />
<br />
TC khởi đầu bệnh Ttpl n (68) Tỷ lệ % n (52) Tỷ lệ % p<br />
Sợ hãi vô cớ 28 41,18 23 44,23<br />
Mất ngủ 52 76,47 42 80,77<br />
>0,05<br />
Vui vẻ quá mức 8 11,76 5 9,62<br />
Chán ăn 11 16,18 10 19,23<br />
<br />
Các triệu chứng khởi phát được xét của Bùi Quang Huy (2010) khi cho<br />
2 nhóm nghiên cứu ghi nhận không có sự rằng mất ngủ là triệu chứng rất hay gặp<br />
khác biệt (p>0,05), đa số họ nhận định và có thể là lý do khiến bệnh nhân phải đi<br />
mất ngủ là triệu chứng khởi đầu thường khám bệnh. Bệnh nhân thường khó vào<br />
gặp (76,47% bệnh nhân và 80,77% người giấc ngủ và ngủ không sâu giấc[2].<br />
chăm sóc). Kết quả này phù hợp với nhận<br />
Bảng 3.6. Triệu chứng giai đoạn toàn phát bệnh tâm thần phân liệt<br />
Đối tượng Bệnh nhân Người chăm sóc bệnh nhân<br />
TC giai n (68) Tỷ lệ % n (52) Tỷ lệ % p<br />
đoạn toàn phát<br />
Tiếng người nói chuyện trong đầu 31 45,59 32 61,54<br />
Đập phá đồ đạc 16 23,53 11 21,15<br />
Mất ngủ 27 39,71 36 69,23