intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Tư tưởng Hồ Chí Minh về y đức và ý nghĩa đối với việc giáo dục y đức cho cán bộ y tế trong tình hình hiện nay

Chia sẻ: ViUzumaki2711 ViUzumaki2711 | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:8

133
lượt xem
14
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bài viết tập trung làm rõ cơ sở hình thành và vị trí vấn đề y đức, định hướng chiến lược cho ngành y và quan điểm chỉ đạo vấn đề y đức trong tư tưởng Hồ Chí Minh. Từ đó phân tích ý nghĩa của vấn đề, đề xuất giải pháp nâng cao chất lượng, hiệu quả giáo dục y đức cho cán bộ y tế trong bối cảnh cơ chế thị trường, toàn cầu hóa hiện nay.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Tư tưởng Hồ Chí Minh về y đức và ý nghĩa đối với việc giáo dục y đức cho cán bộ y tế trong tình hình hiện nay

JOURNAL OF SCIENCE OF HNUE<br /> Educational Sci., 2016, Vol. 61, No. 1, pp. 121-128<br /> This paper is available online at http://stdb.hnue.edu.vn<br /> <br /> DOI: 10.18173/2354-1075.2016-0014<br /> <br /> TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH VỀ Y ĐỨC VÀ Ý NGHĨA ĐỐI VỚI VIỆC<br /> GIÁO DỤC Y ĐỨC CHO CÁN BỘ Y TẾ TRONG TÌNH HÌNH HIỆN NAY<br /> Nguyễn Đức Diện<br /> Khoa Lí luận chính trị, Trường Đại học Y Hà Hội<br /> Tóm tắt. Bài viết tập trung làm rõ cơ sở hình thành và vị trí vấn đề y đức, định hướng chiến<br /> lược cho ngành y và quan điểm chỉ đạo vấn đề y đức trong tư tưởng Hồ Chí Minh; từ đó<br /> phân tích ý nghĩa của vấn đề, đề xuất giải pháp nâng cao chất lượng, hiệu quả giáo dục y<br /> đức cho cán bội y tế trong bối cảnh cơ chế thị trường, toàn cầu hóa hiện nay.<br /> Từ khóa: Tư tưởng Hồ Chí Minh, y đức, giáo dục y đức, cán bộ y tế.<br /> <br /> 1.<br /> <br /> Mở đầu<br /> <br /> Tư tưởng Hồ Chí Minh về đạo đức là nội dung trọng tâm trong toàn bộ hệ thống tư tưởng<br /> của Người. Tư tưởng đó xuất phát từ nhu cầu đấu tranh cách mạng giải phóng cho giai cấp công<br /> nhân và toàn thể nhân dân lao động thoát khỏi áp bức bất công, nghèo nàn, lạc hậu, xây dựng xã<br /> hội dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, con người được sống tự do và hạnh phúc<br /> trong tình yêu thương. Trước sự nghiệp cách mạng khó khăn và phức tạp, Hồ Chí Minh đã nêu cao<br /> vấn đề đạo đức cách mạng và yêu cầu cán bộ rèn luyện đạo đức để phục vụ cho lợi ích cách mạng.<br /> Từ yêu cầu chung đó, với mỗi ngành nghề, mỗi đối tượng khác nhau như giáo viên, bộ đội, công<br /> an. . . , Người có những yêu cầu về phẩm chất đạo đức cụ thể, gắn với đặc thù nghề nghiệp. Trong<br /> đó, từ việc quan tâm tới sức khỏe của nhân dân, Người đặc biệt quan tâm tới việc giáo dục y đức<br /> cho cán bộ ngành y trên tinh thần “Lương y như từ mẫu”. Ngày nay, trong sự phát triển của nền<br /> kinh tế thị trường, luân thường đạo lí và đạo đức nghề nghiệp có chiều hướng suy thoái. Một bộ<br /> phận không nhỏ y bác sĩ thờ ơ, vô cảm trước nỗi đau của bệnh nhân, hành động ngược với y đức,<br /> làm hoen ố hình ảnh cao quý của người thầy thuốc trong truyền thống dân tộc. Thực hiện việc học<br /> tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, mỗi cán bộ ngành y cần phải tu dưỡng, rèn luyện<br /> đạo đức nghề nghiệp, đáp ứng yêu cầu ngày càng cao của xã hội hiện đại.<br /> Đã có một số bài viết về y đức như: Góp phần bàn về những vấn đề đạo đức của người thầy<br /> thuốc Việt Nam (Trần Văn Thụy, Tạp chí Nghiên cứu Y học, số 2/1997) [8]; Mâu thuẫn giữa mặt<br /> trái của cơ chế thị trường với bản chất nhân đạo của ngành y tế Việt Nam hiện nay (Phạm Công<br /> Nhất, Tạp chí Giáo dục lí luận, số 6/1999) [7]; Y đức và nâng cao y đức (Phạm Mạnh Hùng, Tạp<br /> chí Cộng sản, số 7/2002) [2]. Bên cạnh đó, cũng có một số bài viết đề cập tới tư tưởng Hồ Chí<br /> Minh về y đức như: Quan điểm Hồ Chí Minh về đạo đức với việc nâng cao y đức thầy thuốc hiện<br /> nay của Hoàng Anh Tuấn (http://bqllang.gov.vn, Trang tin điện tử Ban Quản lí lăng Chủ tịch Hồ<br /> Chí Minh, 28/02/2013) [9] trình bày ngắn gọn tư tưởng Hồ Chí Minh về vị trí, vai trò của y đức<br /> Ngày nhận bài: 10/11/2015. Ngày nhận đăng: 15/2/2016.<br /> Liên hệ: Nguyễn Đức Diện, e-mail: ducdien_nguyen@yahoo.com<br /> <br /> 121<br /> <br /> Nguyễn Đức Diện<br /> <br /> trong xã hội; vấn đề vận dụng tư tưởng Hồ Chí Minh vào việc nâng cao y đức thầy thuốc hiện nay<br /> còn mờ nhạt; bài viết Vấn đề y đức người thầy thuốc Việt Nam theo tư tưởng Hồ Chí Minh của<br /> Hải Diễm (http://www.soctrang.gov.vn, Cổng Thông tin điện tử tỉnh Sóc Trăng, 22/02/2011) [1]<br /> tập trung làm rõ những quan điểm của Hồ Chí Minh về xây dựng ngành y và cán bộ nhân viên y<br /> tế; Nguyễn Thanh Tịnh với bài viết Tư tưởng Hồ Chí Minh về y tế và đạo đức người thầy thuốc<br /> (http://www.xaydungdang.org.vn, Tạp chí Xây dựng Đảng, 29/7/2014) [10]; Nguyễn Hiền Lương<br /> với bài Giáo dục và rèn luyện đạo đức người cán bộ y tế theo tư tưởng Hồ Chí Minh (Tạp chí Cộng<br /> sản, số 1/2013) [3] tập trung làm rõ những nội dung cơ bản trong tư tưởng Hồ Chí Minh về y đức<br /> trong cách mạng xã hội chủ nghĩa, Vũ Hoài Nam với bài Một số yêu cầu nhằm nâng cao chất lượng<br /> giáo dục y đức trong đào tạo bác sĩ ở Học viện Quân y hiện nay (Tạp chí Khoa học số 1/2015) [6]<br /> phân tích các yêu cầu về xây dựng chương trình, đổi mới nội dung, phương pháp và hình thức giáo<br /> dục y đức cho học viên, sinh viên y khoa. . . Bên cạnh đó, còn có một số luận văn, luận án nghiên<br /> cứu về một số khía cạnh khác nhau trong tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh, về y đức. Tuy nhiên, cho<br /> tới nay, chưa có công trình khoa học nào nghiên cứu một cách toàn diện trên cơ sở lí luận triết học<br /> những quan điểm của Hồ Chí Minh về y đức và ý nghĩa của nó đối với việc giáo dục y đức cho cán<br /> bộ y tế trong tình hình hiện nay.<br /> <br /> 2.<br /> 2.1.<br /> <br /> Nội dung nghiên cứu<br /> Tư tưởng Hồ Chí Minh về y đức<br /> <br /> 2.1.1. Cơ sở hình thành và vị trí vấn đề y đức trong tư tưởng Hồ Chí Minh<br /> Xuất phát điểm vấn đề y đức trong tư tưởng Hồ Chí Minh là từ truyền thống y đức của dân<br /> tộc và nhân loại. Vấn đề y đức hình thành và phát triển cùng với lịch sử ngành y. Y đức là những<br /> tiêu chuẩn, quy tắc nhằm điều chỉnh hành vi ứng xử của người thầy thuốc trong lĩnh vực y tế. Đó<br /> là thước đo lương tâm, trách nhiệm và bổn phận của người thầy thuốc. Bởi vậy, dù ở bất kì thời đại<br /> nào, nhân loại cũng luôn đề cao y đức, coi y đức quan trọng không kém gì y thuật. So với những<br /> ngành nghề khác, nghề thầy thuốc có những nét đặc thù. Đối tượng mà họ tiếp xúc hàng ngày là<br /> những người đau đớn về thể xác và tinh thần, mong mỏi sự giúp đỡ của thầy thuốc. Vì vậy, những<br /> phẩm chất đạo đức của con người ở những ngành nghề khác có thể đủ cho họ thực hiện tốt công<br /> việc của mình thì vẫn là chưa đủ đối với người thầy thuốc. Với bất kì ngành nghề nào, sai lầm trong<br /> nghề nghiệp đều để lại những hậu quả xấu, song với nghề y, sai lầm dù nhỏ cũng có thể để lại hậu<br /> quả rất lớn vì nó liên quan trực tiếp tới sinh mệnh con người. Bởi vậy, yêu cầu đạo đức nghề nghiệp<br /> càng đặc biệt quan trọng với nghề y. Danh y Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác đã từng tự bạch:<br /> “Suy nghĩ thật sâu xa tôi hiểu rằng thầy thuốc là bảo vệ sinh mạng cho con người, sống chết một<br /> tay mình nắm, hoạ phúc một tay mình giữ. Thế thì đâu có thể kiến thức không đầy đủ, đức hạnh<br /> không trọn vẹn, tâm hồn không rộng lớn, hành vi không thận trọng mà dám liều lĩnh học đòi cái<br /> nghề cao quý đó chăng” (Y huấn cách ngôn).<br /> Kế thừa truyền thống y đức của dân tộc, tiếp thu tinh hoa y đức của nhân loại, từ cương vị<br /> người đứng đầu đất nước, Hồ Chí Minh đã dành sự quan tâm đặc biệt tới nền y tế đất nước, đặc<br /> biệt là đạo đức người thầy thuốc. Tư tưởng về y đức của Hồ Chí Minh còn xuất phát từ yêu cầu<br /> của sự nghiệp cách mạng xã hội chủ nghĩa của Việt Nam và từ tình yêu thương sâu sắc với con<br /> người – vấn đề căn bản, xuyên suốt tư tưởng Hồ Chí Minh. Con người là nhân tố quan trọng, có ý<br /> nghĩa quyết định sự thắng lợi của cách mạng. Yêu thương con người là phải quan tâm tới con người<br /> toàn diện về thể chất và tinh thần, về kinh tế, chính trị, văn hóa và đạo đức. Lí tưởng nhân văn cao<br /> đẹp của Hồ Chí Minh là làm cách mạng giải phóng con người toàn diện, triệt để khỏi áp bức bất<br /> công, nghèo nàn lạc hậu, phát triển con người toàn diện, trong đó có vấn đề sức khỏe. Người nói:<br /> 122<br /> <br /> Tư tưởng Hồ Chí Minh về y đức và ý nghĩa đối với việc giáo dục y đức cho cán bộ y tế...<br /> <br /> “Mỗi một người dân yếu ớt, tức là cả nước yếu ớt, mỗi một người dân mạnh khỏe tức là cả nước<br /> mạnh khỏe. . . Dân cường thì quốc thịnh” [9]. Bởi vậy, bên cạnh việc quan tâm tới đời sống kinh<br /> tế, văn hóa, giáo dục. . . , Người cũng rất quan tâm tới sức khỏe của nhân dân. Người nói: “Giữ<br /> gìn dân chủ, xây dựng nước nhà, gây dựng đời sống mới, việc gì cũng cần có sức khỏe mới làm<br /> thành công” [9]. Năm 1953, Hồ Chí Minh đã viết trong Thư gửi Hội nghị cán bộ Y tế toàn quốc<br /> năm 1953: “Sức khoẻ của cán bộ và nhân dân được đảm bảo thì tinh thần càng hăng hái. Tinh<br /> thần và sức khoẻ đầy đủ thì kháng chiến càng nhiều thắng lợi, kiến quốc càng mau thành công” [5,<br /> tr.88-89]. Để bảo vệ sức khỏe của nhân dân, cần quan tâm tới y tế, đặc biệt là vấn đề y đức. Nếu<br /> chữ Dân được xuất hiện nhiều nhất trong tư tưởng Hồ Chí Minh thì đối tượng cần phải được quan<br /> tâm nhiều nhất trong Dân là những người chịu thiệt thòi, đau khổ vì ốm đau, bệnh tật. Bởi vậy,<br /> sau đạo đức của người cán bộ cách mạng nói chung, đạo đức ngành y được Hồ Chí Minh bàn tới<br /> nhiều nhất. Hồ Chí Minh đã nhiều lần gửi thư hoặc trực tiếp thăm các cơ sở y tế, bày tỏ quan điểm<br /> về phẩm chất người thầy thuốc. Ngày 27/2/1955, trong Hội nghị cán bộ y tế tổ chức tại Hà Nội,<br /> Chủ tịch Hồ Chí Minh đã gửi thư cho hội nghị. Nội dung bức thư mang tính định hướng chiến lược<br /> sâu sắc cho ngành y tế. Bởi vậy, ngày 27/2 đã trở thành Ngày Thầy thuốc Việt Nam – ngày truyền<br /> thống của ngành Y tế. Trong thư, Người viết: “Chính phủ phó thác cho các cô, các chú việc chữa<br /> bệnh tật và giữ gìn sức khỏe cho đồng bào. Đó là một nhiệm vụ rất vẻ vang” [5, tr.476]. Người ví,<br /> thầy thuốc là “những chiến sĩ đánh giặc ốm, để bảo vệ sự khang kiện của giống nòi” [4, tr.1036].<br /> Người khẳng định: “Chủ nghĩa xã hội là làm sao cho dân đủ ăn, đủ mặc, ngày càng sung sướng, ai<br /> nấy được học hành, ốm đau có thuốc, già không lao động thì được nghỉ, những phong tục tập quán<br /> không tốt thì dần dần xóa bỏ” [9]. Trong chế độ xã hội chủ nghĩa ưu việt, nhân văn như thế, ngành<br /> y tế cần thấy được vị trí, vai trò đặc biệt quan trọng của mình để từ đó xác định nhiệm vụ, trọng<br /> trách phù hợp. Người đã tặng cán bộ, nhân viên ngành y danh hiệu cao quý: “Thầy thuốc như mẹ<br /> hiền”. Đây cũng là yêu cầu Hồ Chí Minh đặt ra về phương châm xử thế, phương châm hành động<br /> đối với cán bộ, nhân viên ngành y trong mối quan hệ với bệnh nhân.<br /> <br /> 2.1.2. Định hướng chiến lược cho ngành y trong tư tưởng Hồ Chí Minh<br /> Quan điểm chỉ đạo mang tính định hướng của Hồ Chí Minh cho nền y học Viêt Nam là:<br /> “Xây dựng một nền y học của ta - Trong những năm nước ta bị nô lệ, thì y học cũng như các ngành<br /> khác đều bị kìm hãm. Nay chúng ta đã độc lập, tự do, cán bộ cần giúp đồng bào, giúp chính phủ<br /> xây dựng một nền y tế thích hợp với nhu cầu của nhân dân ta. Y học càng phải dựa trên nguyên tắc:<br /> khoa học, dân tộc và đại chúng” [5, tr.476]. Khoa học, dân tộc và đại chúng, đó là nguyên tắc của<br /> nền y học Việt Nam. Theo Người, ông cha ta ngày trước có nhiều kinh nghiệm quý báu về cách<br /> chữa bệnh bằng thuốc ta, thuốc bắc. Vì vậy, để mở rộng phạm vi y học, cán bộ y tế nên chú trọng<br /> nghiên cứu và phối hợp thuốc Đông và thuốc Tây. Người nói: “Thuốc tây chữa được nhiều bệnh,<br /> nhưng cũng có bệnh chữa không được mà thuốc ta chữa được; thuốc ta chữa được nhiều bệnh,<br /> nhưng cũng có bệnh chữa không được mà thuốc tây chữa được... Bên nào cũng có cái ưu điểm, hai<br /> cái ưu điểm cộng lại thì chữa được bệnh tốt cho đồng bào, cho nhân dân, phục vụ cho xây dựng<br /> chủ nghĩa xã hội. Thầy thuốc tây phải học Đông y, thầy thuốc ta cũng phải học Tây y... Thầy thuốc<br /> ta và thầy thuốc tây đều phục vụ nhân dân, như người có hai cái tay, hai bàn tay cùng làm việc<br /> thì làm việc được tốt, cho nên phải đoàn kết từ trên xuống dưới, từ dưới lên, đoàn kết thuốc ta và<br /> thuốc tây thành một khối để chữa bệnh cho đồng bào” [4]. Đó chính là sự kết hợp giữa y học hiện<br /> đại và y học dân tộc. Trong Thư gửi Hội nghị Y tế Liên khu, Người phát động một phong trào thi<br /> đua trong ngành y: “1) Nay những thứ thuốc ta quen dùng, càng ngày càng hiếm, vì vậy anh em<br /> y tế nên thi đua nhau tìm ra những thứ thuốc mà nước ta sẵn có nguyên liệu; 2) Cùng những thứ<br /> thuốc ta có, anh em nên thi đua cùng nhau tìm cách chữa chóng khỏi mà tốn ít thuốc; 3) . . . Anh<br /> em nên thi đua nhau tìm ra những thứ thuốc dễ sắm nhất và hiệu nghiệm nhất. Ngoài ra, cách tổ<br /> chức làm việc, tuyên truyền vệ sinh, số bệnh nhân được chữa khỏi; giúp đỡ dân chúng, vân vân,<br /> 123<br /> <br /> Nguyễn Đức Diện<br /> <br /> đều là những điểm cần đưa vào cuộc thi đua” [4, tr.548]. Trong bài viết “Y tế ở Liên Xô” (Báo<br /> Nhân dân, số 444, ngày 7/12/1955) [5], Hồ Chí Minh đã viết về những đặc điểm của nền y tế kiểu<br /> mới ở nước này: Hợp lí, phát triển việc nghiên cứu, đủ thầy thuốc, nhân đạo, từ đó Người cũng có<br /> mong muốn như bác sĩ Guilăng là cần phải học tập nền y tế kiểu mới này để cải tạo y tế nước nhà.<br /> Đó cũng là định hướng chiến lược đúng đắn cho sự phát triển y tế đất nước. Quan điểm này không<br /> chỉ thể hiện tầm trí tuệ cao mà còn thể hiện tâm đức của một con người vĩ đại, suốt cuộc đời vì<br /> nước vì dân.<br /> <br /> 2.1.3. Quan điểm chỉ đạo về y đức trong tư tưởng Hồ Chí Minh<br /> Kế thừa truyền thống y đức của dân tộc và thế giới, Hồ Chí Minh đã nêu lên những quan<br /> điểm cụ thể về y đức. Những quan điểm đó đã trở thành phương châm chỉ đạo cho cán bộ, nhân<br /> viên y tế và toàn bộ ngành y tế của đất nước. Trong Thư gửi Hội nghị cán bộ Y tế toàn quốc năm<br /> 1953, Hồ Chí Minh viết: “Sức khoẻ của cán bộ và nhân dân được đảm bảo thì tinh thần càng hăng<br /> hái. Tinh thần và sức khoẻ đầy đủ thì kháng chiến càng nhiều thắng lợi, kiến quốc càng mau thành<br /> công. Nhiệm vụ ấy có hai phần: Phòng bệnh cũng cần thiết như trị bệnh, để làm tròn nhiệm vụ ấy<br /> cán bộ y tế (bác sĩ, y tá, những người giúp việc) cần phải: Thương yêu người bệnh như anh em ruột<br /> thịt; cần phải tận tâm tận lực phụng sự nhân dân. “Lương y phải kiêm từ mẫu”. Cán bộ y tế nên cố<br /> gắng thực hiện mấy điểm này: Về chuyên môn: Cần luôn luôn học tập nghiên cứu để luôn luôn tiến<br /> bộ, nhưng phải chú trọng cái gì thiết thực và thích hợp với hoàn cảnh kháng chiến của ta hiện nay;<br /> Về chính trị: Cần trau dồi tư tưởng và đạo đức của người cán bộ trong chế độ dân chủ: yêu nước,<br /> yêu dân, yêu nghề, đoàn kết nội bộ, thi đua học tập, thi đua công tác; Về tổ chức: Cần chỉnh đốn<br /> và kiện toàn bộ máy từ trên xuống dưới làm cho nó gọn gàng, hợp lí, ít tốn người tốn của mà làm<br /> được nhiều việc ích lợi cho nhân dân; Về cán bộ: Cần lựa chọn và đào tạo nhiều cán bộ mới trong<br /> số thanh niên nam nữ, dạy cho họ những công tác cần thiết trong nhân dân, trong dân công ở vùng<br /> tạm chiếm và vùng rừng núi” [5, tr.88-89]. Trong lời căn dặn của Người, nổi lên tinh thần chủ đạo<br /> về y đức với nội dung cốt lõi: Một cán bộ có phẩm chất đạo đức tốt phải đoàn kết với đồng nghiệp<br /> và thương yêu, tận tâm tận lực với người bệnh.<br /> Hồ Chí Minh nhấn mạnh yêu cầu về tinh thần đoàn kết trong cán bộ ngành y tế. Tinh thần<br /> “đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết” là nhân tố làm nên sức mạnh quật cường của dân tộc Việt Nam,<br /> tạo nên những thành công vang dội trong cách mạng. Bởi vậy, trong ngành y, Hồ Chí Minh cũng<br /> đặt vấn đề đoàn kết lên hàng đầu. Trong thư gửi cán bộ ngành y năm 1955, Người nhấn mạnh:<br /> “Trước hết là phải thật thà đoàn kết - Đoàn kết là sức mạnh của chúng ta. Đoàn kết thì vượt được<br /> mọi khó khăn, giành được nhiều thành tích. Đoàn kết giữa cán bộ cũ và cán bộ mới. Đoàn kết giữa<br /> tất cả những người trong ngành y tế, từ các Bộ trưởng, Thứ trưởng, bác sĩ, dược sĩ cho đến các<br /> anh chị em giúp việc. Bởi vì công việc và địa vị tuy có khác nhau, nhưng người nào cũng là một<br /> bộ phận cần thiết trong ngành y tế, trong việc phục vụ nhân dân” [5, tr.476]. Tinh thần đoàn kết<br /> của Người hàm chứa trong đó cả sự bình đẳng, dân chủ, không phân biệt địa vị cao thấp, hợp tác<br /> để vượt qua mọi gian nan, thử thách, hướng tới mục đích cao cả chung: phục vụ nhân dân. Trong<br /> ngành y, một bệnh nhân là đối tượng của nhiều thầy thuốc. Các thầy thuốc phải hợp tác với nhau<br /> trên tinh thần đồng đội, đồng nghiệp để cứu chữa người bệnh. Thành công hay thất bại trong công<br /> việc đều là kết quả của sự hợp tác tập thể. Nếu không có sự đoàn kết thì khó có thể hoàn thành<br /> nhiệm vụ và nếu hoàn thành được nhiệm vụ thì hiệu quả cũng không cao.<br /> Khác với những ngành nghề khác, đối tượng của ngành y là bệnh nhân – những người ốm<br /> đau, bệnh tật, chịu đau đớn về thể xác và tinh thần. Bởi vậy, nếu yêu thương con người là phẩm<br /> chất đạo đức cần phải có trong lương tâm, trách nhiệm của mỗi con người thì đối với cán bộ ngành<br /> y, tình yêu thương ấy càng cần phải lớn lao, cao cả hơn. Hồ Chí Minh dặn dò cán bộ ngành y bằng<br /> những lời tâm huyết, chân tình: “Người bệnh phó thác tính mệnh của họ nơi các cô, các chú. Chính<br /> 124<br /> <br /> Tư tưởng Hồ Chí Minh về y đức và ý nghĩa đối với việc giáo dục y đức cho cán bộ y tế...<br /> <br /> phủ phó thác cho các cô, các chú việc chữa bệnh và giữ gìn sức khỏe cho đồng bào. Đó là một<br /> nhiệm vụ rất vẻ vang. Vì vậy, cán bộ cần thương yêu, chăm sóc người bệnh như anh em ruột thịt<br /> của mình, coi họ đau đớn như mình đau đớn. “Lương y phải như từ mẫu”, câu nói ấy rất đúng” [5,<br /> 476-477].<br /> Trong tư tưởng Hồ Chí Minh về y đức, người thầy thuốc phải có lương tâm và trách nhiệm<br /> như người mẹ đối với đứa con của mình, như người thân đối với những người thân. Lương tâm<br /> và nghĩa vụ, trách nhiệm là hai mặt thống nhất biện chứng trong y đức của người thầy thuốc. Bản<br /> thân từ “lương y” cũng hàm chứa trong đó ý nghĩa về lương tâm, trách nhiệm đạo đức của người<br /> thầy thuốc. Lương tâm của người thầy thuốc thể hiện ở tình cảm đạo đức và hành vi đạo đức. Tình<br /> cảm đạo đức là sự cảm thông sâu sắc tới mức trở thành nỗi xót thương, sự đồng cảm với nỗi đau<br /> của bệnh nhân. Tình cảm ấy phù hợp những yêu cầu và chuẩn mực đạo đức của xã hội, trở thành<br /> động cơ bên trong thúc đẩy người thầy thuốc hành động vì bệnh nhân một cách tự nguyện, tự giác,<br /> đem lại kết quả cao nhất trong quá trình chữa bệnh. Lương tâm có chức năng tự đánh giá hành vi<br /> đạo đức nên nó cũng đồng thời hàm chứa cả trí tuệ, sự hiểu biết của con người. Lương tâm nghề<br /> nghiệp là cơ sở để hình thành thái độ ứng xử ân cần, dịu dàng, kiên nhẫn, tận tâm tận lực của thầy<br /> thuốc với bệnh nhân. Trong thư gửi Hội nghị Quân y tháng 3 năm 1948, Hồ Chí Minh đã căn dặn:<br /> “Người thầy thuốc chẳng những có nhiệm vụ cứu chữa bệnh tật, mà còn phải nâng đỡ tinh thần<br /> những người ốm yếu. . . Khi gặp những ca anh em thương binh thiếu trấn tĩnh, người thầy thuốc<br /> nên lấy lòng nhân đạo và tình thân ái mà cảm hóa họ. . . ” [4, tr.864].<br /> Lương tâm nhắc nhở người thầy thuốc phải lấy lao động chính đáng bằng tài năng, trí tuệ<br /> của mình làm lẽ sống, lấy việc phục vụ hết lòng cho người bệnh làm mục đích cho hành động,<br /> biết hối hận, day dứt trước việc làm chưa đúng, biết tích cực học tập để nâng cao trình độ chuyên<br /> môn, nghiệp vụ. Người thầy thuốc phải thực hiện nghĩa vụ pháp lí của mình, đó là việc phải phục<br /> tùng nhiệm vụ được phân công trên cương vị của người thầy thuốc. Song nếu chỉ có thế thôi vẫn<br /> chưa đủ. Chỉ khi nào người thầy thuốc thực hiện hành động của mình từ góc độ nghĩa vụ đạo đức,<br /> xuất phát từ sự tự giác bên trong, do sự thôi thúc của lương tâm thì khi đó họ mới thật sự trở thành<br /> lương y, thành từ mẫu đối với bệnh nhân. Khi hành động xuất phát từ sự thôi thúc nội tâm, người<br /> thầy thuốc sẽ phấn đấu để vừa có đức vừa có tài. Đức thể hiện ở tình yêu thương với bệnh nhân,<br /> tận tâm tận lực với người bệnh và sự tận tâm tận lực ấy thể hiện thành những nỗ lực cố gắng cứu<br /> chữa người bệnh bằng tài năng, sức lực, bằng tâm và trí của mình. Bởi vậy, phải có sự thống nhất<br /> giữa y đức và y nghiệp. Y đức là thước đo lương tâm, nghĩa vụ của người thầy thuốc. Y nghiệp<br /> phải thể hiện thành năng lực chuyên môn, tài năng của người thầy thuốc, thành tính hiệu quả trong<br /> việc chữa bệnh cứu người. Đức và tài phải gắn bó chặt chẽ với nhau, như mối quan hệ giữa hồng<br /> và chuyên. Trong đó, đức phải là gốc, là cơ sở, động lực cho tài. Tài làm cho đức càng lớn, càng<br /> sáng trong hơn. Nếu thầy thuốc chỉ có tài mà không có đức thì tài năng ấy sẽ bị lạm dụng, gây tổn<br /> hại cho người bệnh.<br /> Thấm nhuần tư tưởng Hồ Chí Minh về y đức, trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và<br /> chống Mỹ, nhiều cán bộ y tế đã quên mình để cứu chữa thương bệnh binh. Bác sĩ Trần Hữu Tước,<br /> Hồ Đắc Di, Phạm Ngọc Thạch, Đặng Văn Ngữ, Tôn Thất Tùng, Đặng Thùy Trâm . . . là những tấm<br /> gương sáng ngời về y đức. Tiếp nối truyền thống hào hùng ấy, trong thời kì hoà bình, các cán bộ y<br /> tế tiếp tục nghiên cứu, ứng dụng những thành tựu y học hiện đại, ra sức cứu chữa người bệnh, đem<br /> lại sức khoẻ, hạnh phúc cho nhân dân.<br /> <br /> 125<br /> <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2