intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Tính toán đường dây neo có kể đến vật cản

Chia sẻ: ViConanDoyle2711 ViConanDoyle2711 | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:6

40
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Hệ thống dây neo được sử dụng rộng rãi để neo đậu các công trình nổi. Bài viết này trình bày kết quả tính toán tĩnh lực học đường dây neo có kể đến vật cản và so sánh với trường hợp dây neo không có vật cản. Kết quả cho thấy sử dụng vật cản có thể hạn chế đáng kể sự dịch chuyển của công trình nổi và tiết kiệm dây neo.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Tính toán đường dây neo có kể đến vật cản

TÍNH TOÁN ĐƯỜNG DÂY NEO CÓ KỂ ĐẾN VẬT CẢN<br /> <br /> TS. Nguyễn Quốc Hoà<br /> Viện Xây dựng Công trình biển-Đại học Xây dựng<br /> <br /> Tóm tắt:<br /> Hệ thống dây neo được sử dụng rộng rãi để neo đậu các công trình nổi. Bài báo<br /> này trình bày kết quả tính toán tĩnh lực học đường dây neo có kể đến vật cản và so<br /> sánh với trường hợp dây neo không có vật cản. Kết quả cho thấy sử dụng vật cản có<br /> thể hạn chế đáng kể sự dịch chuyển của công trình nổi và tiết kiệm dây neo.<br /> <br /> 1. ĐẶT VẤN ĐỀ<br /> Hệ thống dây neo được sử dụng rộng rãi để neo đậu các công trình nổi. Chiều dài<br /> dây neo được lựa chọn từ điều kiện chịu lực đảm bảo cho công trình nổi ổn định vị trí<br /> trong quá trình neo đậu. Trong những trường hợp cần khống chế phạm vi dịch chuyển<br /> của công trình nổi, người ta bố trí các vật nặng gắn kết với dây neo (sau này gọi là vật<br /> cản) để giảm tác dụng của lực môi trường truyền qua công trình nổi và dây neo xuống<br /> neo đặt dưới đáy biển. Giải pháp này cho phép giảm chiều dài dây neo, tiết kiệm các<br /> chi phí xây dựng.<br /> Nội dung dưới đây sẽ trình bày kết quả tính toán tĩnh lực học đường dây neo có kể<br /> đến vật cản và so sánh với trường hợp dây neo không có vật cản.<br /> <br /> 2. CÁC BÀI TOÁN VỀ DÂY NEO<br /> Trong tính toán thiết kế hệ thống neo bài toán tĩnh lực học đường dây neo là bài<br /> toán cơ bản cần được xem xét trước hết. Dưới đây sẽ trình bày lý thuyết tính toán dây<br /> neo không có vật cản và bài toán dây neo có vật cản. Sau đó các tính toán số sẽ cho<br /> phép so sánh hai trường hợp đã nêu.<br /> <br /> 2.1 Bài toán dây neo không có vật cản<br /> <br /> Bài toán tĩnh lực học đường dây neo được xét với các giả thiết sau:<br /> - Bỏ qua lực tác động trực tiếp của các yếu tố môi trường biển (sóng, dòng<br /> chảy) lên dây neo. Dây neo làm nhiệm vụ truyền tác động của các yếu tố môi trường<br /> biển lên công trình nổi xuống neo đặt ở đáy biển.<br /> - Bỏ qua biến dạng đàn hồi của dây neo khi chịu lực<br /> Các giả thiết trên tương đương với việc coi lực ngang tác dụng lên mọi điểm trên<br /> chiều dài dây neo là như nhau.<br /> Xét bài toán cân bằng tĩnh của đường dây neo đơn cho trên hình 1 với các thông số<br /> sau: d - độ sâu nước; dây neo L AC có trọng lượng trong nước trên chiều dài đơn vị q<br /> với đoạn treo trong nước chiều dài L BC , đoạn nằm trên nền đáy biển có chiều dài<br /> L AB . Góc giữa đường tiếp tuyến với dây neo và mặt phẳng nằm ngang tại điểm B là<br /> θB = 0 . Tại điểm A dây neo được nối với neo cố định ở đáy biển, tại điểm C dây neo<br /> được nối với công trình nổi hoặc phao dùng để neo công trình nổi. H - lực căng ngang<br /> 1<br /> ban đầu giữ công trình nổi ở vị trí cân bằng tĩnh. Chiều dài L AB được gọi là độ dài dự<br /> trữ thường được chọn sao cho khi vật thể nổi dịch chuyển sang ngang dưới tác dụng<br /> của lực môi trường, điểm B dịch chuyển đến vị trí điểm A sao cho θ A = 0 .<br /> Ở trạng thái cân bằng tĩnh, chiều dài đoạn dây neo L BC được xác định theo công<br /> thức sau:<br /> <br /> 2H z2 z1 vc Tc<br /> L BC = L min = d +1 (1) C C1 C2<br /> qd H H1 H2<br /> Và khoảng cách x c được xác định<br /> theo công thức: z c2 d z<br /> <br /> H q s<br /> x c = D + Arsh( L BC ) (2) H A<br /> q H z a2 B θb =0<br /> x, x1<br /> x2<br /> Gọi lực môi trường tác dụng bổ sung o θo =0<br /> xa2<br /> D<br /> xc<br /> theo phương ngang là R: xc1<br /> xc2<br /> R = H1 − H (3)<br /> Lực căng trong dây neo tại điểm C: Hình 1<br /> Tc = H + qd (4)<br /> <br /> Dưới tác dụng của R vật thể nổi dịch chuyển theo phương ngang và điểm C dịch<br /> chuyển tới điểm C1 , điểm B dịch chuyển tới điểm A và θ A = 0 .<br /> Khoảng cách x c1 được xác định theo công thức sau:<br /> H1  q <br /> x c1 = Arsh L AC  (5)<br /> q  H1 <br /> L AC = D + L BC (6)<br /> Độ dịch chuyển ngang của điểm C sẽ là:<br /> H  q  H q <br /> CC1 = 1 Arsh L AC  − D − Arsh L BC  (7)<br /> q  H1  q H <br /> Giả sử dưới tác dụng của lực ngang H 2 > H điểm C dịch chuyển ngang đến vị trí<br /> mới C 2 với CC 2 > CC 1 và chiều dài dây neo L OC 2 = L1 (hình 2). Khi đó, tại điểm A<br /> sẽ xuất hiện lực nhổ neo theo phương đứng VA và θ A ≠ 0 .<br /> Các thông số của đường dây neo trong trường hợp này sẽ là:<br /> L OA = L1 − L AC (8)<br /> Xét đoạn dây L OA có:<br /> q L2<br /> H 2 = [ OA − z a 2 ] (9)<br /> 2 z a2<br /> Đối với đoạn dây L OC 2 cũng có:<br /> q L21<br /> H2 = [ − z c2 ] (10)<br /> 2 z c2<br /> trong đó: z c2 = d + z a 2 (11)<br /> 2<br /> Với giả thiết lực căng ngang tại mọi điểm trên đường dây neo, từ các biểu thức<br /> (10) và (11) nhận được:<br /> L2OA L21<br /> − z a2 = − (d + z a 2 ) (12)<br /> za2 d + za2<br /> L21 ( L1 − L 0 ) 2<br /> Suy ra: − = d. (13)<br /> d + z B1 z B1<br /> Giải phương trình bậc hai (13) xác định được z a 2 và z c 2 = z a 2 + d .<br /> Tiếp theo, thay giá trị z a 2 vào công thức (9) để xác định lực căng ngang H 2 .<br /> Khoảng cách x a 2 được xác định theo công thức sau:<br /> H q H q<br /> x a 2 = 2 Arsh( L OA ) = 2 Arsh[ (L1 − L AC )] (14)<br /> q H2 q H2<br /> Hoành độ của điểm C 2 :<br /> H q<br /> x c 2 = 2 Arch( z c 2 + 1) − x a 2 (15)<br /> q H2<br /> Độ dịch chuyển của điểm C đến điểm C 2 :<br /> CC 2 = x c2 − x c (16)<br /> Lực nhổ neo tại điểm A theo phương đứng sẽ là:<br /> VA = q ⋅ L OA (17)<br /> Lực căng trong dây neo:<br /> Tc2 = Vc22 + H 22 = H 2 + q ⋅ z c 2 (18)<br /> trong đó: Vc 2 = q ⋅ L OC 2<br /> Điều kiện làm việc an toàn của dây neo:<br /> TC < [ T ] (19)<br /> trong đó [ T ] - lực căng cho phép trong dây neo, lấy theo tiêu chuẩn thiết kế [*].<br /> Lần lượt xét sự dịch chuyển ngang của điểm C sẽ xác định được lực nhổ neo,<br /> lực căng trong dây neo để xét khả năng giữ của neo và sự làm việc an toàn của dây neo<br /> và các thiết bị liên kết giữa dây neo với neo và công trình nổi.<br /> <br /> 2.2 Bài toán dây neo có vật cản<br /> <br /> Trong thực tế khi cần khống chế sự dịch chuyển ngang của điểm neo C có thể<br /> lựa chọn giải pháp tăng khả năng giữ của neo và chọn kích thước dây neo để tăng giá<br /> trị trọng lượng đơn vị trong nước q. Việc tăng khả năng giữ của neo phụ thuộc vào<br /> công nghệ chế tạo neo. Việc tăng kích thước dây neo sẽ dẫn đến tăng kinh phí đầu tư<br /> xây dựng. Để giải quyết bài toán hạn chế dịch chuyển của điểm C người ta thường bố<br /> trí các vật nặng dạng trọng lực gắn với đường dây neo (sau này sẽ gọi là vật cản) nhằm<br /> triệt tiêu bớt lực tác dụng truyền từ công trình nổi xuống neo thông qua dây neo..<br /> Xét trường hợp dây neo trên hình 2 gắn thêm vật cản có trọng lượng Ws tại<br /> điểm B và bị nâng lên khỏi mặt đất, với điều kiện biên tại điểm neo như sau:<br /> <br /> <br /> 3<br /> dz<br /> xA = 0 , zA = 0 , =0 (20)<br /> dx A<br /> Trong trường hợp này điểm B trở thành điểm gẫy, khi đó có:<br /> T (s) ⋅ cos θ(s) = H = cons tan t , (21)<br /> T (s) ⋅ sin θ(s) = F(s) (22)<br /> <br /> trong đó: 2vc Tc 2<br /> z2 z1<br /> qs s < L AB<br /> F (s ) =  (23) C<br /> qs + Ws s > L AB H<br /> vb<br /> Ws - trọng lượng vật cản trong nước: 1<br /> vb<br /> 2<br /> <br /> <br /> γ − γn d B H<br /> Ws = s W1 (24) s<br /> γs Ws<br /> A 2zb<br /> W1 - trọng lượng vật cản trong không za 2 θa =0<br /> x1<br /> x2<br /> khí; o θo =0<br /> xb<br /> γ s và γ n - tương ứng là trọng lượng riêng xb<br /> 1<br /> <br /> 2<br /> <br /> của vật liệu chế tạo vật cản và trọng lượng Hình 2<br /> riêng của nước.<br /> Đối với điểm M(x,z) nằm về phía trái điểm gắn vật cản s = L AB các công thức<br /> tính toán toạ độ và chiều dài đoạn dây neo như sau:<br /> H q<br /> z m = [ ch( x m ) − 1] (25)<br /> q To<br /> dz m q<br /> = sh( x m ) (26)<br /> dx H<br /> H q<br /> s m = sh( x m ) (27)<br /> q H<br /> Dưới tác dụng của trọng lượng Ws , tại điểm B sự thay đổi góc giữa tiếp tuyến<br /> của đường dây neo với mặt phẳng nằm ngang như sau:<br /> + −<br /> dz dz F( L+AB ) − F(L−AB ) Ws<br /> ( ) −( ) = = (28)<br /> dx b dx b H H<br /> Ở đây dấu (+) và (-) chỉ giới hạn phía tay phải và tay trái.<br /> Và đoạn dây L BC sẽ có dạng khác. Chiều dài L OB được xác định theo công thức<br /> sau:<br /> L OB = L AB + L eq (29)<br /> trong đó L eq - chiều dài tương đương của dây neo do trọng lượng của vật cản gây nên.<br /> Chú ý tới công thức (24) và (28) chiều dài L eq được tính theo công thức sau:<br /> Ws ( γ s − γ n ) W1<br /> L eq = = (30)<br /> q γs q<br /> Khoảng cách từ đáy biển đến điểm B:<br /> <br /> <br /> 4<br /> H q <br /> x b1 = Arsh L AB  (31)<br /> q H <br /> H q<br /> z b1 = [ ch( x b1 ) − 1] (32)<br /> q H<br /> Các khoảng cách:<br /> H q <br /> x b 2 = Arsh L OB  (33)<br /> q H <br /> H q<br /> z b 2 = [ ch( x b 2 ) − 1] (34)<br /> q H<br /> Toạ độ của điểm C:<br /> z c 2 = z b 2 + d − z b1 = z a 2 + d (35)<br /> 2H<br /> Chiều dài L OC = (d + z a 2 ) +1 (36)<br /> q (d + z a 2 )<br /> L BC = L OC − L OB<br /> L AC = L AB + ( L OC − L OB ) (37)<br /> Và các toạ độ:<br /> H q <br /> x OC = Arsh L OC  (38)<br /> q H <br /> x BC = x OC − x b 2 (39)<br /> x AC = x b1 + x BC (40)<br /> Lực căng trong dây neo tại điểm C:<br /> Tc2 = H + (z a 2 + d ) ⋅ q (41)<br /> <br /> 3. VÍ DỤ TÍNH TOÁN<br /> <br /> Cho dây neo đơn của hệ neo tàu như trên hình 1 với chiều dài toàn bộ dây neo<br /> L = 600 m , d = 200 m , lực căng ngang ban đầu H = 300 kN ; xích neo có trọng lượng<br /> trong nước q = 1000 N / m .<br /> Tính các thông số đường dây neo trong 2 trường hợp:<br /> 1) Dây neo không có vật cản;<br /> 2) Dây neo có gắn vật cản có trọng lượng trong nước Ws = 50 kN tại điểm B<br /> (hình 1)<br /> Kết quả tính toán cho hai trường hợp cần xét, dưới tác dụng của lực ngang bổ sung<br /> thêm R = 500 kN cùng với lực căng ngang ban đầu, cụ thể như sau:<br /> 1) Trường hợp dây neo không có vật cản:<br /> L AB = 200 m ; L BC = 400 m ; x c = 529,5m ; x c1 = 554,5m ;<br /> Dưới tác dụng bổ sung của lực ngang R, khoảng cách dịch chuyển của điểm C là:<br /> CC1 = 25m . Lực căng trong dây neo Tc = 1000 kN .<br /> 2) Trường hợp dây neo có gắn vật cản<br /> Giữ nguyên chiều dài L AB = 200 m . Dưới tác dụng của lực ngang bổ sung thêm<br /> R = 500 kN cùng với lực căng ngang ban đầu kết quả tính toán như sau:<br /> <br /> 5<br /> x c1 = 524,0 m ; chiều dài đoạn xích L BC = 372,3m ; lực căng trong dây neo tại<br /> điểm C là Tc = 1013,5 kN .<br /> <br /> 4. KẾT LUẬN<br /> <br /> Kết quả tính toán của hai trường hợp trên cho thấy, khi sử dụng vật cản gắn với<br /> đường dây neo có thể giảm đáng kể chiều dài xích (ở ví dụ này là 27,7m, ~4,6% số<br /> mét chiều dài dây neo), và lực căng trong dây neo ở điểm liên kết giữa dây neo và<br /> phao neo hoặc công trình nổi tăng cũng không đáng kể (ở ví dụ này là 13,5 kN,<br /> ~1,35%).<br /> Giải pháp này có thể sử dụng hiệu quả trong tính toán thiết kế hệ thống neo tàu ở<br /> các vịnh, ven biển khi không có điều kiện xây dựng các cảng kiên cố.<br /> Trong tính toán thiết kế cần kể đến sự ma sát giữa vật cản và đất nền nhất là khi sử<br /> dụng vật cản có trọng lượng lớn.<br /> <br /> <br /> TÀI LIỆU THAM KHẢO<br /> <br /> [1] Minoo H. Patel - Dynamics of Offshore Structures, Butterworth & Co. Ltd. 1989<br /> [2] O.M. Faltinsen - Sea Load on Ships and Offshore Structures, Cambridge<br /> University Press 1990<br /> [3] Naval Facilities Engineering Command - Fleet Moorings, Basic Criteria and<br /> Planning Guidelines, Design Manual 26.5, June 1985<br /> <br /> <br /> <br /> <br /> 6<br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2